- Thái Ha... Anh, anh bị sao vậy? _ Sự va chạm xác thịt này, khiến toàn thân cậu nhuộm một màu hồng nhạt.

- Đừng nói nhiều, việc cậu phải làm là tạo khoái cảm cho tôi, chứ không phải là dành sức nói nhiều đến vậy. _ Hắn nhíu mày, giọng khàn đặc cảnh báo.

- Em... Ưm...ư...không cần..._ Cậu khẽ rên lên một tiếng khi hắn tay xuống xoa nắn bộ phận phía dưới.

- Tôi và cậu đang trúng thuốc, cậu biết chứ? _ Hắn nheo mắt nhìn người dưới thân.

- Em biết... _ Cậu gật đầu.

- Vậy cậu biết cách giải nó là gì không? _ Hắn tiếp tục hỏi.

Nhận lại là cái khẽ lắc đầu từ cậu.

- Làm tình 12 giờ. _ Hắn không nhanh không chậm trả lời cậu, nhưng câu trả lời này của hắn lại làm cho cậu phải giật mình.

- C...cái gì?...


- Cho nên, đừng làm gì cho tốn sức ngoài việc giữ tỉnh táo cho việc chúng ta sắp làm. Hiểu chứ?

Không cần cậu trả lời, nụ hôn cường mạnh của hắn lan dần xuống cổ rồi dừng lại hai điểm hồng trên ngực, làn da mềm mại trắng ngần cùng hương thơm nhàn nhạt tự nhiên của cậu đã sớm khơi lên dục vọng của hắn.

- Điền Chính Quốc, cậu với Thái Minh là thế nào? _ Hắn lạnh giọng hỏi. Bàn tay bên dưới lại tăng thêm chút lực.

- Ưm...Em với cậu ấy...ư...không phải như anh nghĩ,..là...bạn bè..a..bình thường..._ Từng đợt khoái cảm đánh úp cả lí trí, khiến cậu khó khăn nói, xen kẽ những tiếng rên rỉ của chính mình mà trả lời.

- Không như tôi nghĩ? Tôi nghĩ gì? _ Hắn nhếch miệng, kéo lên một nụ cười nhàn nhạt. Vươn người lên hôn môi cậu.

- Em..._ Cậu lúng túng nhắm chặt mắt lại.

- Đồ ngốc...


Không cần nhiều bước rườm rà, hắn nhanh chóng dùng gel bôi trơn mở rộng hậu huyệt rồi trực tiếp đâm mạnh dục vọng cứng rắn vào trong người Điền Chính Quốc. Bắt đầu cuộc giao hoan chẳng khác gì đang đánh cược chính mạng sống con người này.

- Aaa...không thể..._ Cậu nức nở, hậu huyệt dưới thân vừa mới lành lại được mở rộng một chút đã bị hắn đâm vào, cảm giác thân dưới vừa bị xé rách ra, hậu huyệt không tự chủ kẹp chặt nam căn của hắn.

- Hư... Chết tiệt quá chặt. _ Hắn nhăn mặt.

- Điền Chính Quốc, ngốc nghếch, cậu thả lỏng ra cho tôi..._ Hắn khó chịu ra lệnh. Kim Thái Hanh là ai chứ? Là người đã biết làm tình lúc mới 17 tuổi, chỉ cần nói phụ nữ tức khắc sẽ có phụ nữ tình nguyện lên giường cùng hắn, không cần nhiều chuyện, chỉ cần giải quyết dục vọng của mình, trong cuộc đời hắn tính đến nay chỉ có ba lần duy nhất phải khó khăn ra lệnh cho người khác như vậy, một lần là lần đầu tiên cùng Trịnh Thiên Mỹ sau đó, chẳng cần khó khăn trong những lần khác, đều được chủ động, hai lần còn lại, không cần nói cũng biết đều là cùng Điền Chính Quốc. Cảm giác đau khổ này, thà để hắn chết luôn đi cho rồi.

[Hanh ca, anh yên tâm. Sau này cũng không phải là hai lần!]

- Không được..._ Cậu run rẩy trả lời hắn.

- Sao cơ??...

- Ngoan, thả lỏng ra chút đi... Tôi thực sự, không chịu nổi rồi..._ Hắn lại hôn lên môi cậu trấn an. Từng giọt mồ hôi từ trán hắn bắt đầu rơi xuống người cậu kết hợp với nụ hôn ôn nhu của hắn giúp cậu thả lỏng thân dưới ra một chút, tiếp nhận nam căn cứng rắn của mình.


Hắn nhận thấy cơ hội, nhanh chóng đưa hết dục vọng vào trong, bắt đầu tăng nhanh tốc độ đưa đẩy.

Trong phòng dưới ánh đèn vàng mờ ảo nhạt nhoà bao phủ hai con người đang ra sức vận động trên chiếc giường lớn, nói đúng hơn là chỉ có nam nhân bên trên thôi, còn người nhỏ bé bên dưới chẳng có chút sức lực nào mà phản ứng, xung quanh căn phòng chỉ còn lại tiếng Điền Chính Quốc rên rỉ hoà lẫn tiếng nức nở của cậu, cùng tiếng thở dốc của hai người, chỉ như vậy đã đủ khiến nhiệt độ phòng tăng cao.

- Điền Chính Quốc, gọi tên tôi đi...










...











Thời gian dần trôi đi, đã qua 6 giờ đồng hồ, Điền Chính Quốc trong suốt quá trình đã cố giữ cho mình tỉnh táo giờ này đã có thể lấy lại chút sức lực, cũng nhờ hắn thường xuyên dùng gel bôi trơn để tránh làm cậu bị thương, còn Kim Thái Hanh tuy đã liên tục trong 6 giờ nhưng vẫn còn sức mà đưa đẩy có thể là do hắn thường xuyên tập thể thao cùng việc đã được huấn luyện từ nhỏ nên thể lực tốt.

Dù vậy nhưng hắn vẫn cảm thấy bản thân bị cơ thể Điền Chính Quốc hấp dẫn đến kì lạ, không thể dừng lại, dục vọng trong cơ thể cậu nhiều lần hạ xuống, cử động một chút liền phản ứng trở lại, cùng những lần hắn đâm phải điểm mẫn cảm khiến cậu phải la lên càng khiến hắn muốn chứng tỏ bản thân bấy nhiêu, càng ra sức mà mạnh bạo luân động, cứ cho là lần trước hắn vì say rượu nên hắn có thể dừng lại đi.

- Thái Hanh, để em giúp anh được không, hiện tại em đã có thể cử động..._ Nhìn mồ hôi của hắn vã ra như tắm dù chính mình cũng chẳng khác hắn là bao, cậu lại không cản được bản thân muốn giúp hắn, dù sao còn tận 6 giờ còn lại, cậu sợ hắn sẽ không trụ lại được.

- Tốt thôi..._ Hắn mỉm cười tà mị, lật người để cậu ngồi trên người mình yếu ớt cử động thân dưới còn bản thân nằm im hưởng thụ, đôi lúc lại khẽ cười khi nhìn thấy bộ dạng xấu hổ không dám mở mắt của cậu, hắn lại cảm thấy đáng yêu.

- Quá chậm...

Mười phút sau, hắn không kiên nhẫn lật người lại tiếp tục tự mình chuyển động.

Con người Kim Thái Hanh thật kì lạ, bản thân chắc chắn mình không yêu Điền Chính Quốc nhưng lại không thể ngăn bản thân dừng lại được. Mãi đến sau này, hắn mới tự bật cười khi hiểu được sự thật.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương