Yêu Vì Tính Phúc
-
Quyển 1 - Chương 8: Tôn nghiêm của nam nhân (cao H)
"A, miệng trên cùng miệng dưới của ngươi thật sự lợi hại nha. Thế nhưng phun ra thật nhiều nước, trời sinh dâm đãng." Kiều Vũ Mặc nói.
Hứa Diệc Hàm liên tục cao trào, nét mặt thỏa mãn vui sướng, nhanh mồm dẻo miệng nói: "Với kĩ năng Hầu gia như thế, vẫn chưa thể xưng là cực phẩm, vẫn là hơi "nhanh"..."
Lời này hoàn toàn là đả kích nam nhân, Kiều Vũ Mặc lần đầu gặp nữ tử khó chơi như vậy. Hắn, quyền cao chức trọng, được Hoàng thượng tin cậy, tay nắm binh quyền, chưa từng có người đối với hắn vô lễ. Nữ nhân này trước kia hắn cưới về liền nhốt vào lãnh viện, không hề có địa vị trong lòng hắn, thế nhưng lại dám bất kính với hắn, sỉ nhục tôn nghiêm nam nhân của hắn. Kiều Vũ Mặc tự nhủ không có khả năng ngay cả nữ nhân của mình mà cũng không chinh phục được, nghĩ thông, hắn một phen bế Hứa Diệc Hàm lên, bước đến mép giường, phủi tay đem nàng ném lên giường.
Hứa Diệc Hàm cười nói: "Hầu gia không phải tính toán đã rời đi rồi sao? Cũng đừng làm cho muội muội Thanh Yên thương tâm nha."
Kiều Vũ Mặc một tay nắm tóc nàng, đem nàng kéo đến trước hạ thân của mình, bởi vì vừa mới trải qua vận động kịch liệt, côn th*t lúc này vẫn còn dính một chút tinh dịch nhớp nháp, gậy th*t thô to cương cứng, đỉnh đầu còn rỉ ra một chút dâm dịch, hỗn tơ máu, nhìn chung cực kì hung hãn.
Hứa Diệc Hàm thấy hắn không trả lời, cũng không thèm để ý, tay nhỏ nắm lấy ngọc hành, bắt đầu vuốt ve, không lâu sau, côn th*t lại bắt đầu ngẩng lên, dần dần bành trướng.
Khóe miệng nàng khẽ nhếch, nhận thấy côn th*t ngày càng to ra, thân thể bắt đầu khó chịu, mới vừa rồi vận động nay lại thêm khao khát, hận không thể đem nhục bổng to dài cắm vào trong tiểu huyệt, đền bù đáy lòng tịch mịch.
Kiều Vũ Mặc cũng không rảnh, bắt đầu trêu đùa thân thể nữ nhân.
Hai người một bên đùa bỡn lẫn nhau, một bên do không thể nhịn được, chỉ mong muốn vận động, âm thanh ngâm nga của nữ nhân cùng với lời nói xấu xa của nam tử không ngừng truyền ra, hạ nhân xung quanh nghe được mà mặt đỏ tai hồng, ai cũng không dám đến gần.
Đợi Hứa Diệc Hàm tỉnh dậy đã là sau giờ Ngọ*, ánh mặt trời chiếu vào cửa sổ, dừng ở bên giường, ảnh lên gương mặt trắng nõn của Hứa Diệc Hàm một tia ấm áp.
Trong đầu một trận hỗn độn, lúc sau lại nhớ đến đêm hôm qua đã đánh nhau một trận kịch liệt với Kiều Vũ Mặc, cao trào không biết bao nhiêu lần, kêu đến khàn cả giọng nói, hạ thân sưng đỏ ghê người, mới lần đầu tiên lại vận động quá độ, hai phiến hoa gần như không thể khép lại. Lại nhìn đến thân thể, làn da trắng nõn mềm mại trước đây giờ che kín bằng hồng ấn, tất cả đều là dấu vết của sự hoan ái. Bên hông bị véo đến thâm tím, ẩn ẩn mà đau.
Kiều Vũ Mặc đã sớm rời giường đi thượng triều, cũng không biết đi khi nào, mà không quấy nhiễu đến nàng. Có lẽ là đêm qua túng dục quá độ, hết sức mỏi mệt nên Hứa Diệc Hàm mới ngủ đến tận bây giờ, mặt trời đã lên cao vào lúc nào.
Khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, nhìn giường đệm hỗn độn, khoác một lớp áo ngoài, đai lưng tùy ý buộc lại, gọi Bích Hoa đến rửa mặt.
Khi Bích Hoa tiến vào, khuôn mặt ửng hồng, dù sao thân cũng là nữ tử, mà Kiều Vũ Mặc tiến hành cũng không chịu đóng cửa, tuy rằng không ai dám rình xem, những tiếng động dâm lãng kia, thật sự gây cho người ta liên tưởng không tốt a.
Từ khi Hứa Diệc Hàm nhận nhiệm vụ, về sau lại gặp Kiều Vũ Mặc, liền quyết định đem quy tắc nữ tử gạt qua, chỉ cần có thể chinh phục được nam nhân lãnh ngạo này, những cái khác đều không quan trọng. Huống chi hai người là phu thê, ở cùng phòng với nhau, cũng không có gì sai trái. Tiếp nhận khăn tay Bích Hoa đưa tới, nàng nói: "Sau này nếu Hầu gia đến, trừ ngươi ở ngoài, tất cả mọi người đều phải lui ra, không được tới gần."
"Dạ, phu nhân." Bích Hoa nghe xong lời này, lỗ tai liền đỏ hết lên, lại cũng không thể tin được. Chỉ cảm thấy phu nhân tính tình thay đổi, so với ngày xưa là quá bất đồng. Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất Hầu gia đã tới, về sau cũng có thể đến nhiều lần hơn nữa, phu nhân cùng mọi người trong phủ sẽ không còn khổ sở giống trước kia.
Quả nhiên, tin tức Hầu gia qua đêm ở Mai Uyển lan truyền rất nhanh, trong phủ nhất thời có nhiều tin đồn tứ tung, nào là Hứa Diệc Hàm câu dẫn Hầu gia như thế nào cho đến Hầu gia đột nhiên đổi tính, lại bàn luận xem sau này hai vị phu nhân ai được Hầu gia sủng ái hơn.
Bất kể như thế nào, nha hoàn hạ nhân từ trước đến nay vênh mặt hất hàm sai khiến đám người trong Mai Uyển, giờ cũng thay đổi bộ mặt. Không những phái người sớm muộn tới thỉnh an, ngoài ra còn hỏi thăm ân cần, thật sự rất ân cần.
Ngược lại, Hứa Diệc Hàm lại rất thản nhiên, bình chân như vại, nhân chi thường tình nàng đều không thèm để ý.
Mà nàng không để ý, không có nghĩa người khác cũng sẽ như vậy.
Hứa Diệc Hàm liên tục cao trào, nét mặt thỏa mãn vui sướng, nhanh mồm dẻo miệng nói: "Với kĩ năng Hầu gia như thế, vẫn chưa thể xưng là cực phẩm, vẫn là hơi "nhanh"..."
Lời này hoàn toàn là đả kích nam nhân, Kiều Vũ Mặc lần đầu gặp nữ tử khó chơi như vậy. Hắn, quyền cao chức trọng, được Hoàng thượng tin cậy, tay nắm binh quyền, chưa từng có người đối với hắn vô lễ. Nữ nhân này trước kia hắn cưới về liền nhốt vào lãnh viện, không hề có địa vị trong lòng hắn, thế nhưng lại dám bất kính với hắn, sỉ nhục tôn nghiêm nam nhân của hắn. Kiều Vũ Mặc tự nhủ không có khả năng ngay cả nữ nhân của mình mà cũng không chinh phục được, nghĩ thông, hắn một phen bế Hứa Diệc Hàm lên, bước đến mép giường, phủi tay đem nàng ném lên giường.
Hứa Diệc Hàm cười nói: "Hầu gia không phải tính toán đã rời đi rồi sao? Cũng đừng làm cho muội muội Thanh Yên thương tâm nha."
Kiều Vũ Mặc một tay nắm tóc nàng, đem nàng kéo đến trước hạ thân của mình, bởi vì vừa mới trải qua vận động kịch liệt, côn th*t lúc này vẫn còn dính một chút tinh dịch nhớp nháp, gậy th*t thô to cương cứng, đỉnh đầu còn rỉ ra một chút dâm dịch, hỗn tơ máu, nhìn chung cực kì hung hãn.
Hứa Diệc Hàm thấy hắn không trả lời, cũng không thèm để ý, tay nhỏ nắm lấy ngọc hành, bắt đầu vuốt ve, không lâu sau, côn th*t lại bắt đầu ngẩng lên, dần dần bành trướng.
Khóe miệng nàng khẽ nhếch, nhận thấy côn th*t ngày càng to ra, thân thể bắt đầu khó chịu, mới vừa rồi vận động nay lại thêm khao khát, hận không thể đem nhục bổng to dài cắm vào trong tiểu huyệt, đền bù đáy lòng tịch mịch.
Kiều Vũ Mặc cũng không rảnh, bắt đầu trêu đùa thân thể nữ nhân.
Hai người một bên đùa bỡn lẫn nhau, một bên do không thể nhịn được, chỉ mong muốn vận động, âm thanh ngâm nga của nữ nhân cùng với lời nói xấu xa của nam tử không ngừng truyền ra, hạ nhân xung quanh nghe được mà mặt đỏ tai hồng, ai cũng không dám đến gần.
Đợi Hứa Diệc Hàm tỉnh dậy đã là sau giờ Ngọ*, ánh mặt trời chiếu vào cửa sổ, dừng ở bên giường, ảnh lên gương mặt trắng nõn của Hứa Diệc Hàm một tia ấm áp.
Trong đầu một trận hỗn độn, lúc sau lại nhớ đến đêm hôm qua đã đánh nhau một trận kịch liệt với Kiều Vũ Mặc, cao trào không biết bao nhiêu lần, kêu đến khàn cả giọng nói, hạ thân sưng đỏ ghê người, mới lần đầu tiên lại vận động quá độ, hai phiến hoa gần như không thể khép lại. Lại nhìn đến thân thể, làn da trắng nõn mềm mại trước đây giờ che kín bằng hồng ấn, tất cả đều là dấu vết của sự hoan ái. Bên hông bị véo đến thâm tím, ẩn ẩn mà đau.
Kiều Vũ Mặc đã sớm rời giường đi thượng triều, cũng không biết đi khi nào, mà không quấy nhiễu đến nàng. Có lẽ là đêm qua túng dục quá độ, hết sức mỏi mệt nên Hứa Diệc Hàm mới ngủ đến tận bây giờ, mặt trời đã lên cao vào lúc nào.
Khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, nhìn giường đệm hỗn độn, khoác một lớp áo ngoài, đai lưng tùy ý buộc lại, gọi Bích Hoa đến rửa mặt.
Khi Bích Hoa tiến vào, khuôn mặt ửng hồng, dù sao thân cũng là nữ tử, mà Kiều Vũ Mặc tiến hành cũng không chịu đóng cửa, tuy rằng không ai dám rình xem, những tiếng động dâm lãng kia, thật sự gây cho người ta liên tưởng không tốt a.
Từ khi Hứa Diệc Hàm nhận nhiệm vụ, về sau lại gặp Kiều Vũ Mặc, liền quyết định đem quy tắc nữ tử gạt qua, chỉ cần có thể chinh phục được nam nhân lãnh ngạo này, những cái khác đều không quan trọng. Huống chi hai người là phu thê, ở cùng phòng với nhau, cũng không có gì sai trái. Tiếp nhận khăn tay Bích Hoa đưa tới, nàng nói: "Sau này nếu Hầu gia đến, trừ ngươi ở ngoài, tất cả mọi người đều phải lui ra, không được tới gần."
"Dạ, phu nhân." Bích Hoa nghe xong lời này, lỗ tai liền đỏ hết lên, lại cũng không thể tin được. Chỉ cảm thấy phu nhân tính tình thay đổi, so với ngày xưa là quá bất đồng. Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất Hầu gia đã tới, về sau cũng có thể đến nhiều lần hơn nữa, phu nhân cùng mọi người trong phủ sẽ không còn khổ sở giống trước kia.
Quả nhiên, tin tức Hầu gia qua đêm ở Mai Uyển lan truyền rất nhanh, trong phủ nhất thời có nhiều tin đồn tứ tung, nào là Hứa Diệc Hàm câu dẫn Hầu gia như thế nào cho đến Hầu gia đột nhiên đổi tính, lại bàn luận xem sau này hai vị phu nhân ai được Hầu gia sủng ái hơn.
Bất kể như thế nào, nha hoàn hạ nhân từ trước đến nay vênh mặt hất hàm sai khiến đám người trong Mai Uyển, giờ cũng thay đổi bộ mặt. Không những phái người sớm muộn tới thỉnh an, ngoài ra còn hỏi thăm ân cần, thật sự rất ân cần.
Ngược lại, Hứa Diệc Hàm lại rất thản nhiên, bình chân như vại, nhân chi thường tình nàng đều không thèm để ý.
Mà nàng không để ý, không có nghĩa người khác cũng sẽ như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook