Yến Yến
Chương 5


Sự khác biệt giữa hai quán bar là sự hài hòa.Nghe người đàn ông nói thế, mặt Yến Yến liền đỏ bừng, cô cố tỏ ra như không có chuyện gì nhưng lại không được tự nhiên."Vậy, xin lỗi, thưa tiên sinh, cám ơn anh.

Tôi phải ra ngoài trước.


"Trên chân Yến Yến là một đôi dép, trên đó có màu hồng lại được in hình nhân vật hoạt hình.Đôi chân nhỏ nhắn màu hồng phấn rụt về phía sau, trước khi người đàn ông với một thân ăn mặc quý phái có chút tiến tới."Tôi là Ân Ly." Hắn đi về phía trước một bước, cảm giác áp bức lại được tạo thêm một lần nữa.Đúng lúc này, trong phòng gần lối đi truyền ra một trận rên rỉ.

Nhẹ nhàng, theo khe cửa mà thoát ra ngoài, liên tiếp và ngân vang.Ngay sau đó lại là tiếng thở dốc, hai loại thanh âm hỗn tạp đan xen, cảm giác nghe có chút kỳ diệu.Yến Yến tò mò liếc mắt thăm dò, rồi lại nhanh chóng thu hồi, cô ý thức được mình có chút thất thố.Ngữ điệu nghe được liền thay đổi, thanh âm nhẹ nhàng thoáng chốc lại bị một trận kêu thảm thiết khác che đậy, thống khổ lại có chút áp lực, Yến Yến cau mày, trong mắt thoáng hiện tia khó hiểu.Cô còn chưa kịp tìm hiểu kỹ thì đã bị Ân Ly đưa đi khỏi nơi này.Dọc theo đường đi, giữa biển người đông đúc, Yến Yến bị thân hình hắn bao bọc có chút nặng nề, ra khỏi quán bar cô mới bình tĩnh lại.Thật vừa vặn lúc này cô liền nhìn thấy quán bar ngay bên cạnh, cùng lúc cô cũng thấy cảnh Giang Thâm ở cửa quán bar đang cùng một nữ sinh lôi kéo.Anh ta bị nữ sinh tát một cái, trên mặt liền hiện lên mấy vết đỏ, Yến Yến vội vàng đi tới, còn chưa đi tới trước mặt họ vậy mà cô đã nhìn thấy hai người ôm hôn, nồng nhiệt lại nóng bỏng.Yến Yến đứng im tại chỗ, đầu có chút choáng váng, cô không biết thì ra hôn môi còn có thể như vậy.Giống như giằng xé, tạo cảm giác nhất định ngươi chết ta sống.Đây là việc khiến người ta phải tiêu hao năng lượng, chạm tới cái gọi là sinh mệnh, hết thảy đều quỷ dị đến không chân thật, là ảo giác giống như việc ngâm mình trong bể cá, mọi người lại lầm tưởng đó là bong bóng cá phun ra.Yến Yến lùi về phía sau vài bước, Ân Ly ở ngay phía sau, cô lùi về trong ngực hắn.Cô bị mùi thuốc lá bao bọc, mùi thơm đã bao trùm lấy cô nhưng lại không thể nhấc lên được bóng ma đang bao trùm ở trong lòng ngực cô.Nó thật giống như một trò hề.Yến Yến bắt đầu có chút khổ sở, mỗi ngày cô sẽ bắt thêm mấy con cá.Dì ở quầy hàng bên cạnh gần đây cũng không còn la hét tìm bạn trai cho cô nữa."Ân tiên sinh, hôm nay cám ơn anh, tôi muốn về nhà trước." Thanh âm Yến Yến có chút buồn bực."Cô không sao chứ?" Thanh âm của hắn rất ôn nhu, giống như gió mùa hè lúc trời chạng vạng, vừa vặn nhu hòa lại có ý thăm dò, không cố ý lại rụt rè làm cho người ta không cách nào cự tuyệt.Yến Yến cúi đầu, trầm mặc nửa ngày.

"Ân tiên sinh, anh là người tốt sao? "Ân Ly thấy cô ngẩng đầu, hiện lại đôi mắt ướt sũng, có sự đáng thương, giống như một vật nhỏ bị vứt bỏ.Hắn là người đã gặp qua tất thảy những khoảnh khắc tê tâm liệt phế trên thế gian, nhưng hắn lại có chút khó chịu khi nhìn thấy cô như vậy.Hắn che đi sự cuồng nhiệt nơi đáy mắt, ngữ khí có chút thấp, âm lực cũng vừa vặn ôn nhu."Cô cảm thấy thế nào?" Ân Ly không trực tiếp trả lời, đem vấn đề chuyển lại cho con thỏ lạc đường là cô.Yến Yến nhấp nháy đôi mắt có chút mê mang, nét mặt trầm tư.

"Ân tiên sinh, anh làm gì vậy? "Yến Yến tiếp tục hỏi.


Ân Ly thấy cô không có sự rối rắm với vấn đề ban nảy, hắn có chút ngoài ý muốn mà cười cười."Tôi là giảng viên." Hắn nói xong thì thấy trên mặt cô đã bớt đi chút nghi ngờ.Ân Ly lại bổ sung thêm một câu.

"Giảng viên đại học."Góc cạnh trên khuôn mặt Yến Yến bởi vì mấy chữ khéo léo này mà trở nên ôn nhuận."Vậy xem ra anh là người văn nhã, thế thì không phải người xấu." Đáy mắt Yến Yến không hiểu sao lại có chút gì đó khác biệt, giống như là tán thưởng.Nói xong, cô liền đi về phía quán bar vừa rồi.

Ân Ly đi theo phía sau cô, ngước khuôn mặt lên dõi nhìn theo cô.Khi quay đầu lại thì thấy hai người kia đã tách ra, "cô gái" vừa mới cưỡng hôn kia đang cầm trong tay là bộ tóc giả màu hạt dẻ, “cô gái” bị người đối diện lảo đảo đẩy thật xa.Lắc đầu, trên gương mặt của Ân Ly không có biểu tình hả hê khi người gặp họa, chỉ có tà khí tuôn ra ngoài, khí tiết nho nhã đã bị ném ra xa, giờ trông hắn chính là một gã lưu manh chính hiệu.Hắn đi theo phía sau Yến Yến với vẻ mặt bắt buộc phải như vậy.Yến Yến trở lại quán bar kia, vẫn là sự sôi nổi quen thuộc cùng huyên náo đến điếc cả tai.Mùi sức mạnh của người đàn ông hình như lại sắp phủ lên đầu, cô móc túi cầm ra một thanh nắm tiền lẻ nhăn nhúm, đặt lên trên quầy bar.


Cùng lúc ấy, một đôi tay nam cũng bám lấy ghế cao ngồi lên.Cảnh tượng ấy mang một chút hiệu ứng hài kịch màu xám.Yến Yến với vẻ mặt tự nhiên, chỉ chỉ một chai rượu màu hồng được bọc cẩn thận, để trên quầy phía sau nhân viên pha chế rượu.

Ân Ly cũng ngồi theo cô, nhìn cảnh tượng này sắc mặt hắn trở nên nhu hòa hơn không ít.Nhân viên pha chế lấy rượu ra đưa cho Yến Yến.Cô cầm rượu, cẩn thận quan sát một phen, sau đó vươn tay vặn nắp chai..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương