Yêu Họa Giang Hồ
-
Chương 38: Phiên ngoại nho nhỏ: Khám bệnh ký sự
Câu chuyện này xảy ra tại rất lâu sau này–
Một ngày nọ, Phong Linh Hiểu bất hạnh bị cảm. Mới đầu cô nhất quyết không chịu đi bệnh viện khám, nhưng dưới thái độ cương quyết của Tư Không Tố, cô không thể không cam chịu mà theo anh đến bệnh viện.
Trong phòng chẩn bệnh.
Bác sĩ mặc áo khoác trắng dài dùng ánh mắt cổ quái quan sát Phong Linh Hiểu một lúc lâu, mãi đến khi nhìn đến cô cả người sợ hãi, mới chậm rì hỏi: “Cô gần đây có chỗ nào khó chịu không?”
“Tôi…” Sắc mặt Phong Linh Hiểu bởi vì sinh bệnh mà có vẻ tái nhợt, ngay cả đầu cũng có chút mơ hồ không rõ, suy tư một lúc lâu mới trả lời, “Gần đây hay choáng váng đầu, không ngừng ho khan…Hơn nữa ngực khó chịu, rất muốn nôn…”
Bác sĩ nghe vậy, lập tức dùng ánh mắt quỷ dị quét qua cô mấy cái, sau đó hiểu rõ gật gật đầu, hỏi: “Cô có bạn trai chưa?”
A? Đây là vấn đề gì vậy?
Phong Linh Hiểu 囧, có chút không rõ lý do.
Bất quá nếu là bác sĩ hỏi, đương nhiên phải trả lời đúng sự thật…
Phong Linh Hiểu chột dạ liếc nhìn Tư Không Tố đang đứng chờ ở bên cạnh một cái, mới nhỏ giọng ấp úng trả lời: “…Xem như có đi.”
Xem như có? Đây là đáp án gì vậy!
Tư Không Tố bất mãn nhíu mày.
Phong Linh Hiểu cố ý không nhìn ánh mắt bức người ở sau lưng, đem toàn bộ lực chú ý đều tập trung trên người bác sĩ.
Bác sĩ giật mình gật gật đầu, sau đó thành thạo lấy quyển sổ ở bên cạnh, cầm một cây bút viết gì đó ở bên trên, rồi xé tờ giấy ra đưa cho Phong Linh Hiểu: “Rồi, lên lầu 3 quẹo trái phòng đầu tiên, kiểm tra xong thì trở lại lấy thuốc.”
Phong Linh Hiểu nhận lấy tờ giấy màu phấn hồng, mờ mịt tại chỗ. Chỉ thấy phía trên có hai chữ to cực kỳ lóa mắt “Nghiệm thai”(xét nghiệm thai)!!!
Phong Linh Hiểu run run, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh: “Bác sĩ! Ông có ý gì! “
Cô vẫn còn là một cô gái thuần khiết, làm sao…làm sao…
“Vị tiểu thư này!” Bác sĩ nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô, “Theo sự chẩn đoán của tôi, tôi rất chắc chắn nói cho cô biết, cô có thể đã mang thai!”
“Cái gì?!”
Phong Linh Hiểu kinh hãi.
Cô không thể tin liếc nhìn bác sĩ một cái, sau đó kích động nhìn về phía người nào đó đang nhíu mày.
“Cái cái cái kia em không có…anh…anh…anh đừng tin…”
”Ừ. Anh biết.” Người nào đó rất bình tĩnh trả lời, trong con ngươi sâu thẳm là bình tĩnh dị thường.
“…Em thật sự không hề làm chuyện có lỗi với anh.” Phong Linh Hiểu khóc không ra nước mắt, hiện tại cô là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
“Anh biết” Câu trả lời vẫn rất bình thản như cũ.
“…” Phong Linh Hiểu còn 囧 dữ dội hơn. Cô thầm nghĩ, anh biết cái khỉ mốc a! Tư Không Tố, anh không thể có chút xíu phản ứng kích động sao…Cái loại phản ứng lạnh lùng này của anh, thực làm cho người ta…trái tim băng giá đó…
Phong Linh Hiểu đỏ mặt lên, vội vàng giải thích: “Em thật sự không có…anh rõ ràng biết mà, em vẫn là…vẫn là cái kia…”
“Aha, thì ra là chưa cưới đã có thai a…”
Bác sĩ ở một bên xoa cằm nhìn người nào đó kích động, vậy mà còn một bộ dáng có hứng thú xem kịch vui.
Phong Linh Hiểu bị thái độ của tên lang băm này chọc giận, rốt cục nhịn không đựơc nữa liền đập bàn cái rầm: “Đủ rồi! Đồ lang băm kia— dì của tôi hôm kia vừa tới, hôm nay còn chưa đi đâu! Làm sao tôi có thể mang thai được!”
…Im lặng.
Tư Không Tố: “… 囧 Anh cũng biết là giả rồi…Đúng thật là rất chán …nhưng mà Tiểu Linh Hiểu cần gì phải kích động như vậy chứ…
Bác sĩ: “…= _ = “Gì chứ! Sao có thể như vậy! Hắn tung hoành trong giới y học suốt năm năm, chẩn đoán của hắn làm sao có thể nhầm lẫn được!!!
Một ngày nọ, Phong Linh Hiểu bất hạnh bị cảm. Mới đầu cô nhất quyết không chịu đi bệnh viện khám, nhưng dưới thái độ cương quyết của Tư Không Tố, cô không thể không cam chịu mà theo anh đến bệnh viện.
Trong phòng chẩn bệnh.
Bác sĩ mặc áo khoác trắng dài dùng ánh mắt cổ quái quan sát Phong Linh Hiểu một lúc lâu, mãi đến khi nhìn đến cô cả người sợ hãi, mới chậm rì hỏi: “Cô gần đây có chỗ nào khó chịu không?”
“Tôi…” Sắc mặt Phong Linh Hiểu bởi vì sinh bệnh mà có vẻ tái nhợt, ngay cả đầu cũng có chút mơ hồ không rõ, suy tư một lúc lâu mới trả lời, “Gần đây hay choáng váng đầu, không ngừng ho khan…Hơn nữa ngực khó chịu, rất muốn nôn…”
Bác sĩ nghe vậy, lập tức dùng ánh mắt quỷ dị quét qua cô mấy cái, sau đó hiểu rõ gật gật đầu, hỏi: “Cô có bạn trai chưa?”
A? Đây là vấn đề gì vậy?
Phong Linh Hiểu 囧, có chút không rõ lý do.
Bất quá nếu là bác sĩ hỏi, đương nhiên phải trả lời đúng sự thật…
Phong Linh Hiểu chột dạ liếc nhìn Tư Không Tố đang đứng chờ ở bên cạnh một cái, mới nhỏ giọng ấp úng trả lời: “…Xem như có đi.”
Xem như có? Đây là đáp án gì vậy!
Tư Không Tố bất mãn nhíu mày.
Phong Linh Hiểu cố ý không nhìn ánh mắt bức người ở sau lưng, đem toàn bộ lực chú ý đều tập trung trên người bác sĩ.
Bác sĩ giật mình gật gật đầu, sau đó thành thạo lấy quyển sổ ở bên cạnh, cầm một cây bút viết gì đó ở bên trên, rồi xé tờ giấy ra đưa cho Phong Linh Hiểu: “Rồi, lên lầu 3 quẹo trái phòng đầu tiên, kiểm tra xong thì trở lại lấy thuốc.”
Phong Linh Hiểu nhận lấy tờ giấy màu phấn hồng, mờ mịt tại chỗ. Chỉ thấy phía trên có hai chữ to cực kỳ lóa mắt “Nghiệm thai”(xét nghiệm thai)!!!
Phong Linh Hiểu run run, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh: “Bác sĩ! Ông có ý gì! “
Cô vẫn còn là một cô gái thuần khiết, làm sao…làm sao…
“Vị tiểu thư này!” Bác sĩ nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô, “Theo sự chẩn đoán của tôi, tôi rất chắc chắn nói cho cô biết, cô có thể đã mang thai!”
“Cái gì?!”
Phong Linh Hiểu kinh hãi.
Cô không thể tin liếc nhìn bác sĩ một cái, sau đó kích động nhìn về phía người nào đó đang nhíu mày.
“Cái cái cái kia em không có…anh…anh…anh đừng tin…”
”Ừ. Anh biết.” Người nào đó rất bình tĩnh trả lời, trong con ngươi sâu thẳm là bình tĩnh dị thường.
“…Em thật sự không hề làm chuyện có lỗi với anh.” Phong Linh Hiểu khóc không ra nước mắt, hiện tại cô là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
“Anh biết” Câu trả lời vẫn rất bình thản như cũ.
“…” Phong Linh Hiểu còn 囧 dữ dội hơn. Cô thầm nghĩ, anh biết cái khỉ mốc a! Tư Không Tố, anh không thể có chút xíu phản ứng kích động sao…Cái loại phản ứng lạnh lùng này của anh, thực làm cho người ta…trái tim băng giá đó…
Phong Linh Hiểu đỏ mặt lên, vội vàng giải thích: “Em thật sự không có…anh rõ ràng biết mà, em vẫn là…vẫn là cái kia…”
“Aha, thì ra là chưa cưới đã có thai a…”
Bác sĩ ở một bên xoa cằm nhìn người nào đó kích động, vậy mà còn một bộ dáng có hứng thú xem kịch vui.
Phong Linh Hiểu bị thái độ của tên lang băm này chọc giận, rốt cục nhịn không đựơc nữa liền đập bàn cái rầm: “Đủ rồi! Đồ lang băm kia— dì của tôi hôm kia vừa tới, hôm nay còn chưa đi đâu! Làm sao tôi có thể mang thai được!”
…Im lặng.
Tư Không Tố: “… 囧 Anh cũng biết là giả rồi…Đúng thật là rất chán …nhưng mà Tiểu Linh Hiểu cần gì phải kích động như vậy chứ…
Bác sĩ: “…= _ = “Gì chứ! Sao có thể như vậy! Hắn tung hoành trong giới y học suốt năm năm, chẩn đoán của hắn làm sao có thể nhầm lẫn được!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook