Yêu Là Vì Nhau
-
Chương 9: Tống Như
*
Trong căn phòng ấm áp Tống Linh như bà hoàng nhỏ...đang được Hàn Thiên phục vụ...Cả cơ thể nhỏ nhắn ngồi dựa vào ghế so pha...hé miệng cho anh đút cơm...Kế bên là chiếc bàn chứa đựng đủ loại thức ăn..
-" Em no rồi"
bàn tay nhỏ vỗ vỗ cái bụng bằng phẳng...
-" Ngoan..húp một chút canh nữa "
Hàn Thiên kiên nhẫn dụ dỗ...Đây là một mặt khác của anh...sự dịu dàng này chỉ riêng cô được hưởng...nếu ai nhìn vào chắc không tin vào mắt mình...
Sau khi ăn uống no say...người giúp việc dọn dẹp sạch sẽ...Hai người ôm nhau thân mật nằm trên ghế so pha...
-" Thiên...mọi chuyện như một giấc mơ...Em không ngờ mình có thể đường đường chính chính trở về"
Tống Linh ngẩng mặt nhìn anh sâu sắc...
Bàn tay to lớn vuốt ve gò má hồng hào của cô...
-" Em yên tâm,anh sẽ không để ai có thể chia cắt chúng ta nữa...Nhưng bây giờ em đang mang danh nghĩa là người phụ nữ của Trương Hải...Khi giáp mặt với bọn họ em phải cẩn thận...Khi nào tìm được mẹ...Chúng ta sẽ công khai...Tiểu Linh trong thời gian này sẽ phải thiệt thòi cho em rồi.."
Nắm bàn tay đang đặt trên khuôn mặt mình..
-" Em không thấy thiệt thòi gì hết...Chỉ cần ở bên cạnh anh...em điều thấy xứng đáng"
Hàn Thiên hôn nhẹ lên trán cô...
-" Tiểu Linh...anh yêu em "
Tống Linh mỉm cười...bắt chước giọng điệu của anh...
-" Em cũng yêu anh...yêu...yêu...anh rất nhiều"
Hàn Thiên bật cười vì lời tỏ tình trẻ con của cô...Tống Linh cũng cười...đối với cô...chỉ cần được ở bên cạnh anh... bắt cô làm gì cũng được...
Trong căn phòng ấm áp Tống Linh như bà hoàng nhỏ...đang được Hàn Thiên phục vụ...Cả cơ thể nhỏ nhắn ngồi dựa vào ghế so pha...hé miệng cho anh đút cơm...Kế bên là chiếc bàn chứa đựng đủ loại thức ăn..
-" Em no rồi"
bàn tay nhỏ vỗ vỗ cái bụng bằng phẳng...
-" Ngoan..húp một chút canh nữa "
Hàn Thiên kiên nhẫn dụ dỗ...Đây là một mặt khác của anh...sự dịu dàng này chỉ riêng cô được hưởng...nếu ai nhìn vào chắc không tin vào mắt mình...
Sau khi ăn uống no say...người giúp việc dọn dẹp sạch sẽ...Hai người ôm nhau thân mật nằm trên ghế so pha...
-" Thiên...mọi chuyện như một giấc mơ...Em không ngờ mình có thể đường đường chính chính trở về"
Tống Linh ngẩng mặt nhìn anh sâu sắc...
Bàn tay to lớn vuốt ve gò má hồng hào của cô...
-" Em yên tâm,anh sẽ không để ai có thể chia cắt chúng ta nữa...Nhưng bây giờ em đang mang danh nghĩa là người phụ nữ của Trương Hải...Khi giáp mặt với bọn họ em phải cẩn thận...Khi nào tìm được mẹ...Chúng ta sẽ công khai...Tiểu Linh trong thời gian này sẽ phải thiệt thòi cho em rồi.."
Nắm bàn tay đang đặt trên khuôn mặt mình..
-" Em không thấy thiệt thòi gì hết...Chỉ cần ở bên cạnh anh...em điều thấy xứng đáng"
Hàn Thiên hôn nhẹ lên trán cô...
-" Tiểu Linh...anh yêu em "
Tống Linh mỉm cười...bắt chước giọng điệu của anh...
-" Em cũng yêu anh...yêu...yêu...anh rất nhiều"
Hàn Thiên bật cười vì lời tỏ tình trẻ con của cô...Tống Linh cũng cười...đối với cô...chỉ cần được ở bên cạnh anh... bắt cô làm gì cũng được...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook