Yêu Gỉả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư
-
Chương 137: Thân thế bí mật
Mình cũng ủng hộ DHĐ lấy VVT. Ha ha
Xe luồn lách qua một khu rừng cây, gò đồi, hồ nhỏ, so với biệt thự của Mặc Tử Hiên còn bí mật hơn, không chỉ có thế, khu rừng này tựa như còn không có đường, quay đầu nhìn lại chỉ thấy một màu xanh bạt ngàn rừng núi.
“Đừng nhìn, khu rừng này được bố trí theo kiểu mê cung, người bình thường không vào được”. Đinh Đinh Đang nói vô cùng tự tin.
“Nghe nói Đinh Tứ Khuê rất giỏi về việc thiết kế, xem ra, ba cô thực sự là ông ta.” Diệp Hân Đồng lúc này rất khẳng định với đáp án của mình.
“Ông ấy là cha nuôi của tôi, nghe nói, lúc ấy hai chúng ta ra đời gần thời gian, cha tôi đã đổi tôi lấy cô, cho nên, người biết cô không phải là con gái Diệp Thiểu Hoa cũng chỉ có tôi và ba tôi, cả ba cô cũng không biết. Cho đến khi ba cô chết, ba tôi mới nói với ông, từ đó về sau, chúng tôi vẫn luôn dõi theo cuộc sống của các người.” Đinh Đinh Đang cũng không định giấu giếm thêm nữa.
“Ba tôi, ba cô, hai người cô đều gọi là ba, tôi bị cô làm cho loạn cả lên rồi.” Sắc mặt Vũ Văn Thành chẳng tốt chút nào.
“Đó là vì anh đần” Đinh Đinh Đang trả lời.
“Vậy thì các người biết thân phận của tôi ư? Ba tôi là ai? Mẹ tôi là ai? Các người cũng biết chứ?” Diệp Hân Đồng không để ý tới bọn họ.
“Biết một chút, ba tôi sẽ nói với cô” Đinh Đinh Đang nhíu mày nói.
Xe cuối cùng dừng ở cửa một biệt thự, trong phạm vi mấy trăm mét cũng chỉ có biệt thự này.
Diệp Hân Đồng và Vũ Văn Thành đi về phía biệt thự.
Vừa vào đến cửa đã nhìn thấy một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, nuôi tóc kiểu Trung, mắt đeo một cặp kính dầy, nhìn qua đôi mắt rất nhỏ.
Thấy Diệp Hân Đồng, ông ta kích động đứng dậy, há hốc miệng, nhanh chóng đi tới ôm lấy cô.
Diệp Hân Đồng kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Thành cũng đang nhìn ngược lại.
Vũ Văn Thành vừa định nói gì đã thấy Đinh Đinh Đang đẩy người đàn ông kia ra “Này, lão nhân, cô ấy không phải Tiểu Mạn của ông, cô ấy là con gái Tiểu Mạn, Diệp Hân Đồng.” Đinh Đinh Đang nói.
“Ừ” Ông ta đáp một tiếng, buông Diệp Hân Đồng ra, đẩy gọng kính.
“Xin lỗi, đã lâu không gặp cô ấy, thấy cô bé này dáng dấp giống như vậy, tôi không kìm hãm được” Giọng ông rất nhỏ.
Giống? Cô với ngườiphụ nữ Hàn Quốc kia chẳng giống nhau chút nào, Diệp Hân Đồng hồ nghi nghĩ.
“Bác Đinh gọi tôi tới có chuyện gì không?” Diệp Hân Đồng hỏi.
“Ta vừa trở về, rất muốn gặp con. Cuộc sống lúc này thế nào?” Đinh Tứ Khuê hiền từ nói, như thể đang cùng đàm đạo chuyện nhà với Diệp Hân Đồng. Diệp Hân Đồng không dám tùy ý trả lời ông.
“Nói thẳng đi, ông mời khách kiểu này thật khiến người ta kinh ngạc không nói nên lời” Vx tiếp lời.
Đinh Tứ Khuên quan sát Vũ Văn Thành, bày ra khuôn mặt tươi cười “Đinh Đinh Đang, ba con thật có mắt nhìn người, người đàn ông này có thể nói là rồng giữa nhân gian, ta thấy cũng thích” Đinh Tứ Khuê mừng rỡ nhìn Vũ Văn Thành nói.
Vũ Văn Thành ghét bỏ nhìn Đinh Đinh Đang, kiểu giải thích của họ đúng là ông nói gà bà nói vịt.
“Bác trai, ba tôi là ai? Tại sao bác muốn đổi tôi, lần này bác trở về là muốn bảo vệ anh muốn chiếm đoạt kho báu?” Diệp Hân Đồng hỏi, tay nắm chặt quả đấm, giọng điệu có phần khẩn trương, từ hôm nay, có lẽ cô sẽ sống bằng thân phận khác.
“Hai mươi lăm năm trước, Mặc Ngôn Thông ôm một đứa con trai trở về, ở biệt thự trên đảo, cả ngày buồn bực khong vui. Lúc đầu chúng ta chỉ biết hắn yêu một người phụ nữ Hàn Quốc, sau đó mới biết cô ta là Hoàng thất Hàn Quốc, chính là Cổ Phi bây giờ, khi đó Lý trí vương cũng chưa lên ngôi, Tố Đại Quân chính là con trai của chị họ ông, lúc đó Lý trí vương nắm ưu thế, muốn giành quyền lực. Ông ta một lòng muốn gả Cổ Phi cho Đại quân (Thái tử) lúc đó, cho nên chèn ép thậm chí ám sát Mặc Ngôn Thông, Mặc Ngôn Thông ôm đứa nhỏ trốn về. Bởi vì Lý trí vương còn mải tranh đoạt ngôi hoàng đế, cho nên cũng không truy cứu Mặc Ngôn Thông nữa, nhưng quá trình tranh đoạt mỗi lúc một gay gắt, hắn không ngờ là Đại Quân lại cự tuyệt cưới Cổ Phi. Năm năm sau, chồng của chị họ Lý trí vương, cũng chính là vua lúc đó, cơ thể sa sút, Lý trí vương như kiến bò trên chảo nóng, Cổ Phi nhân cơ hội đưa ra yêu cầu với điều kiện Lý trí vương phải đồng ý cho cô ta lấy Mặc Ngôn Thông, cho đứa bé gia nhập hoàng thất, cô ta sẽ tìm ra kho báu giúp hắn lên ngôi. Lý tri vương lập tức đồng ý, bí mật tới biệt thự của Mặc Ngôn Thông thương lượng.
Vì muốn Mặc Tử Hiên có mẹ, sống một cuộc sống vui vẻ, Mặc Ngôn Thông đã chú ý đến kho báu, nhưng khi cậu ta đến hỏi ý kiến chúng ta,Lý trí vương lòng lang dạ sói, Mặc Ngôn Thông lại là kẻ lãng tử, cuối cùng hắn bỏ qua tìm kho báu, cố gắng buôn bán.
Chuyện kỳ quái xảy ra, hoàng đế lúc ấy bệnh nặng, Đại Quân đột nhiên ngã từ lưng ngựa xuống, phát bệnh tim mà chết, mà thân thể Đại Quân trước luôn đó rất tốt, không có tiền sử bệnh tim. Sau đó, Hàn Cung rối loạn, bấy giờ Thái Hậu, cũng chính là mẹ Lý trí vương bí mật nói chuyện với Hoàng hậu. Ngày hôm sau, Lý trí vương nhường binh quyền cho Tổng thống Kim Thụy Tường bây giờ. Ba ngày sau khi biết Đại Quân qua đời, Hoàng đế cũng đau lòng mà chết, Lý trí vương lập tức lên ngôi.
Lúc này, cứ nghĩ mọi việc đã trở lại bình thường.
Nhưng mà, không biết kẻ nào rò rỉ thông tin, nói Mặc Ngôn Thông là chủ mưu trộm cắp, quốc gia phái cảnh vệ bắt Mặc Ngôn Thông về điều tra. Chúng ta muốn giữ được bí mật kho báu, không phải vì chúng ta muốn nuốt một ình, mà vì thiết kế của bảo tàng có vấn đề, chúng ta sợ quốc gia muốn nhảy vào tranh giành, lúc đó Diệp Thiểu Hoa là người được lệnh bắt giữ Mặc Ngôn Thông rõ mọi việc như lòng bàn tay, ba người chúng tôi đã lập kế hoạch để Mặc Ngôn Thông biến mất ngay trước mắt cảnh sát.
VìMặc Ngôn Thông mất tích, mọi việc trở nên sóng yên biển lặng. Ta cũng cảm thấy nhẹ nhõm một chút, kho báu này khiến chúng ta không thể thở nổi, nhưng Thiểu Hoa vì thất trách mà bị hạ chức. Vì thế, Mặc Ngôn Thông cũng vô cùng áy náy.
Gần như trong cùng năm, cuộc sống của ta đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, chúng ta vô tình gặp ở sân bay, khi đó ta đang chuẩn bị về Mỹ.
Cô ấy dịu dàng lương thiện, xinh đẹp động lòng người, chưa từng bị người phụ nữ nàohấp dẫn, ta lập tức rơi vào bể tình.”
Diệp Hân Đồng nhìn dáng vẻ say mê của Đinh Tứ Khuê, nhìn tướng mạo ông như vậy, có thể khiến phụ nữ thích cũng không dễ gì.
Đinh Tứ Khuê ngây ngất một hồi nói tiếp “Ba tháng sau, ta phát hiện cô ấy mang thai, tôi và cô ấy không làm chuyện vợ chồng, làm sao có thể mang thai, nhưng mà ta không trách cô ấy, tự nguyện tiếp tục bao dung cô ấy. Chỉ cần cô ấy ở lại bên ta. Mọi chuyện ban đầu bình an vô sự, ngày sinh con, cô ấy không chịu nổi con lại là một cô bé, nên muốn ném con đi. Ta trong lúc tức giận, đã đem con và Đinh Đinh Đang thay đổi, sau đó ta đi Mỹ.
Sau khi đến Mỹ, ta một mực điều tra hành tung của Tiểu mạn, chúng ta luôn luôn rất tốt, không hiểu sao cô ấy lại đột nhiên biến mất. Đáng tiếc, cô ấy đã biến mất không chút dấu tích, sau đó, ta rốt cuộc cũng tìm thấy một người bạn của cô ấy. Người bạn nói hết mọi chuyện của cô ấy cho ta nghe, thì ra lúc ấy Tiểu Mạn là bạn gái bí ẩn của Đại Quân, lúc có thai, đã vụng trộm gặp hoàng hậu, sợ rằng Lý trí vương cũng biết. Đại Quân chẳng may tử vong, Lý trí vương đột nhiên đăng vị, cô ấy bị truy sát không có lý do, chạy trốn đến TQ.
Không biết từ đâu mà biết chuyện kho báu, cô ấy muốn tìm ra để giúp con mình đăng vị, có thể bác sĩ kiểm tra bị nhầm, cô ấy một lòng muốn có con trai, đột nhiên thành con gái, cô không chịu nổi thực tế như giấc mộng tan tành, vội vàng bỏ đi, từ đó không có chút tin tức. Cô ấy không liên lạc với bất kể kẻ nào.” Đinh Tứ Khuê rút gọn rất nhiều, nói vô cùng thương cảm.
“Ý bác cháu là con gái đại quân, là Hoàng thất Hàn Quốc?” Diệp Hân Đồng hiển nhiên không thể tiếp nhận nổi, cô lùi về sau mấy bước, tâm trạng bất ổn, Vũ Văn Thành đỡ lấy cô.
“Không chỉ có như vậy, kẻ thù giết cha con năm đó có thể là Lý trí vương. Ta đã điều tra qua, con ngựa của Đại Quân đã bị can thiệp, lúc ấy dù bị ngã, nhưng cũng không đáng lo ngại, lúc ấy có người là Hàn Anh thượng cung có thể làm chứng, lúc Đại Quân bị đuổi về biệt viện, đột nhiên bị chết, chuyện rất kỳ quặc.
Lúc ta muốn tiếp tục điều tra, Thiếu Hoa lại bị ám sát rất khó hiểu, ta lập tức trở lại điều tra chuyện này, sau đó phát hiện, năm đó kẻ có thù oán với nhàVũ Văn Thành đã viết thư đe dọa đó căn bản không đủ thực lực gây án, cho nên, ta nghi ngờ tên sát thủ kia nhằm vào Thiểu Hoa.
Nhưng, làm cách nào cũng không thể điều tra ra dấu vết năm đó. Trước đây không lau, ta nhận được một bức thư nặc danh, trong thư nói rằng kẻ ám sát Thiểu Hoa là người của nước Hàn cử tới. Để tiện thăm dò Lý trí vương và Kim Thụy tường, cho nên, ta phái Đinh Đinh Đang đi Hàn Quốc điều tra, kết quả không thu hoạch được gì, TQ lại xảy ra nhiều chuyện, nên ta trở lại.”
Diệp Hân Đồng cảm thấy suy nghĩ rất hỗn loạn, cô phải chú ý từng vấn đề. Thì ra cô là Hoàng thất hàn Quốc. Cha cô là bị mưu sát, người phụ nữ xinh đẹp ở Hàn Quốc kia không phải là mẹ cô. Nếu phải, sao cô ấy lại trẻ như vậy, không phụ hợp với tuổi của cô.
Đinh Tứ Khuê do dự một lúc, nhìn ánh mắt bàng hoàng của Diệp Hân Đồng hỏi “Trong cuộc sống của con có từng xuất hiện người phụ nữ nào đặc biệt có tình cảm với con không?”
“Bác đang nói đến Tiểu Mạn năm đó sao? Cũng chính là mẹ Diệp Hân Đồng?” Vũ Văn Thành cảnh giác hỏi, tay vịn trên người Diệp Hân Đồng mạnh hơn, hi vọng cô lý trí một chút.
“Không có, chẳng phải cuộc sống của tôi đều nằm trong tay các người sao?” Diệp Hân Đồng nhớ tới những thu thập trong tay Đinh Đinh Đang hỏi ngược lại.
“Nếu cô biết thì nói đi, cái này rất quan trọng, có lẽ, mẹ cô đã thay hình đổi dạng biến thành người khác, chỉnh hình ở Hàn Quốc rất phổ biến”. Đinh Đinh Đang khuyên.
Diệp Hân Đồng kinh ngạc nhìn Đinh Đinh Đang, Nếu người phụ nữ xinh đẹp đó thực sự là mẹ cô, nhất định đang tránh né kẻ thù năm đó, có thể tránh né cả Đinh Tứ Khuê vẫn đang tìm kiếm bà, tất cả sự thật chẳng phải chỉ cần Đinh Tứ Khuê nói là có thể giải thích được hết. Hại chết cha ruột cô thực sự là Lý trí vương sao? Ai đang truy sát Tiểu Mạn, ai là kẻ giết cha nuôi cô?
Xe luồn lách qua một khu rừng cây, gò đồi, hồ nhỏ, so với biệt thự của Mặc Tử Hiên còn bí mật hơn, không chỉ có thế, khu rừng này tựa như còn không có đường, quay đầu nhìn lại chỉ thấy một màu xanh bạt ngàn rừng núi.
“Đừng nhìn, khu rừng này được bố trí theo kiểu mê cung, người bình thường không vào được”. Đinh Đinh Đang nói vô cùng tự tin.
“Nghe nói Đinh Tứ Khuê rất giỏi về việc thiết kế, xem ra, ba cô thực sự là ông ta.” Diệp Hân Đồng lúc này rất khẳng định với đáp án của mình.
“Ông ấy là cha nuôi của tôi, nghe nói, lúc ấy hai chúng ta ra đời gần thời gian, cha tôi đã đổi tôi lấy cô, cho nên, người biết cô không phải là con gái Diệp Thiểu Hoa cũng chỉ có tôi và ba tôi, cả ba cô cũng không biết. Cho đến khi ba cô chết, ba tôi mới nói với ông, từ đó về sau, chúng tôi vẫn luôn dõi theo cuộc sống của các người.” Đinh Đinh Đang cũng không định giấu giếm thêm nữa.
“Ba tôi, ba cô, hai người cô đều gọi là ba, tôi bị cô làm cho loạn cả lên rồi.” Sắc mặt Vũ Văn Thành chẳng tốt chút nào.
“Đó là vì anh đần” Đinh Đinh Đang trả lời.
“Vậy thì các người biết thân phận của tôi ư? Ba tôi là ai? Mẹ tôi là ai? Các người cũng biết chứ?” Diệp Hân Đồng không để ý tới bọn họ.
“Biết một chút, ba tôi sẽ nói với cô” Đinh Đinh Đang nhíu mày nói.
Xe cuối cùng dừng ở cửa một biệt thự, trong phạm vi mấy trăm mét cũng chỉ có biệt thự này.
Diệp Hân Đồng và Vũ Văn Thành đi về phía biệt thự.
Vừa vào đến cửa đã nhìn thấy một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, nuôi tóc kiểu Trung, mắt đeo một cặp kính dầy, nhìn qua đôi mắt rất nhỏ.
Thấy Diệp Hân Đồng, ông ta kích động đứng dậy, há hốc miệng, nhanh chóng đi tới ôm lấy cô.
Diệp Hân Đồng kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Vũ Văn Thành cũng đang nhìn ngược lại.
Vũ Văn Thành vừa định nói gì đã thấy Đinh Đinh Đang đẩy người đàn ông kia ra “Này, lão nhân, cô ấy không phải Tiểu Mạn của ông, cô ấy là con gái Tiểu Mạn, Diệp Hân Đồng.” Đinh Đinh Đang nói.
“Ừ” Ông ta đáp một tiếng, buông Diệp Hân Đồng ra, đẩy gọng kính.
“Xin lỗi, đã lâu không gặp cô ấy, thấy cô bé này dáng dấp giống như vậy, tôi không kìm hãm được” Giọng ông rất nhỏ.
Giống? Cô với ngườiphụ nữ Hàn Quốc kia chẳng giống nhau chút nào, Diệp Hân Đồng hồ nghi nghĩ.
“Bác Đinh gọi tôi tới có chuyện gì không?” Diệp Hân Đồng hỏi.
“Ta vừa trở về, rất muốn gặp con. Cuộc sống lúc này thế nào?” Đinh Tứ Khuê hiền từ nói, như thể đang cùng đàm đạo chuyện nhà với Diệp Hân Đồng. Diệp Hân Đồng không dám tùy ý trả lời ông.
“Nói thẳng đi, ông mời khách kiểu này thật khiến người ta kinh ngạc không nói nên lời” Vx tiếp lời.
Đinh Tứ Khuên quan sát Vũ Văn Thành, bày ra khuôn mặt tươi cười “Đinh Đinh Đang, ba con thật có mắt nhìn người, người đàn ông này có thể nói là rồng giữa nhân gian, ta thấy cũng thích” Đinh Tứ Khuê mừng rỡ nhìn Vũ Văn Thành nói.
Vũ Văn Thành ghét bỏ nhìn Đinh Đinh Đang, kiểu giải thích của họ đúng là ông nói gà bà nói vịt.
“Bác trai, ba tôi là ai? Tại sao bác muốn đổi tôi, lần này bác trở về là muốn bảo vệ anh muốn chiếm đoạt kho báu?” Diệp Hân Đồng hỏi, tay nắm chặt quả đấm, giọng điệu có phần khẩn trương, từ hôm nay, có lẽ cô sẽ sống bằng thân phận khác.
“Hai mươi lăm năm trước, Mặc Ngôn Thông ôm một đứa con trai trở về, ở biệt thự trên đảo, cả ngày buồn bực khong vui. Lúc đầu chúng ta chỉ biết hắn yêu một người phụ nữ Hàn Quốc, sau đó mới biết cô ta là Hoàng thất Hàn Quốc, chính là Cổ Phi bây giờ, khi đó Lý trí vương cũng chưa lên ngôi, Tố Đại Quân chính là con trai của chị họ ông, lúc đó Lý trí vương nắm ưu thế, muốn giành quyền lực. Ông ta một lòng muốn gả Cổ Phi cho Đại quân (Thái tử) lúc đó, cho nên chèn ép thậm chí ám sát Mặc Ngôn Thông, Mặc Ngôn Thông ôm đứa nhỏ trốn về. Bởi vì Lý trí vương còn mải tranh đoạt ngôi hoàng đế, cho nên cũng không truy cứu Mặc Ngôn Thông nữa, nhưng quá trình tranh đoạt mỗi lúc một gay gắt, hắn không ngờ là Đại Quân lại cự tuyệt cưới Cổ Phi. Năm năm sau, chồng của chị họ Lý trí vương, cũng chính là vua lúc đó, cơ thể sa sút, Lý trí vương như kiến bò trên chảo nóng, Cổ Phi nhân cơ hội đưa ra yêu cầu với điều kiện Lý trí vương phải đồng ý cho cô ta lấy Mặc Ngôn Thông, cho đứa bé gia nhập hoàng thất, cô ta sẽ tìm ra kho báu giúp hắn lên ngôi. Lý tri vương lập tức đồng ý, bí mật tới biệt thự của Mặc Ngôn Thông thương lượng.
Vì muốn Mặc Tử Hiên có mẹ, sống một cuộc sống vui vẻ, Mặc Ngôn Thông đã chú ý đến kho báu, nhưng khi cậu ta đến hỏi ý kiến chúng ta,Lý trí vương lòng lang dạ sói, Mặc Ngôn Thông lại là kẻ lãng tử, cuối cùng hắn bỏ qua tìm kho báu, cố gắng buôn bán.
Chuyện kỳ quái xảy ra, hoàng đế lúc ấy bệnh nặng, Đại Quân đột nhiên ngã từ lưng ngựa xuống, phát bệnh tim mà chết, mà thân thể Đại Quân trước luôn đó rất tốt, không có tiền sử bệnh tim. Sau đó, Hàn Cung rối loạn, bấy giờ Thái Hậu, cũng chính là mẹ Lý trí vương bí mật nói chuyện với Hoàng hậu. Ngày hôm sau, Lý trí vương nhường binh quyền cho Tổng thống Kim Thụy Tường bây giờ. Ba ngày sau khi biết Đại Quân qua đời, Hoàng đế cũng đau lòng mà chết, Lý trí vương lập tức lên ngôi.
Lúc này, cứ nghĩ mọi việc đã trở lại bình thường.
Nhưng mà, không biết kẻ nào rò rỉ thông tin, nói Mặc Ngôn Thông là chủ mưu trộm cắp, quốc gia phái cảnh vệ bắt Mặc Ngôn Thông về điều tra. Chúng ta muốn giữ được bí mật kho báu, không phải vì chúng ta muốn nuốt một ình, mà vì thiết kế của bảo tàng có vấn đề, chúng ta sợ quốc gia muốn nhảy vào tranh giành, lúc đó Diệp Thiểu Hoa là người được lệnh bắt giữ Mặc Ngôn Thông rõ mọi việc như lòng bàn tay, ba người chúng tôi đã lập kế hoạch để Mặc Ngôn Thông biến mất ngay trước mắt cảnh sát.
VìMặc Ngôn Thông mất tích, mọi việc trở nên sóng yên biển lặng. Ta cũng cảm thấy nhẹ nhõm một chút, kho báu này khiến chúng ta không thể thở nổi, nhưng Thiểu Hoa vì thất trách mà bị hạ chức. Vì thế, Mặc Ngôn Thông cũng vô cùng áy náy.
Gần như trong cùng năm, cuộc sống của ta đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, chúng ta vô tình gặp ở sân bay, khi đó ta đang chuẩn bị về Mỹ.
Cô ấy dịu dàng lương thiện, xinh đẹp động lòng người, chưa từng bị người phụ nữ nàohấp dẫn, ta lập tức rơi vào bể tình.”
Diệp Hân Đồng nhìn dáng vẻ say mê của Đinh Tứ Khuê, nhìn tướng mạo ông như vậy, có thể khiến phụ nữ thích cũng không dễ gì.
Đinh Tứ Khuê ngây ngất một hồi nói tiếp “Ba tháng sau, ta phát hiện cô ấy mang thai, tôi và cô ấy không làm chuyện vợ chồng, làm sao có thể mang thai, nhưng mà ta không trách cô ấy, tự nguyện tiếp tục bao dung cô ấy. Chỉ cần cô ấy ở lại bên ta. Mọi chuyện ban đầu bình an vô sự, ngày sinh con, cô ấy không chịu nổi con lại là một cô bé, nên muốn ném con đi. Ta trong lúc tức giận, đã đem con và Đinh Đinh Đang thay đổi, sau đó ta đi Mỹ.
Sau khi đến Mỹ, ta một mực điều tra hành tung của Tiểu mạn, chúng ta luôn luôn rất tốt, không hiểu sao cô ấy lại đột nhiên biến mất. Đáng tiếc, cô ấy đã biến mất không chút dấu tích, sau đó, ta rốt cuộc cũng tìm thấy một người bạn của cô ấy. Người bạn nói hết mọi chuyện của cô ấy cho ta nghe, thì ra lúc ấy Tiểu Mạn là bạn gái bí ẩn của Đại Quân, lúc có thai, đã vụng trộm gặp hoàng hậu, sợ rằng Lý trí vương cũng biết. Đại Quân chẳng may tử vong, Lý trí vương đột nhiên đăng vị, cô ấy bị truy sát không có lý do, chạy trốn đến TQ.
Không biết từ đâu mà biết chuyện kho báu, cô ấy muốn tìm ra để giúp con mình đăng vị, có thể bác sĩ kiểm tra bị nhầm, cô ấy một lòng muốn có con trai, đột nhiên thành con gái, cô không chịu nổi thực tế như giấc mộng tan tành, vội vàng bỏ đi, từ đó không có chút tin tức. Cô ấy không liên lạc với bất kể kẻ nào.” Đinh Tứ Khuê rút gọn rất nhiều, nói vô cùng thương cảm.
“Ý bác cháu là con gái đại quân, là Hoàng thất Hàn Quốc?” Diệp Hân Đồng hiển nhiên không thể tiếp nhận nổi, cô lùi về sau mấy bước, tâm trạng bất ổn, Vũ Văn Thành đỡ lấy cô.
“Không chỉ có như vậy, kẻ thù giết cha con năm đó có thể là Lý trí vương. Ta đã điều tra qua, con ngựa của Đại Quân đã bị can thiệp, lúc ấy dù bị ngã, nhưng cũng không đáng lo ngại, lúc ấy có người là Hàn Anh thượng cung có thể làm chứng, lúc Đại Quân bị đuổi về biệt viện, đột nhiên bị chết, chuyện rất kỳ quặc.
Lúc ta muốn tiếp tục điều tra, Thiếu Hoa lại bị ám sát rất khó hiểu, ta lập tức trở lại điều tra chuyện này, sau đó phát hiện, năm đó kẻ có thù oán với nhàVũ Văn Thành đã viết thư đe dọa đó căn bản không đủ thực lực gây án, cho nên, ta nghi ngờ tên sát thủ kia nhằm vào Thiểu Hoa.
Nhưng, làm cách nào cũng không thể điều tra ra dấu vết năm đó. Trước đây không lau, ta nhận được một bức thư nặc danh, trong thư nói rằng kẻ ám sát Thiểu Hoa là người của nước Hàn cử tới. Để tiện thăm dò Lý trí vương và Kim Thụy tường, cho nên, ta phái Đinh Đinh Đang đi Hàn Quốc điều tra, kết quả không thu hoạch được gì, TQ lại xảy ra nhiều chuyện, nên ta trở lại.”
Diệp Hân Đồng cảm thấy suy nghĩ rất hỗn loạn, cô phải chú ý từng vấn đề. Thì ra cô là Hoàng thất hàn Quốc. Cha cô là bị mưu sát, người phụ nữ xinh đẹp ở Hàn Quốc kia không phải là mẹ cô. Nếu phải, sao cô ấy lại trẻ như vậy, không phụ hợp với tuổi của cô.
Đinh Tứ Khuê do dự một lúc, nhìn ánh mắt bàng hoàng của Diệp Hân Đồng hỏi “Trong cuộc sống của con có từng xuất hiện người phụ nữ nào đặc biệt có tình cảm với con không?”
“Bác đang nói đến Tiểu Mạn năm đó sao? Cũng chính là mẹ Diệp Hân Đồng?” Vũ Văn Thành cảnh giác hỏi, tay vịn trên người Diệp Hân Đồng mạnh hơn, hi vọng cô lý trí một chút.
“Không có, chẳng phải cuộc sống của tôi đều nằm trong tay các người sao?” Diệp Hân Đồng nhớ tới những thu thập trong tay Đinh Đinh Đang hỏi ngược lại.
“Nếu cô biết thì nói đi, cái này rất quan trọng, có lẽ, mẹ cô đã thay hình đổi dạng biến thành người khác, chỉnh hình ở Hàn Quốc rất phổ biến”. Đinh Đinh Đang khuyên.
Diệp Hân Đồng kinh ngạc nhìn Đinh Đinh Đang, Nếu người phụ nữ xinh đẹp đó thực sự là mẹ cô, nhất định đang tránh né kẻ thù năm đó, có thể tránh né cả Đinh Tứ Khuê vẫn đang tìm kiếm bà, tất cả sự thật chẳng phải chỉ cần Đinh Tứ Khuê nói là có thể giải thích được hết. Hại chết cha ruột cô thực sự là Lý trí vương sao? Ai đang truy sát Tiểu Mạn, ai là kẻ giết cha nuôi cô?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook