“Mẹ, mẹ của con...!ơi.” Trương Gia Nguyên không hiểu sao nhận được cuộc gọi từ nhà mình, nói rằng muốn cậu về nhà một chuyến, có chuyện quan trọng muốn thông báo, còn tưởng là chuyện lớn kinh thiên động địa gì chẳng hạn như bản thân có thêm em trai hay cây hành của mình bị nhổ mất.

Cậu nhanh chóng đi theo người đại diện của mình chào tạm biệt đoàn phim, phong trần mệt mỏi chạy về nhà lại nhận được tin tức “Mẹ mới tìm được đối tượng kết hôn cho con, là một soái ca siêu đẹp trai!”
“...!Con mới có 25 tuổi!” Trương Gia Nguyên hiện tại cảm thấy mẹ cậu rất thái quá.

Cậu ngoác miệng ngồi trên sô pha nghe mẹ mình lải nhải người kia cao lớn đẹp trai như thế nào, quyến rũ mê người như thế nào, phong độ nhẹ nhàng như thế nào.

Trương Gia Nguyên không nhịn được đáp lại.

“Vậy thì sao?” Giọng nói lớn của Trương Gia Nguyên chính là được thừa hưởng từ mẹ của cậu.

Mẹ cậu trực tiếp quát ngược lại: “Nhớ năm đó mẹ với bố con, 23 tuổi liền có con, con hiện tại 25 rồi còn không có nổi một đối tượng, con xem con có kém cỏi hay không?”
“Thời đại thay đổi rồi…” Trương Gia Nguyên còn muốn cãi lại.


Mẹ cậu vung tay: “Gia quy chúng ta không thay đổi!”
Vừa thấy làm khó không được, đầu nhỏ của Trương Gia Nguyên vừa chuyển: “Hiện tại con đang làm diễn viên, mẹ xem nếu con kết hôn thì fan của con có bao nhiêu đau khổ a?”
Nhìn mẹ mình đang rơi vào trầm tư, Trương Gia Nguyên rèn sắt khi còn nóng: “Các fan dốc toàn lực ủng hộ con như vậy, con không thể làm bọn họ thất vọng phải không?”
Mẹ Trương bĩu môi: “Mấy người như zombie cả năm không động đậy trên weibo của con kia cũng được xem là fan sao?”
Mẹ cậu đã biết quá nhiều về văn hóa fandom, Trương Gia Nguyên tức giận phình phình, một lần nữa lui về sô pha không muốn nói chuyện nữa, như thế nào lại còn công kích người thân a!
Trương Gia Nguyên kỳ thật tiến vào giới giải trí khá muộn, 22 tuổi ở tiệc tối tốt nghiệp của trường, thời điểm biểu diễn chơi guitar không hiểu sao được một tiểu đạo diễn coi trọng, chủ yếu là vì phong thái khi cậu chơi guitar cực kỳ tương tự với một nhân vật trong bộ phim mà tiểu đạo diễn đang quay.

Tiểu đạo diễn dùng đủ mọi cách dụ dỗ, thành công làm Trương Gia Nguyên động tâm, hơn nữa nhân vật này chỉ có hai cảnh quay.

Không nghĩ tới, bởi vì khuôn mặt đẹp trai chỉ chợt lóe qua màn hình lại được nhiều người bắt được, sau đó lại từ từ tung ra một số thông tin, kết quả là một lần thoát vòng nho nhỏ.

Nhưng bộ phim này xác thật là nằm liệt giữa đường, nguyên một bộ phim trong suốt thời gian phát sóng không có bất kỳ sự nổi bật nào, chi phí sản xuất thấp, sự kém nổi tiếng, đã rất đơn giản khiến cho bộ phim biến mất trong loạt bộ phim truyền hình mới đang điên cuồng ra mắt.

Ngược lại, Trương Gia Nguyên đã thoát vòng thừa dịp đang có chút nhiệt, được một công ty quản lý nho nhỏ nhìn trúng ký hợp đồng.

Đáng tiếc, khuôn mặt soái khí trong giới giải trí nhiều không đếm xuể, mà hai ba bộ phim kế tiếp cậu góp mặt cũng an an tĩnh tĩnh, không có phản hồi tốt.

Mẹ Trương sao có thể không biết tình huống của con mình, con trai mình mình quan tâm, bà vẫn biết Trương Gia Nguyên có bao nhiêu cân lượng, tỷ như kỹ năng diễn xuất của Trương Gia Nguyên, thằng nhóc này nếu không dựa vào gương mặt, bằng cái kỹ năng diễn kia mà có vòng fan liền quái.

“Con trai, mẹ nói thật, con căn bản không thích hợp lăn lộn trong giới giải trí, con không phải là một phần của diễn xuất.” Mẹ Trương không nhân từ phun tào.

“Mẹ đúng thật là mẹ của con.” Đầu nhỏ rũ xuống, Trương Gia Nguyên di di quai hàm không nói nên lời.


“Không phải có câu nói gì mà, nếu lăn lộn trong giới giải trí không tốt thì trở về kế thừa gia sản sao?” Mẹ Trương sờ sờ cằm mình: “Con tính chừng nào trở về kế thừa gia sản?”
Trương Gia Nguyên trợn trắng mắt, cái tình tiết tiểu thuyết này cư nhiên có thể phát sinh trên người mình như vậy, cái gì mà phú nhị đại vì mộng tưởng mà không cần tài sản trong nhà, một mình một người dốc sức lăn lộn trong giới giải trí, cậu đúng thật là một phú nhị đại, đáng tiếc dốc sức làm, không phải ai cũng lợi hại, người ta làm nam chính tùy tùy tiện tiện cũng được ảnh đế, còn cậu thì sao, lăn lộn mấy năm vẫn là tuyến mười tám.

“Mẹ đọc quá nhiều tiểu thuyết máu chó rồi.” Trương Gia Nguyên lắc đầu.

“Mẹ có biết máu chó chân chính là gì không?” Trương Gia Nguyên cắn cắn môi, nhìn mẹ mình đang ngồi ở đối diện: “Là đối tượng kết hôn trùng hợp là người yêu cũ! Còn có cái gì có thể máu chó hơn chuyện này sao?”
Nhưng không nghĩ tới, vả mặt bôm bốp, máu chó lại tới nhanh như vậy.

Thời điểm đang ở văn phòng xử lý văn kiện, Châu Kha Vũ nhận được cuộc gọi từ Oscar, cuộc gọi vừa kết nối, người ở đầu dây bên kia liền hoan hô: “Anh nói cho cậu biết, anh có một tin tức tốt!”
Nhíu nhíu mày để điện thoại ra xa, Châu Kha Vũ tiếp tục phân cao thấp với đống hợp đồng.

“Đại ca! Cậu để ý anh một chút!” Oscar ở đầu bên kia điện thoại gào to: “Anh nói cho cậu biết, cậu tuyệt đối không biết cậu sắp nghe được chuyện thái quá gì đâu!”
“Thái quá thì anh đừng nói!” Bị một đống lớn văn kiện làm cho phiền lòng, kế bên còn có người như quỷ gào, Châu Kha Vũ thật sự muốn mắng người.

Oscar thèm đòn: “Cậu biết gì không? Anh vừa nghe thấy mẹ anh nói, mẹ cậu đã tìm được đối tượng xem mắt cho cậu!”
“Cái gì mẹ em mẹ mẹ anh, anh… woc (fuck) cái gì cơ?” Châu Kha Vũ vẫn đang cau mày ghét bỏ Oscar nói chuyện, giây tiếp theo nghe được từ đối tượng xem mắt thì cả người trực tiếp nhảy dựng lên: “Em không phải đã nói là em không muốn đi xem mắt rồi sao?”

Oscar còn đang cười: “Cậu nói với anh cũng vô dụng, anh cũng chỉ là anh cậu, không phải ba của cậu.”
Giây tiếp theo đã nghe thấy tiếng “bíp bíp bíp” truyền ra từ điện thoại.

Châu Kha Vũ vò đầu không nói nên lời, nhìn chằm chằm con trỏ đang nhấp nháy trên màn hình máy tính, bực bội cào đầu, thông báo wechat bíp bíp vang lên, giọng Oscar nhảy dựng lên: “Nhắc nhở thân thiện, năm giây nữa mẹ cậu sẽ gọi cho cậu.”
Giây tiếp theo, chuông điện thoại trực tiếp vang lên, nhìn trên màn hình nhảy lên chữ “Mẫu hậu đại nhân", Châu Kha Vũ bất đắc dĩ thở dài: “Mẹ, con bên này đang rất bận!”
“Mẹ còn không biết anh có đang bận hay không à? Tình hình hoạt động chung của công ty ba anh đều nói cho mẹ hết rồi, anh không cần lấy cớ bận rộn.” Mẹ Châu rất mạnh mẽ, hàng năm lăn lộn trong giới tài chính, lời bà nói ra câu nào câu nấy đều có khí thế: “Con về đây cho mẹ, mẹ cho con xem tư liệu về đối tượng xem mắt của con, ngày mai đi gặp, nếu thấy vừa lòng liền quyết định.”
“Cái gì mà liền quyết định?” Châu Kha Vũ trừng lớn mắt: “Con không muốn kết hôn!”
“Anh hiện tại nói lời này với mẹ anh thì hay rồi, nếu ba anh mà biết cái suy nghĩ này của anh, anh không sợ ông ấy đánh anh à?” Mẹ Châu nhướng mày.

Nghĩ đến ba của mình, Châu Kha Vũ nhấp môi, nhớ lại khi còn nhỏ nghịch ngợm đào ổ gà thọc lỗ chó, kết quả bị lão ba kẹp ở ngực hành hung, ngẫm lại mà lạnh cả sống lưng.

“Được rồi được rồi, con về con về, nhưng con thật sự hy vọng lần này sẽ không gặp phải loại người kỳ quái nào nữa đấy?” Châu Kha Vũ đều bị cái thẩm mỹ chết tiệt của mẹ mình dọa tới mức hiện tại nghĩ đến đối tượng xem mắt thôi cũng cảm thấy sợ hãi..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương