Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]
-
Chương 36: Nữ nhân xuất sắc nhất, yêu diễm nhất không ai sánh bằng
Algol thấy hai vị thần nữ còn đang do dự, không biết nên do ai đi xốc lên màn sa mỏng manh kia, nhưng là nhìn xuyên thấu qua màn che khảm trân châu tuyết trắng kia, có thể ẩn ẩn nhìn thấy một thân ảnh cao to đang nằm trên giường. Hắn một mực không lên tiếng, thậm chí giống như chưa từng nhúng nhích, nhưng là càng như vậy, càng khiến cho người ta cảm thấy hắn nghiêm nghị không dám đến gần, tuyệt đối không giống như Menfuisu bị hạ dược bị treo trên giá kia dễ đối phó như vậy.
Điều này làm cho Algol hơi căm tức đứng lên, hắn ta vung tay lên, hưng phấn tuyên bố “Ta muốn thấy một nữ nhân xuất sắc nhất, yêu diễm nhất không ai sánh bằng, chỉ có nữ nhân như vậy mới xứng đáng được lọt vào mắt xanh của Izumin vương tử!”
Hắn ta vừa dứt lời, một chuỗi tiếng chuông vàng nhẹ nhàng vang lên tựa như gió thổi qua lan truyền vào toàn bộ đại sảnh, Algol giương mắt nhìn qua, chỉ nhìn thấy một bóng người đen tuyền, nàng như một áng mây nhẹ nhàng bay tới. Khăn lụa mỏng dài thật dài che phủ từ đầu đến chân nàng, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy ẩn ẩn bên trong thoáng lộ ra là một làn da màu mật ong.
Vải tơ lưới màu đen kéo dài quanh co trên mặt đất, vòng eo nàng tùy theo nhịp trống nhẹ nhàng lay động, ẩn hiện lộ ra đường cong so với những chiếc bình đựng rượu còn hoàn mỹ hơn, xinh đẹp hơn. Algol quan sát đến nhập thần, vung tay đẩy ra thị nữ đang rót rượu che khuất tầm nhìn, tạo nên tiếng đổ vỡ thanh thúy, nhưng mà không ai để tâm bởi vì ánh mắt bọn họ lúc này đều tập trung về phía bóng dáng đen tuyền ở giữa kia.
Ishtar, là nữ thần của tình yêu và chiến tranh, là nữ vương của bầu trời, của những đất đai nguồn nước màu mỡ phì nhiêu, là nữ nhi của nam thần mặt trăng. Vẻ đẹp của nàng có thể làm mê đảo Thần – Ma, nhưng lại không thể cứu được Tammuz người nàng yêu tránh khỏi tử vong. Nàng vì người trong lòng, không tiếc thân mình xông vào lãnh địa Ereshkigal thuộc về tỷ tỷ nàng, nữ vương của Minh giới. Đường từ Thiên giới đến Minh giới bắt buộc phải đi qua bảy cửa ải quan trọng, mỗi khi Ishtar bước qua một cửa, nàng phải bỏ lại một thứ trên người. Cuối cùng khi nàng đến được Minh phủ, nàng mất đi toàn bộ bảy thứ quan trọng: mơ ước (ảo mộng), lý trí, dục vọng, ái tình, hoan hỉ, trí tuệ, lương thiện, giống như một người chết bình thường, không một mảnh vải che thân.
Sau khi thế giới mất đi thần tình yêu, vạn vật đều điêu tàn, một mảnh hiu quạnh. Vua của các vị thần phải ra tay gây áp lực, Minh phủ mới tuân lệnh hồi sinh nữ thần tình yêu, cũng dựa theo phân phó của vua của các vị thần tặng cho Ishtar “Nước sinh mệnh”. Ishtar đem Nước sinh mệnh thoa đều trên thân thể người nàng yêu, mới kết thúc đoạn thiên tình sử tuyệt thế động lòng người này.
Mà ở tại Babylon nơi thời phụng nữ thần Ishtar, cũng từng có một vị công chúa gọi là Salomay, nàng có dung mạo tuyệt thế, dáng người ôn nhu, nàng không sợ uy nghiêm của phụ mẫu, tùy tiện yêu cầu được dâng hiến một phần cho người nàng yêu, nàng nương theo Ishtar hiến một điệu vũ đạo vĩ đại mà đạt thành ước nguyện.
Nàng nhảy một khúc ca ca ngợi tình yêu mê đảo chúng sinh của Ishtar bằng vũ điệu với mạng che mặt bảy màu, nhưng nguyện vọng của nàng không phải là hồi sinh người nàng yêu, mà chỉ là xin giữ lại mạng cho một người nam nhân không yêu nàng, kết cuộc cuối cùng nàng chỉ nhận được một nụ hôn mà nàng đã mong mỏi rất lâu.
Ynanna hiện tại cũng là đang muốn cứu người, nhưng người nàng cứu không phải nam nhân của nàng, mà là vận mệnh của nàng.
Vòng eo của nàng không ngừng lay động dưới ngọn lửa soi rọi, hai bàn tay lắc lư chầm chậm nhẹ nhè như suối nguồn Lưỡng Hà chảy dài xuống dưới, trên mắt cá chân nàng đeo chuông vàng tùy theo động tác nhảy múa mà vang lên thanh âm thanh thúy, bay bỗng. Ynanna vươn tay phải, tạo hình một đóa hoa sen, tay còn lại nâng lên, vải tơ lưới đen tuyền từ trên ngón tay chầm chậm chảy xuôi xuống để lộ ra một mảnh da thịt màu mật ong.
Đột nhiên nhịp trống tăng lên, tay kia của nàng mạnh mẽ kéo xuống mảnh vải đen kia, những nam nhân ngồi vây quanh nàng mạnh dạn vươn tay, tựa như muốn bắt lấy cả vải lẫn tiểu mỹ nhân có vũ điệu mê người kia vào lòng.
Algol cố gắng áp chế xúc động muốn lao lên, bởi vì hắn ta nhìn thấy, phía bên dưới lớp vải tơ màu đen kia lại lộ ra một lớp vải tơ khác màu tím mỏng manh. Bàn tay tạo hình đóa hoa sen kia, chậm rãi mở ra, những đốt ngón tay dần dần co lại thành từng lớp gấp khúc, sau đó năm ngón tay lại đồng loạt giãn ra, tựa như khoảnh khắc hoa nở rộ. Đóa hoa bằng tay lẫn thân thể nàng đều toát lên một loại thần thái vui sướng “nở rộ”.
Ngay cả Sarru đang ngồi ở một bên tấu nhạc cũng bị nàng làm cho điêu đứng hoảng loạn, rồi sau đó lớp vải màu tím kia cũng chầm chậm trượt xuống, các nam nhân đều không dời tầm mắt dè dặt cẩn trọng quan sát lớp tiếp theo bên trong, hóa ra lại là một lớp vải tơ lụa mỏng màu chàm.
Mọi người đều kinh ngạc thắc mắc trong lòng, khăn lụa mỏng này rốt cuộc có mấy lớp? Mà loại người như thế nào lại có thể ở nơi này vừa cởi bỏ từng lớp vải, vừa tùy ý vặn vẹo vòng eo, tựa như người không có xương cốt, mềm dẻo vô cùng. Ngươi tựa hồ có thể nhìn thấy bên dưới lớp vải từng động tác của nàng, nâng tay, nhấc chân, thậm chí là đầu vai khẽ xoay chuyển đều kích thích ánh mắt tò mò dõi theo của người xem, lớp vải màu chàm kia lay động theo bước nhảy của nàng tựa như sóng biển cuộn trào.
Tiếp theo đó lại một lớp vải trượt xuống khỏi người Ynanna, để lộ ra lớp vải màu lục làm nàng trong như đang hóa thân thành một phiến lá xanh, mà ẩn bên dưới là lớp vải màu da cam khắc họa thân thể nàng tựa như mật ngọt, khăn lụa mỏng trên người nàng càng lúc càng ít, dần dần giống như rắn uốn lượn xoay tròn treo ở trên thân thể nàng. Mà trên thân thể nàng vẫn còn hai lớp vải, lớp khăn lụa màu đỏ như lửa ẩn bên trong vô cùng nổi bật, lại mơ hồ có thể nhìn thấy kim cương Hittite đính trên rốn nàng, trên cổ tay trắng noãn mang một chuỗi trân trâu trắng như tuyết, nàng ở giữa vương cung dục vọng Ashur hiến một điệu vũ này, tuyệt đẹp giống như hoa hồng Damascus, lại linh động tựa như linh dương trên núi A Lạc.
Sau đó nàng đột nhiên xoay vòng tại chỗ, khăn lụa màu đỏ bị nàng nắm trong tay, các nam nhân trong lòng đầy khát vọng đều vươn tay muốn bắt lấy, nhưng lại chỉ tóm được một góc vải đỏ lướt qua rất nhanh.
Cuối cùng ở giữa sân chỉ còn lại một thân người trắng nõn cao gầy, tựa như một bông hoa bách hợp sinh ra tại nơi tràn ngợp vàng son này, và Algol đã có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng. Tất cả mọi vật sống ở nơi đây đều bị nàng làm cho mê muội, nhưng mà trên mặt nàng lại không hề có chút biểu cảm nào. Dáng người nàng nổi bật dưới ánh trăng, thân hình linh lung tựa như ân sủng trời ban, xuyên thấu qua lớp khăn lụa mỏng màu trắng cuối cùng, ngươi có thể nhìn thấy bóng mắt nàng vẽ bằng màu xanh của đá, môi son đỏ mọng tựa như máu tươi vẫn còn ấm nóng, những trang sức bằng vàng đính trên mắt tóc đen tuyền của nàng, nhưng mà ngươi lại không thể nhìn rõ ánh mắt của nàng, cũng không thể thấy được tâm của nàng.
Chỉ có khi cởi bỏ lớp vải cuối cùng kia, ngươi mới có khả năng chiêm ngưỡng rõ dung nhan của nàng. Algol càng thở dốc dồn dập, dạng nữ nhân vừa thánh khiết vừa quyến rũ mê người như vậy, mới thực sự khiến tâm nam nhân bị trêu chọc không biết phải làm thế nào cho phải.
Hắn chợt muốn kéo nữ nhân dưới chân đứng lên để phát tiết, nhưng ả chim trĩ vô dụng kia vì miệng bị nhét chân gà khó thở, sớm đã ngất đi.
Algol không nhớ rõ đã bao lâu rồi hắn ta không có cảm xúc nôn nóng gấp gáp như vậy, nên hắn ta liền kéo qua thiếu nữ Ba Tư ngồi bên cạnh đang chờ sủng hạnh, nghĩ rằng hiện tại tháo khóa xích sẽ không kịp, hắn liền ép nàng mở miệng, giữ chặt cằm nàng, đem phân thân to lớn dũng mãnh đẩy sâu vào. Mà ánh mắt hắn vẫn chặt chẽ đặt ở trên người Ynanna, hắn đang nuôi mộng tưởng đặt nàng dưới thân mà thống khoái phát tiết giữa yến hội, không khí xung quanhvvô cùng quỷ dị.
Ynanna hít sâu một hơi, ánh mắt nàng vẫn không có gì thay đổi, cho dù ánh mắt của tên Algol biểu hiện rất rõ ràng, nữ hài đáng thương kia bất quá chỉ là vật thay thế nàng, nhưng nàng cũng không thể nào phân tâm lùi bước. Nàng nhất định phải là người thắng cuộc hôm nay, sau đó đem tên vương tử đáng chết kia cứu ra ngoài.
Tình huống này khẳng định là do ảo giác, thúc tình hương trong cung điện dường như càng ngày càng nồng, tất cả mọi người đều như bị trầm mê, hô hấp dồn dập, theo cánh tay Ynanna chậm rãi nâng lên, mọi người đều mong chờ mảnh vải cuối cùng trên người nàng rơi xuống. Nhưng là ánh mắt dưới lớp vải kia, lại lãnh đạm và ẩn chứa ma lực mị hoặc vô cùng, tựa hồ biến ly rượu lạnh lẽo trở nên nóng rực như lửa cháy, cho dù cố uống bao nhiêu cũng không thể dập tắt cảm giác bị lửa thiêu đốt kia.
Cách duy nhất có thể dập lửa chính là đem nữ nhân này hòa tan vào bản thân, các nam nhân có mặt tại nơi này đều nghĩ như vậy. Ynanna xoay vòng càng ngày càng gợi cảm, rồi nàng chậm rãi làm một động tác đá chân, vô cùng chậm rãi, lấy chân trái của nàng làm điểm tựa, chân phải duỗi thẳng đến cả cẳng chân, lúc nàng chậm rãi nâng lên tạo thành một đường cong tuyệt vời, mà lúc này lớp vải như tuyết trắng mỏng manh cuối cùng trên người Ynanna cũng không còn tác dụng, mọi người đều nhìn thấy một thứ kỳ quái đang buộc chặt bộ ngực của nàng, còn có một thứ kỳ quái giống vậy lại giống như một bàn tay nho nhỏ che lấp nơi tư mật.
Sau khi nàng tạm dừng một lát, chân lại chậm rãi lay động, chiếc chuông trên mắt cá chân nàng bắt đầu vang lên, một lần, hai lần, ba lần,… cuối cùng càng ngày càng vang dội nhưng vô cùng dễ nghe, dần dần hợp thành một màn vũ đạo kết thúc hoàn chỉnh. Mọi người đều vỗ tay hoan hô, lại không hề che giấu dục vọng, nhưng tự đáy lòng cũng đối với vũ đạo cao siêu kia vô cùng tán thưởng.
Hai thần nữ Babylon kia cũng vô cùng kích động, thậm chí các nàng còn quỳ trên mặt đất, thành kính hát lên bài thơ ca truyền lưu từ thời viễn cổ ( chú thích: trích từ sử thi Sumer《 Ishtar đến âm phủ 》):
“Bước đến lãnh địa Ereshkigal của ma giới,
Ishtar, nữ nhi của ánh trăng, nàng quyết tâm đến nơi nào.
Người thủ vệ tiến lên, vì nàng mở rộng cửa:
“Cung điện ma giới sẽ hân hoan chào đón ngươi tiến vào.”
Lúc hắn mở ra cửa đầu tiên để nàng bước vào,
Hắn lấy đi vương miện vĩ đại trên đầu nàng.
Tiếp đó hắn lại lấy đi khuyên tai, vòng cổ, phục sức, đai lưng, vòng tay và nội y của nàng.
Ishtar vừa tiến vào đến ma giới,
Trâu đực không còn cưỡi lên trên thân trâu cái, lừa đực cũng không còn muốn lừa cái mang thai,
Các nam nhân trên phố cũng không còn muốn ân ái cùng nữ nhân.
Namtar bước đến,
Ban cho Ishtar Nước Sinh Mệnh, cũng mang theo mệnh của nàng đi.
Còn Tammuz, người thiếu niên mà nàng yêu,
Sau khi được tắm qua nước sinh mệnh,
Mặc cho hắn y phục màu đỏ thẫm, đặt hắn bên cạnh sáo ngọc của hắn,
Để hắn thổi lên khúc ca tiễn nàng rời đi.”
(Thỏ: Lời dịch có thể có sai sót, mong mọi người thông cảm.)
Ynanna đã tự mình chinh phục được tất cả, không có nam nhân nào có thể kháng cự lại dáng người yêu kiều còn mê người hơn cả lỏa thể toàn thân kia, ngay cả Algol cũng không thể phủ nhận người trước mặt này chính là nữ nhân xuất sắc nhất yêu diễm nhất không ai sánh bằng của đêm nay, nhưng hắn ta vẫn không cam lòng nói “Nữ nhân kia, mau tháo xuống mạng che mặt cuối cùng của ngươi!”
Ynanna biết Algol có thể sẽ không nguyện ý tuân thủ hứa hẹn, nhưng bình thường người có địa vị càng cao lại càng bị hứa hẹn trói buộc, nàng thản nhiên giơ lên cánh tay, đem lụa trắng từ đầu đến mắt cá chân vén lên, tay lại khéo léo chuyển động, vòng quanh trên người, sau đó cố ý hơi hơi xoay người đi, thực tế chính là muốn né tránh ánh mắt quá mức nóng bỏng của Algol.
Algol liếc mắt đến Izumin ở bên trong lều đã đổi tư thế từ nằm thành ngồi, trong lòng âm thầm trào phúng thật là đến thánh nhân cũng phải động tâm, mà như vậy hắn ta lại càng không cam lòng bỏ qua.
Vì thế Algol đẩy thiếu nữ Ba Tư ở dưới thân ra, đem nữ nhân bé nhỏ nước mắt giàn giụa ném đến trong lòng vị đệ đệ Sall, hắn chỉnh lại y phục của bản thân, rồi từ trên bậc thềm bước xuống, không có hảo ý nói “Múa rất đẹp, mọi người đều không có ý kiến. Nhưng mà ca đâu? Nếu như mà xướng ca không tốt, ta cũng không thể đem người như vậy giao cho vị khách quan trọng của ta là Izumin được.”
Algol “ha ha” cười rộ lên “Nữ nhân xướng ca tốt, công phu trên miệng mới tốt, chẳng những có thể dỗ ngươi vui vẻ, ở phương diện khác còn có thể làm cho ngươi vui sướng mới lạ.”
Sau đó hắn âm hiểm nhìn Ynanna “Nếu như ngươi ca không tốt, không thể làm mọi người vừa lòng, ta liền đem lưỡi của ngươi rút đi, dù miệng của ngươi không được việc, nhưng thân thể này vẫn có thể vừa mắt.”
Ynanna liếc nhìn màn trướng nhẹ nhàng lay động, không biết là do gió đêm hay do tâm tình của người bên trong bất ổn, nhưng khe hở kia quá nhỏ nàng không thể nhìn thấy vương tử, khiến nàng không biết tiếp theo phải làm thế nào.
Ca, như vậy sẽ bại lộ sự lừa dối của nàng bấy lâu, vương tử chắc chắn sẽ tìm nàng tính sổ; không ca, Algol sẽ lập tức cắt lưỡi nàng, thật sự là mất mát hơn nhiều. Đã như vậy, không có gì phải do dự, nhưng nàng làm sao có thể ca được ca khúc Tây Á thời đại này đây?
Nàng quay đầu đưa mắt cầu cứu Sarru đang đảm nhận vai người tấu nhạc.
Không nghĩ tới Sarru đã đoạt lấy lục huyền cầm trên tay hai thiếu nữ nông thôn Hittite, gảy lên khúc dân ca miền núi Ynanna đã nghe đến quen thuộc những ngày gần đây.
Ynanna không hiểu những ca từ kia là gì, chỉ biết tiết tấu thanh thoát, phát âm đơn giản, nàng đã sớm ghi nhớ. Hiện tại đành đem ngựa chết chữa thành ngựa sống, Sarru đã mở đường, nàng đành phải ca theo, giọng nói quê hương kia tại nơi yến hội hào hoa xa xỉ dâm dục, phảng phất như rót vào một cỗ thanh thuần, do Ynanna đã lâu không nói chuyện, thanh âm thiếu nữ khàn khàn thanh thoát bỗng vang lên, nhưng lại tạo ra một loại hiệu quả không thể tưởng tượng.
Đúng là không thể tưởng tượng được, Ynanna để lộ ra tứ chi, cả người nàng trước đó đã bị Sarru dùng nước thảo tiên dược thoa lên tạo thành màu da mật ong vô cùng mê người, lụa trắng như một cái khăn tắm vây quanh trên thân thể, vừa thanh thuần lại vô cùng diêm dúa.
Lắng nghe tiếng ca của nàng, hô hấp Algol bỗng nhiên trở nên dồn dập, mà Ynanna hồn nhiên không biết khi nàng đang cao hứng dùng thanh âm nhẹ nhàng ca lên khúc ca có những ca từ vô cùng mất hồn kia, dưới hạ khố Algol cứng rắn trương lên phát đau, nhưng mà bị dụ hoặc đến nổi trương đến phát đau cũng không chỉ một mình hắn ta, vũ đạo của Ynanna mị hoặc tất cả mọi người, đồng thời tiếng ca của nàng cũng xuyến thấu đến thứ mẫn cảm dưới thắt lưng của nam nhân, mà người ở phía sau màn trướng kia, trên mặt đang chứa đầy lửa giận, nhưng là lửa giận kia không phải chỉ là đối với Ynanna, mà còn là đối với chính hắn.
_________________
Điều này làm cho Algol hơi căm tức đứng lên, hắn ta vung tay lên, hưng phấn tuyên bố “Ta muốn thấy một nữ nhân xuất sắc nhất, yêu diễm nhất không ai sánh bằng, chỉ có nữ nhân như vậy mới xứng đáng được lọt vào mắt xanh của Izumin vương tử!”
Hắn ta vừa dứt lời, một chuỗi tiếng chuông vàng nhẹ nhàng vang lên tựa như gió thổi qua lan truyền vào toàn bộ đại sảnh, Algol giương mắt nhìn qua, chỉ nhìn thấy một bóng người đen tuyền, nàng như một áng mây nhẹ nhàng bay tới. Khăn lụa mỏng dài thật dài che phủ từ đầu đến chân nàng, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy ẩn ẩn bên trong thoáng lộ ra là một làn da màu mật ong.
Vải tơ lưới màu đen kéo dài quanh co trên mặt đất, vòng eo nàng tùy theo nhịp trống nhẹ nhàng lay động, ẩn hiện lộ ra đường cong so với những chiếc bình đựng rượu còn hoàn mỹ hơn, xinh đẹp hơn. Algol quan sát đến nhập thần, vung tay đẩy ra thị nữ đang rót rượu che khuất tầm nhìn, tạo nên tiếng đổ vỡ thanh thúy, nhưng mà không ai để tâm bởi vì ánh mắt bọn họ lúc này đều tập trung về phía bóng dáng đen tuyền ở giữa kia.
Ishtar, là nữ thần của tình yêu và chiến tranh, là nữ vương của bầu trời, của những đất đai nguồn nước màu mỡ phì nhiêu, là nữ nhi của nam thần mặt trăng. Vẻ đẹp của nàng có thể làm mê đảo Thần – Ma, nhưng lại không thể cứu được Tammuz người nàng yêu tránh khỏi tử vong. Nàng vì người trong lòng, không tiếc thân mình xông vào lãnh địa Ereshkigal thuộc về tỷ tỷ nàng, nữ vương của Minh giới. Đường từ Thiên giới đến Minh giới bắt buộc phải đi qua bảy cửa ải quan trọng, mỗi khi Ishtar bước qua một cửa, nàng phải bỏ lại một thứ trên người. Cuối cùng khi nàng đến được Minh phủ, nàng mất đi toàn bộ bảy thứ quan trọng: mơ ước (ảo mộng), lý trí, dục vọng, ái tình, hoan hỉ, trí tuệ, lương thiện, giống như một người chết bình thường, không một mảnh vải che thân.
Sau khi thế giới mất đi thần tình yêu, vạn vật đều điêu tàn, một mảnh hiu quạnh. Vua của các vị thần phải ra tay gây áp lực, Minh phủ mới tuân lệnh hồi sinh nữ thần tình yêu, cũng dựa theo phân phó của vua của các vị thần tặng cho Ishtar “Nước sinh mệnh”. Ishtar đem Nước sinh mệnh thoa đều trên thân thể người nàng yêu, mới kết thúc đoạn thiên tình sử tuyệt thế động lòng người này.
Mà ở tại Babylon nơi thời phụng nữ thần Ishtar, cũng từng có một vị công chúa gọi là Salomay, nàng có dung mạo tuyệt thế, dáng người ôn nhu, nàng không sợ uy nghiêm của phụ mẫu, tùy tiện yêu cầu được dâng hiến một phần cho người nàng yêu, nàng nương theo Ishtar hiến một điệu vũ đạo vĩ đại mà đạt thành ước nguyện.
Nàng nhảy một khúc ca ca ngợi tình yêu mê đảo chúng sinh của Ishtar bằng vũ điệu với mạng che mặt bảy màu, nhưng nguyện vọng của nàng không phải là hồi sinh người nàng yêu, mà chỉ là xin giữ lại mạng cho một người nam nhân không yêu nàng, kết cuộc cuối cùng nàng chỉ nhận được một nụ hôn mà nàng đã mong mỏi rất lâu.
Ynanna hiện tại cũng là đang muốn cứu người, nhưng người nàng cứu không phải nam nhân của nàng, mà là vận mệnh của nàng.
Vòng eo của nàng không ngừng lay động dưới ngọn lửa soi rọi, hai bàn tay lắc lư chầm chậm nhẹ nhè như suối nguồn Lưỡng Hà chảy dài xuống dưới, trên mắt cá chân nàng đeo chuông vàng tùy theo động tác nhảy múa mà vang lên thanh âm thanh thúy, bay bỗng. Ynanna vươn tay phải, tạo hình một đóa hoa sen, tay còn lại nâng lên, vải tơ lưới đen tuyền từ trên ngón tay chầm chậm chảy xuôi xuống để lộ ra một mảnh da thịt màu mật ong.
Đột nhiên nhịp trống tăng lên, tay kia của nàng mạnh mẽ kéo xuống mảnh vải đen kia, những nam nhân ngồi vây quanh nàng mạnh dạn vươn tay, tựa như muốn bắt lấy cả vải lẫn tiểu mỹ nhân có vũ điệu mê người kia vào lòng.
Algol cố gắng áp chế xúc động muốn lao lên, bởi vì hắn ta nhìn thấy, phía bên dưới lớp vải tơ màu đen kia lại lộ ra một lớp vải tơ khác màu tím mỏng manh. Bàn tay tạo hình đóa hoa sen kia, chậm rãi mở ra, những đốt ngón tay dần dần co lại thành từng lớp gấp khúc, sau đó năm ngón tay lại đồng loạt giãn ra, tựa như khoảnh khắc hoa nở rộ. Đóa hoa bằng tay lẫn thân thể nàng đều toát lên một loại thần thái vui sướng “nở rộ”.
Ngay cả Sarru đang ngồi ở một bên tấu nhạc cũng bị nàng làm cho điêu đứng hoảng loạn, rồi sau đó lớp vải màu tím kia cũng chầm chậm trượt xuống, các nam nhân đều không dời tầm mắt dè dặt cẩn trọng quan sát lớp tiếp theo bên trong, hóa ra lại là một lớp vải tơ lụa mỏng màu chàm.
Mọi người đều kinh ngạc thắc mắc trong lòng, khăn lụa mỏng này rốt cuộc có mấy lớp? Mà loại người như thế nào lại có thể ở nơi này vừa cởi bỏ từng lớp vải, vừa tùy ý vặn vẹo vòng eo, tựa như người không có xương cốt, mềm dẻo vô cùng. Ngươi tựa hồ có thể nhìn thấy bên dưới lớp vải từng động tác của nàng, nâng tay, nhấc chân, thậm chí là đầu vai khẽ xoay chuyển đều kích thích ánh mắt tò mò dõi theo của người xem, lớp vải màu chàm kia lay động theo bước nhảy của nàng tựa như sóng biển cuộn trào.
Tiếp theo đó lại một lớp vải trượt xuống khỏi người Ynanna, để lộ ra lớp vải màu lục làm nàng trong như đang hóa thân thành một phiến lá xanh, mà ẩn bên dưới là lớp vải màu da cam khắc họa thân thể nàng tựa như mật ngọt, khăn lụa mỏng trên người nàng càng lúc càng ít, dần dần giống như rắn uốn lượn xoay tròn treo ở trên thân thể nàng. Mà trên thân thể nàng vẫn còn hai lớp vải, lớp khăn lụa màu đỏ như lửa ẩn bên trong vô cùng nổi bật, lại mơ hồ có thể nhìn thấy kim cương Hittite đính trên rốn nàng, trên cổ tay trắng noãn mang một chuỗi trân trâu trắng như tuyết, nàng ở giữa vương cung dục vọng Ashur hiến một điệu vũ này, tuyệt đẹp giống như hoa hồng Damascus, lại linh động tựa như linh dương trên núi A Lạc.
Sau đó nàng đột nhiên xoay vòng tại chỗ, khăn lụa màu đỏ bị nàng nắm trong tay, các nam nhân trong lòng đầy khát vọng đều vươn tay muốn bắt lấy, nhưng lại chỉ tóm được một góc vải đỏ lướt qua rất nhanh.
Cuối cùng ở giữa sân chỉ còn lại một thân người trắng nõn cao gầy, tựa như một bông hoa bách hợp sinh ra tại nơi tràn ngợp vàng son này, và Algol đã có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng. Tất cả mọi vật sống ở nơi đây đều bị nàng làm cho mê muội, nhưng mà trên mặt nàng lại không hề có chút biểu cảm nào. Dáng người nàng nổi bật dưới ánh trăng, thân hình linh lung tựa như ân sủng trời ban, xuyên thấu qua lớp khăn lụa mỏng màu trắng cuối cùng, ngươi có thể nhìn thấy bóng mắt nàng vẽ bằng màu xanh của đá, môi son đỏ mọng tựa như máu tươi vẫn còn ấm nóng, những trang sức bằng vàng đính trên mắt tóc đen tuyền của nàng, nhưng mà ngươi lại không thể nhìn rõ ánh mắt của nàng, cũng không thể thấy được tâm của nàng.
Chỉ có khi cởi bỏ lớp vải cuối cùng kia, ngươi mới có khả năng chiêm ngưỡng rõ dung nhan của nàng. Algol càng thở dốc dồn dập, dạng nữ nhân vừa thánh khiết vừa quyến rũ mê người như vậy, mới thực sự khiến tâm nam nhân bị trêu chọc không biết phải làm thế nào cho phải.
Hắn chợt muốn kéo nữ nhân dưới chân đứng lên để phát tiết, nhưng ả chim trĩ vô dụng kia vì miệng bị nhét chân gà khó thở, sớm đã ngất đi.
Algol không nhớ rõ đã bao lâu rồi hắn ta không có cảm xúc nôn nóng gấp gáp như vậy, nên hắn ta liền kéo qua thiếu nữ Ba Tư ngồi bên cạnh đang chờ sủng hạnh, nghĩ rằng hiện tại tháo khóa xích sẽ không kịp, hắn liền ép nàng mở miệng, giữ chặt cằm nàng, đem phân thân to lớn dũng mãnh đẩy sâu vào. Mà ánh mắt hắn vẫn chặt chẽ đặt ở trên người Ynanna, hắn đang nuôi mộng tưởng đặt nàng dưới thân mà thống khoái phát tiết giữa yến hội, không khí xung quanhvvô cùng quỷ dị.
Ynanna hít sâu một hơi, ánh mắt nàng vẫn không có gì thay đổi, cho dù ánh mắt của tên Algol biểu hiện rất rõ ràng, nữ hài đáng thương kia bất quá chỉ là vật thay thế nàng, nhưng nàng cũng không thể nào phân tâm lùi bước. Nàng nhất định phải là người thắng cuộc hôm nay, sau đó đem tên vương tử đáng chết kia cứu ra ngoài.
Tình huống này khẳng định là do ảo giác, thúc tình hương trong cung điện dường như càng ngày càng nồng, tất cả mọi người đều như bị trầm mê, hô hấp dồn dập, theo cánh tay Ynanna chậm rãi nâng lên, mọi người đều mong chờ mảnh vải cuối cùng trên người nàng rơi xuống. Nhưng là ánh mắt dưới lớp vải kia, lại lãnh đạm và ẩn chứa ma lực mị hoặc vô cùng, tựa hồ biến ly rượu lạnh lẽo trở nên nóng rực như lửa cháy, cho dù cố uống bao nhiêu cũng không thể dập tắt cảm giác bị lửa thiêu đốt kia.
Cách duy nhất có thể dập lửa chính là đem nữ nhân này hòa tan vào bản thân, các nam nhân có mặt tại nơi này đều nghĩ như vậy. Ynanna xoay vòng càng ngày càng gợi cảm, rồi nàng chậm rãi làm một động tác đá chân, vô cùng chậm rãi, lấy chân trái của nàng làm điểm tựa, chân phải duỗi thẳng đến cả cẳng chân, lúc nàng chậm rãi nâng lên tạo thành một đường cong tuyệt vời, mà lúc này lớp vải như tuyết trắng mỏng manh cuối cùng trên người Ynanna cũng không còn tác dụng, mọi người đều nhìn thấy một thứ kỳ quái đang buộc chặt bộ ngực của nàng, còn có một thứ kỳ quái giống vậy lại giống như một bàn tay nho nhỏ che lấp nơi tư mật.
Sau khi nàng tạm dừng một lát, chân lại chậm rãi lay động, chiếc chuông trên mắt cá chân nàng bắt đầu vang lên, một lần, hai lần, ba lần,… cuối cùng càng ngày càng vang dội nhưng vô cùng dễ nghe, dần dần hợp thành một màn vũ đạo kết thúc hoàn chỉnh. Mọi người đều vỗ tay hoan hô, lại không hề che giấu dục vọng, nhưng tự đáy lòng cũng đối với vũ đạo cao siêu kia vô cùng tán thưởng.
Hai thần nữ Babylon kia cũng vô cùng kích động, thậm chí các nàng còn quỳ trên mặt đất, thành kính hát lên bài thơ ca truyền lưu từ thời viễn cổ ( chú thích: trích từ sử thi Sumer《 Ishtar đến âm phủ 》):
“Bước đến lãnh địa Ereshkigal của ma giới,
Ishtar, nữ nhi của ánh trăng, nàng quyết tâm đến nơi nào.
Người thủ vệ tiến lên, vì nàng mở rộng cửa:
“Cung điện ma giới sẽ hân hoan chào đón ngươi tiến vào.”
Lúc hắn mở ra cửa đầu tiên để nàng bước vào,
Hắn lấy đi vương miện vĩ đại trên đầu nàng.
Tiếp đó hắn lại lấy đi khuyên tai, vòng cổ, phục sức, đai lưng, vòng tay và nội y của nàng.
Ishtar vừa tiến vào đến ma giới,
Trâu đực không còn cưỡi lên trên thân trâu cái, lừa đực cũng không còn muốn lừa cái mang thai,
Các nam nhân trên phố cũng không còn muốn ân ái cùng nữ nhân.
Namtar bước đến,
Ban cho Ishtar Nước Sinh Mệnh, cũng mang theo mệnh của nàng đi.
Còn Tammuz, người thiếu niên mà nàng yêu,
Sau khi được tắm qua nước sinh mệnh,
Mặc cho hắn y phục màu đỏ thẫm, đặt hắn bên cạnh sáo ngọc của hắn,
Để hắn thổi lên khúc ca tiễn nàng rời đi.”
(Thỏ: Lời dịch có thể có sai sót, mong mọi người thông cảm.)
Ynanna đã tự mình chinh phục được tất cả, không có nam nhân nào có thể kháng cự lại dáng người yêu kiều còn mê người hơn cả lỏa thể toàn thân kia, ngay cả Algol cũng không thể phủ nhận người trước mặt này chính là nữ nhân xuất sắc nhất yêu diễm nhất không ai sánh bằng của đêm nay, nhưng hắn ta vẫn không cam lòng nói “Nữ nhân kia, mau tháo xuống mạng che mặt cuối cùng của ngươi!”
Ynanna biết Algol có thể sẽ không nguyện ý tuân thủ hứa hẹn, nhưng bình thường người có địa vị càng cao lại càng bị hứa hẹn trói buộc, nàng thản nhiên giơ lên cánh tay, đem lụa trắng từ đầu đến mắt cá chân vén lên, tay lại khéo léo chuyển động, vòng quanh trên người, sau đó cố ý hơi hơi xoay người đi, thực tế chính là muốn né tránh ánh mắt quá mức nóng bỏng của Algol.
Algol liếc mắt đến Izumin ở bên trong lều đã đổi tư thế từ nằm thành ngồi, trong lòng âm thầm trào phúng thật là đến thánh nhân cũng phải động tâm, mà như vậy hắn ta lại càng không cam lòng bỏ qua.
Vì thế Algol đẩy thiếu nữ Ba Tư ở dưới thân ra, đem nữ nhân bé nhỏ nước mắt giàn giụa ném đến trong lòng vị đệ đệ Sall, hắn chỉnh lại y phục của bản thân, rồi từ trên bậc thềm bước xuống, không có hảo ý nói “Múa rất đẹp, mọi người đều không có ý kiến. Nhưng mà ca đâu? Nếu như mà xướng ca không tốt, ta cũng không thể đem người như vậy giao cho vị khách quan trọng của ta là Izumin được.”
Algol “ha ha” cười rộ lên “Nữ nhân xướng ca tốt, công phu trên miệng mới tốt, chẳng những có thể dỗ ngươi vui vẻ, ở phương diện khác còn có thể làm cho ngươi vui sướng mới lạ.”
Sau đó hắn âm hiểm nhìn Ynanna “Nếu như ngươi ca không tốt, không thể làm mọi người vừa lòng, ta liền đem lưỡi của ngươi rút đi, dù miệng của ngươi không được việc, nhưng thân thể này vẫn có thể vừa mắt.”
Ynanna liếc nhìn màn trướng nhẹ nhàng lay động, không biết là do gió đêm hay do tâm tình của người bên trong bất ổn, nhưng khe hở kia quá nhỏ nàng không thể nhìn thấy vương tử, khiến nàng không biết tiếp theo phải làm thế nào.
Ca, như vậy sẽ bại lộ sự lừa dối của nàng bấy lâu, vương tử chắc chắn sẽ tìm nàng tính sổ; không ca, Algol sẽ lập tức cắt lưỡi nàng, thật sự là mất mát hơn nhiều. Đã như vậy, không có gì phải do dự, nhưng nàng làm sao có thể ca được ca khúc Tây Á thời đại này đây?
Nàng quay đầu đưa mắt cầu cứu Sarru đang đảm nhận vai người tấu nhạc.
Không nghĩ tới Sarru đã đoạt lấy lục huyền cầm trên tay hai thiếu nữ nông thôn Hittite, gảy lên khúc dân ca miền núi Ynanna đã nghe đến quen thuộc những ngày gần đây.
Ynanna không hiểu những ca từ kia là gì, chỉ biết tiết tấu thanh thoát, phát âm đơn giản, nàng đã sớm ghi nhớ. Hiện tại đành đem ngựa chết chữa thành ngựa sống, Sarru đã mở đường, nàng đành phải ca theo, giọng nói quê hương kia tại nơi yến hội hào hoa xa xỉ dâm dục, phảng phất như rót vào một cỗ thanh thuần, do Ynanna đã lâu không nói chuyện, thanh âm thiếu nữ khàn khàn thanh thoát bỗng vang lên, nhưng lại tạo ra một loại hiệu quả không thể tưởng tượng.
Đúng là không thể tưởng tượng được, Ynanna để lộ ra tứ chi, cả người nàng trước đó đã bị Sarru dùng nước thảo tiên dược thoa lên tạo thành màu da mật ong vô cùng mê người, lụa trắng như một cái khăn tắm vây quanh trên thân thể, vừa thanh thuần lại vô cùng diêm dúa.
Lắng nghe tiếng ca của nàng, hô hấp Algol bỗng nhiên trở nên dồn dập, mà Ynanna hồn nhiên không biết khi nàng đang cao hứng dùng thanh âm nhẹ nhàng ca lên khúc ca có những ca từ vô cùng mất hồn kia, dưới hạ khố Algol cứng rắn trương lên phát đau, nhưng mà bị dụ hoặc đến nổi trương đến phát đau cũng không chỉ một mình hắn ta, vũ đạo của Ynanna mị hoặc tất cả mọi người, đồng thời tiếng ca của nàng cũng xuyến thấu đến thứ mẫn cảm dưới thắt lưng của nam nhân, mà người ở phía sau màn trướng kia, trên mặt đang chứa đầy lửa giận, nhưng là lửa giận kia không phải chỉ là đối với Ynanna, mà còn là đối với chính hắn.
_________________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook