Y Tiên Thiểu
-
Chương 73: Mua ngọc thạch
Tùy Qua cho một công nhân năm trăm đồng tiền trà nước, nhờ hắn dẫn dắt, tìm được ông chủ mỏ ngọc thạch.
Ông chủ mỏ ngọc thạch tên là Ngụy Đại Phát, tai to mặt lớn, bụng phệ, vì thế bộ tây trang Armani trên người hắn cũng không có cách nào cài nút. Bởi vì bệnh khớp tái phát, trên đùi chảy mủ, Ngụy Đại Phát ngồi trên một chiếc xe lăn, sau khi nghe mục đích đến đây của Tùy Qua, Ngụy Đại Phát nhìn Tùy Qua một lượt từ đầu đến chân, sau đó hắn đưa ra một phán đoán với Tùy Qua-- chày gỗ!
Không sai. Trong mắt Ngụy Đại Phát, loại người không thạo nghề nhưng lại tốn một số tiền lớn mua ngọc thạch, nguyên thạch giống như Tùy Qua, chính là chày gỗ chân chính.
Mua ngọc thạch nguyên thạch, cũng gọi là đánh cược. Bởi vì người mua và người bán, đều không thể khẳng định trong nguyên thạch có ngọc hay không, chất lượng và tỉ lệ của ngọc rút cuộc như thế nào, hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm và vận khí.
Cho nên, có câu tục ngữ là "Đánh cược vào thạch như đánh cuộc mạng".
Loại kinh doanh này chính là đại đánh bạc, một khi tiến vào rồi, trong khoảnh khắc có thể kiếm được trăm vạn thậm chí ngàn vạn, nhưng nếu như vận khí không tốt, thì có thể mất hết vốn, táng gia bại sản.
Những năm gần đây, Ngụy Đại Phát gặp không ít người vì đánh cược vào thạch mà táng gia bại sản, thậm chí nổi điên.
Đánh cược vào thạch, mặc dù dựa vào vận khí, nhưng cũng xem trọng kinh nghiệm.
Người giống như Tùy Qua, tuổi còn trẻ, hiển nhiên không thể nào có quá nhiều kinh nghiệm, trong mắt Ngụy Đại Phát chính là chày gỗ đưa tiền tới.
Nếu biết Tùy Qua chỉ là một chày gỗ, Ngụy Đại Phát cũng hào phóng, để cho Tùy Qua có thể đến mỏ tùy ý chọn lựa.
Cái Tùy Qua cần chính là điều này. Mặc dù hắn hoàn toàn không có kinh nghiệm phân biệt ngọc thạch, nhưng chỉ cần tiểu ngân côn trùng vừa nhìn, khẽ ngửi, là tảng đá hay là ngọc thạch, là ngọc tốt hay là ngọc xấu, đều biết được trong nháy mắt.
Cho nên, không tới một canh giờ, Tùy Qua đã chọn lấy hơn hai trăm kí lô ngọc thạch nguyên thạch ra ngoài, sau đó dùng bao bố nhét vào trong xe taxi, tính toán trở về thành phố Đông Giang sớm một chút.
Thấy Tùy Qua chọn lựa nguyên thạch tùy ý như thế, Ngụy Đại Phát càng thêm xác thực suy đoán của mình. Cho nên, Ngụy Đại Phát cười nói với Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh quả thật còn trẻ, làm ăn thật sảng khoái, Ngụy mỗ buôn bán nhiều năm, đúng là lần đầu gặp gỡ một người thống khoái như cậu! Tôi thấy thời gian còn sớm, không bằng tôi mời Tùy tiên sinh uống mấy ly? Thuận tiện, nhặt mấy khối nguyên thạch mổ luôn tại đây, xem như trợ hứng uống rượu, xem xem vận may của tiểu huynh đệ như thế nào.
- Ha ha, Ngụy lão bản có nhã hứng này đương nhiên tốt. Nhưng, vạn nhất vận khí tôi tốt, chọn được toàn ngọc tốt thật sự, vậy không phải là chiếm tiện nghi của Ngụy lão bản sao?
Tùy Qua cười nói.
- Đánh cược vào thạch, nếu là đánh cuộc, chính là sẵn sàng có tâm lý chịu thua. Nếu Tùy tiên sinh có thể chọn được ngọc tốt, Ngụy mỗ chỉ biết bội phục, chúc mừng. Nhưng, nếu Tùy tiên sinh không may mắn, cũng đừng oán giận Ngụy mỗ?
Ngụy Đại Phát ha ha cười nói.
- Nếu Ngụy lão bản thịnh tình như thế, vậy thì mổ ba tảng đá đi, trợ hứng uống rượu xem sao.
Tùy Qua đồng ý, trong lòng thầm nghĩ Ngụy Đại Phát ngươi muốn bêu xấu lão tử, lão tử vừa vặn cho tên gian thương nhà ngươi một bài học. Mẹ kiếp, những nguyên thạch này, lại dám bán cho lão tử tám ngàn một kí, cao lắm cũng chỉ năm sáu ngàn mà thôi. Nhưng cũng tốt, hôm nay ta sẽ làm cho Ngụy Đại Phát ngươi xuất huyết.
Tiểu ngân côn trùng không thẹn là linh thú, cảm giác với linh khí hết sức nhạy cảm, cho nên là tảng đá hay là ngọc thạch, tiểu ngân côn trùng chỉ cần vừa tiếp xúc, là có thể cảm giác được, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tùy Qua chọn lựa đá rất nhanh.
Vừa nghe có người mổ đá ngay tại chỗ, một số thương nhân khác cũng chạy tới tham gia náo nhiệt.
Rất nhanh, thuộc hạ của Ngụy Đại Phát đã đưa rượu đến tay mọi người.
Trong tiếng rít của máy cắt kim loại, mổ đá bắt đầu.
Tảng đá đầu tiên, công nhân mới vừa cắt nhát dao đầu tiên, mọi người đã nhìn thấy ở chỗ vết cắt xuất hiện màu xanh lục.
Phỉ thúy!
Phỉ thúy trong sáng, xanh biếc, đây là loại thượng hạng! Chỉ một khối này thôi, chỉ sợ cũng giá trị gần mấy chục vạn!
- Bội phục! Chúc mừng, Tùy tiên sinh thật có nhãn lực, vận khí tốt.
Ngụy Đại Phát cười nói, nhưng trong nụ cười rõ ràng có chút khổ sở.
Tảng đá thứ hai, vẫn là một nhát đao thật mỏng đã hiện ra màu xanh lục.
- Chúc mừng. . . A, Tùy tiên sinh. . .
Giọng nói của Ngụy Đại Phát lộ ra vẻ cực kỳ mất tự nhiên, bởi vì khóe miệng hắn khé động, chén rượu trong tay đã khẽ phát run, bất luận như thế nào cũng không đưa được tới miệng. Lúc này, Ngụy Đại Phát đột nhiên ý thức được, có thể hắn mới là chày gỗ! Ba tảng đá đã mổ ra hai khối phỉ thúy, nếu cứ tiếp tục như vậy, Ngụy Đại Phát hắn sẽ tổn thất lớn!
Tảng đá thứ ba, máy cắt kim loại mới vừa đụng tới, còn chưa có cắt, đã nghe thấy một tiếng "cắc", nham thạch bên ngoài rạn nứt, sau đó trực tiếp lộ ra một khối phỉ thúy lớn.
- Cái này. . .
Trong lúc nhất thời, Ngụy Đại Phát cả kinh thậm chí không nói ra lời.
Những người khác cũng trợn tròn mắt.
Ba tảng đá, mổ ra tảng nào cũng có phỉ thúy thượng hạng, tiểu tử này chẳng lẽ là "Hỏa Nhãn Kim Tinh" hay sao?
- Ngụy lão bản, thời gian không còn sớm, chúng tôi nên lên đường rồi, đa tạ rượu của ngài.
Tùy Qua cười nói, uống một hơi cạn sạch, sau đó đem ba miếng phỉ thúy để trong xe taxi, khởi động xe, rời khỏi mỏ ngọc thạch.
Hiện giờ linh thạch, hạt giống đều đầy đủ, Tùy Qua đã có cách đề cao linh thảo số lượng lớn, đương nhiên không muốn ở chỗ này quá lâu.
Cho đến khi chiếc xe của Tùy Qua đi rất xa, Ngụy Đại Phát mới như từ trong mộng tỉnh lại, trong lòng phảng phất như chảy máu. Sau đó, hắn miễn cưỡng cười nói với mọi người:
- Các vị, xem ra gần đây mỏ ngọc của tôi, nguyên thạch cũng là nhất đẳng, các vị cũng đi chọn lựa đi, tránh bỏ lỡ cơ hội tốt.
- Thật xin lỗi, Ngụy lão bản, nếu hôm nay có cao nhân quét hàng rồi, ngày khác tôi lại đến.
Một người lắc đầu nói. Cao nhân trong miệng hắn, đương nhiên là chỉ Tùy Qua. Người đánh cược vào thạch đều gian hoạt như quỷ, làm sao mắc mưu của Ngụy Đại Phát. Như tình huống hôm nay, ai cũng biết, ngọc thạch tốt đều được Tùy Qua chọn lấy rồi, những người còn lại còn muốn đi chọn thạch, chính là muốn bắt rận trên đầu cọp!
- Tôi cũng vậy, xin cáo từ.
- Cáo từ!
- . . .
Bốp!
Ngụy Đại Phát hung hăng ném chén rượu xuống đất.
Hắn biết, ít nhất trong vòng nửa năm, sẽ không có người tới nơi này chọn thạch.
Khí lành bay lên, hào quang vạn đạo, mây mưa lất phất.
Lúc này trong phòng ấm, lại có từng điểm tiên khí, có một chút cảm giác như đất lành của tiên gia.
Đây chính là công lao của linh thảo.
Tiên Thiên linh thảo, vốn là tinh linh do Tiên Thiên linh khí hoài thai mà thành, lại hấp thu thiên địa linh khí sinh trưởng, cũng có thể nảy sinh thiên địa linh khí, đề cao nồng độ linh khí trong thiên địa.
Ông chủ mỏ ngọc thạch tên là Ngụy Đại Phát, tai to mặt lớn, bụng phệ, vì thế bộ tây trang Armani trên người hắn cũng không có cách nào cài nút. Bởi vì bệnh khớp tái phát, trên đùi chảy mủ, Ngụy Đại Phát ngồi trên một chiếc xe lăn, sau khi nghe mục đích đến đây của Tùy Qua, Ngụy Đại Phát nhìn Tùy Qua một lượt từ đầu đến chân, sau đó hắn đưa ra một phán đoán với Tùy Qua-- chày gỗ!
Không sai. Trong mắt Ngụy Đại Phát, loại người không thạo nghề nhưng lại tốn một số tiền lớn mua ngọc thạch, nguyên thạch giống như Tùy Qua, chính là chày gỗ chân chính.
Mua ngọc thạch nguyên thạch, cũng gọi là đánh cược. Bởi vì người mua và người bán, đều không thể khẳng định trong nguyên thạch có ngọc hay không, chất lượng và tỉ lệ của ngọc rút cuộc như thế nào, hoàn toàn là dựa vào kinh nghiệm và vận khí.
Cho nên, có câu tục ngữ là "Đánh cược vào thạch như đánh cuộc mạng".
Loại kinh doanh này chính là đại đánh bạc, một khi tiến vào rồi, trong khoảnh khắc có thể kiếm được trăm vạn thậm chí ngàn vạn, nhưng nếu như vận khí không tốt, thì có thể mất hết vốn, táng gia bại sản.
Những năm gần đây, Ngụy Đại Phát gặp không ít người vì đánh cược vào thạch mà táng gia bại sản, thậm chí nổi điên.
Đánh cược vào thạch, mặc dù dựa vào vận khí, nhưng cũng xem trọng kinh nghiệm.
Người giống như Tùy Qua, tuổi còn trẻ, hiển nhiên không thể nào có quá nhiều kinh nghiệm, trong mắt Ngụy Đại Phát chính là chày gỗ đưa tiền tới.
Nếu biết Tùy Qua chỉ là một chày gỗ, Ngụy Đại Phát cũng hào phóng, để cho Tùy Qua có thể đến mỏ tùy ý chọn lựa.
Cái Tùy Qua cần chính là điều này. Mặc dù hắn hoàn toàn không có kinh nghiệm phân biệt ngọc thạch, nhưng chỉ cần tiểu ngân côn trùng vừa nhìn, khẽ ngửi, là tảng đá hay là ngọc thạch, là ngọc tốt hay là ngọc xấu, đều biết được trong nháy mắt.
Cho nên, không tới một canh giờ, Tùy Qua đã chọn lấy hơn hai trăm kí lô ngọc thạch nguyên thạch ra ngoài, sau đó dùng bao bố nhét vào trong xe taxi, tính toán trở về thành phố Đông Giang sớm một chút.
Thấy Tùy Qua chọn lựa nguyên thạch tùy ý như thế, Ngụy Đại Phát càng thêm xác thực suy đoán của mình. Cho nên, Ngụy Đại Phát cười nói với Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh quả thật còn trẻ, làm ăn thật sảng khoái, Ngụy mỗ buôn bán nhiều năm, đúng là lần đầu gặp gỡ một người thống khoái như cậu! Tôi thấy thời gian còn sớm, không bằng tôi mời Tùy tiên sinh uống mấy ly? Thuận tiện, nhặt mấy khối nguyên thạch mổ luôn tại đây, xem như trợ hứng uống rượu, xem xem vận may của tiểu huynh đệ như thế nào.
- Ha ha, Ngụy lão bản có nhã hứng này đương nhiên tốt. Nhưng, vạn nhất vận khí tôi tốt, chọn được toàn ngọc tốt thật sự, vậy không phải là chiếm tiện nghi của Ngụy lão bản sao?
Tùy Qua cười nói.
- Đánh cược vào thạch, nếu là đánh cuộc, chính là sẵn sàng có tâm lý chịu thua. Nếu Tùy tiên sinh có thể chọn được ngọc tốt, Ngụy mỗ chỉ biết bội phục, chúc mừng. Nhưng, nếu Tùy tiên sinh không may mắn, cũng đừng oán giận Ngụy mỗ?
Ngụy Đại Phát ha ha cười nói.
- Nếu Ngụy lão bản thịnh tình như thế, vậy thì mổ ba tảng đá đi, trợ hứng uống rượu xem sao.
Tùy Qua đồng ý, trong lòng thầm nghĩ Ngụy Đại Phát ngươi muốn bêu xấu lão tử, lão tử vừa vặn cho tên gian thương nhà ngươi một bài học. Mẹ kiếp, những nguyên thạch này, lại dám bán cho lão tử tám ngàn một kí, cao lắm cũng chỉ năm sáu ngàn mà thôi. Nhưng cũng tốt, hôm nay ta sẽ làm cho Ngụy Đại Phát ngươi xuất huyết.
Tiểu ngân côn trùng không thẹn là linh thú, cảm giác với linh khí hết sức nhạy cảm, cho nên là tảng đá hay là ngọc thạch, tiểu ngân côn trùng chỉ cần vừa tiếp xúc, là có thể cảm giác được, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tùy Qua chọn lựa đá rất nhanh.
Vừa nghe có người mổ đá ngay tại chỗ, một số thương nhân khác cũng chạy tới tham gia náo nhiệt.
Rất nhanh, thuộc hạ của Ngụy Đại Phát đã đưa rượu đến tay mọi người.
Trong tiếng rít của máy cắt kim loại, mổ đá bắt đầu.
Tảng đá đầu tiên, công nhân mới vừa cắt nhát dao đầu tiên, mọi người đã nhìn thấy ở chỗ vết cắt xuất hiện màu xanh lục.
Phỉ thúy!
Phỉ thúy trong sáng, xanh biếc, đây là loại thượng hạng! Chỉ một khối này thôi, chỉ sợ cũng giá trị gần mấy chục vạn!
- Bội phục! Chúc mừng, Tùy tiên sinh thật có nhãn lực, vận khí tốt.
Ngụy Đại Phát cười nói, nhưng trong nụ cười rõ ràng có chút khổ sở.
Tảng đá thứ hai, vẫn là một nhát đao thật mỏng đã hiện ra màu xanh lục.
- Chúc mừng. . . A, Tùy tiên sinh. . .
Giọng nói của Ngụy Đại Phát lộ ra vẻ cực kỳ mất tự nhiên, bởi vì khóe miệng hắn khé động, chén rượu trong tay đã khẽ phát run, bất luận như thế nào cũng không đưa được tới miệng. Lúc này, Ngụy Đại Phát đột nhiên ý thức được, có thể hắn mới là chày gỗ! Ba tảng đá đã mổ ra hai khối phỉ thúy, nếu cứ tiếp tục như vậy, Ngụy Đại Phát hắn sẽ tổn thất lớn!
Tảng đá thứ ba, máy cắt kim loại mới vừa đụng tới, còn chưa có cắt, đã nghe thấy một tiếng "cắc", nham thạch bên ngoài rạn nứt, sau đó trực tiếp lộ ra một khối phỉ thúy lớn.
- Cái này. . .
Trong lúc nhất thời, Ngụy Đại Phát cả kinh thậm chí không nói ra lời.
Những người khác cũng trợn tròn mắt.
Ba tảng đá, mổ ra tảng nào cũng có phỉ thúy thượng hạng, tiểu tử này chẳng lẽ là "Hỏa Nhãn Kim Tinh" hay sao?
- Ngụy lão bản, thời gian không còn sớm, chúng tôi nên lên đường rồi, đa tạ rượu của ngài.
Tùy Qua cười nói, uống một hơi cạn sạch, sau đó đem ba miếng phỉ thúy để trong xe taxi, khởi động xe, rời khỏi mỏ ngọc thạch.
Hiện giờ linh thạch, hạt giống đều đầy đủ, Tùy Qua đã có cách đề cao linh thảo số lượng lớn, đương nhiên không muốn ở chỗ này quá lâu.
Cho đến khi chiếc xe của Tùy Qua đi rất xa, Ngụy Đại Phát mới như từ trong mộng tỉnh lại, trong lòng phảng phất như chảy máu. Sau đó, hắn miễn cưỡng cười nói với mọi người:
- Các vị, xem ra gần đây mỏ ngọc của tôi, nguyên thạch cũng là nhất đẳng, các vị cũng đi chọn lựa đi, tránh bỏ lỡ cơ hội tốt.
- Thật xin lỗi, Ngụy lão bản, nếu hôm nay có cao nhân quét hàng rồi, ngày khác tôi lại đến.
Một người lắc đầu nói. Cao nhân trong miệng hắn, đương nhiên là chỉ Tùy Qua. Người đánh cược vào thạch đều gian hoạt như quỷ, làm sao mắc mưu của Ngụy Đại Phát. Như tình huống hôm nay, ai cũng biết, ngọc thạch tốt đều được Tùy Qua chọn lấy rồi, những người còn lại còn muốn đi chọn thạch, chính là muốn bắt rận trên đầu cọp!
- Tôi cũng vậy, xin cáo từ.
- Cáo từ!
- . . .
Bốp!
Ngụy Đại Phát hung hăng ném chén rượu xuống đất.
Hắn biết, ít nhất trong vòng nửa năm, sẽ không có người tới nơi này chọn thạch.
Khí lành bay lên, hào quang vạn đạo, mây mưa lất phất.
Lúc này trong phòng ấm, lại có từng điểm tiên khí, có một chút cảm giác như đất lành của tiên gia.
Đây chính là công lao của linh thảo.
Tiên Thiên linh thảo, vốn là tinh linh do Tiên Thiên linh khí hoài thai mà thành, lại hấp thu thiên địa linh khí sinh trưởng, cũng có thể nảy sinh thiên địa linh khí, đề cao nồng độ linh khí trong thiên địa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook