Yêu Bản Thân
-
Chương 76
Người còn gái xinh đẹp kia nghe thấy tên mình được lọt đến tai thì thẳng thừng nhảy xuống. Nó hậm hực đi lại, khuôn mặt chả khác gì năm xưa nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén làm tôi có chút ớn ổn trong người. Lâu rồi không gặp lại cô ta, cô tả vẫn xinh đáo để. Nhưng chả khác gì mấy vẫn đi theo con đường muốn làm gì thì làm. Từ sau sự cố đánh nhau với tôi, cô ả tự nhiên mất tích.
Thấy gương mặt mình ăn hiếp năm xưa. Cô ta mỉm cười, một nụ cười chăm chọc. "Hoá ra là Ngọc Như!"
Tôi đứng đó không biết nói gì. Tôi có nên xin lỗi không nhỉ? Về chuyện tôi bảo cô ta ghê tởm. Cô ả đứng gần tôi, vẫn với tính cách cao ngạo vốn có của mình. Đám đàn em cũng để im cho cô nói.
"Lâu rồi không gặp! Gặp rồi vẫn trưng cái bộ mặt bất cần đời của mày từ 1 năm trước nhỉ? Mày biết là tao ghét kiểu đó lắm mà!" Nó vừa nói vừa ngào ngán thở dài.
A Mịch không hiểu chuyện gì nên quay sang hỏi tôi "Có chuyện gì vậy?!cậu quen họ sao?"
"Ừ. Là người quen..."
*Chát*
Cô ả tát A Mịch một cái khiến cô chới với ngã qụy xuống đất. Tôi đứng đó đẩy Ánh Tuyền ra, chẳng hiểu vì sao có gì đó làm cô ả điên tiết lên không ngừng. Cô ả nắm cổ áo tôi xộc ngược lên trên, ánh mắt tràn đầy sự ghét bỏ. Ả quát lớn trong dãy hành lang trường đầy vắng lặng.
"Tao đâu có nhớ mày là người quen với tao đâu nhỉ? Với tao, mày chỉ là một con nhỏ
Thấy gương mặt mình ăn hiếp năm xưa. Cô ta mỉm cười, một nụ cười chăm chọc. "Hoá ra là Ngọc Như!"
Tôi đứng đó không biết nói gì. Tôi có nên xin lỗi không nhỉ? Về chuyện tôi bảo cô ta ghê tởm. Cô ả đứng gần tôi, vẫn với tính cách cao ngạo vốn có của mình. Đám đàn em cũng để im cho cô nói.
"Lâu rồi không gặp! Gặp rồi vẫn trưng cái bộ mặt bất cần đời của mày từ 1 năm trước nhỉ? Mày biết là tao ghét kiểu đó lắm mà!" Nó vừa nói vừa ngào ngán thở dài.
A Mịch không hiểu chuyện gì nên quay sang hỏi tôi "Có chuyện gì vậy?!cậu quen họ sao?"
"Ừ. Là người quen..."
*Chát*
Cô ả tát A Mịch một cái khiến cô chới với ngã qụy xuống đất. Tôi đứng đó đẩy Ánh Tuyền ra, chẳng hiểu vì sao có gì đó làm cô ả điên tiết lên không ngừng. Cô ả nắm cổ áo tôi xộc ngược lên trên, ánh mắt tràn đầy sự ghét bỏ. Ả quát lớn trong dãy hành lang trường đầy vắng lặng.
"Tao đâu có nhớ mày là người quen với tao đâu nhỉ? Với tao, mày chỉ là một con nhỏ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook