Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang
Chương 24: Nơi nào không thể chạm?

Bóng đêm rã rời, lấp lánh vô số ánh sao, ban đêm yên tĩnh, hết thẩy mọi thứ đều chìm vào im lặng.

Sau khi Lục Duy cùng Tiểu phu lang tắm gội xong, hai người trở lại phòng chuẩn bị ngon giấc.

"Phu quân." Lưu Hi nằm ở trong chăn, nhẹ giọng gọi phu quân bên cạnh.

Lục Duy cười khẽ, nằm xuống thuận thế ôm lấy y, ngón tay mang theo vết chai mỏng lướt qua da thịt phấn nộn, sau đó được một tất lại muốn tiếng thêm một bức gắt gao buộc chặt người trong lòng, tựa hồ muốn đem người dung nhập vào cốt nhục, Lục Duy cười ôn thanh đáp: "Sao còn chưa chịu ngủ?"

Lưu Hi cười câu môi, hướng phu quân bên kia nhích gần thêm một chút,thanh âm như tiếng chuông bạc vang lên, mang theo chút vui mừng nhảy nhót: "Hi Nhi ngày mai có thể qua nhà Tuấn ca nhi học thêu hoa không? Hi Nhi muốn làm quần áo thật đẹp cho phu quân."

Lục Duy nghiêng người mặt đối mặt cùng y trò chuyện, xung quanh mũi là mùi hương nam tính nhàn nhạt, đó là do thời điểm bọn họ vừa tắm gội xong đã vô ý cọ ra lửa, cũng may vẫn chưa có làm gi quá phận, hắn lại cười nói: "Ừm, buổi sáng ngày mai phu quân muốn ra thị trấn một chuyến, đem một ít dược liệu đào được hôm nay cầm đi bán, đem mớ bắp trong nhà kéo hết ra ngoài, không cần giữ lại quá nhiều, đến lúc muốn ăn thì lại ra đồng hái, còn muốn mua chút phân bón trở về."

Lưu Hi ghé vào trên vai hắn nhẹ nhàng gật đầu, đầu tóc đen không được buộc gọn theo sống lưng duyên dáng trượt dần xuống dưới, cùng với thân thể trắng nõn hình thành xảnh đẹp hấp diêm thị giác, làm người ta nhịn không được muốn khi dễ y, tất nhiên Lục Duy cũng không phải Liễu Hạ Huệ.

Lục Duy hít sâu một ngụm khí, trong lòng còn đang ôm một tiểu phu lang mềm mềm thơm thơm, thậm chí y còn muốn ở bên tai hắn trêu ghẹo một chút, suy cho cùng hắn cũng là thanh niên đang khí huyết dương cương, sao có thể không có phản ứng?

Lưu Hi cười nhẹ, có chút thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ bắt đầu nổi một tầng hồng thuận, tay nhỏ cũng có chút không biết làm sao, nhưng vẫn là kiên định mà ôm phu quân. Y cố ý ghé vào trên vai phu quân, hôm nay đã là ngày cuối cùng của kì âm thủy,chỗ kia đã không có gi đáng ngại. Buổi sáng hôm nay phu quân vẫn còn do dự, không có làm tới bước cuối cùng, y liền nghĩ đêm nay có thể đền bù một chút, hắn là phu quân của y a, y chỉ hy vọng có thể tùy thời thỏa mãn hắn.

"Phu quân, chỗ kia của Hi Nhi đã không còn gi đáng ngại, phu quân nói muốn Hi Nhi đi." Lưu Hi nhẹ nhàng mở miệng, đến câu cuối có chút run rẩy, là chính y hướng hắn cầu hoan, chung quy mở miệng nói những lời đó vẫn thực xấu hổ.

"Đùng-bằng chíu-pặt"

Dây thần kinh của hắn xem như đứt một cái phụt, Lục Duy dở khóc dở cười, duỗi tay hướng cái mông trắng nõn của y "bốp" một cái, thanh âm thật sự thanh thúy, chỗ làn da trắng nộn nhanh chóng trở nên phấn hồng, thân mình tiểu phu lang cũng bắt đầu ửng đỏ, khuôn mặt nhỏ càng ngày càng hồng.

"Hi Nhi, là do ngươi khiêu khích ta." Lục Duy câu môi, duỗi tay ở trên mông y xoa nắn một phen.

"Phu quân." Lưu Hi đột nhiên bị đánh, có chút e lệ, đôi mắt mở to hơi sợ hãi nhìn phu quân, phu quân có phải không thích phu lang phóng đãng như vậy?

Lục Duy đem người ôm dậy, chăn trên người cả hai liền trượt xuống, lộ ra hai cơ thể thẳng thắng nhìn nhau, Tiểu phu lang vẫn sợ hãi, cúi đầu không dám nhìn hắn.

Lục Duy duỗi tay nâng cằm tiểu phu lang lên, nhìn cặp mắt kia đã mang theo lệ quang, nhẹ nhàng hôn lên đi, một chút lại tách ra, cái tay khác không an phận mà khiêu khích y: "Ta đánh làm phu lang đau sao?"

Lưu Hi nhẹ nhàng lắc đầu, đôi mắt hồng hồng tràn đầy ỷ lại, phu quân còn ôn nhu hôn y như vậy, nhất định là không có chán ghét y đúng không?

"Phu quân, Hi nhi làm ngươi giận rồi sao?" Lưu Hi có chút bất an mà hỏi.

Lục Duy cười khẽ, đem người một lần nữa ôm lại trong lòng ngực, tiểu đồ ngốc nguyên nhân là lo hắn sẽ giận dỗi, bàn tay không an phận nhẹ nhàng sờ qua chỗ mẫn cảm của y, nhìn người trong lòng xấu hổ đến nỗi thân thể run lên, tâm tình bất chợt tốt hẳn: "Hi Nhi tại sao lại nghĩ như vậy?"

Lưu Hi không dám nói dối, một bên tùy ý để phu quân khiêu khích, thời điểm trả lời âm thanh mang theo một tia động tình, nhưng chung quy vẫn là sợ hãi: "Hi Nhi vừa rồi phóng đãng, thỉnh phu quân trách phạt."

Lục Duy câu môi, duỗi tay thăm dò đến chỗ kia, phát hiện nó đã mềm mại ẩm ướt, thì ra ca nhi sau khi nhận lễ đều sẽ động tình như vậy, thế thì tiền diễn cùng hương cao đều không cần.

"Nơi này thật sự tốt rồi? Ta rất không thích tiểu phu lang thích lừa gạt nha." Lục Duy dùng ngón tay ở bên trong nhẹ nhàng thọc vào rút ra, cảm nhận được ở bên trong thịt non không ngừng co rút lại, ôn nhu hỏi.

Lưu Hi cực lực nhẫn nại, tay nhỏ bám vào cổ phu quân, thân mình run nhè nhẹ, bàn tay phu quân tiến nơi đó, tựa hồ muốn đem y hòa tan thành nước, thời khắc y trả lời thanh âm vẫn rất đỗi mềm mại: "Phu quân, Hi Nhi không dám lừa gạt phu quân, chỗ kia thật sự không có việc gì, chỉ là... chỉ là..."

Lục Duy mỉm cười không nói chuyện, chờ Tiểu phu lang đem lời nói ra hết.

Lưu Hi dừng một chút mới nhẹ nhàng mở miệng: "Chỉ là...tay phu quân ở bên trong.. chỗ kia.. chỗ kia của Hi Nhi... cũng muốn phu quân..."

Lục Duy nghe xong lời này, khóe miệng ý cười càng sâu, ngón tay hoạt động phạm vi lớn hơn nữa, khi thì mềm nhẹ lướt qua, khi thì thật mạnh ấn hạ, một cái tay khác cũng ở không ngừng khiêu khích tiểu Hi Hi, bức Tiểu phu lang ngã vào lòng ngực hắn thở dốc liên tục, rất nhanh sau đó tiểu Hi Hi liền phóng thích.

Lục Duy thu hồi tay, đem người còn chưa có hoàn hồn ôm vào trong ngực, thân thể tiểu phu lang so với trước đây càng thêm mẫn cảm, chỉ trêu chọc một chút liền như vậy,chỗ kia thì càng mềm mại, hắn có thể tưởng tượng ra nếu người anh em của hắn đi vào thì có bao nhiêu khoái cảm, thật là "thực sắc tính dã".

"Thực sắc tính dã": Một câu nói của Mạnh Tử, nghĩa là chuyện ham muốn ăn uống và tình dục là bản năng của con người. Ở đây ám chỉ anh công nhà mình rất háo sắc =))))

"Phu quân?" Lưu Hi nhẹ gọi một tiếng, phu quân xem ra không có tức giận.

"Vừa rồi đánh ngươi là sợ ngươi không chú ý thân thể của bản thân, dù thế nào cũng phải khiêu khích hầu hạ ta. Hi Nhi nhớ kỹ, phu quân vĩnh viễn sẽ không tức giận với Hi Nhi. Về sau lúc cầu hoan Hi nhi có thể chủ động nhiều chút, phu quân thật sự rất hài lòng, nhưng không được miễn cưỡng chính mình, có biết chưa?" Lục Duy hài hước mà nói, chỉ là biểu tình kia thật giống một tên háo sắc.

Lưu Hi gương mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng gật đầu, đáp: "Hi Nhi đã biết." Chỉ cần phu quân không sinh khí là tốt rồi.

Lục Duy nhìn Tiểu phu lang như vậy, ác tính lại nổi lên, hắn bắt lấy tay y đặt trên bộ vị dưới háng mình, ý vị thâm trường mà nhìn y một cái, mở miệng nói: "Hi Nhi nhớ kỹ cái gì? Nói phu quân nghe một chút ~"

Tay nhỏ của Lưu Hi không biết làm sao, mắt nhìn vật kia, không biết phu quân làm thế nào mà lại đẩy được vật to như vậy đi vào thân thể của y, nó quá lớn, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng vẫn không tỏ ra ghét bỏ. Thời điểm làm chuyện kia hắn vẫn tận tâm tận lực chiếu cố, nhìn khuông mặt tiểu phu lang đỏ bừng lại mở miệng nói

Nghe thấy phu quân hỏi chuyện, Tiểu phu lang trên mặt độ ấm lại bay lên một chút, thế nhưng y cũng không dám không mở miệng.

"Phu quân nói, vừa rồi đánh Hi nhi là bởi vì lo lắng Hi nhi không chú ý thân thể, còn nói... phu quân vĩnh viễn sẽ không tức giận với Hi nhi... còn có....còn có...muốn Hi nhi về sau chủ động cầu hoan nhiều hơn." Lưu Hi lắp bắp mà nói, tay nhỏ nắm vật nóng bỏng của phu quân, y cảm thấy hôm nay y thật là quá dâm đãng, cùng phu quân làm nhiều thứ như vậy.

Lục Duy câu môi, híp mắt hưởng thụ một hồi, ở trong tay tiểu phu lang phóng thích,ôm người còn không có phản ứng lại đây, nâng ót y cao lên bắt đầu hôn xuống, môi lưỡi triền miên, tóc đen đan vào nhau.

"Phu quân ~" Lưu Hi hít thở không thông mà buông ra, tay nhỏ gắt gao bám vào phu quân.

Lục Duy cười khẽ, tách ra hai chân y ra, động thân một cái liền tiến vào, nếu Tiểu phu lang không có việc gì, hắn còn nhẫn nhịn cái gi, ăn no rồi tính tiếp.

"Ân ~ phu quân." Lưu Hi ngước cổ lên,lời muốn nói tựa hồ không lọt ra khỏi miệng, kia chỗ kích thích quá lớn, y vừa bị tiến vào liền chịu không nổi, bên trong cố tình còn không chịu khống chế gắt gao co rút lại, giống như rất hoan nghênh phu quân tiến vào, y cầm lòng không đậu mà rên, ngâm, lại không biết một tiếng rên của y lại làm cự vật phía sau lại trướng lớn một vòng, bên trong cơ hồ muốn đem y nứt vỡ, độ ấm cơ hồ muốn đem y làm bỏng.

Lục Duy không nghĩ tới nơi đó không cần thầy dạy cũng hiểu, thịt non vừa thu lại co rụt lại, cuốn lấy hắn sảng khoái vô cùng, thoải mái mà than thở một tiếng, lập tức thúc eo một phát vận động liên tục.

Bất đồng với nụ hôn triền miên nhẹ nhàng bên trên, hạ thân lại không chút lưu tình va chạm, Tiểu phu lang chỉ có thể nằm ở nơi đó, tùy ý phu quân luận động, khoái cảm mà chỗ kia mang lại thật sự quá mức mãnh liệt, y bị kích thích tiết ra một lần rồi lại thêm một lần nữa.

Nước mắt trên mặt đều là bị khoái cảm bức đến tiết ra, y bị làm đến bất lực, mọi âm thanh đều bị cái hôn của phu quân ngăn cản rồi nuốt vào, khoái cảm mãnh liệt giống như muốn đem y bức điên. Y nhẹ nhàng lắc đầu, y nghĩ rằng chỉ cần cầu xin phu quân hắn nhất định sẽ buông tha y,nếu không thì ít nhất xin hắn làm chậm một chút, nhưng mới chỉ vừa hé miệng, thanh âm lại bị hạ thân va chạm phá tan, chỉ để lại những tiết thút thít không thành câu.

Lục Duy nhẹ nhàng hôn hôn mí mắt phu lang, nhu mềm liếm đi những giọt nước mắt động trên khóe mi, lại không chịu lưu tình tiết chế mà liên tục đòi hỏi, thẳng đến khi nhìn nhân nhi dưới thân mình bất lực khóc thút thít.

Hắn không biết sau khi ca nhi nhận lễ, chỗ kia lại càng trở nên mẫn cảm, chỉ cần một chút khiêu khích nhỏ liền bức phu lang thoát ra tiếng rên kiều mị.

Giờ khắc này, hắn thừa nhận chính mình quá mức điên cuồng, hận không thể đem Tiểu phu lang hủy xương nhập vào thân thể mình, hàng đêm triền miên.

Chờ đến lúc Lục Duy thỏa mãn ngừng lại,thời khắc đã là nửa đêm, khăn trải giường nguyên bản trắng tinh giờ đây đã dính đầy tạp vật màu trắng đục của hắn cùng phu lang, cảm giác có chút dính dính.

Tiểu phu lang đã sớm bị làm đến hôn mê, giữa mày tràn đầy mỏi mệt, đầu tóc đen cũng xõa bung trên mặt giường, cổ, xương quai xanh, toàn thân trên dưới của y đều là dấu vết hắn lưu lại, tay nhỏ lại vẫn nắm chặt tay hắn, hai chân vô lực mở ra, đùi trong bị cọ xát đến đỏ bừng, chỗ kia chảy ra rất nhiều bạch trọc trắng đục, thoạt nhìn dâm uế cực kỳ.

Lục Duy yêu thương mà bế người lên, dùng quần áo quấn y kỹ lưỡng, lần sau có làm tốt nhất vẫn nên tiết chế một chút, tuy rằng chỗ kia không có sưng như lần đầu, nhưng vẫn có thể nhìn ra trong thời gian ngắn không thể khép lại được, sợ ngày mai Tiểu phu lang lại khó chịu.

Đêm khuya, trong nhà Lục Duy đèn đuốc sáng trưng, Lục Duy đang ở thau tắm giúp Tiểu phu lang rửa sạch thân thể, Tiểu phu lang vô lực mà dựa trên người hắn. Y nhu thuận để yên cho Lục Duy tẩy rửa, từ trên xuống dưới, chỉ là thời điểm rửa tới chỗ kia, y quá mức mẫn cảm, ở trong mộng vẫn nhẹ nhàng khóc thút thít.

Thời điểm Lục Duy đem người ôm về phòng, thay đổi chăn giường, lại mang tới thuốc mỡ, cẩn thận bôi ở chỗ kia, sau đó buông rèm trướng, đồng lòng cùng nhau thiếp đi.

________________________________________________________

Các bác có thấy thịt hôm nay ngon hơn mọi lần không? "v") tác giả rộng lượng cho thêm chút thịt vào khẩu phần đấy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương