Edit: EvNguyen

Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK

T2 chuẩn bị cho mọi người một công khu, tuy rằng mọi người muốn song song ngồi cùng nhau, nhưng cũng không có lý do gì yêu cầu T2 làm theo bọn họ, ngẫm lại cũng chỉ làm việc 2-3 tháng, hơn nữa lúc bắt đầu công tác cũng không có tâm tư nghĩ đến chuyện khác, nên cũng không ai biểu hiện không hài lòng.

Lâm Ánh Ti an bài vị trí cho mọi người sau cũng nhanh chóng chuẩn bị công tác. Ngãi Phong Lý được phân công nhiệm vụ khảo sát dự đoán giai đoạn trước. Cho nên bắt đầu lên mạng tìm tư liệu cùng báo giá của các công ty mình chuẩn bị khảo sát, nghĩ rằng trước chuẩn bị sẵn sàng hai ngày sau ra ngoài sẽ dễ dàng hơn.

Mạnh Hân vào văn phòng của mình, lấy tài liệu của từng công ty xem qua 1 lần. Giá cả vượt xa định mức dự đoán của công ty, mặc dù Thanh Hải có tiền, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Nhật Bản chiếm hết tiện nghi đi. Mạnh Hân biết đối phương muốn nâng cao lợi nhuận của bản thân, để Thanh Hải xem tiền như rác mà vung ra, Mạnh Hân không khỏi trong lòng cười lạnh. Nhật Bản thật sự là ăn sạch sẽ, phương diện kỹ thuật Thanh Hải hoàn toàn không tham dự, đối phương hận không thể đem tài chính của Thanh Hải ép khô, hợp tác lần này này thật sự cũng quá tốt đi.

Mạnh Hân liên hệ mấy nhà cung ứng sau liền không tái liên hệ, nàng cũng nhìn ra là bọn họ tức giận. Mạnh Hân nghĩ nghĩ liền cầm túi xách ra văn phòng. “Ai là người phụ trách khảo sát giai đoạn trước.”

Mạnh Hân đột nhiên lên tiếng dọa Ngãi Phong Lý nhảy dựng, bàn công tác của nàng là đối diện văn phòng của Mạnh Hân a, cho nên Mạnh Hân đi ra liền đứng ở bên cạnh nàng, Ngãi Phong Lý trấn an bản thân xong liền ngẩn đầu lên mặt thành thành thật thật “Là tôi“.

Mạnh Hân thu hồi ánh mắt nhìn qua Ngãi Phong Lý bên canh, gật gật đầu nói “ Vậy được rồi, thu thập tài liệu đi theo tôi.”

Ngãi Phong Lý không khỏi giật mình, nhanh như vậy liền đi ra ngoài rồi sau, còn là cùng Mạnh Hân. Nàng vội vàng thu tập cũng không quên mang máy tính, vạn nhất có cần dùng thì cũng tiện.

Mạnh Hân muốn nói đi với chính mình không cần dùng máy tính, nhưng là cuối cùng cũng không có mở miệng. Ngãi Phong Lý thu thập hoàn hảo liền cùng Mạnh Hân ra khỏi công ty, “Mạnh quản lý chúng ta muốn đi đâu?”

“Tam Hi” Mạnh Hân vừa đi vừa nói. Lái xe nhanh chóng mở cửa cho hai người rồi lập tức lái xe rời đi.

Ngãi Phong Lý kìm lòng không đậu hít vào hương thơm trên người Mạnh Hân, sau đó mặt đầy thành thật hỏi “là đi khảo sát thị trường sao?“.

Mạnh Hân tâm tình không sai gật đầu. Ngãi Phong Lý cũng đoán được một ít chuyện Mạnh Hân muốn làm, Thanh Hải tuy rằng tham dự công trình này, nhưng không thể nghi ngờ là một đối tượng dễ bị khi dễ. Lần này Thanh Hải lưng mang hào quang, kỳ thực cũng mang rất nhiều gánh nặng đi. Phương diện kỷ thuật Thanh Hải tham dự cũng không sâu, hơn nữa phương diện tài chính lại hối thúc liên tục. Không khỏi nghĩ đến Mạnh Hân lần này là cải trang vi hành, kiểm soát giá cả nguyên liệu cùng ngày công, ít nhất cũng không để Thanh Hải quá mức thiệt thòi.

Mạnh Hân bên này tận lực kiểm tra giá cả, như vậy mới có khả năng bảo đảm đạt được kết quả mình mong muốn, đem dự toán kéo đến mức thấp nhất. Mạnh Hân thập phần có lòng tin mình sẽ giảm thiểu 2 con số trong dự án lần này. Bất quá ý tưởng như vậy nếu trực tiếp nói cho Ngãi Phong Lý, nàng nhất định cảm giác nữ nhân này điên rồi. Năng lực của Ngãi Phong Lý cũng không tệ, nàng cũng tận lực để Thanh Hải không phải chịu thiệt, dù sao chủ nhà là Nhật Bản, cho nên thành công là được, Thanh Hải ít nhất cũng nhận được kết quả mình mong muốn. Nhưng không nghĩ Mạnh Hân, nữ nhân này lại còn có ý định kím một mớ, không hổ là nữ vương được mọi người ca tụng a. Dọc dường đi cùng Ngãi Phong Lý trao đổi cũng làm cho Mạnh Hân đối với năng lực của Ngãi Phong Lý thập phần khẳng định. Ngãi Phong Lý không chỉ hiểu vấn đề bên ta gặp phải thậm chí còn có ý tưởng ứng đối, Mạnh Hân âm thầm khẳng định người này ít nhất không thua Lâm Ánh Ti, trong lòng thập phần vui vẻ, dưới tay mình lại có thêm một danh tướng. Dù sao đoàn thể là rất trọng yếu, Mạnh Hân hiểu được việc bản thân có thể làm là tận lực duy trì ở phía sau.

Tới Tam Hi hai người liền bắt đầu công tác. Tam Hi là công ty chuyên cung cấp nguyên liệu ban đầu, và nguyên liệu cho việc tái tạo phòng ốc.

Mạnh Hân ý bảo Ngãi Phong Lý trước đi hỏi thăm, lập tức Ngãi Phong Lý liền cùng nhân viên tiêu thụ bắt đầu nói chuyện. Ngãi Phong Lý giao tiếp tiếng Anh lưu loát, đôi khi còn đan xen vài câu tiếng Nhật. Mạnh Hân nghe nội dung hai người trao đổi, trong lòng lại âm thâm khẳng định năng lực Ngãi Phong Lý. Chỉ chốt lát sau, Ngãi Phong Lý đã đạt tới mục địch của mình liền quay qua hỏi Mạnh Hân “Cô thấy thế nào?“.

Mạnh Hân trên mặt ẩn ẩn ý cười “Cô có biết hôm nay Tam Hi đưa giá cho cô thấp hơn so với công ty bao nhiêu sao?”

Ngãi Phong Lý lắc đầu, mặt mờ mịt không rõ.

“Là thấp hơn 1 con số”

Ngãi Phong Lý nghẹn họng nhìn trân trối. Vài câu nói liền bớt 1 con số, lần này hợp tác cũng nên ở mức bình ổn giá đi, thế nhưng còn dám nâng giá. Một con số nếu như tích lũy kim ngạch cũng muốn lên đến 50w, này cũng thật là gạt người đi.

Mạnh Hân cười cười, quả nhiên công ty mới tiến nhập thị trường không khỏi bị các xí nghiệp chèn ép, nhưng đối phương “sư tử ngoạn” đoạn này không biết có tiêu hóa mệt không, dù sao Mạnh Hân là muốn đối phương ăn bao nhiêu đều toàn bộ phun ra.

Ngãi Phong Lý tưởng rằng sẽ cùng Mạnh Hân đi thêm vài xí nghiệp, người nọ lại nói công tác ngày hôm nay kết thúc, để Ngãi Phong Lý có thể tan tầm. Ngãi Phong Lý nhìn xem đồng hồ, bây giờ mới là giữa trưa a, bây giờ về cũng không biết làm gì. Mở miệng định hỏi, tổng lại cảm thấy không quá thích hợp, nếu thủ trưởng đều muốn tan tầm chính mình nên nhanh chóng cảm tạ ơn đức, lại nhiều chuyện cái gì.

Mạnh Hân trái lại không nghĩ nhiều như vậy, nói mình muốn đi ăn cơm trưa, thuận tiện hỏi Ngãi Phong Lý có muốn đi cùng không.

Ngãi Phong Lý vội vàng gật đầu. Vì thế hai người lại ngồi cùng xe, phía sau xe rất rộng rãi, Ngãi Phong Lý nhớ đến hoàn cảnh lần đầu trên xe, mình gắt gao ngồi cạnh nữ vương, lại nhìn lại khoảng cách của hai người, kìm lòng không đậu muốn có thể kéo gần khoảng cách một chút.

Chắc là người quá mức hoàn mỹ sẽ dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của người khác đi, Ngãi Phong Lý giờ phút này thất hối hận lúc đầu sao không ngồi cạnh nữ vương một chút. Nghĩ đến Lâm Ánh Ti cùng Mạnh Hân, hai người này quan hệ thật tốt, không khỏi có chút hâm mộ. Tự hỏi bản thân một ngày có thể cùng nữ vương làm bằng hữu hay không.

(editor: giao bằng hữu cái gì, các ngươi còn đàm luyến ái đây)

Mạnh Hân bảo tài xế đưa các nàng tới nhà hàng phụ cận khách sạn liền có thể tan tầm, sau đó từng bước đi ở phía trước, Ngãi Phong Lý lót tót theo ở phía sau. “Quản lý Mạnh chúng ta muốn đi ăn cái gì?” Ngãi Phong Lý kỳ thật là có chút đói bụng, hơn nữa không khí lúc này có chút quỷ dị, không ai mở miệng, cho nên nàng lên tiếng trước.

“Dẫn cô đi nhà hàng sushi chính hiệu“. Mạnh Hân trả lời.

Ai, quản lý Mạnh đều không hỏi xem mình muốn ăn cái gì sao? Thủ trưởng chính là thủ trưởng, Ngãi Phong Lý cũng chỉ có thể ở trong lòng vụng trộm nói thầm, giận mà không dám nói gì. Không đúng! Hẳn là giống con chuột nhỏ hoàn toàn không dám tức giận đi.

“Quản lý Mạnh, cô giống như đối với nơi đây thực quen thuộc? Buổi sáng nghe Lâm tổ trưởng nói cháo cũng là do cô giới thiệu.”

“Ân, lúc trước tôi có ở đây du lịch một lần“. Mạnh Hân âm thanh bình thản, bước chân cũng dần thả chậm. Ngãi Phong Lý rùng mình,cảm giác không khí xung quanh có chút kỳ quái.

“Cháo này thật ăn ngon sao?”

“Ân, thật sự rất ngon, đây là cháo ngon nhất tôi từng ăn.” Nhớ đến mỹ thực buổi sáng, Ngãi Phong Lý cảm thấy bụng mình càng ngày càng đói.

“Vài bước nữa là đến, thấy không, chính là nhà hàng Hồng Sắc.“. Ngãi Phong Lý nhìn về phía trước, bên đường có thể nhìn thấy cửa hiệu không quá lớn có tên Hồng Sắc, bảng hiệu là chữ viết tay, đến gần còn có thể thấy tấm màng cửa cũng là cùng một chữ Hồng Sắc.

“Hoan nghênh quang lâm“. Ngãi Phong Lý cùng Mạnh Hân bước vào liền có một vị thiếu nữ nguyên khí mười phần tiếp đón.

Ngãi Phong Lý lễ phép đối với thiếu nữ cười cười, Mạnh Hân là trực tiếp bước vào chổ ngồi. Cửa hàng bên trong cũng không quá lớn, không giống cửa hàng ở Trung Quốc có mặt tiền nhỏ nhưng không gian bên trong lại rất lớn. Một vị đầu bếp đứng rước quầy chuẩn bị thức ăn, mà khách hàng ngồi trên chiếc bàn dài đặt trước bếp, rất có phong cách của mấy quán bar. Bây giờ là giữa trưa, rất nhiều người đến dùng cơm, cũng may ngay trước đầu bếp còn 2 ghế trống, Mạnh Hân ngồi xuống một cái, Ngãi Phong Lý cũng nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh.

“Cô muốn ăn gì?” Mạnh Hân hỏi.

Ngãi Phong Lý nghĩ nghĩ “gọi một phần giống cô đi” Mạnh Hân liếc mắt đánh giá Ngãi Phong Lý một lát, Ngãi Phong Lý trong lòng nghĩ thầm, dù sao tôi không biết cái gì ăn ngon a! hơn nữa Mạnh Hân thật giống như một người sành ăn, ăn cùng nàng nhất định là không sai đi.

Vì thế, rất nhanh Ngãi Phong Lý liền lĩnh ngộ đến cái gì kêu là thập phần sai, thế nào là hối hận không kịp.

* đây là nhà hàng sushi, tui k kím được cái cận cảnh, nhà hàng sushi nào cũng có tấm mành ở đằng trước, mà tui méo hiểu nó để làm chi. (Beta: chắc là thay thế cái cửa á =]]])

* phong cách này chắc ai cũng biết, mà tui không thích, tướng ăn đã xấu còn ngồi chung, ngại kinh

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương