Yêu Là Vì Nhau
-
Chương 29: Happy Wedding
*****
Một năm sau...
-" Thiên...con có nghe mẹ nói gì không?"
Nghiêm Lan ngồi trước bàn làm việc của Hàn Thiên, bà cau mày khó chịu...
-" Dạ..nghe ạ.."
Hàn Thiên nhìn vẻ mặt của mẹ...chỉ nhàn nhạt trả lời....
-" Câu trả lời này của con bao lần rồi...Con nói là nghe, mà sao con không làm theo lời mẹ "
Càng nói Nghiêm Lan càng tức giận..
Hàn Thiên không trả lời...một mảng im lặng bao phủ căn phòng...
Tống Linh cầm ly sữa nóng...áp sát tai vào cửa..nghe ngóng...nhưng sao bây giờ không nghe được gì...Lúc vừa rồi cô bưng sữa lên cho Hàn Thiên thì thấy mẹ chồng cô bước vào phòng làm việc của của anh...Cửa còn khép hờ..nên bây giờ cô mới đứng đây nghe lén họ nói chuyện...nhưng không biết Hàn Thiên đã làm chuyện gì lại khiến người hiền lành như mẹ chồng cô phải nổi giận...Lúc Tống Linh nghĩ cuộc nói chuyện kết thúc...
thì tiếng Hàn Thiên lại vang lên...
-" Tiểu Linh....còn nhỏ..vài năm nữa đi mẹ "
-" Trời ạ...con bé đã 25 tuổi rồi...có thể làm mẹ được rồi...ngày xưa mẹ sinh con năm đó mẹ có 20 tuổi mà thôi...Con bé nói với mẹ nó cũng muốn làm mẹ..mà do con sử dụng biện pháp..Con không thể ích kỉ như thế...Mẹ hỏi con vì sao con không muốn con bé mang thai..."
Người đàn ông khuôn mặt ngàn năm không biến sắc...nhưng nếu nhìn kĩ lúc này vẻ mặt anh một chút bối rối...chột dạ..
Tống Linh đứng ngoài cửa như hiểu ra mọi chuyện...Mà cô có nói như vậy với mẹ chồng cô sao...Tống Linh suy nghĩ hình như là không có...Nhưng giờ nghe họ nói chuyện cô mới nghĩ đến vấn đề này...cô thật sự rất thích có một bé cưng tròn tròn mềm mềm để bồng bế..Nhưng cô cứ nghĩ để từ từ cũng được...Không ngờ mẹ chồng cô vì chuyện này mà mong đợi như vậy....Tống Linh...mắt to giảo hoạt... rón rén nhẹ nhàng trở về phòng...
Một năm sau...
-" Thiên...con có nghe mẹ nói gì không?"
Nghiêm Lan ngồi trước bàn làm việc của Hàn Thiên, bà cau mày khó chịu...
-" Dạ..nghe ạ.."
Hàn Thiên nhìn vẻ mặt của mẹ...chỉ nhàn nhạt trả lời....
-" Câu trả lời này của con bao lần rồi...Con nói là nghe, mà sao con không làm theo lời mẹ "
Càng nói Nghiêm Lan càng tức giận..
Hàn Thiên không trả lời...một mảng im lặng bao phủ căn phòng...
Tống Linh cầm ly sữa nóng...áp sát tai vào cửa..nghe ngóng...nhưng sao bây giờ không nghe được gì...Lúc vừa rồi cô bưng sữa lên cho Hàn Thiên thì thấy mẹ chồng cô bước vào phòng làm việc của của anh...Cửa còn khép hờ..nên bây giờ cô mới đứng đây nghe lén họ nói chuyện...nhưng không biết Hàn Thiên đã làm chuyện gì lại khiến người hiền lành như mẹ chồng cô phải nổi giận...Lúc Tống Linh nghĩ cuộc nói chuyện kết thúc...
thì tiếng Hàn Thiên lại vang lên...
-" Tiểu Linh....còn nhỏ..vài năm nữa đi mẹ "
-" Trời ạ...con bé đã 25 tuổi rồi...có thể làm mẹ được rồi...ngày xưa mẹ sinh con năm đó mẹ có 20 tuổi mà thôi...Con bé nói với mẹ nó cũng muốn làm mẹ..mà do con sử dụng biện pháp..Con không thể ích kỉ như thế...Mẹ hỏi con vì sao con không muốn con bé mang thai..."
Người đàn ông khuôn mặt ngàn năm không biến sắc...nhưng nếu nhìn kĩ lúc này vẻ mặt anh một chút bối rối...chột dạ..
Tống Linh đứng ngoài cửa như hiểu ra mọi chuyện...Mà cô có nói như vậy với mẹ chồng cô sao...Tống Linh suy nghĩ hình như là không có...Nhưng giờ nghe họ nói chuyện cô mới nghĩ đến vấn đề này...cô thật sự rất thích có một bé cưng tròn tròn mềm mềm để bồng bế..Nhưng cô cứ nghĩ để từ từ cũng được...Không ngờ mẹ chồng cô vì chuyện này mà mong đợi như vậy....Tống Linh...mắt to giảo hoạt... rón rén nhẹ nhàng trở về phòng...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook