Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
-
Chương 1904: Thế giới của anh, chỉ có duy nhất mình em
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không ngờ anh lại đang đứng ngoài cửa nhà cô!
Mạc Khinh Hàn cúi đầu, nhìn mình, cô còn đang mặc đồ ngủ gấu nhỏ!
Nhanh chóng đổi sang bộ quần áo thể thao màu hồng phấn, cô chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Cô vuốt vuốt tóc, nhanh chóng buộc tóc đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt nhỏ to cỡ bàn tay.
Soi vào gương, ôi ~ hơi thở thanh xuân đập vào mắt, ngay cả chính cô cũng không khỏi hai mắt tỏa sáng!
Nhìn khuôn mặt này xem, hồng hào, non nớt đến nỗi có thể nhéo ra nước.
Con ngươi trong trẻo, lấp lánh như sao. Một khi cười lên, như cả bầu trời sao đang tỏa sáng.
Dễ thấy là đang độ tuổi ngây ngô, làn mi cong cong xinh đẹp.
Thiếu nữ xinh xắn, thật sự rất đẹp... cô sắp không nhận ra chính bản thân mình rồi. Cười với mình trong gương, đúng! Chính là sự tự tin này!
Thần thái đi sáng láng đi ra khỏi nhà.
Mạc Khinh Hàn nhìn xung quanh, thấy một chiếc xe thể thao màu trắng đang dừng ở đầu ngõ.
Trước đầu xe, là một chàng trai anh tuấn.
Chàng trai này cao lớn tuấn dật, mặc bộ quần áo ở nhà thoải mái màu trắng, vô cùng đẹp trai. Anh đeo kính đen, ngẩng đầu 45 độ nhìn trời.
Khóe mắt nhìn thấy Mạc Khinh Hàn đi tới, anh vươn cánh tay dài, tháo kính râm xuống.
Anh nhướng mày, môi cong lên: “Đẹp trai không?”
“Ha ha ha...” Mạc Khinh Hàn cười run người: “Đẹp trai ngây người!”
Chiếc xe này có vẻ ngoài thời thượng, đường cong tinh tế, khiến hai mắt người ta tỏa sáng!
Cả thân xe vô cùng sống động! Tràn ngập cảm giác sức mạnh! Quả không hổ là xe do chính Diệp Thần thiết kế.
Cô khen ngợi từ tận đáy lòng: “Quá đẹp!”
“Ai nói xe chứ! Anh nói người!”
Mạc Khinh Hàn: “...”
“Anh!” Anh hất tóc.
“...” Trong lòng Mạc Khinh Hàn cười bò, lại cố ý liếc mắt nhìn anh: “Tạm được...”
Diệp Thần phiền muộn, khóe miệng tiu nghỉu.
Mạc Khinh Hàn chợt nhéo mặt anh, nói: “Cực kỳ đẹp trai! Đẹp trai hàng đầu vũ trụ!”
“Vậy còn được!” Thần thiếu gia kiêu ngạo cong môi cười.
Tay cô ôm lấy mặt anh, hai người cách rất gần, hôm nay cô buộc tóc lên, khuôn mặt nhỏ phấn nộn và cần cổ trắng lộ ra.
Khuôn mặt cô phấn nốn sáng loáng, đôi mắt lấp lánh cười híp lại, hơi thở trên người thơm tho dễ ngửi, hôm nay cô cực kỳ... xinh đẹp...
Mê hoặc anh thần hồn điên đảo!
Trái tim Diệp Thần đập thành thịch.
Hơi thở anh nóng rực, tất cả sự vật xung quanh như bay ra ngoài chín tầng mây.
Trong mắt anh, chỉ có cô!
Anh từ trên cao nhìn xuống, trông thấy làn mi cong vút của cô như cánh bướm, nhẹ nhàng khiêu khích trái tim anh, hô hấp của anh nghẹn lại, trái tim chợt ngừng đập. Sợ nhảy ra ngoài, sẽ dọa cô mất.
Cô dõi theo ánh mắt anh... đôi môi cô màu hồng, nhếch lên đường cong đáng yêu, bên môi là hai lúm đồng tiền nhỏ.
Toàn bộ ánh mắt của anh đều bị hai lúm đồng tiền này hút lấy, cảm thấy yết hầu căng lên, anh nhìn chằm chằm môi cô, nhịp tim chợt đập nhanh! Cả cơ thể nóng bỏng. Đôi môi anh đào đẹp như thế, thật muốn cắn một cái!
Mạc Khinh Hàn cảm nhận được khuôn mặt anh nóng lên, ánh mắt là lạ, vội vàng rụt tay lại.
Anh chợt bắt lấy tay cô, khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng phủ lên cô, hô hấp nóng hổi phun lên mặt cô, tiếng tim đập to như mô-tơ.
Mặt Mạc Khinh Hàn lập tức đỏ bừng, anh kéo cô, môi mỏng từ từ trùm lên, dịu dàng hôn.
Mái tóc đuôi ngựa của cô được anh tháo ra, làn tóc như mây rơi xuống đâì vai, che khuất một bên mặt và cổ, một chút thì che khuất khóe mắt.
Anh động tình hôn cô, đầu ngón tay thon dài quấn lấy sợi tóc của cô. Trong cơn mơ màng, cô cảm giác một bàn tay khác của anh cầm tay cô.
Tay trái của anh đeo vào ngón giữa của cô một chiếc nhẫn...
Nhẫn đính hôn.
Anh nói khẽ bên tai cô: “Sau này, anh là của em.”
Lúc này, đột nhiên nghe thấy xung quanh có người kêu: “Diệp Thần ------ Diệp Thần ở đây!”
“Cô gái kia là ai? Diệp Thần đang hôn cô ta!”
“Chồng Diệp Thần à ----------“
Cả người Mạc Khinh Hàn run lên, cô quay đầu, nhìn thấy có năm, sáu cô gái vẻ mặt kích động lao về phía cô và Diệp Thần.
Cô vội nói: “Anh ấy là Lâm Nghệ Phong, không phải Diệp Thần.”
Diệp Thần nắm chặt tay cô, cao giọng nói: “Tôi là Diệp Thần, nhưng không phải chồng các cô, tôi là chồng cô ấy!”
Mấy cô gái kia sửng sốt, hình như không thể tin người trước mắt thừa nhận bản thân là Diệp Thần!
Nhưng lúc này càng lúc càng nhiều người nhìn về phía này, Mạc Khinh Hàn vội kéo tay Diệp Thần, gấp giọng giục anh: “Anh Thần, đi mau ------“
Xe bị mấy cô gái kia chặn, không mở cửa xe ra được. Mấy cô gái đến gần Diệp Thần, hét rầm lên như bị điên: “Diệp Thần ---- em muốn ký tên!” “Chồng Diệp Thần! Em muốn gả cho anh!”
Mạc Khinh Hàn nắm chặt tay Diệp Thần, Diệp Thần cũng cầm ngược lại tay cô. Mạc Khinh Hàn nhìn những cô gái này như hổ nhào tới, cô kéo tay Diệp Thần, chạy nhanh về phía trước: “Anh Thần, chạy mau!”
Mấy cô gái đằng sau hét á lên, từng người vươn tay đuổi theo bọn họ.
“Diệp Thần -------- Diệp Thần!” Bọn họ đuổi theo phía sau, Diệp Thần nắm chặt tay Mạc Khinh Hàn, bọn họ thuận theo đường đê chạy về phía trước. bên cạnh con đê là nước sông đóng băng.
Gió lạnh không hề thổi tan nhiệt tình của mấy cô gái đằng sau, bọn họ la to, chỉ trong chốc lát, thu hút một đống người.
Diệp Thần kéo Mạc Khinh Hàn, vừa chạy vừa hỏi cô: “Chúng ta đính hôn nhé? Có một vị hôn phu anh tuấn như anh ở bên cạnh em, cuộc sống sau này của em sẽ rất thú vị.”
Mạc Khinh Hàn quay đầu, vừa chạy vừa cười: “Quả thực rất thú vị...”
Diệp Thần kéo tay cô, chạy vào một đài truyền hình, anh trực tiếp xông thẳng vào, anh bảo phóng viên gọi điện cho trưởng đài của bọn họ: “Anh hỏi trưởng đài của anh xem, có muốn làm phỏng vấn độc nhất vô nhị với Diệp Thần không?”
Nhân viên ở đây sợ choáng váng, chỗ nhỏ của bọn họ, sao dám phỏng vấn minh tinh như Diệp Thần! Nghĩ cũng không dám nghĩ a!
Trên TV đang chiếu phim truyền hình.
Trưởng đài nhận điện thoại, đầu tiên sửng sốt nửa phút, sau đó chợt hỏi: “Chắc chắn là Diệp Thần không?”
“Tôi không biết... nhìn rất giống...” Người kia cũng không dám bảo đảm.
Lúc này, Diệp Thần hát một bài hát, là bài tủ của anh.
“A -------“ Là Diệp Thần!
Bên ngoài đài truyền hình bị vây kín, còn có một số fan hâm mộ đánh lên tấm biển.
Trưởng đài lập tức nói: “Mau chóng phỏng vấn, chúng ta phải là duy nhất! Lập tức trực tiếp!”
Màn hình lớn bên ngoài đài truyền hình xuất hiện hình Diệp Thần, MC hỏi anh: “Thần Ca sao lại đến chỗ chúng tôi?”
Diệp Thần nói: “Tôi tới tìm định mệnh của tôi.” Anh cầm tay Mạc Khinh Hàn đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn.
Khuôn mặt của Mạc Khinh Hàn xinh đẹp yên nhiên, như chân trời được ánh chiều nhuộm đỏ. Vẻ mặt MC ngây ra... sao Diệp Thần lại đột nhiên công khai tình cảm vậy?
Không ngờ anh lại đang đứng ngoài cửa nhà cô!
Mạc Khinh Hàn cúi đầu, nhìn mình, cô còn đang mặc đồ ngủ gấu nhỏ!
Nhanh chóng đổi sang bộ quần áo thể thao màu hồng phấn, cô chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Cô vuốt vuốt tóc, nhanh chóng buộc tóc đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt nhỏ to cỡ bàn tay.
Soi vào gương, ôi ~ hơi thở thanh xuân đập vào mắt, ngay cả chính cô cũng không khỏi hai mắt tỏa sáng!
Nhìn khuôn mặt này xem, hồng hào, non nớt đến nỗi có thể nhéo ra nước.
Con ngươi trong trẻo, lấp lánh như sao. Một khi cười lên, như cả bầu trời sao đang tỏa sáng.
Dễ thấy là đang độ tuổi ngây ngô, làn mi cong cong xinh đẹp.
Thiếu nữ xinh xắn, thật sự rất đẹp... cô sắp không nhận ra chính bản thân mình rồi. Cười với mình trong gương, đúng! Chính là sự tự tin này!
Thần thái đi sáng láng đi ra khỏi nhà.
Mạc Khinh Hàn nhìn xung quanh, thấy một chiếc xe thể thao màu trắng đang dừng ở đầu ngõ.
Trước đầu xe, là một chàng trai anh tuấn.
Chàng trai này cao lớn tuấn dật, mặc bộ quần áo ở nhà thoải mái màu trắng, vô cùng đẹp trai. Anh đeo kính đen, ngẩng đầu 45 độ nhìn trời.
Khóe mắt nhìn thấy Mạc Khinh Hàn đi tới, anh vươn cánh tay dài, tháo kính râm xuống.
Anh nhướng mày, môi cong lên: “Đẹp trai không?”
“Ha ha ha...” Mạc Khinh Hàn cười run người: “Đẹp trai ngây người!”
Chiếc xe này có vẻ ngoài thời thượng, đường cong tinh tế, khiến hai mắt người ta tỏa sáng!
Cả thân xe vô cùng sống động! Tràn ngập cảm giác sức mạnh! Quả không hổ là xe do chính Diệp Thần thiết kế.
Cô khen ngợi từ tận đáy lòng: “Quá đẹp!”
“Ai nói xe chứ! Anh nói người!”
Mạc Khinh Hàn: “...”
“Anh!” Anh hất tóc.
“...” Trong lòng Mạc Khinh Hàn cười bò, lại cố ý liếc mắt nhìn anh: “Tạm được...”
Diệp Thần phiền muộn, khóe miệng tiu nghỉu.
Mạc Khinh Hàn chợt nhéo mặt anh, nói: “Cực kỳ đẹp trai! Đẹp trai hàng đầu vũ trụ!”
“Vậy còn được!” Thần thiếu gia kiêu ngạo cong môi cười.
Tay cô ôm lấy mặt anh, hai người cách rất gần, hôm nay cô buộc tóc lên, khuôn mặt nhỏ phấn nộn và cần cổ trắng lộ ra.
Khuôn mặt cô phấn nốn sáng loáng, đôi mắt lấp lánh cười híp lại, hơi thở trên người thơm tho dễ ngửi, hôm nay cô cực kỳ... xinh đẹp...
Mê hoặc anh thần hồn điên đảo!
Trái tim Diệp Thần đập thành thịch.
Hơi thở anh nóng rực, tất cả sự vật xung quanh như bay ra ngoài chín tầng mây.
Trong mắt anh, chỉ có cô!
Anh từ trên cao nhìn xuống, trông thấy làn mi cong vút của cô như cánh bướm, nhẹ nhàng khiêu khích trái tim anh, hô hấp của anh nghẹn lại, trái tim chợt ngừng đập. Sợ nhảy ra ngoài, sẽ dọa cô mất.
Cô dõi theo ánh mắt anh... đôi môi cô màu hồng, nhếch lên đường cong đáng yêu, bên môi là hai lúm đồng tiền nhỏ.
Toàn bộ ánh mắt của anh đều bị hai lúm đồng tiền này hút lấy, cảm thấy yết hầu căng lên, anh nhìn chằm chằm môi cô, nhịp tim chợt đập nhanh! Cả cơ thể nóng bỏng. Đôi môi anh đào đẹp như thế, thật muốn cắn một cái!
Mạc Khinh Hàn cảm nhận được khuôn mặt anh nóng lên, ánh mắt là lạ, vội vàng rụt tay lại.
Anh chợt bắt lấy tay cô, khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng phủ lên cô, hô hấp nóng hổi phun lên mặt cô, tiếng tim đập to như mô-tơ.
Mặt Mạc Khinh Hàn lập tức đỏ bừng, anh kéo cô, môi mỏng từ từ trùm lên, dịu dàng hôn.
Mái tóc đuôi ngựa của cô được anh tháo ra, làn tóc như mây rơi xuống đâì vai, che khuất một bên mặt và cổ, một chút thì che khuất khóe mắt.
Anh động tình hôn cô, đầu ngón tay thon dài quấn lấy sợi tóc của cô. Trong cơn mơ màng, cô cảm giác một bàn tay khác của anh cầm tay cô.
Tay trái của anh đeo vào ngón giữa của cô một chiếc nhẫn...
Nhẫn đính hôn.
Anh nói khẽ bên tai cô: “Sau này, anh là của em.”
Lúc này, đột nhiên nghe thấy xung quanh có người kêu: “Diệp Thần ------ Diệp Thần ở đây!”
“Cô gái kia là ai? Diệp Thần đang hôn cô ta!”
“Chồng Diệp Thần à ----------“
Cả người Mạc Khinh Hàn run lên, cô quay đầu, nhìn thấy có năm, sáu cô gái vẻ mặt kích động lao về phía cô và Diệp Thần.
Cô vội nói: “Anh ấy là Lâm Nghệ Phong, không phải Diệp Thần.”
Diệp Thần nắm chặt tay cô, cao giọng nói: “Tôi là Diệp Thần, nhưng không phải chồng các cô, tôi là chồng cô ấy!”
Mấy cô gái kia sửng sốt, hình như không thể tin người trước mắt thừa nhận bản thân là Diệp Thần!
Nhưng lúc này càng lúc càng nhiều người nhìn về phía này, Mạc Khinh Hàn vội kéo tay Diệp Thần, gấp giọng giục anh: “Anh Thần, đi mau ------“
Xe bị mấy cô gái kia chặn, không mở cửa xe ra được. Mấy cô gái đến gần Diệp Thần, hét rầm lên như bị điên: “Diệp Thần ---- em muốn ký tên!” “Chồng Diệp Thần! Em muốn gả cho anh!”
Mạc Khinh Hàn nắm chặt tay Diệp Thần, Diệp Thần cũng cầm ngược lại tay cô. Mạc Khinh Hàn nhìn những cô gái này như hổ nhào tới, cô kéo tay Diệp Thần, chạy nhanh về phía trước: “Anh Thần, chạy mau!”
Mấy cô gái đằng sau hét á lên, từng người vươn tay đuổi theo bọn họ.
“Diệp Thần -------- Diệp Thần!” Bọn họ đuổi theo phía sau, Diệp Thần nắm chặt tay Mạc Khinh Hàn, bọn họ thuận theo đường đê chạy về phía trước. bên cạnh con đê là nước sông đóng băng.
Gió lạnh không hề thổi tan nhiệt tình của mấy cô gái đằng sau, bọn họ la to, chỉ trong chốc lát, thu hút một đống người.
Diệp Thần kéo Mạc Khinh Hàn, vừa chạy vừa hỏi cô: “Chúng ta đính hôn nhé? Có một vị hôn phu anh tuấn như anh ở bên cạnh em, cuộc sống sau này của em sẽ rất thú vị.”
Mạc Khinh Hàn quay đầu, vừa chạy vừa cười: “Quả thực rất thú vị...”
Diệp Thần kéo tay cô, chạy vào một đài truyền hình, anh trực tiếp xông thẳng vào, anh bảo phóng viên gọi điện cho trưởng đài của bọn họ: “Anh hỏi trưởng đài của anh xem, có muốn làm phỏng vấn độc nhất vô nhị với Diệp Thần không?”
Nhân viên ở đây sợ choáng váng, chỗ nhỏ của bọn họ, sao dám phỏng vấn minh tinh như Diệp Thần! Nghĩ cũng không dám nghĩ a!
Trên TV đang chiếu phim truyền hình.
Trưởng đài nhận điện thoại, đầu tiên sửng sốt nửa phút, sau đó chợt hỏi: “Chắc chắn là Diệp Thần không?”
“Tôi không biết... nhìn rất giống...” Người kia cũng không dám bảo đảm.
Lúc này, Diệp Thần hát một bài hát, là bài tủ của anh.
“A -------“ Là Diệp Thần!
Bên ngoài đài truyền hình bị vây kín, còn có một số fan hâm mộ đánh lên tấm biển.
Trưởng đài lập tức nói: “Mau chóng phỏng vấn, chúng ta phải là duy nhất! Lập tức trực tiếp!”
Màn hình lớn bên ngoài đài truyền hình xuất hiện hình Diệp Thần, MC hỏi anh: “Thần Ca sao lại đến chỗ chúng tôi?”
Diệp Thần nói: “Tôi tới tìm định mệnh của tôi.” Anh cầm tay Mạc Khinh Hàn đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn.
Khuôn mặt của Mạc Khinh Hàn xinh đẹp yên nhiên, như chân trời được ánh chiều nhuộm đỏ. Vẻ mặt MC ngây ra... sao Diệp Thần lại đột nhiên công khai tình cảm vậy?
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook