Ỷ Thiên Chi Lâm Cửu
Chương 31: Miêu Cương nữ tử

*********

Miêu Cương cũng tiến vào Trung Nguyên rồi, dựa theo nội dung của vở kịch này, xem ra trong chốn giang hồ sắp có đại sự đã xảy ra.

Ta nắm a tài, chậm rãi đi trở về, một đường tìm kiếm tung tích Mạc Thanh Cốc .

Trở lại ngôi nhà của đại nương, đập vào mắt ta là một mảnh đống hỗn độn. tất cả đồ vật đều vấy máu, ở trên cửa lớn,, trên cửa sổ cũng thế. Ta kinh hoảng chạy vào phòng trong, không ai, ngay cả một cổ thi thể đều không có. Cách hậu viện không xa góc sáng sủa, ta thấy đến một đống đất thấp bé. Ta lôi kéo a tài, chạy qua, phía trước đông đất có một tấm ván gổ, trên ván gỗ có mấy chữ, chính là dùng đao để khắc ."Lưu thị vợ chồng chi mộ" không có tên người lập mộ, xem ra mộ bia này là được khắc lúc khẩn cấp, chỉ được khắc có một nửa liền cấm vào mặt đất.

Ta nhận ra đó là bút tích của Thanh Cốc , khắc bia còn chưa hoàn thành. Ta nghĩ, có thể lúc đang khắc bia có chuyện xảy ra, khiến cho Mạc Thanh Cốc bị gián đoạn.

Ta ôm lấy a tài một đường hướng trong thôn chạy tới, thôn này trang ước chừng có chừng mười gia đình, đều là lấy nghề săn bắn kiếm sống. Cái thôn này n không nhiều lắm, xưa nay gặp mặt cũng chỉ có hai ba người. Mà hôm nay, toàn bộ thôn cũng là cực kỳ im lặng, cái loại này im lặng để cho ta thật sự không yên.

Ta một cước đá văng cửa nhà một thôn dân ra, đập vào mi mắt ta là một bãi máu đen thui, một đám thi thể quỳ rập trên mặt đất, mùi máu tươi khó chịu xộc vào khoan mũi.

Tất cả đều đã chết, không có một nhà nào ngoại lệ. tất nhiền những đưa nhỏ còn trong tả lót, những người già cũng đều không tránh khỏi . Ngày trước còn là một thôn trang thanh bình vui vẻ, nháy mắt liền biến thành địa nguc nhân gian. Ta chẳng có mục mà bước đi, không biết phải đi nơi nào. Đã nhiều ngày biết được làm dễ dàng, như một vài bức cự bức tranh, nhét ta đầu óc làm đau. Ta thậm chí ngay cả tự hỏi khí lực cũng không có, ta thực kỳ vọng đây chỉ là một mộng, một cái ác mộng, tỉnh lại ta còn ở Nga Mi, còn tại cùng Ân Ly trị liệu, còn được Chu Chỉ Nhược bảo vệ.

"Tỷ tỷ, tỷ tỷ. . . . . ." tiếng la thơ ngây của trẻ em kéo ta về thực tế, ta cúi đầu, a tài hai mắt đẫm lệ nhìn ta , tay nhỏ bé càng không ngừng cầm lấy tay của ta

Ta rốt cuộc ức chế không nổi bi thống trong lòng , ngồi xổm người xuống ôm a tài, nước mắt một giọt một giọt theo trong hốc mắt chảy xuống.

"Tỷ tỷ, đừng khóc, đừng khóc" a tài học học theo bộ dáng người lớn trên lưng ta vỗ vỗ, thanh âm non nớt mang theo nghẹn ngào lại cố ý ẩn nhẫn.

Phát tiết một trận, tâm tình đã khá nhiều, vận mệnh sẽ không tin tưởng nước mắt, sự thật cũng sẽ không thương hại nước mắt, ta còn muốn đi tìm Mạc Thanh Cốc, còn muốn bảo vệ tốt a tài. Ta hít sâu một hơi, lau khô nước mắt, đứng lên, ôm lấy a tài, "Đi, chúng ta đi tìm tiểu Thất ca ca."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương