Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
-
Chương 27
Sáng hôm sau tôi đến trường , còn Vũ Lâm thì đã có 2 anh bảo vệ hộ tống đi liveshow rồi . =w= hờ , tôi thích cái cảm giác yên bình này lắm cơ ấy . Nghỉ học 4 ngày rồi , quay lại trường tôi cần phải chăm chỉ hơn thôi ! Nào , học nào ... Tôi miệt mài ghi chép đến nỗi con An nó đến bên cạnh nhìn tôi như muốn tóe lửa từ lúc nào . Nó quát :
- Nga ! ! !
- Hả ? - Tôi dừng tay , ngẩng đầu nhìn nó - Sao thế ?
- Mày thay số điện thoại sao không nói tao hả ? - An chống tay lên hông , quát lớn . Khuôn mặt được trang điểm cầu kì của nó phừng phừng vì tức giận .
- Đây là thư viện mà @@ ... - Tôi túm tay nó , giờ thì tất cả mọi người đều quay ra nhìn bọn tôi chằm chằm .
An cũng nhận thấy điều đó , dịu giọng :
- Ra ngoài với tao . - An túm tay tôi kéo đi .
Nó dẫn tôi ra hoa viên của học viện , nhìn tôi vẻ mặt vô cùng tức giận :
- Sao mày không nói cho tao biết mày đổi số hả ?
- Tao xin lỗi ... - Tôi lí nhí .
-Nào , số mới là gì ? - An lôi điện thoại của nó ra , nhìn tôi
- 097xvxvxvxb
Nó hí hoáy một hồi rồi cất điện thoại vô túi . Rồi đột nhiên cốc 1 phát đầu tôi :
- Cái con hâm này ! ! !
- Á ? Gì vầy mày ? - Tôi xoa xoa trán , nó làm sao vậy @@
- Mày mang nhầm usb của tao đi theo ='''= mấy hôm trước kiểm tra đoạn nhạc tự sáng tác tao tìm loạn lên không thấy , gọi cho mày thì không được . . . T^T Mày hại tao bị phê không làm bài , phải đi học bổ túc vào buổi tối ... hic ... - Nó mếu máo
- ... - Hình như tôi thật sự mang nhầm hay sao á =...=
Nó sụt sịt vài cái rồi cười cười , trông điệu bộ như vừa trốn trại , nhất cái điệu '' hề hề .. '' tôi chưa thấy nó cười như vậy bao giờ =.=' Đang định hỏi nó là có bị gì không thì nó mở lời :
- ... Được cái ... tao học nhà khu nhà B ... Ngồi cạnh một anh năm 3 đẹp trai dã man ... hề hề ... Qủa là trong cái rủi có cái may mà ... Coi như lần này tao tha cho mày đấy .
- ... Mày đúng là ... - Tôi chịu thua nó luôn >
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
'' Rột '' Tôi hút nốt viên chân châu rồi ném cái hộp đi qua đường cửa kính xe taxi . Lâu lắm không uống trà sữa , ngon quá ~^^~ Hôm nay tôi với An đã tung hoành khắp Vincom , nó mua cho tôi cả đống thứ , nào là đồ ăn , quần áo , ... Rồi nó kể cho tôi nghe đủ thứ truyện ở trường trong mấy hôm tôi không đi học . Tôi mỉm cười . An hay bắt nạt tôi , nhưng nó cũng chẳng để cho ai khác bắt nạt tôi ngoài nó =]] Bảo sao tuôi quý nó thế không biết .
Taxi chậm rãi dừng lại , tôi trả tiền rồi xuống xe , mang theo đống đồ ăn vào nhà . Đặt túi đồ ăn lên bàn , còn lại tôi vứt hết lên phòng rồi mang laptop xuống . Chậc , tôi phải làm việc chút đã . Mới có 1 ngày thôi mà số lượng giấy tờ tăng kinh khủng @@ Nhất là đống email mời anh ta tham dự , đóng phim , ... Tôi bình tĩnh xử lí từng thứ một =..= Anh ta thật sướng , cùng chung 1 ước mơ là làm ca sĩ mà sao anh ta thì có thể thành công sớm còn tôi thì không cơ chứ =...= Đến bao giờ thì tôi mới có thể thực hiện được hoài bão ấy đây .
30p sau ấy , cửa mở ra , Vũ Lâm bước vào , cả người nhớt nhát mồ hôi , hắn lừng lững tới ngồi xuống ghế , thở phù phù rồi vơ chai nước tôi đang uông dở trên bàn tu ừng ực . Tôi chăm chú nhìn màn hình , hỏi :
- Liveshow tốt chứ ?
- ừm
- Ăn tối chưa ?
- Rồi .
- May quá ! Tôi đang có vài việc cần bàn với anh .
- Việc gì ? - Vũ Lâm nhìn tôi nghi hoặc .
- Có mấy hợp đồng quảng cáo rất phù hợp với anh ấy mà . - Tôi ngẩng đầu , nhìn con người kia . Hình thể săn chắc , mặc áo bơ lỗ màu đen tôn lên làn da màu đồng khỏe khoắn , mồ hôi chạy dọc từ mái tóc hung nâu xuống sống mũi rồi đến bờ môi nóng bỏng . Giết người TwT thủ đoạn giết người bằng vẻ đẹp hoàn mĩ đây mà .
- Quảng cáo á ? Cát-xê phải cao , phải làm nổi bật lên hình tượng của tôi . -Anh ta hất đầu , ngao mạn nhìn tôi .
- Tất nhiên . Đầu tiên là ... - Tôi lục lại đống email vừa xử lí rồi mỉm cười gật đầu , nói : - Quảng cáo giấy vệ sinh , loại tốt cho người bị trĩ ấy . Cát-xê khá cao , anh lại được đóng nhân vật chính . Theo như kịch bản thì anh sẽ vào vai 1 ông chồng bị trĩ lâu nă......
- Cô trêu tôi đấy à ? - Hắn ngắt lời tôi , cười cười
- Anh không thích hả ? Vậy bỉm cho người già thì sao ? Anh sẽ vào vai cụ ông 90 tuổi ... - Tôi lại tiếp tục nói , vừa ngẩng lên liền nhìn thấy ánh mắt rực lửa của Vũ Lâm kèm theo tiếp nói rít qua kẽ răng : '' Đừng có đùa tôi . ''
- Anh khó tính ghê ! Rồi ... để tôi nhớ coi . À , có 1 quảng cáo cát-xê vừa cao lại vừa rất phù hợp để nâng cao hình tượng . - Tôi vỗ tay bốp 1 phát - Chính nó á .
- Quảng cáo gì ?
- Thuốc tăng sinh lý .
- ...
- Anh sẽ vào vai 1 ông chồng bị yếu sinh lý ...
- Quảng cáo đó thì liên quan gì đến việc nâng cao hình tượng của tôi ? - 1 Lần nữa tôi lại bị ngắt lời .
- Thì vai của anh là 1 ông chồng đep trai , tài năng ... mỗi tội yếu sinh lý . Tôi đảm bảo chỉ sau 1 đêm thì anh sẽ trở thành hiện tượng á . - Tôi nói liên tục , khua tay múa chân loạn xọa
'' Rầm '' Hắn đập chai nước xuống bàn , dùng dằng bỏ lên tầng , không quên tặng tôi 1 ánh mắt bắn ra lửa . Đợi hắn đi xa , tôi bắt đầu cười sặc sụa không thôi !!
- Nga ! ! !
- Hả ? - Tôi dừng tay , ngẩng đầu nhìn nó - Sao thế ?
- Mày thay số điện thoại sao không nói tao hả ? - An chống tay lên hông , quát lớn . Khuôn mặt được trang điểm cầu kì của nó phừng phừng vì tức giận .
- Đây là thư viện mà @@ ... - Tôi túm tay nó , giờ thì tất cả mọi người đều quay ra nhìn bọn tôi chằm chằm .
An cũng nhận thấy điều đó , dịu giọng :
- Ra ngoài với tao . - An túm tay tôi kéo đi .
Nó dẫn tôi ra hoa viên của học viện , nhìn tôi vẻ mặt vô cùng tức giận :
- Sao mày không nói cho tao biết mày đổi số hả ?
- Tao xin lỗi ... - Tôi lí nhí .
-Nào , số mới là gì ? - An lôi điện thoại của nó ra , nhìn tôi
- 097xvxvxvxb
Nó hí hoáy một hồi rồi cất điện thoại vô túi . Rồi đột nhiên cốc 1 phát đầu tôi :
- Cái con hâm này ! ! !
- Á ? Gì vầy mày ? - Tôi xoa xoa trán , nó làm sao vậy @@
- Mày mang nhầm usb của tao đi theo ='''= mấy hôm trước kiểm tra đoạn nhạc tự sáng tác tao tìm loạn lên không thấy , gọi cho mày thì không được . . . T^T Mày hại tao bị phê không làm bài , phải đi học bổ túc vào buổi tối ... hic ... - Nó mếu máo
- ... - Hình như tôi thật sự mang nhầm hay sao á =...=
Nó sụt sịt vài cái rồi cười cười , trông điệu bộ như vừa trốn trại , nhất cái điệu '' hề hề .. '' tôi chưa thấy nó cười như vậy bao giờ =.=' Đang định hỏi nó là có bị gì không thì nó mở lời :
- ... Được cái ... tao học nhà khu nhà B ... Ngồi cạnh một anh năm 3 đẹp trai dã man ... hề hề ... Qủa là trong cái rủi có cái may mà ... Coi như lần này tao tha cho mày đấy .
- ... Mày đúng là ... - Tôi chịu thua nó luôn >
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
'' Rột '' Tôi hút nốt viên chân châu rồi ném cái hộp đi qua đường cửa kính xe taxi . Lâu lắm không uống trà sữa , ngon quá ~^^~ Hôm nay tôi với An đã tung hoành khắp Vincom , nó mua cho tôi cả đống thứ , nào là đồ ăn , quần áo , ... Rồi nó kể cho tôi nghe đủ thứ truyện ở trường trong mấy hôm tôi không đi học . Tôi mỉm cười . An hay bắt nạt tôi , nhưng nó cũng chẳng để cho ai khác bắt nạt tôi ngoài nó =]] Bảo sao tuôi quý nó thế không biết .
Taxi chậm rãi dừng lại , tôi trả tiền rồi xuống xe , mang theo đống đồ ăn vào nhà . Đặt túi đồ ăn lên bàn , còn lại tôi vứt hết lên phòng rồi mang laptop xuống . Chậc , tôi phải làm việc chút đã . Mới có 1 ngày thôi mà số lượng giấy tờ tăng kinh khủng @@ Nhất là đống email mời anh ta tham dự , đóng phim , ... Tôi bình tĩnh xử lí từng thứ một =..= Anh ta thật sướng , cùng chung 1 ước mơ là làm ca sĩ mà sao anh ta thì có thể thành công sớm còn tôi thì không cơ chứ =...= Đến bao giờ thì tôi mới có thể thực hiện được hoài bão ấy đây .
30p sau ấy , cửa mở ra , Vũ Lâm bước vào , cả người nhớt nhát mồ hôi , hắn lừng lững tới ngồi xuống ghế , thở phù phù rồi vơ chai nước tôi đang uông dở trên bàn tu ừng ực . Tôi chăm chú nhìn màn hình , hỏi :
- Liveshow tốt chứ ?
- ừm
- Ăn tối chưa ?
- Rồi .
- May quá ! Tôi đang có vài việc cần bàn với anh .
- Việc gì ? - Vũ Lâm nhìn tôi nghi hoặc .
- Có mấy hợp đồng quảng cáo rất phù hợp với anh ấy mà . - Tôi ngẩng đầu , nhìn con người kia . Hình thể săn chắc , mặc áo bơ lỗ màu đen tôn lên làn da màu đồng khỏe khoắn , mồ hôi chạy dọc từ mái tóc hung nâu xuống sống mũi rồi đến bờ môi nóng bỏng . Giết người TwT thủ đoạn giết người bằng vẻ đẹp hoàn mĩ đây mà .
- Quảng cáo á ? Cát-xê phải cao , phải làm nổi bật lên hình tượng của tôi . -Anh ta hất đầu , ngao mạn nhìn tôi .
- Tất nhiên . Đầu tiên là ... - Tôi lục lại đống email vừa xử lí rồi mỉm cười gật đầu , nói : - Quảng cáo giấy vệ sinh , loại tốt cho người bị trĩ ấy . Cát-xê khá cao , anh lại được đóng nhân vật chính . Theo như kịch bản thì anh sẽ vào vai 1 ông chồng bị trĩ lâu nă......
- Cô trêu tôi đấy à ? - Hắn ngắt lời tôi , cười cười
- Anh không thích hả ? Vậy bỉm cho người già thì sao ? Anh sẽ vào vai cụ ông 90 tuổi ... - Tôi lại tiếp tục nói , vừa ngẩng lên liền nhìn thấy ánh mắt rực lửa của Vũ Lâm kèm theo tiếp nói rít qua kẽ răng : '' Đừng có đùa tôi . ''
- Anh khó tính ghê ! Rồi ... để tôi nhớ coi . À , có 1 quảng cáo cát-xê vừa cao lại vừa rất phù hợp để nâng cao hình tượng . - Tôi vỗ tay bốp 1 phát - Chính nó á .
- Quảng cáo gì ?
- Thuốc tăng sinh lý .
- ...
- Anh sẽ vào vai 1 ông chồng bị yếu sinh lý ...
- Quảng cáo đó thì liên quan gì đến việc nâng cao hình tượng của tôi ? - 1 Lần nữa tôi lại bị ngắt lời .
- Thì vai của anh là 1 ông chồng đep trai , tài năng ... mỗi tội yếu sinh lý . Tôi đảm bảo chỉ sau 1 đêm thì anh sẽ trở thành hiện tượng á . - Tôi nói liên tục , khua tay múa chân loạn xọa
'' Rầm '' Hắn đập chai nước xuống bàn , dùng dằng bỏ lên tầng , không quên tặng tôi 1 ánh mắt bắn ra lửa . Đợi hắn đi xa , tôi bắt đầu cười sặc sụa không thôi !!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook