Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
-
Chương 87:
44.2: Không ở lại một chút rồi hẵng đi?
Đàm phán hợp tác 10 giờ bắt đầu, tiến hành ở phòng họp tầng 52, sớm đã có nhân viên chuan rbij đầy đủ tài liệu rồi, đặt trên bàn họp. Thời gian Ngải Tử Lam chờ đợi qua thật nhanh đã sắp tới 10 giờ, cô cũng cùng Đoàn Hồng Huyên tới phòng họp rộng rãi sáng trưng.
Đàm phán hợp tác quan trọng như vậy, liên quan đến tài chính, nhiều mặt khác, đương nhiên rất nhiều giám đốc liên quan cũng có mặt.
Người phía tập đoàn Đoàn Thị hoặc đến trước hoặc đúng giờ đã có mặt đầy đủ tại phòng họp, Ngải Tử Lam là một gương mặt hoàn toàn mới, đứng bên cạnh Đoàn Hồng Huyên, không ngừng nhận lấy những ánh mắt nhìn lén.
Đàm phán quan trọng như vậy, Đoàn Hồng Huyên cư nhiên lại mang theo cô, trong mối quan hệ này, nhất định là có gì đó bất thường. Dù sao thì Ngải Tử lam cũng chỉ là một trợ lý nhỏ bé, căn bản không có tư cách gì tham gia hội nghị như này, cũng không cần thiết phải đến đây. Đoàn Hồng Huyên đã có trợ lý Lý đắc lực rồi, chuyện này mọi người đều rõ.
“Đoàn thiếu gia, Đoàn” đang sắp kêu ra, liền nhận được ánh mắt của vội vàng Ngải Tử Lam, trợ lý Lý lúc này mới nhớ ra, liền vội vàng thay đổi, “Còn có trợ lý Ngải nữa, xin chào.”
Đoàn Hồng Huyên thần sắc nhàn nhạt gật đầu, Ngải Tử Lam lại lịch sự dịu dàng đáp: “Xin chào.”
Không như tập đoàn Đoàn Thị, tập đoàn quốc tế uy thân là tập đoàn hàng đầu, nhưng lại không có tới hội nghị đúng giờ, mà đợi khi người trong phòng họp đợi cả nửa tiếng, mặt càng lúc càng trở nên khó coi, mới ung dung bước vào.
“Hoan nghênh, hoan nghênh.” Mọi người mặc dù ngoài miệng hoan nghên, nhưng đều ngầm phê bình, trong lòng có chút không hài lòng. Cũng Là tập đoàn lớn, vậy mà ngay đến điều cơ bản nhất là đến đúng giờ thôi cũng không làm được, thật nực cười.
Lần này, người phụ trách chính của tập đoàn uy là David, cùng với nhân viên liên quan nhất nhất ngồi xuống, tây trang giày da, nét mặt nghiêm túc.
“Đợi lâu. Trên đường kẹt xe. Thiết nghĩ Đoàn tổng cũng không phiền chứ?” David mặt không biểu cảm giải thích, trên mặt không có chút gì là xin lỗi cả, còn có chút không thèm để ý, trong lời nói còn có chút gì đó coi thường tập đoàn Đoàn Thị.
Dù sao thì tập đoàn uy cũng là tập đoàn quốc tế lâu năm, còn Đoàn Thị chỉ là tập đoàn thống trị cường đại ở châu Á.
Bầu không khí dần dâng lên mùi thuốc súng.
Không thể không nói, lần đàm phán hợp tác này, thế tới hung hung, không dễ đối phó. Nhưng cũng đều có ý hướng hợp tác, đều là những tập đoàn hàng đầu, đàm phán liên quan đến lợi ích, đều là ngươi tới ta đến, đối chọi gay gắt, cò kè giá cả, tận dụng lợi thế bên mình để chiếm lấy lợi ích lớn nhất có thể.
Ván cờ. Có thể nói là một ván cờ hiệp thương.
Hơn nữa trong ván cờ này, bên nào thực lực càng mạnh, thì lợi ích thu được càng lớn. Không có gì sai.
Đàm phán hợp tác 10 giờ bắt đầu, tiến hành ở phòng họp tầng 52, sớm đã có nhân viên chuan rbij đầy đủ tài liệu rồi, đặt trên bàn họp. Thời gian Ngải Tử Lam chờ đợi qua thật nhanh đã sắp tới 10 giờ, cô cũng cùng Đoàn Hồng Huyên tới phòng họp rộng rãi sáng trưng.
Đàm phán hợp tác quan trọng như vậy, liên quan đến tài chính, nhiều mặt khác, đương nhiên rất nhiều giám đốc liên quan cũng có mặt.
Người phía tập đoàn Đoàn Thị hoặc đến trước hoặc đúng giờ đã có mặt đầy đủ tại phòng họp, Ngải Tử Lam là một gương mặt hoàn toàn mới, đứng bên cạnh Đoàn Hồng Huyên, không ngừng nhận lấy những ánh mắt nhìn lén.
Đàm phán quan trọng như vậy, Đoàn Hồng Huyên cư nhiên lại mang theo cô, trong mối quan hệ này, nhất định là có gì đó bất thường. Dù sao thì Ngải Tử lam cũng chỉ là một trợ lý nhỏ bé, căn bản không có tư cách gì tham gia hội nghị như này, cũng không cần thiết phải đến đây. Đoàn Hồng Huyên đã có trợ lý Lý đắc lực rồi, chuyện này mọi người đều rõ.
“Đoàn thiếu gia, Đoàn” đang sắp kêu ra, liền nhận được ánh mắt của vội vàng Ngải Tử Lam, trợ lý Lý lúc này mới nhớ ra, liền vội vàng thay đổi, “Còn có trợ lý Ngải nữa, xin chào.”
Đoàn Hồng Huyên thần sắc nhàn nhạt gật đầu, Ngải Tử Lam lại lịch sự dịu dàng đáp: “Xin chào.”
Không như tập đoàn Đoàn Thị, tập đoàn quốc tế uy thân là tập đoàn hàng đầu, nhưng lại không có tới hội nghị đúng giờ, mà đợi khi người trong phòng họp đợi cả nửa tiếng, mặt càng lúc càng trở nên khó coi, mới ung dung bước vào.
“Hoan nghênh, hoan nghênh.” Mọi người mặc dù ngoài miệng hoan nghên, nhưng đều ngầm phê bình, trong lòng có chút không hài lòng. Cũng Là tập đoàn lớn, vậy mà ngay đến điều cơ bản nhất là đến đúng giờ thôi cũng không làm được, thật nực cười.
Lần này, người phụ trách chính của tập đoàn uy là David, cùng với nhân viên liên quan nhất nhất ngồi xuống, tây trang giày da, nét mặt nghiêm túc.
“Đợi lâu. Trên đường kẹt xe. Thiết nghĩ Đoàn tổng cũng không phiền chứ?” David mặt không biểu cảm giải thích, trên mặt không có chút gì là xin lỗi cả, còn có chút không thèm để ý, trong lời nói còn có chút gì đó coi thường tập đoàn Đoàn Thị.
Dù sao thì tập đoàn uy cũng là tập đoàn quốc tế lâu năm, còn Đoàn Thị chỉ là tập đoàn thống trị cường đại ở châu Á.
Bầu không khí dần dâng lên mùi thuốc súng.
Không thể không nói, lần đàm phán hợp tác này, thế tới hung hung, không dễ đối phó. Nhưng cũng đều có ý hướng hợp tác, đều là những tập đoàn hàng đầu, đàm phán liên quan đến lợi ích, đều là ngươi tới ta đến, đối chọi gay gắt, cò kè giá cả, tận dụng lợi thế bên mình để chiếm lấy lợi ích lớn nhất có thể.
Ván cờ. Có thể nói là một ván cờ hiệp thương.
Hơn nữa trong ván cờ này, bên nào thực lực càng mạnh, thì lợi ích thu được càng lớn. Không có gì sai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook