Quân Tiểu Nam đi vào thang máy, lập tức đi thẳng lên tầng mươi hai mươi ba.Nơi này có một phòng tập thể thao siêu sang trọng vô cùng đắt đỏ, bình thường những người thuộc tầng lớp lãnh đạo sẽ đến đây nghỉ trưa, hoặc những người hưu nhàn sẽ đến đây vào buổi tối để thư giãn.Hiện tại, đại sảnh của phòng tập này vô cùng vắng vẻ, những dụng cụ thể dục tân tiến nhất đều tiện nghi cho Quân Tiểu Nam.Bất quá hiện tại cô cũng chẳng có thời gian để ý đến mấy thứ này, Quân Tiểu Nam đang nhìn thân thể mới của bản thân trong gương.

Sau đó không nhịn được bật cười thành tiếng.Tóc bết dính kết chặt lại với nhau, trên đầu còn có một vài sinh vật mà cô không thể gọi tên.Da thú trên người càng khó coi hơn, rất nhiều chỗ trên người đều không được che lấp, chỉ che đậy những chỗ thật sự quan trọng.Mặt, cổ cùng với tay chân, chỉ cần nơi nào hở ra ngoài đều được bao trùm bởi một lớp đất thật dày…Những lúc sưởi ấm, chỉ cần một chút mồ hôi chảy ra thì những người ở nơi này sẽ tận dụng nó để tẩy sạch bụi bẩn trên người.Với dáng vẻ này, nếu đến Lam Tinh làm ăn mày, chắc chắn cô sẽ là người xin được nhiều cơm canh nhất.Thôi, có thể xưng vương xưng bá trong đám ăn mày thì có gì đáng để vui mừng.


Tốt nhất là cô nên nhanh chóng chạy đi tắm rửa!Chỉ cần bật công tắc máy nước nóng lạnh thì có thể sử dụng cả điện và nước.

Sau một phen kì kì cọ cọ, ai ôi, đúng thật là không chịu nổi, đất bùn trên cơ thể bày đủ để mang đi trồng ấy chứ!Sau hơn một giờ đồng hồ điên cuồng tắm rửa, cuối cùng Quân Tiểu Nam mới cảm thấy bản thân giống một con người.Trên cơ thể cô đã tắm rửa sạch sẽ nhưng phần đầu tóc thật sự không thể xử lý được.Quanh năm suốt tháng sống giữa bùn đất và gió cát đã khiến mái tóc kết dính lại với nhau như đống phân chó, mái tóc và thân thể cô dường như tách ra, tự hình thành một hệ sinh thái riêng biệt.Quân Tiểu Nam cầm kéo đến, roẹt roẹt răng rắc vài cái mới cảm thấy thoải mái một chút.Cô tự an ủi bản thân, kiểu tóc ngắn này hiện đang là xu hướng thời thượng đấy.Lúc này cô mới có tâm tình đứng soi gương, cẩn thận quan sát kỹ gương mặt của thân thể này.Mắt to, miệng nhỏ, ngũ quan mang một cảm giác cuồng dã lập thể, tính công kích tuyệt đối là một trăm phần trăm.Phần eo quá gầy yếu, nhìn qua trông có vẻ như không được ăn uống đầy đủ chất dinh dưỡng.May mắn là đôi chân này khá dài, hơn nữa sau khi tẩy đi bùn đất bám trên da thì cũng được tính là trắng trẻo.Không tồi, đây mới là dáng vẻ của người sống, chỉ cần chăm sóc thật tốt chắc chắn tương lai lớn lên cũng không tệ.“Ục ục ục…” Bụng của cô bắt đầu biểu tình, thật là đói a!Nhưng hiện tại cả người cô vẫn còn đang trần trụi, biết chạy đi đâu để tìm kiếm quần áo bây giờ?Quân Tiểu Nam bước vào trong thang máy, nhìn bảng hướng dẫn, khu vực thời trang nữ… quần áo mùa đông, oke, lên tầng hai mươi lăm!Cô tùy tiện chọn lựa một ít nội y cùng áo ngoài, sau đó lại mặc thêm một chiếc áo lông vũ thật dày và đôi ủng đi tuyết, khi soi gương, cô cảm thấy bản thân có thể sống trong tòa nhà này cả đời!Bất quá ngẫm lại, nếu quanh năm suốt tháng chỉ quanh quẩn một mình thì thật sự không thú vị.Bụng cô vẫn không ngừng phát ra âm thanh kháng nghị, thúc giục Quân Tiểu Nam nhanh chóng đi tìm đồ ăn.

Vì vậy cô liền cấp tốc chạy đến tầng B1 - nơi bán thức ăn nhanh.Cô hung hăng cắn vài miếng Hamburger thật to, lại uống ừng ừng một hơi Coca đá lạnh, khà…..


rốt cuộc cô cũng sống lại rồi!Không nghĩ đến sức ăn của thân thể khô quắt này cũng khá lớn! Lúc trước cô cũng không thể nào ăn nhiều liên tục như vậy, hẳn là do cơ thể này đã đói quá mức!Sau khi ăn uống no nê, Quân Tiểu Nam ném rác vào thùng rác, sau đó liền ngạc nhiên nhìn thấy rác đã hoàn toàn biến mất, tựa như cô chưa từng đến đây.

Cao cấp, thật là quá cao cấp!Hơn nữa, vị trí vừa nãy cô lấy thức ăn đã tự động bổ sung thêm một phần với số lượng và chủng loại thực phẩm giống như trước.Nơi này đúng là một kho báu biết bảo vệ môi trường!Khi đã ăn uống no đủ, cô cũng nên ra ngoài nhìn ngắm một chút.


Quân Tiểu Nam không hề do dự, chỉ cần trong đầu xuất hiện ý niệm liền một lần nữa quay trở về sơn động mà cả nhà dã nhân kia đang cư trú.Một lần nữa hiện thân, Quân Tiểu Nam liền cảm thấy có chút xấu hổ, tại sao mọi người lại nhìn cô chằm chằm như thế….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương