Yêu Em Lần Nữa
-
Chương 11
Lăng Phong mỉm cười trong suy nghĩ của mình. Ánh mắt hiện lên tia dịu dàng làm bừng sáng cả căn phòng.
“Chủ tử”
Từ ngoài một nam nhân bước vào. Nhìn thấy một màng này không khỏi chấn kinh. Chủ tử không phải là cười chứ, hẳn là hắn nên đi kiểm tra mắt xem có vấn đề gì không nhỉ?
“Lộ Vĩ mọi chuyện thế nào rồi?”
Lăng Phong thu lại biểu hiện lúc nãy, hiện tại là gương mặt lạnh như băng.
Lộ Vĩ là một trong tứ đại thiên vương hắc đạo, là kẻ rất thích giết người.
“Khu vực Đông Nam Á chính thức nằm gọn trong tay chúng ta”
Lộ Vĩ trong giọng nói không hề che dấu sự kiêu ngạo của người chiến thắng. Nhưng có một điều làm hắn khó hiểu khu vực ấy đâu có lợi gì chủ tử tại sao lại muốn chiếm đóng nó?
“Trong tay chúng ta nó vô dụng nhưng không có nghĩa trong tay người khác nó cũng vậy”
Lăng Phong nhàn nhạt nói, nhớ kiếp trước Lăng Thần sống lâu như vậy cũng nhờ trong tay có khu vực này chống lưng. Giờ đi trước một bước sau này dễ giết hắn hơn.Lộ Vĩ gật gù đã hiểu, chủ tử không hổ là người mà hắn tôn sùng nhìn xa trông rộng lường trước mọi hậu họa.
“Đặt vé chúng ta về thành A”
“Ơ...”
Lộ Vĩ ngạc nhiên sao hôm nay chủ tử làm hắn ngạc nhiên nhiều thế nhỉ.
“Sao?”
Lăng Phong liếc nhìn Lộ Vĩ. Làm Lộ đồng chí rùng mình một cái rồi ngượng ngùng cười trừ.
“Vâng”
Sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Còn lại Lăng Phong tiếp tục nhìn trời mỉm cười!
Thành A...
Dạ Lan đi đi lại lại trong phòng hết đứng lên rồi lại ngồi xuống không yên. Lăng Phong nếu cô nhớ không lầm hiện tại đang ở Anh quốc. Cô có nên đến đấy tìm hắn không nhỉ?
Trùng sinh mọi thứ thay đổi nhưng điều cô sợ nhất chính là tình yêu của Lăng Phong đối với cô sẽ không như trước nữa, nếu ngộ nhỡ kiếp này Lăng Phong không yêu cô mà yêu nữ nhân khác thì sao?
Nếu vậy nhưng mà cô không thể nào mặt dày chạy sang Anh kể rằng kiếp trước hắn yêu cô thế nào như vậy thì quá mất mặt...
Không ổn!! Cô phải làm sao bây giờ?
cốc...cốc...
“Tiểu thư”
Từ ngoài cửa một giọng nữ vang lên. Dạ Lan lạnh nhạt lên tiếng.
“Chuyện gì?”
“Lão gia cho gọi ạ”
“Chị xuống trước đi”
“vâng”
Dứt lời mọi thứ trở lại yên tĩnh như ban đầu, hàng mi dài rũ xuống che đi sự phức tạp đan xen trong đôi mắt.
Dạ Lan nằm phịch xuống giường nhìn lên trần nhà.
Ba...Người đàn ông cô xem là ác quỷ nguyện không nhìn mặt ông căm hận ông cả đời...
Kiếp trước tận mắt cô đau khổ nhìn thấy người đàn ông cao quý lạnh lùng ấy quỳ xuống dưới giày của Lăng Thần cùng Trịnh Yến Vy tha cho cô một con đường sống...
Giao hết tài sản để minh oan cho cô...
Lưu Dạ Lan cô đối với ba... là bất hiếu, là vô dụng....
Cô phải tận dụng kiếp này để báo hiếu. Còn chuyện của Lăng Phong thì thôi để sau tính...
“Chủ tử”
Từ ngoài một nam nhân bước vào. Nhìn thấy một màng này không khỏi chấn kinh. Chủ tử không phải là cười chứ, hẳn là hắn nên đi kiểm tra mắt xem có vấn đề gì không nhỉ?
“Lộ Vĩ mọi chuyện thế nào rồi?”
Lăng Phong thu lại biểu hiện lúc nãy, hiện tại là gương mặt lạnh như băng.
Lộ Vĩ là một trong tứ đại thiên vương hắc đạo, là kẻ rất thích giết người.
“Khu vực Đông Nam Á chính thức nằm gọn trong tay chúng ta”
Lộ Vĩ trong giọng nói không hề che dấu sự kiêu ngạo của người chiến thắng. Nhưng có một điều làm hắn khó hiểu khu vực ấy đâu có lợi gì chủ tử tại sao lại muốn chiếm đóng nó?
“Trong tay chúng ta nó vô dụng nhưng không có nghĩa trong tay người khác nó cũng vậy”
Lăng Phong nhàn nhạt nói, nhớ kiếp trước Lăng Thần sống lâu như vậy cũng nhờ trong tay có khu vực này chống lưng. Giờ đi trước một bước sau này dễ giết hắn hơn.Lộ Vĩ gật gù đã hiểu, chủ tử không hổ là người mà hắn tôn sùng nhìn xa trông rộng lường trước mọi hậu họa.
“Đặt vé chúng ta về thành A”
“Ơ...”
Lộ Vĩ ngạc nhiên sao hôm nay chủ tử làm hắn ngạc nhiên nhiều thế nhỉ.
“Sao?”
Lăng Phong liếc nhìn Lộ Vĩ. Làm Lộ đồng chí rùng mình một cái rồi ngượng ngùng cười trừ.
“Vâng”
Sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Còn lại Lăng Phong tiếp tục nhìn trời mỉm cười!
Thành A...
Dạ Lan đi đi lại lại trong phòng hết đứng lên rồi lại ngồi xuống không yên. Lăng Phong nếu cô nhớ không lầm hiện tại đang ở Anh quốc. Cô có nên đến đấy tìm hắn không nhỉ?
Trùng sinh mọi thứ thay đổi nhưng điều cô sợ nhất chính là tình yêu của Lăng Phong đối với cô sẽ không như trước nữa, nếu ngộ nhỡ kiếp này Lăng Phong không yêu cô mà yêu nữ nhân khác thì sao?
Nếu vậy nhưng mà cô không thể nào mặt dày chạy sang Anh kể rằng kiếp trước hắn yêu cô thế nào như vậy thì quá mất mặt...
Không ổn!! Cô phải làm sao bây giờ?
cốc...cốc...
“Tiểu thư”
Từ ngoài cửa một giọng nữ vang lên. Dạ Lan lạnh nhạt lên tiếng.
“Chuyện gì?”
“Lão gia cho gọi ạ”
“Chị xuống trước đi”
“vâng”
Dứt lời mọi thứ trở lại yên tĩnh như ban đầu, hàng mi dài rũ xuống che đi sự phức tạp đan xen trong đôi mắt.
Dạ Lan nằm phịch xuống giường nhìn lên trần nhà.
Ba...Người đàn ông cô xem là ác quỷ nguyện không nhìn mặt ông căm hận ông cả đời...
Kiếp trước tận mắt cô đau khổ nhìn thấy người đàn ông cao quý lạnh lùng ấy quỳ xuống dưới giày của Lăng Thần cùng Trịnh Yến Vy tha cho cô một con đường sống...
Giao hết tài sản để minh oan cho cô...
Lưu Dạ Lan cô đối với ba... là bất hiếu, là vô dụng....
Cô phải tận dụng kiếp này để báo hiếu. Còn chuyện của Lăng Phong thì thôi để sau tính...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook