“Mẹ anh hỏi hôm qua anh đi xem mắt thế nào? Có vừa lòng với đối tượng xem mắt không? Anh nên trả lời thế nào?” Châu Kha Vũ vừa nãy nhận được cuộc gọi từ mẹ Châu, cười tủm tỉm trả lời hết thảy đều rất ổn, mẹ Châu hỏi vậy khi nào thì hắn mang người về cho ba mẹ gặp mặt, Châu Kha Vũ sờ sờ cằm: “Tụi con còn phải hòa hợp đã.”
Vì thế hiện tại hắn liền ba ba chạy tới cầu hòa hợp.

Trương Gia Nguyên nắm điện thoại: “Vậy anh có vừa lòng với đối tượng xem mắt không?”
“Siêu cấp vừa lòng, ai có thể so được với Nguyên nhi của anh chứ?” Châu Kha Vũ cười hì hì.

“Lắm lời.” Trương Gia Nguyên bĩu môi, nhìn xe đã chạy xuống tới hầm đỗ xe, vội vàng chỉnh chu lại quần áo: “Em nói với anh nè, bây giờ em phải đi phỏng vấn cho một bộ phim mới, anh đừng làm phiền em ha!”
Châu Kha Vũ còn chưa kịp nói gì thì bên kia đã trực tiếp cúp máy.

“Hấp tấp bộp chộp!” Châu Kha Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, đột nhiên có chút tò mò bộ dáng khi diễn xuất của Trương Gia Nguyên, mở web tìm kiếm trên máy tính gõ “Trương Gia Nguyên”, lý lịch chỉ có ngày sinh, chiều cao, thậm chí kinh nghiệm đóng phim cũng vô cùng đơn giản, tham gia đóng vai nhân vật nào của bộ phim truyền hình nào, toàn bộ trang web tìm kiếm trống trơn giống như một tiểu bạch.

“Ây, công ty các anh, gần nhất có cái tài nguyên tốt nào không?” Châu Kha Vũ gọi điện thoại tìm Oscar.


“Để làm gì? Cậu muốn đầu quân vào ngành giải trí à?” Oscar nghi hoặc: “Không phải cậu siêu cấp không có hứng thú với mấy cái này sao? Khi đó anh hỏi cậu hai ta có nên cùng nhau hợp tác với một công ty giải trí hay không, cậu còn trực tiếp cự tuyệt mà, hiện tại là sao?”
“Nguyên nhi là diễn viên, diễn viên chính là cần tác phẩm, công ty quản lý hiện tại của em ấy quá rác rưởi, căn bản không có cái tài nguyên tốt nào, em nghĩ anh bên kia sẽ có một ít tài nguyên tốt cho em ấy.” Châu Kha Vũ dùng công phu sư tử ngoạm, dù sao đồ của anh em cũng đưa cho người nhà dùng, đây gọi là tiết kiệm tài nguyên.

Oscar động động quai hàm: “Nếu không thì cậu hỏi Thao Thao xem phòng thu âm của bọn họ có thiếu một tay guitar không, để Trương Gia Nguyên đến đó?”.

||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi |||||
“Ý kiến hay!” Châu Kha Vũ lập tức đồng ý.

“……..” Oscar không nghĩ tới Châu Kha Vũ cư nhiên cũng sẽ vì rơi vào bể tình mà biến thành một tên ngốc.

“Kha Vũ, cậu cảm thấy Gia Nguyên sẽ muốn cậu quang minh chính đại giúp đỡ em ấy như vậy?” Oscar thở dài, tiến từng bước.

“Ý của anh là gì?” Châu Kha Vũ sờ sờ đầu.

Oscar nắm điện thoại tìm kiếm hồ sơ trên máy tính, một bên ra hiệu cho thư ký đi tìm hiểu kinh nghiệm của Trương Gia Nguyên: “Cái này không phải là anh có giúp hay không, dựa vào quan hệ hai ta, anh chắc chắn sẽ hỗ trợ cậu, ý anh là, cậu cảm thấy Gia Nguyên sẽ muốn dựa vào nỗ lực của bản thân, hay là muốn dựa vào tài nguyên của cậu?”
“Em là bạn trai của em ấy a.” Châu Kha Vũ chớp chớp mắt.

“Không phải là ý này, cậu có tài nguyên liền trực tiếp cho em ấy, có người sẽ biết cậu là bạn trai của em ấy, còn người không biết thì sao, bao dưỡng? Tình nhân? Cậu muốn mấy từ ngữ dơ bẩn này xúc phạm đến mối quan hệ của cậu với em ấy sao?” Oscar thở dài: “Cậu đừng trách những gì anh đã nói, anh và Thao Thao cũng từng có khoảng thời gian như vậy, khi đó anh cũng nghĩ rằng bản thân làm như vậy là vì muốn tốt cho Thao Thao, kết quả là người trong phòng thu đó lại đi châm chọc mỉa mai Thao Thao, thời điểm đó anh mới hiểu được, có đôi khi thứ chúng ta tự cho là đúng sẽ hại người mà chúng ta yêu nhất.”
“Lòng người khó lường, người khác không dám nói chúng ta là bởi vì sợ bối cảnh của chúng ta, còn bọn Gia Nguyên thì sao? Phải nghe những lời nói dơ bẩn đó sao?”
Châu Kha Vũ ngồi ở trước bàn hồi tưởng lại những lời mà Oscar đã nói với hắn, chuông điện thoại vang lên từng trận đánh gãy suy nghĩ của hắn, cúi đầu nhìn liền thấy trên màn hình đang nhảy tên “Nguyên nhi”.

“Alo?” Nhận cuộc gọi, Châu Kha Vũ mới vừa mở miệng, giọng nói vui sướng của Trương Gia Nguyên ở bên kia truyền tới: “Kha Vũ Kha Vũ, anh biết gì không? Biên kịch kia nói em cùng với thiếu niên trong ý tưởng của anh ta giống nhau như đúc, anh ta nói tuy rằng kỹ năng diễn xuất của em không khả quan lắm, nhưng khí chất thiếu niên trên người em đặc biệt hấp dẫn anh ta, anh ta muốn em diễn nam 1!!!”
Người đối diện đã nói nhiều như vậy, giọng nói vui sướng kia làm Châu Kha Vũ bị nhiễm theo, không khí bên người phảng phất đều là vui sướng.


“Em thật đỉnh nha! Có phải sắp có cơ hội bạo hồng rồi?” Châu Kha Vũ tưởng tượng người đối diện nhất định đang rung đùi đắc ý, nói không chừng còn sẽ khoe khoang “Nguyên ca đây là đỉnh nhất.”
“Em không rõ lắm, cũng không chắc nữa, biên kịch nói hy vọng em sẽ nghiên cứu kịch bản thật tốt, anh ta còn bảo em cố lên!” Trương Gia Nguyên vui vẻ nhảy nhót tại chỗ.

“Vậy đại minh tinh buổi tối có dự định gì chưa? Có thể ra ngoài ăn cơm không?” Châu Kha Vũ nhìn sắc trời ngoài cửa sổ dần tối đen, gửi lời mời.

“Châu đại tổng tài, anh thật đúng là bám riết không tha!” Trương Gia Nguyên lè lưỡi: “Em đang ở tòa nhà XX, anh tới đây đi.”
“Được!” Châu đại tổng tài vui vui vẻ vẻ cầm lấy áo khoác đang muốn ra ngoài.

“Đi đâu đấy?” Ba Châu vừa mới đẩy cửa ra liền thấy Châu Kha Vũ đang muốn tan làm: “Anh hiện tại càng ngày càng lười nhác? Tùy tùy tiện tiện liền muốn tan làm?”
“Không phải đang vội vàng muốn hẹn hò với con dâu của ba sao.” Châu Kha Vũ đứng trước mặt ba mình, nam nhân cao gần 1m9 đứng cong cổ ngoan ngoãn tạo nên một cảnh tượng khôi hài.

Nhận lấy ánh mắt ba mình đang đánh giá từ trên xuống, Châu Kha Vũ không dám thở mạnh.

“Chỉnh lại cà vạt cho tốt, nhăn nheo hết lại rồi!” Ba Châu chỉ chỉ cà vạt của hắn, một phen chỉnh thẳng nó lại: “Đối xử với người ta cho thật tốt.

Đứa nhỏ Gia Nguyên kia, rất có chí khí!”
“Ba biết em ấy?” Nghe thấy ba mình khen ngợi Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ kinh ngạc ngẩng đầu, từ nhỏ đến lớn ít thấy ông ấy nói cười, đối với hắn cũng chỉ có phê bình không có cổ vũ, ông ấy cư nhiên lại khen ngợi người khác.


“Công ty của họ là đối tác của chúng ta, đã từng nói chuyện qua.” Ba Châu vỗ vai Châu Kha Vũ: “Con hãy học tập Gia Nguyên, người ta ít nhất còn biết chính mình muốn làm cái gì, dám đi tranh thủ, còn con thì mỗi ngày đều giống cái đầu gỗ.”
Không hiểu sao lại bị ba làm cho tổn thương một cú, Châu Kha Vũ sờ sờ đầu mới nhận ra một việc: “Ý ba là tập đoàn Vũ Hải là của gia đình Trương Gia Nguyên?”
“Mẹ không nói với con à?” Ba Châu nhướng mày.

Nhìn Châu Kha Vũ mờ mịt lắc đầu, ba Châu nhún nhún vai: “Có lẽ là Gia Nguyên muốn điệu thấp.”
Châu Kha Vũ nhìn ba mình xoay người đi ra cửa văn phòng, lại nhớ ra một việc: tập đoàn Vũ Hải hình như có một công ty giải trí trực thuộc, tên là Vũ Hải Tinh Ngu…….

“Anh, anh biết Vũ Hải Tinh Ngu không?” Hôm nay Châu Kha Vũ lần thứ hai gọi điện thoại “quấy rầy” Oscar.

“Biết a.” Còn đang kinh ngạc sao tự nhiên hôm nay Châu Kha Vũ lại thường xuyên tìm mình, nhận điện thoại nghe được câu hỏi của Châu Kha Vũ, Oscar kỳ quái: “Sao vậy? Cậu không phải muốn giúp Gia Nguyên ký hợp đồng với công ty này chứ? Cái này có chút khó, công ty này ở trong ngành giải trí vẫn luôn rất mạnh, năng lực tạo ra ngôi sao thật sự rất trâu bò, với kinh nghiệm và thực lực của Trương Gia Nguyên, muốn hỗ trợ có chút khó khăn.”
Mím môi trả lời “Hiểu rồi”, Châu Kha Vũ lại một lần nữa chưa nói “Tạm biệt” đã cúp điện thoại, làm Oscar ở bên này tức giận muốn dậm chân mắng hắn không lễ phép..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương