Yêu Em Đến Điên Cuồng FULL
-
34: Tiểu Hoa Đán Là Người Quen
Cuối tuần,
Sự kiện ra mắt dòng xe thể thao với cái tên Panther của hãng xe Strong quy tụ rất nhiều báo chí truyền thông.
Địa điểm bữa tiệc được tổ chức là ở một câu lạc bộ cao cấp đẳng cấp năm sao, khách mời cũng toàn là giới thượng lưu, lần này nhà đầu tư ra tay cực kì rộng rãi, hào phóng, mời cả các ngôi sao, minh tinh, ca sĩ nổi tiếng nhất tới tham dự.
Gương mặt đại diện của dòng xe Panther lần này chính là tiểu hoa đán đang được chào đón nhất hiện nay - Mặc Lam
Hôm nay Mặc Lam mặc một chiếc váy ngắn ôm body màu đen được đính đá sáng lấp lánh, cánh tay tinh tế cùng đôi chân thẳng tắp trắng mịn lộ hơn phân nửa ở bên ngoài.
Mặc Lam thật sự rất đẹp!
Cô có thân hình tiêu chuẩn của một hồ ly, vừa thanh thuần sống động nhưng lại ẩn hiện nét mị hoặc, mắt đen to tròn, mũi cao thanh thoát, chóp mũi xinh đẹp tròn đầy, đôi môi căng mọng ướt át, cả người tỏa ra vẻ đẹp tinh xảo từ tận trong xương cốt.
Là nhân vật host của sự kiện ngày hôm nay nên Mặc Lam có mặt khá sớm để tập dợt.
Đang tập trung xem lại phần giới thiệu sơ lược về xe thì tầm mắt liền dời sang bên phải khi có người đang tiến lại.
Tây trang được cắt may khéo léo, hai chân thon dài hữu lực, bàn tay to với khớp xương rõ ràng mạnh mẽ.
"Xin hỏi Mặc tiểu thư phải không? Tôi bên bộ phận kỹ thuật của hãng xe.
Làm phiền cô theo tôi để tôi hướng dẫn những điểm cơ bản của dòng xe Panther này một chút"
Một giọng nói trầm thầm đột nhiên vang lên.
Mặc Lam khẽ ngẩng đầu ngước mắt lên nhìn đối phương.
Tầm mắt vừa giao nhau Mặc Lam chợt ngẩn người mấy giây, sau đó mi tâm nhíu nhẹ, lắp bắp không chắc chắn hỏi:
"Anh là...có phải tên là Cố...Trạch Dương?"
Cố Trạch Dương cũng hơi hoài nghi khi bị cô hỏi vậy.
Sau đó lịch sự đáp lời:
"Đúng vậy? Tôi là Cố Trạch Dương.
Mặc tiểu thư biết tôi sao?"
"Anh Trạch Dương, đúng là anh rồi? Anh không nhận ra em thật sao? Em là Lam Lam, lúc trước anh hay gọi em là tiểu Lam.
Anh còn nhớ không?"
"Tiểu Lam?"
Cái tên này thật sự có chút ấn tượng nhưng Cố Trạch Dương vẫn chưa kịp nhớ ra.
"Anh không nhớ sao? Hơn mười năm trước em cùng mẹ có một sạp hàng nhỏ ở chợ đêm khu Lâm Viên.
Có một lần bị đám bảo kê ở đó tới quậy phá đòi tiền, trước đó em mới bị bệnh phải nằm viện nên mẹ em thật sự không còn tiền để đưa cho bọn chúng.
Vì vậy bọn chúng tiền đem hết đồ mà mẹ em bán ném xuống đất rồi dẫm đạp đến hư hỏng còn hù dọa bắt em đi bán.
May mà lúc đó có anh, nếu không..."
"Dì Lưu?"
"Đúng...đúng rồi, đó là mẹ em"
"Em thay đổi nhiều quá, thật sự anh không thể nào nhận ra!"
"May quá, cuối cùng anh cũng nhớ lại.
Không ngờ em vẫn còn cơ hội gặp lại anh"
Sau một hồi nói chuyện nhận lại người quen thì cả hai đều đã thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc hướng dẫn cũng như chụp hình chung, trả lời phỏng vẫn trước báo chí cả hai phối hợp khá là ăn ý, hiệu ứng tương tác rất cao.
Tối nay Hoắc Ngữ Yên cùng Lăng Hạo Thiên cũng tới tham dự.
Mà trung tâm sự chú ý của buổi tối hôm nay đã bị Mặc Lam cùng Cố Trạch Dương chiếm spotlight.
Đôi trai tài gái sắc xuất hiện cùng chiếc với chiếc xe thể thao vừa cá tính, vừa sang trọng, tính năng lại đầy ưu thế lập tức trở thành tiêu đề hot của hàng loạt bài báo nổi tiếng.
Hoắc Ngữ Yên đứng bên dưới nhìn lên sân khấu chính thấy Cố Trạch Dương đứng bên cạnh tiểu hoa đán xinh đẹp đang nổi thời gian gần đây, hai người vui vẻ trao đổi, nói chuyện cùng nhau.
Thỉnh thoảng lúc chụp hình, bàn tay của hắn còn đặt lên vai của cô ta, tạo dáng cực kỳ tự nhiên như thân thiết đã lâu.
Hai người kia, nhìn thế nào cũng rất xứng với nhau.
Hoắc Ngữ Yên chợt mím chặt môi...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook