Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ Tươi
-
Chương 3: Tỉnh dậy
Vương Tuấn Duệ nhanh chóng bế Hoàng Anh lên phòng,đặt cô lên giường,anh vuốt vết thương đang chảy máu của cô mà sót xa.Tại anh,mà cô mới bị đạn bắn.
-E hèm
Mộc Tần cầm hộp sơ cứu giả vờ ho,lại gần giường,anh ngồi xuống,định bóp mạch cho cô thì anh cản lại
-Ai cho phép cậu động vào cô ấy
Mộc Tần giật mình,không phải chứ.....bóp mạch không động chạm thì làm sao.....
-Haha,Duệ,sự chiếm hữu của cậu cũng cao quá đi,bóp mạch không chạm thì cậu nói mình phải làm sao đây,haha
Mộc Tần cười lớn,Vương Tuấn Duệ hoàng hồn,vô thức gật đầu,nhận được sự đồng ý,Mộc Tần bóp mạch,rồi tiêm cho cô một mũi thuốc tê để phòng lúc đang khâu vết thương cô tỉnh lại.
Loay hoay một lúc thì xong,Một Tần lau mồ hôi hột,khuôn mặt u ám của Vương Tuấn Duệ bên cạnh làm Mộc Tần lạnh sống lưng.
-Ok rồi,vết thương mau lành thôi,nhưng trong 1 tuần.đừng có vận động quá mạnh,haha
Mộc Tần cười lớn rồi chạy mất,Vương Tuấn Duệ dịch lại gần hơn,vuốt vuốt vết thương bên vai của cô được Mộc Tần băng bó rất đẹp mắt.
-Minh Trị
Hắn gọi một tiếng,Minh Trị lập tức đi vào.
-Việc tôi nói với cậu,sao rồi?
Giọng hắn lạnh cực độ làm Minh Trị sau 3s mới ổn định được
-Đã ổn thỏa,thưa Đại Thiếu Gia
Minh Trị đưa một tẹp giấy cho Vương Tuấn Duệ rồi lui ra ngoài.
Sáng hôm sau
Hoàng Anh bị ánh sáng làm cho thức giấc,mở mắt ra,thấy căn phòng quá lạ lẫm,một màu toàn màu trắng,chứng tỏ,chủ nhân cũng quá lạnh lùng đi.Cô nhớ lại một chút,cô giết ông Thomas,sau đó bị một người đàn ông kéo đi,sau đó.....sau đó.....
Hoàng Anh không nhớ được gì,vết thuoeng bên tay trái cũng không đau mấy.Cô xuống giường,thấy bản thân vẫn mặc bộ đồ hôm qua thì suýt nôn,Hoàng Anh lại cái tủ gỗ,mở ra thấy toàn hàng hiệu,cầm một cái áo sơmi đen rồi lao thẳng vào nhà tắm nhanh chóng làm VSCN.
Nhìn mình trong cái gương to bằng một bức tường trước mặt,Hoàng Anh vuốt vuốt mắt có con ngươi màu đỏ tươi,cô không dám bước ra ngoài........
-E hèm
Mộc Tần cầm hộp sơ cứu giả vờ ho,lại gần giường,anh ngồi xuống,định bóp mạch cho cô thì anh cản lại
-Ai cho phép cậu động vào cô ấy
Mộc Tần giật mình,không phải chứ.....bóp mạch không động chạm thì làm sao.....
-Haha,Duệ,sự chiếm hữu của cậu cũng cao quá đi,bóp mạch không chạm thì cậu nói mình phải làm sao đây,haha
Mộc Tần cười lớn,Vương Tuấn Duệ hoàng hồn,vô thức gật đầu,nhận được sự đồng ý,Mộc Tần bóp mạch,rồi tiêm cho cô một mũi thuốc tê để phòng lúc đang khâu vết thương cô tỉnh lại.
Loay hoay một lúc thì xong,Một Tần lau mồ hôi hột,khuôn mặt u ám của Vương Tuấn Duệ bên cạnh làm Mộc Tần lạnh sống lưng.
-Ok rồi,vết thương mau lành thôi,nhưng trong 1 tuần.đừng có vận động quá mạnh,haha
Mộc Tần cười lớn rồi chạy mất,Vương Tuấn Duệ dịch lại gần hơn,vuốt vuốt vết thương bên vai của cô được Mộc Tần băng bó rất đẹp mắt.
-Minh Trị
Hắn gọi một tiếng,Minh Trị lập tức đi vào.
-Việc tôi nói với cậu,sao rồi?
Giọng hắn lạnh cực độ làm Minh Trị sau 3s mới ổn định được
-Đã ổn thỏa,thưa Đại Thiếu Gia
Minh Trị đưa một tẹp giấy cho Vương Tuấn Duệ rồi lui ra ngoài.
Sáng hôm sau
Hoàng Anh bị ánh sáng làm cho thức giấc,mở mắt ra,thấy căn phòng quá lạ lẫm,một màu toàn màu trắng,chứng tỏ,chủ nhân cũng quá lạnh lùng đi.Cô nhớ lại một chút,cô giết ông Thomas,sau đó bị một người đàn ông kéo đi,sau đó.....sau đó.....
Hoàng Anh không nhớ được gì,vết thuoeng bên tay trái cũng không đau mấy.Cô xuống giường,thấy bản thân vẫn mặc bộ đồ hôm qua thì suýt nôn,Hoàng Anh lại cái tủ gỗ,mở ra thấy toàn hàng hiệu,cầm một cái áo sơmi đen rồi lao thẳng vào nhà tắm nhanh chóng làm VSCN.
Nhìn mình trong cái gương to bằng một bức tường trước mặt,Hoàng Anh vuốt vuốt mắt có con ngươi màu đỏ tươi,cô không dám bước ra ngoài........
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook