Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
-
Chương 94:
48.1: Muốn không
Dự án năng lượng mặt trời của Ngải Thị tạm thời vẫn chưa có tài liệu kế hoạch hoàn chỉnh, Đoàn Hồng Huyên lại không để tên giảo hoạt vô lại Ngải Thành Quốc dễ dàng ỷ lại, đã gửi email đốc thúc ông ta mau chóng hoàn thành sau đó giao cho Ngải Tử Lam, và dự án này Ngải Tử Lam nhất định phải chú ý đến toàn bộ quá trình, để lúc cần thiết còn tham dự quyết sách, lấy danh nghĩa Đoàn Hồng Huyên.
Chớp mắt đã liền tới buổi họp báo của tập đoàn Đoàn Thị.
Buổi họp báo này chủ yếu là công bố tin tức đạt thành hợp tác với tập đoàn uy, và tình hình phát triển gần đây của tập đoàn Đoàn Thị.
Mà mỗi lần Đoàn Thị họp báo, tiêu điểm vẫn luôn là Đoàn Hồng Huyên, tổng tài tiếng tăm vang dội, vừa có tài lại vừa có tiền. Không những thế còn rất anh tuấn soái khí.
Đối với tin tức Đoàn Hồng Huyên kết hôn trước đó, có thể nói là khiến cho giới quý tộc ở thành phố s một phen náo loạn, vô số thiếu nữ tan nát cõi lòng, giấc mộng của nhiều gia đình bị tan vỡ.
Cho dù đây chính thức là buổi họp báo của công ty, công ty sớm đã nhắc trước với phóng viên những gì có thể hỏi, những gì không nên hỏi, ấn lệ chỉ nói chuyện công việc, không nói chuyện riêng tư, vậy mà vẫn có những ký giả bát quái không sợ chết.
“Đoàn tổng, anh trẻ tuổi như vậy, vì sao lại chọn thời điểm này mà kết hôn?”Ở hàng sau, một phòng viên gầy và nhanh nhẹn bước ra hỏi.
Nhất thời im lặng như tờ.
Rõ ràng, câu hỏi này thuộc về vấn đề riêng tư không thể hỏi.
Chuyện này là thế nào? Sao lại có người hỏi vấn đề này chứ? Vừa nhìn là biết đó là một phóng viên trẻ tuổi không hiểu chuyện mới bước vào nghề chưa lâu.
Mặc dù mọi người trong lòng đều rõ cả, nhưng vẫn là thầm vểnh tai lên nghe, hiếu kỳ không biết Đoàn Hồng Huyên rốt cuộc có trả lời câu hỏi này không, và sẽ trả lời như thế nào.
Dù sao thì, người bát quái và người dụng tâm đều có cả.
Mà Đoàn Hồng Huyên ngồi ngay ngắn giữa chính đài, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng trước sau như một băng lạnh như nước, ánh mắt trầm tĩnh mà sâu thẳm, môi mỏng gợi cảm không nói lấy nửa lời.
Xem dáng vẻ, có lẽ sẽ không để tâm tới câu hỏi này.
Người phụ trách hiện trường vội vàng chỉ thị cho nhân viên công tác nhanh chóng tới nói chuyện và điều giải, hoặc nói chính xác hơn là mời tên phóng viên vô danh tiểu tốt này ra khỏi hội trường.
Vậy mà nằm ngoài dự liệu, Đoàn Hồng Huyên cư nhiên lại lên tiếng, “Vì gặp được người muốn kết hôn.”
Khi nói lời này, ngữ điệu của hắn rất chậm rất dịu dàng, khuôn mặt lạnh lùng trong nháy mắt nhu hòa đi, ánh mắt đầy tình ý nhìn sâu vào hàng nhân viên cùng nhiếp ảnh gia.
Mà Ngải Tử Lam làm trợ lý của Đoàn Hồng Huyên lúc này đang đứng trong số đó, hơi ửng hồng mặt cúi đầu xuống, không dám nhìn vào ánh mắt Đoàn Hồng Huyên.
Đám đông trong hội trường kinh ngạc đồng thời vỡ lẽ ra.
Kết hôn, không phải vì tuổi tác, mà là vì gặp được người. Gặp sớm một chút, thì kết hôn sớm, gặp muộn, thì kết hôn muộn.
Đây cũng là lý do tại sao Đoàn Thị hiện tại như mặt trời chói lóa, lại muốn lấy thiên kim tiểu thư của một gia đình nhỏ bé không đáng bận tâm sao.
Có câu nói này, thiết nghĩ sau khi Đoàn Hồng Huyên kết hôn, số lượng những cô gái vẫn chưa tan nát trái tim có lẽ giảm đi một chút.
Khúc nhạc đệm này thật mau liền qua đi, buổi họp báo tiếp tục tiến hành thuận lợi, kết thúc một cách tốt đẹp.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, trở về văn phòng tổng tài cao ốc Đoàn Thị, Đoàn Hồng Huyên có chút mệt mỏi cởi bỏ bộ đồ vest đen, tùy ý mà kéo cà vạt, dưới lớp áo sơ mi trắng, cơ bắp mạnh mẽ rắn chắc như ẩn như hiện, tỏa ra khí tức nam tính nồng đậm.
Ngải Tử Lam ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, bất giác nuốt nuốt nước miếng, thật khéo bị Đoàn Hồng Huyên phát hiện, cười cười liếc cô một cái, bỗng nhiên trên mặt lộ ra nét phóng đãng, giống như nam sủng trong thanh lâu cổ đại, giọng điệu câu dẫn: “Muốn sờ chút không?”
Ngải Tử Lam mặt ngây ra, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Nói thực, nội tâm cô thật ra rất muốn sờ thử một chút xem sao, nhưng có tâm mà không có can đảm.
“Đoàn thiếu gia, Đoàn phu nhân, xin chào.” Lúc này, trợ lý Lý cũng đến văn phòng tổng tài, lịch sự khẽ cười chào hỏi.
Dự án năng lượng mặt trời của Ngải Thị tạm thời vẫn chưa có tài liệu kế hoạch hoàn chỉnh, Đoàn Hồng Huyên lại không để tên giảo hoạt vô lại Ngải Thành Quốc dễ dàng ỷ lại, đã gửi email đốc thúc ông ta mau chóng hoàn thành sau đó giao cho Ngải Tử Lam, và dự án này Ngải Tử Lam nhất định phải chú ý đến toàn bộ quá trình, để lúc cần thiết còn tham dự quyết sách, lấy danh nghĩa Đoàn Hồng Huyên.
Chớp mắt đã liền tới buổi họp báo của tập đoàn Đoàn Thị.
Buổi họp báo này chủ yếu là công bố tin tức đạt thành hợp tác với tập đoàn uy, và tình hình phát triển gần đây của tập đoàn Đoàn Thị.
Mà mỗi lần Đoàn Thị họp báo, tiêu điểm vẫn luôn là Đoàn Hồng Huyên, tổng tài tiếng tăm vang dội, vừa có tài lại vừa có tiền. Không những thế còn rất anh tuấn soái khí.
Đối với tin tức Đoàn Hồng Huyên kết hôn trước đó, có thể nói là khiến cho giới quý tộc ở thành phố s một phen náo loạn, vô số thiếu nữ tan nát cõi lòng, giấc mộng của nhiều gia đình bị tan vỡ.
Cho dù đây chính thức là buổi họp báo của công ty, công ty sớm đã nhắc trước với phóng viên những gì có thể hỏi, những gì không nên hỏi, ấn lệ chỉ nói chuyện công việc, không nói chuyện riêng tư, vậy mà vẫn có những ký giả bát quái không sợ chết.
“Đoàn tổng, anh trẻ tuổi như vậy, vì sao lại chọn thời điểm này mà kết hôn?”Ở hàng sau, một phòng viên gầy và nhanh nhẹn bước ra hỏi.
Nhất thời im lặng như tờ.
Rõ ràng, câu hỏi này thuộc về vấn đề riêng tư không thể hỏi.
Chuyện này là thế nào? Sao lại có người hỏi vấn đề này chứ? Vừa nhìn là biết đó là một phóng viên trẻ tuổi không hiểu chuyện mới bước vào nghề chưa lâu.
Mặc dù mọi người trong lòng đều rõ cả, nhưng vẫn là thầm vểnh tai lên nghe, hiếu kỳ không biết Đoàn Hồng Huyên rốt cuộc có trả lời câu hỏi này không, và sẽ trả lời như thế nào.
Dù sao thì, người bát quái và người dụng tâm đều có cả.
Mà Đoàn Hồng Huyên ngồi ngay ngắn giữa chính đài, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng trước sau như một băng lạnh như nước, ánh mắt trầm tĩnh mà sâu thẳm, môi mỏng gợi cảm không nói lấy nửa lời.
Xem dáng vẻ, có lẽ sẽ không để tâm tới câu hỏi này.
Người phụ trách hiện trường vội vàng chỉ thị cho nhân viên công tác nhanh chóng tới nói chuyện và điều giải, hoặc nói chính xác hơn là mời tên phóng viên vô danh tiểu tốt này ra khỏi hội trường.
Vậy mà nằm ngoài dự liệu, Đoàn Hồng Huyên cư nhiên lại lên tiếng, “Vì gặp được người muốn kết hôn.”
Khi nói lời này, ngữ điệu của hắn rất chậm rất dịu dàng, khuôn mặt lạnh lùng trong nháy mắt nhu hòa đi, ánh mắt đầy tình ý nhìn sâu vào hàng nhân viên cùng nhiếp ảnh gia.
Mà Ngải Tử Lam làm trợ lý của Đoàn Hồng Huyên lúc này đang đứng trong số đó, hơi ửng hồng mặt cúi đầu xuống, không dám nhìn vào ánh mắt Đoàn Hồng Huyên.
Đám đông trong hội trường kinh ngạc đồng thời vỡ lẽ ra.
Kết hôn, không phải vì tuổi tác, mà là vì gặp được người. Gặp sớm một chút, thì kết hôn sớm, gặp muộn, thì kết hôn muộn.
Đây cũng là lý do tại sao Đoàn Thị hiện tại như mặt trời chói lóa, lại muốn lấy thiên kim tiểu thư của một gia đình nhỏ bé không đáng bận tâm sao.
Có câu nói này, thiết nghĩ sau khi Đoàn Hồng Huyên kết hôn, số lượng những cô gái vẫn chưa tan nát trái tim có lẽ giảm đi một chút.
Khúc nhạc đệm này thật mau liền qua đi, buổi họp báo tiếp tục tiến hành thuận lợi, kết thúc một cách tốt đẹp.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, trở về văn phòng tổng tài cao ốc Đoàn Thị, Đoàn Hồng Huyên có chút mệt mỏi cởi bỏ bộ đồ vest đen, tùy ý mà kéo cà vạt, dưới lớp áo sơ mi trắng, cơ bắp mạnh mẽ rắn chắc như ẩn như hiện, tỏa ra khí tức nam tính nồng đậm.
Ngải Tử Lam ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, bất giác nuốt nuốt nước miếng, thật khéo bị Đoàn Hồng Huyên phát hiện, cười cười liếc cô một cái, bỗng nhiên trên mặt lộ ra nét phóng đãng, giống như nam sủng trong thanh lâu cổ đại, giọng điệu câu dẫn: “Muốn sờ chút không?”
Ngải Tử Lam mặt ngây ra, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Nói thực, nội tâm cô thật ra rất muốn sờ thử một chút xem sao, nhưng có tâm mà không có can đảm.
“Đoàn thiếu gia, Đoàn phu nhân, xin chào.” Lúc này, trợ lý Lý cũng đến văn phòng tổng tài, lịch sự khẽ cười chào hỏi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook