Yêu Người Nhiều Năm Như Thế
-
Chương 54
276. Buổi sáng hôn lễ, sếp tôi ngồi trên giường tôi, nheo mắt nhìn tôi hỏi: “Xem ra cô đối với hôn nhân không hề có hy vọng gì ha.”
Một người đàn ông như anh ta, khăng khăng loại bỏ vị trí của C Quân, Đào Hoa Quân, kiên quyết làm người nhà mẹ đẻ cô dâu cho tôi, thách đố trò vui.
Anh ta đứng chắn ở cửa, nói với mấy người bạn trong phòng tôi: “Tới lúc đó tôi chắn cửa, mấy cô phụ trách cướp bao lì xì.”
Kết quả Từ tiên sinh dẫn theo một đám anh em đến, tôi nhìn thấy tình địch cũ của sếp. Tôi phân tâm ngay trong đám cưới của mình, cứ lén nhìn hai người họ. Thật sự sợ hai người đó phát sinh cốt truyện gì ngay trong nhà mình…
277. C Quân và Đào Hoa Quân đứng bên cạnh tôi như hai ông thần giữ cửa, Từ tiên sinh không nói lời nào, vừa vào cửa là quỳ một gối xuống trước giường: “Một đầu gối hay hai đầu gối cũng được, dù sao hai đầu gối đều muốn cảm ơn vợ.”
C Quân nói: “Anh đừng nói gì, không phải chuyện của anh. Nhóm bạn chú rể tiến về trước một bước, tới trước mặt chị đây mà nói.”
Chậc… tôi kết hôn, thế mà không có chuyện của chú rể.
Em trai Từ tiên sinh thành thật, tiến lên một bước cười nhẹ nhàng: “Chị ơi, hạ thủ lưu tình.”
C Quân một giây sau biến sắc mặt, mặt đen thui nói: “Sai rồi, cậu phải gọi tôi là tiểu tiên nữ. Đi hít đất 30 cái đi, còn nói bậy thì lại thêm 30 cái.”
Một người anh em Từ tiên sinh tiến lên nói: “Đừng chậm trễ thời gian, cô phóng ngựa lại đây đi.”
C Quân lại đen mặt nói: “Ngay cả xưng hô cũng không có, đi qua một bên hít đất đi.”
Đào Hoa Quân xen vào: “Cô như vầy thật là một mình là đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông. Hôm nay sợ là không gả được Tiểu Thanh Thanh ra ngoài.”
Cả phòng cười vang…
C Quân bị Đào Hoa Quân chọc cười, không giữ được vẻ mặt nghiêm túc nữa, cười chỉ huy người trong phòng: “Tôi không chống đỡ được nữa, mọi người chơi tùy thích.”
Trong phòng náo loạn ồn ào, Từ tiên sinh dặn dò mấy người em: “Lúc mấy chú cưới vợ tôi đã tận tâm tận lực, mấy chú không thể để tôi đứt xích.”
Cảm giác mọi người đều không nghiêm túc. Tôi cũng không thấy phấn khích, lúc trang điểm ngủ thiếp đi.
278. Trước khi ra cửa sếp tôi nói với Từ tiên sinh: “Tôi luôn nghĩ rằng người cưới Cố Tiểu Thanh sẽ là một người giáo sư đại học trầm tĩnh, hoặc là nhà nghiên cứu. Tính tình cô ấy rất tốt, là một người tốt…”
Lúc anh ta chửi nhau với tôi không phải nói thế này…
Từ tiên sinh ôm tôi đứng ở cửa, bị bạn bè người thân cản lại đứng rất lâu, tôi nghĩ chắc hẳn anh ôm không được tôi…
Anh lịch sự nói với sếp tôi, “Khi cô ấy mười mấy tuổi, tôi đã biết cô ấy là cô gái tốt.”
Anh nói chuyện với sếp tôi như thế này dễ bị đòn, chờ lúc tôi quay lại thế nào anh ta cũng mắng anh với tôi, không tin anh cứ đợi mà xem.
Khi vào xe, anh lén nói với tôi: “Em gầy hơn năm trước.”
Chàng trai trẻ, điểm chú ý của anh có phải hơi kỳ lạ không?
Hôm nay chúng ta đám cưới đấy!
Một người đàn ông như anh ta, khăng khăng loại bỏ vị trí của C Quân, Đào Hoa Quân, kiên quyết làm người nhà mẹ đẻ cô dâu cho tôi, thách đố trò vui.
Anh ta đứng chắn ở cửa, nói với mấy người bạn trong phòng tôi: “Tới lúc đó tôi chắn cửa, mấy cô phụ trách cướp bao lì xì.”
Kết quả Từ tiên sinh dẫn theo một đám anh em đến, tôi nhìn thấy tình địch cũ của sếp. Tôi phân tâm ngay trong đám cưới của mình, cứ lén nhìn hai người họ. Thật sự sợ hai người đó phát sinh cốt truyện gì ngay trong nhà mình…
277. C Quân và Đào Hoa Quân đứng bên cạnh tôi như hai ông thần giữ cửa, Từ tiên sinh không nói lời nào, vừa vào cửa là quỳ một gối xuống trước giường: “Một đầu gối hay hai đầu gối cũng được, dù sao hai đầu gối đều muốn cảm ơn vợ.”
C Quân nói: “Anh đừng nói gì, không phải chuyện của anh. Nhóm bạn chú rể tiến về trước một bước, tới trước mặt chị đây mà nói.”
Chậc… tôi kết hôn, thế mà không có chuyện của chú rể.
Em trai Từ tiên sinh thành thật, tiến lên một bước cười nhẹ nhàng: “Chị ơi, hạ thủ lưu tình.”
C Quân một giây sau biến sắc mặt, mặt đen thui nói: “Sai rồi, cậu phải gọi tôi là tiểu tiên nữ. Đi hít đất 30 cái đi, còn nói bậy thì lại thêm 30 cái.”
Một người anh em Từ tiên sinh tiến lên nói: “Đừng chậm trễ thời gian, cô phóng ngựa lại đây đi.”
C Quân lại đen mặt nói: “Ngay cả xưng hô cũng không có, đi qua một bên hít đất đi.”
Đào Hoa Quân xen vào: “Cô như vầy thật là một mình là đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông. Hôm nay sợ là không gả được Tiểu Thanh Thanh ra ngoài.”
Cả phòng cười vang…
C Quân bị Đào Hoa Quân chọc cười, không giữ được vẻ mặt nghiêm túc nữa, cười chỉ huy người trong phòng: “Tôi không chống đỡ được nữa, mọi người chơi tùy thích.”
Trong phòng náo loạn ồn ào, Từ tiên sinh dặn dò mấy người em: “Lúc mấy chú cưới vợ tôi đã tận tâm tận lực, mấy chú không thể để tôi đứt xích.”
Cảm giác mọi người đều không nghiêm túc. Tôi cũng không thấy phấn khích, lúc trang điểm ngủ thiếp đi.
278. Trước khi ra cửa sếp tôi nói với Từ tiên sinh: “Tôi luôn nghĩ rằng người cưới Cố Tiểu Thanh sẽ là một người giáo sư đại học trầm tĩnh, hoặc là nhà nghiên cứu. Tính tình cô ấy rất tốt, là một người tốt…”
Lúc anh ta chửi nhau với tôi không phải nói thế này…
Từ tiên sinh ôm tôi đứng ở cửa, bị bạn bè người thân cản lại đứng rất lâu, tôi nghĩ chắc hẳn anh ôm không được tôi…
Anh lịch sự nói với sếp tôi, “Khi cô ấy mười mấy tuổi, tôi đã biết cô ấy là cô gái tốt.”
Anh nói chuyện với sếp tôi như thế này dễ bị đòn, chờ lúc tôi quay lại thế nào anh ta cũng mắng anh với tôi, không tin anh cứ đợi mà xem.
Khi vào xe, anh lén nói với tôi: “Em gầy hơn năm trước.”
Chàng trai trẻ, điểm chú ý của anh có phải hơi kỳ lạ không?
Hôm nay chúng ta đám cưới đấy!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook