Lục Tang Bắc là một người cực kỳ tẻ nhạt.Hắn sinh ra ở một gia đình thư hương , từ nhỏ đã sống trong bầu không khí học thuật dày đặc, tiếp thu chính là giáo dục chính thống của TQ, ngay cả sở thích sau giờ học cũng đều là chơi cờ vây, vẽ tranh, vô vị đến lợi hại.

Hồi còn nhỏ liền dưỡng ra tính tình nội liễm.Có lẽ là trời sinh tính tình đạm bạc, hắn không có kì phản nghịch, cũng không có mong muốn đồ vật gì đặc biệt , trưởng bối sắp xếp như thế nào hắn liền làm như thế đó, theo khuôn phép cũ, từ lúc đi học đến công việc, kết hôn đến sinh con.Bất quá cũng từng xảy ra một sự cố nhỏ, gần lúc hắn kết hôn nửa tháng, vị hôn thê đột nhiên hủy hôn, dù có nói thế nào đều không lấy chồng, việc này tại lúc đó huyên náo hơi khó coi, bị trêu chọc, nói bóng nói gió không ít.


Nhưng nữ nhân kia vẫn kiên trì không lấy chồng, quay đầu thu thập hành lý rời khỏi nhà , ngay sau đó mẫu thân lại làm chủ, cho hắn cưới một nữ nhân khác tâm duyệt hắn đã lâu.Lục Tang Bắc bình thản tiếp nhận quyết định này, đối với hắn mà nói, lấy ai cũng không có gì khác nhau, hắn đối với nửa kia thái độ chính là có cũng được mà không có cũng được.Cho nên hắn và Trình Mẫn Tư tình cảm cũng không thân thiết, thay vì gọi là vợ chồng, không bằng nói là bạn cùng phòng, càng khỏi nói sau khi hắn kết hôn lập tức bị cấp trên điều động công tác ngay lập tức, quanh năm trằn trọc bị chuyển đi các tỉnh khác, xa vợ con, mãi đến tận mấy năm nay mới được chuyển trở về.Nhiều năm nay vẫn như vậy, sinh hoạt của hắn nhạt nhẽo như chén nước sôi, sạch sẽ trong suốt, vô sắc vô vị.Tuy nhiên, những điều này đều là trước khi gặp Lâm Tăng Nguyệt.Ngày đó là ngày sinh nhật con gái Lục Văn của hắn, hắn nhờ người mua quà sinh nhật, sau khi tan làm hắn lái xe tới ngôi nhà gần trường đại học của Lục Văn.Chỗ bất động sản đó là của hồi môn trong tương lai của hắn dành cho con gái, Lục Văn lúc đó rất vui vẻ, tự mình tìm đội ngũ trang trí , vào lúc trước khi vào đại học liền dọn nhà xong xuôi, không hề ở trong kí túc xá một ngày nào.Khi hắn đến đó nhìn, mới biết là tại sao.Lục Văn nuôi không ít loài bò sát trong nhà, nào là nhện, bò cạp, còn có rắn.Chẳng trách không ở ký túc xá, lại không nói điều kiện không cho phép, loại sủng vật này không giống chó mèo, đại đa số người không sợ là tốt lắm rồi, yêu thích lại chẳng phải nói.Tuy nhiên hắn cũng không phản đối sở thích riêng của con gái, hắn mặc dù không dành nhiều ấm áp cho Lục Văn trong thời kì trưởng thành, nhưng mà bất luận là kinh tế hay là sinh hoạt, đều cho nàng đầy đủ sự ủng hộ và tự do.--------Lục Văn đang nghịch điện thoại di động, nhìn thấy hắn liền hơi kinh ngạc, chào đón hỏi: "Ba! Ba tới rồi?""Sinh nhật vui vẻ, Văn Văn" Người đàn ông móc túi lấy ra lễ vật, đưa cho nàng.Lục Văn mở hộp ra, phát hiện chính là chiếc vòng tay mà cô luôn ao ước, cô cao hứng đeo vào cổ tay, giơ lên trước mặt hắn, làm nũng nói: "Ba, đẹp mắt không?"Hắn gật gật đầu: "Rất đẹp."Lục Văn càng nhìn càng vui, nghiêm túc cùng ba ba nói cảm ơn, nói xong liền mời hắn ở lại ăn bánh ngọt, giới thiệu hắn cho bạn học của chính mình làm quen.Cởi áo khoác ra, Lục Tang Bắc bên trong mặc một cái áo sơ mi tơ lụa màu xanh nhạt, trên tay đeo vòng tay được làm bằng đàn hương, với khí thế ôn hòa nhã nhặn, hơn nữa còn có một thân khí chất lãnh đạo trời phú, một đám thanh niên đối mặt hắn có chút câu nệ, lễ phép chào hỏi xong, bầu không khí liền rơi vào im lặng.Có người nhỏ giọng hỏi Lục Văn: "Lâm Tăng Nguyệt chưa đến sao?"Lục Văn đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vỗ ót một cái, nhìn xung quanh một cái, rồi cầm điện thoại lên gọi, hướng hắn nói: "Ba, người trước tiên chờ con một chút, con đi gọi điện thoại."Lục Tang Bắc ung dung thong thả gật gật đầu: "Con gọi đi, ba đi hút điếu thuốc."Sau khi hắn đi xuống lầu, đám nam sinh nữ sinh mới thở phào nhẹ nhõm, có nữ sinh điên cuồng lay động Lục Văn: "Văn Văn ba cậu cũng quá đẹp trai đi? Nhìn thật là trẻ a."Lục Văn không để ý tới những lời này, vội vội vàng vàng nói: "Mình thiếu chút nữa đã quên rồi, một hồi Tăng Nguyệt đến thì làm sao bây giờ, cha mình còn không biết mình đang yêu đương đâu!"Có nam sinh nói tiếp: "Ôi chao? Tăng Nguyệt đã tới nha, mới vừa lúc nãy mình còn nhìn thấy cậu ấy lấy thức ăn xuống dưới lầu cho rắn ăn."Lục Văn rút điện thoại ra, phát hiện điện thoại di động ở trong khe hở trên ghế sô pha sau lưng mình.Mấy người hai mặt nhìn nhau: "Cha vợ đột nhiên tập kích, Tăng Nguyệt lần này thảm..."-------------Lục Tang Bắc nghiện thuốc lá, hắn đi xuống cầu thang mới vừa rút điếu thuốc ra, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh trong trẻo của thiếu niên chậm rãi nói: "Vị tiên sinh này, không nên ở chỗ này hút thuốc nha, động vật nhỏ rất sợ khói đấy."Dưới ánh đèn lờ mờ, một người thiếu niên từ trong phòng đi ra, cậu ta tựa hồ mới vừa tắm xong, trần trụi nửa người trên.

Lục Tang Bắc chú ý tới bên dưới xương sườn, xăm lên một đám hoa mân côi (hoa hồng)xinh đẹp.Đám hoa mân côi đỏ nở rộ trên làn da trắng sáng, cứ như một bức tranh sơn dầu tao nhã với tông màu Morandi.Mãi đến khi thiếu niên đến gần, hắn mới nhìn rõ cái gọi là động vật nhỏ là cái gì.Đó chính là một con rắn vua đen Mexico* dài gần một mét, toàn thân đen khịt, vảy sáng bóng.Con rắn đang ở trong quần áo thiếu niên cuộn qua cuộn lại, bộ dáng vô cùng thân cận, đầu nhỏ từ cổ áo ngoi lên, liền nghịch ngợm chui trở lại, nó rất nghịch ngợm, vòng qua vòn lại bên hông thiếu niên, đuôi rắn linh hoạt đem quần dài cậu ta đẩy ra một cái khe, Lục Tang Bắc híp mắt một cái, liền bất động thanh sắc nheo mắt lại.Dĩ nhiên.


.

.


Không có mặc quần lót.Lâm Tăng Nguyệt nhíu mày trách cứ: "Tiểu Đà, ngoan một chút!" Nói xong liền hướng nam nhân nhíu nhíu mày: "Tiên sinh, ngài không sợ rắn đi? Cần ta đem nó nhốt lại không?"Đó là một dáng vẻ cực kì linh động, ẩn ẩn chút khiêu khích, hầu kết của hắn run rẩy, phảng phất mất đi công năng ngôn ngữ , không biết phải nói gì, không biết phải nói như thế nào, hắn thật ra không sợ rắn, nhưng cũng không được gọi là yêu thích, có thể vào thời khắc này, hắn có một loại kích động muốn được chạm vào, ánh sáng của tầng hầm rất tối, nhưng làn da của thiếu niên lại trắng đến chói mắt, phảng phất độc lập trước màn ánh sáng tối tăm, chỉ có một mình cậu ta mang theo một điểm sáng lấp loé, xung quanh như là tôn lên sự nhu hòa của cậu ấy.Hắn lặng lẽ nắm chặt ngón tay đang cầm điếu thuốc, nói giọng khàn khàn: "Không cần."Thiếu niên cười khẽ, cậu ta đem rắn quấn ở trên bàn tay, đẩy ra ngoài cho nam nhân nhìn: "Nó sẽ không công kích người, Tiểu Đà chỉ là một đứa bé 2 tuổi thôi."Khi cậu ta tiến đến gần hơn, Lục Tang Bắc nhìn thấy con ngươi u ám của rắn vua đen Mexico, liền nhìn thấy mắt phượng hẹp dài của thiếu niên, lông mi rũ xuống, hắn như bị ma quỷ ám mà đưa tay ra, bỗng nhiên bị rắn cắn ở hổ khẩu**.**(khoảng cách giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ)Răng nhọn đâm vào da, máu tí tí tách tách mà chảy ra, hắn còn kịp có cảm giác đau, thiếu niên đã hít vào một ngụm khí lạnh, tức giận đem rắn bỏ vào hòm, rồi tức giận nói: "Mày chỉ biết phả vào mặt của tao đúng không? Một câu đều không thể khen!"Lâm Tăng Nguyệt nhấc tay của nam nhân lên nhìn kỹ, thấy hai cái lỗ đang chảy máu, cậu ta đem tay của nam nhân đi rửa sạch, áy náy nói: "Xin lỗi nha tiên sinh, tôi cũng không biết nó ngày hôm nay bị sao, bình thường Tiểu Đà thật sự sẽ không cắn người linh tinh, bất quá rắn vua đen không độc, ngài nếu không yên lòng thì cứ chống uốn ván thôi."Tay hắn bị cậu ta nắm, chỗ da bị chạm vào bỗng cảm thấy tê dại như bị điện giật, lan tràn đến toàn thân, cả người phản ứng đều trở nên trì độn, bị rắn cắn cũng không có cảm giác đau, huyết dịch tại huyết quản bên trong điên cuồng dâng trào, hưng phấn, náo động, mọi cảm xúc đan xen vào nhau, so với nicotine*** càng khiến người ta mê muội.Thiếu niên thấy máu không chảy, chạy vào kho lục tung tùng phèo mà tìm thuốc, không cẩn thận mở ra khe hở có mùi hôi trên tủ, cậu ta ho khan vài tiếng, liền "Phi phi" mà ói ra hai lần, một mặt ghét bỏ mà làm biểu tình "nôn".Hắn liền đứng ở cửa nhìn chăm chú vào nhân gia mang theo vẻ mặt đầy sức sống tươi đẹp, tim cứ đập liên hồi, từ khi hắn bước vào gian tầng hầm này, thật giống như đi vào một thị trấn cổ tích quỷ mị, trong không khí tro bụi bay lượn cũng giống như là những hạt cát trong vũ trụ, khiến trái tim hắn như thể đang lơ lửng trên bầu trời, chậm chạp quên trở về mặt đất...Hoa mân côi, rắn, thiếu niên...Có lẽ trộn lẫn cùng nhau, chính là độc dược.________________________________-***Nicotine là một hóa chất có chứa nitơ, có trong thành phần của một số loại thực vật, bao gồm cả cây thuốc lá.

Nicotine cũng được sản xuất tổng hợp.


Nicotiana tabacum, loại nicotine được tìm thấy trong cây thuốc lá, thuộc họ ớt mả.

Ớt đỏ, cà tím, cà chua và khoai tây là những ví dụ khác về các loại cây thuộc họ ớt mả (nightshade family).Mặc dù nicotine không gây ung thư hoặc gây hại quá mức, nhưng nó là chất gây nghiện mạnh và khiến mọi người phải chịu những tác động cực kỳ có hại do phụ thuộc thuốc lá..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương