Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
-
Chương 14
Triệu Đại Tráng nghe vậy cũng thở ra, cảm kích nhìn Lưu Triệt. Dù đã xé rách mặt với bên nhà, nhưng y vẫn chưa muốn cạn tình nghĩa đến mức như vậy. Nhìn Lưu Triệt dọn đồ đạc bán hàng vào trong nhà liền chân chó chạy ra bê đồ giúp y.
Tiểu Tráng trở về liền thấy hai cha của mình đang thu dọn đồ. Vui vẻ quay trở ra, phải cho hai cha không gian riêng tư. Bên này không khí hòa hợp vui vẻ. Bên kia Triệu lão gia tử tức giận về nhà như thế nào không nằm trong phạm vi để tâm của họ.
Vì sự việc buộc Đại Tráng về nhà làm việc không thành. Mọi việc liền đổ lên đầu của Triệu Nhị Tráng. Nhưng Nhị Tráng không chịu làm việc một mình như Đại Tráng. Liền bỏ đó không làm cuối cùng Tam Tráng và cả mấy đứa nhỏ trong nhà cũng phải làm việc.
Bọn nhỏ xưa nay không làm việc, phải làm một chút liền kêu trời kêu đất. Bắt đầu hoài niệm tháng ngày Tiểu Tráng còn ở. Nếu Tiểu Tráng còn ở đây thì bọn chúng đã không phải làm việc rồi.
Làm việc cả ngày mới được về Tiểu Hổ và Tiểu Mao mệt mỏi, lại nhìn thấy Tiểu Tráng và Hổ Tử nhà Vương đại thúc đang chơi. Lửa giận liền bùng lên, cớ gì mà bọn nó phải làm việc mà Tiểu Tráng lại được ở đây chơi. Nghĩ vậy hai đứa liền hùng hổ đi qua, nghĩ bụng phải cho Tiểu Tráng biết tay.
Lưu Triệt tựa cửa nhìn Triệu Đại Tráng bổ củi. Chảy nước miếng nhìn nửa thân trần của Đại Tráng. A cơ bụng kìa, quả nhiên vóc dáng người này đẹp lắm. Nhất là khi làm việc lâu mồ hôi thẫm ướt người.
Triệu Đại Tráng khó hiểu quay người qua nhìn Lưu Triệt. Thấy thiếu niên mỉm cười nhìn mình...ờm... tại sao hôm nay cảm giác Lưu Triệt hơi đáng sợ... là...do mình nghĩ nhiều đi....?
Ngượng ngùng vào trong nhà, vừa rồi mình lộ liễu quá rồi. Phù phù...bình tĩnh, bình tĩnh...,ngồi một lúc. Lưu Triệt nhìn sắc trời, sao Tiểu Tráng vẫn chưa về? Đợi một lúc vẫn không thấy Tiểu Tráng, Lưu Triệt lo lắng muốn ra ngoài tìm.
Vừa khoác áo, ra tới cửa thì thấy Hổ Tử và Tiểu Tráng đỡ nhau về. Lưu Triệt vội vàng chạy qua thì thấy mặt Tiểu Tráng có vài chỗ xanh tím liền truy hỏi: " Tiểu Tráng mấy vết này là sao? "
Triệu Đại Tráng cũng nghiêm túc nhìn con trai ý bảo con mau nói. Tiểu Tráng cúi đầu không dám nói. Lưu Triệt liền liếc qua Hổ Tử ý bảo con nói đi. Hổ Tử liền ủy khuất nói: " Triệt ca đệ và Tiểu Tráng đang chơi thì Tiểu Hổ và Tiểu Mao chặn đánh hức..hức"
Lưu Triệt nghe vậy liền biến sắc, nói: " Nói cho rõ ràng "
Tiểu Tráng lúc này ủy khuất không chịu được cũng khóc nói: " Chúng nó nói con qua làm việc con không chịu. Liền muốn đánh con, Hổ Tử bênh con cũng bị đánh huhu"
Lưu Triệt đau lòng ôm hai đứa vỗ lưng an ủi nói: " Không sao, không sao có cha nhỏ ở đây rồi"
Hổ Tử được an ủi liền hít cái mũi nói: " Tụi con cũng đánh lại đó "
Lưu Triệt xoa đầu Hổ Tử nói: " May mà hôm nay có Hổ Tử. Cảm ơn con nha Hổ Tử"
Hổ Tử liền vỗ vỗ ngực nhỏ vì được cảm ơn. Lưu Triệt nhéo cái mũi nó, nói: " Nhưng đánh nhau là không tốt, sau này có chuyện gì phải tìm người lớn nghe chưa? "
Tiểu Tráng và Hổ Tử ngoan ngoãn: "Dạ"
Lưu Triệt dắt hai đứa vào trong cho bọn nó ăn. Rồi dắt Hổ Tử về qua cảm ơn và xin lỗi nhà Vương đại thúc. Vương thẩm chua loét nói: " Mấy đứa nhà bên kia rồi hư hết Hổ Tử làm vậy là đúng lắm. Tiểu Triệt cháu không cần phải xin lỗi, còn đem đồ qua đây làm gì? Chuyện nên làm mà"
Lưu Triệt cường ngạnh nhét bánh vào tay Vương thẩm, nói: " Cái này con làm cho Hổ Tử ăn thẩm cứ nhận đi"
Hổ Tử trông mong nhìn gói bánh, nhưng lại không dám nói gì. Vương thẩm lúc này mới cười nhận bánh đưa cho con trai. Hổ Tử lúc này mới hoan hô ôm bánh chạy vào trong. Lưu Triệt buồn cười nhìn nó, xong liền trở về nhà xem Tiểu Tráng.
Thấy Tiểu Tráng đang được Đại Tráng vụng về xoa thuốc cho. Lưu Triệt buồn cười nhìn Tiểu Đại ngồi cũng với nhau trong lòng thầm ghi món nợ này. Mấy người bên đó dạy dỗ đám nhỏ làm sao mà để tụi nó coi Tiểu Tráng là người làm. Nhất định phải tính sổ bọn họ, dám đụng đến con trai mình.
Tiểu Hổ và Tiểu Mao về nhà liền kêu cha gọi mẹ khóc nháo ầm nhà. Triệu lão thái tức giận, cái thằng Tiểu Tráng bây giờ to gan đến độ dám đánh cả Tiểu Hổ và Tiểu Mao. Đều tại cái tang môn tinh kia dạy hư.
Lưu Mai và Trương Thúy Hoa đau lòng con trai. Liền dắt hai đứa qua nhà Đại Tráng hỏi tội. Nhìn hai người phụ nữ chua ngoa và hai đứa nhỏ vênh váo. Lưu Triệt cười lạnh, lại còn dám vác mặt đến sinh sự? Đúng là tìm chết mà.
Lưu Mai và Trương Thúy Hoa bên này bị Lưu Triệt và Vương thẩm tấu cho một trận. Xám xịt trở về, muốn mách trượng phu nhà mình. Ai ngờ về tới liền thấy nhà cửa lộn xộn. Triệu lão thái đang gào khóc trong sân. Không hiểu ra sao đi vào thì biết Triệu Đại Tráng vừa sang đánh Nhị Tráng và Tam Tráng.
Liền biến sắc vào xem trượng phu nhà mình. Thấy trượng phu bị đánh tím tái mặt mày liền may mắn lúc nãy mình sang bên đó Triệu Đại Tráng không có nhà, nếu không bọn họ liền thảm. Bọn họ cuối cùng cũng sâu sắc cảm nhận được Triệu Đại Tráng đã không còn là người luôn nhường nhịn bọn họ nữa.
Tiểu Tráng trở về liền thấy hai cha của mình đang thu dọn đồ. Vui vẻ quay trở ra, phải cho hai cha không gian riêng tư. Bên này không khí hòa hợp vui vẻ. Bên kia Triệu lão gia tử tức giận về nhà như thế nào không nằm trong phạm vi để tâm của họ.
Vì sự việc buộc Đại Tráng về nhà làm việc không thành. Mọi việc liền đổ lên đầu của Triệu Nhị Tráng. Nhưng Nhị Tráng không chịu làm việc một mình như Đại Tráng. Liền bỏ đó không làm cuối cùng Tam Tráng và cả mấy đứa nhỏ trong nhà cũng phải làm việc.
Bọn nhỏ xưa nay không làm việc, phải làm một chút liền kêu trời kêu đất. Bắt đầu hoài niệm tháng ngày Tiểu Tráng còn ở. Nếu Tiểu Tráng còn ở đây thì bọn chúng đã không phải làm việc rồi.
Làm việc cả ngày mới được về Tiểu Hổ và Tiểu Mao mệt mỏi, lại nhìn thấy Tiểu Tráng và Hổ Tử nhà Vương đại thúc đang chơi. Lửa giận liền bùng lên, cớ gì mà bọn nó phải làm việc mà Tiểu Tráng lại được ở đây chơi. Nghĩ vậy hai đứa liền hùng hổ đi qua, nghĩ bụng phải cho Tiểu Tráng biết tay.
Lưu Triệt tựa cửa nhìn Triệu Đại Tráng bổ củi. Chảy nước miếng nhìn nửa thân trần của Đại Tráng. A cơ bụng kìa, quả nhiên vóc dáng người này đẹp lắm. Nhất là khi làm việc lâu mồ hôi thẫm ướt người.
Triệu Đại Tráng khó hiểu quay người qua nhìn Lưu Triệt. Thấy thiếu niên mỉm cười nhìn mình...ờm... tại sao hôm nay cảm giác Lưu Triệt hơi đáng sợ... là...do mình nghĩ nhiều đi....?
Ngượng ngùng vào trong nhà, vừa rồi mình lộ liễu quá rồi. Phù phù...bình tĩnh, bình tĩnh...,ngồi một lúc. Lưu Triệt nhìn sắc trời, sao Tiểu Tráng vẫn chưa về? Đợi một lúc vẫn không thấy Tiểu Tráng, Lưu Triệt lo lắng muốn ra ngoài tìm.
Vừa khoác áo, ra tới cửa thì thấy Hổ Tử và Tiểu Tráng đỡ nhau về. Lưu Triệt vội vàng chạy qua thì thấy mặt Tiểu Tráng có vài chỗ xanh tím liền truy hỏi: " Tiểu Tráng mấy vết này là sao? "
Triệu Đại Tráng cũng nghiêm túc nhìn con trai ý bảo con mau nói. Tiểu Tráng cúi đầu không dám nói. Lưu Triệt liền liếc qua Hổ Tử ý bảo con nói đi. Hổ Tử liền ủy khuất nói: " Triệt ca đệ và Tiểu Tráng đang chơi thì Tiểu Hổ và Tiểu Mao chặn đánh hức..hức"
Lưu Triệt nghe vậy liền biến sắc, nói: " Nói cho rõ ràng "
Tiểu Tráng lúc này ủy khuất không chịu được cũng khóc nói: " Chúng nó nói con qua làm việc con không chịu. Liền muốn đánh con, Hổ Tử bênh con cũng bị đánh huhu"
Lưu Triệt đau lòng ôm hai đứa vỗ lưng an ủi nói: " Không sao, không sao có cha nhỏ ở đây rồi"
Hổ Tử được an ủi liền hít cái mũi nói: " Tụi con cũng đánh lại đó "
Lưu Triệt xoa đầu Hổ Tử nói: " May mà hôm nay có Hổ Tử. Cảm ơn con nha Hổ Tử"
Hổ Tử liền vỗ vỗ ngực nhỏ vì được cảm ơn. Lưu Triệt nhéo cái mũi nó, nói: " Nhưng đánh nhau là không tốt, sau này có chuyện gì phải tìm người lớn nghe chưa? "
Tiểu Tráng và Hổ Tử ngoan ngoãn: "Dạ"
Lưu Triệt dắt hai đứa vào trong cho bọn nó ăn. Rồi dắt Hổ Tử về qua cảm ơn và xin lỗi nhà Vương đại thúc. Vương thẩm chua loét nói: " Mấy đứa nhà bên kia rồi hư hết Hổ Tử làm vậy là đúng lắm. Tiểu Triệt cháu không cần phải xin lỗi, còn đem đồ qua đây làm gì? Chuyện nên làm mà"
Lưu Triệt cường ngạnh nhét bánh vào tay Vương thẩm, nói: " Cái này con làm cho Hổ Tử ăn thẩm cứ nhận đi"
Hổ Tử trông mong nhìn gói bánh, nhưng lại không dám nói gì. Vương thẩm lúc này mới cười nhận bánh đưa cho con trai. Hổ Tử lúc này mới hoan hô ôm bánh chạy vào trong. Lưu Triệt buồn cười nhìn nó, xong liền trở về nhà xem Tiểu Tráng.
Thấy Tiểu Tráng đang được Đại Tráng vụng về xoa thuốc cho. Lưu Triệt buồn cười nhìn Tiểu Đại ngồi cũng với nhau trong lòng thầm ghi món nợ này. Mấy người bên đó dạy dỗ đám nhỏ làm sao mà để tụi nó coi Tiểu Tráng là người làm. Nhất định phải tính sổ bọn họ, dám đụng đến con trai mình.
Tiểu Hổ và Tiểu Mao về nhà liền kêu cha gọi mẹ khóc nháo ầm nhà. Triệu lão thái tức giận, cái thằng Tiểu Tráng bây giờ to gan đến độ dám đánh cả Tiểu Hổ và Tiểu Mao. Đều tại cái tang môn tinh kia dạy hư.
Lưu Mai và Trương Thúy Hoa đau lòng con trai. Liền dắt hai đứa qua nhà Đại Tráng hỏi tội. Nhìn hai người phụ nữ chua ngoa và hai đứa nhỏ vênh váo. Lưu Triệt cười lạnh, lại còn dám vác mặt đến sinh sự? Đúng là tìm chết mà.
Lưu Mai và Trương Thúy Hoa bên này bị Lưu Triệt và Vương thẩm tấu cho một trận. Xám xịt trở về, muốn mách trượng phu nhà mình. Ai ngờ về tới liền thấy nhà cửa lộn xộn. Triệu lão thái đang gào khóc trong sân. Không hiểu ra sao đi vào thì biết Triệu Đại Tráng vừa sang đánh Nhị Tráng và Tam Tráng.
Liền biến sắc vào xem trượng phu nhà mình. Thấy trượng phu bị đánh tím tái mặt mày liền may mắn lúc nãy mình sang bên đó Triệu Đại Tráng không có nhà, nếu không bọn họ liền thảm. Bọn họ cuối cùng cũng sâu sắc cảm nhận được Triệu Đại Tráng đã không còn là người luôn nhường nhịn bọn họ nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook