Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngọt Văn
-
Chương 35:
Cũng không phải, không có Trì gia, không có Lục gia, chẳng lẽ một mình cô không có dũng khí sống tiếp? Không thể trở nên xuất sắc hơn?
Hay là sống tốt thì nên bị công kích, nên nói cô vô tâm vô phế? Vậy nếu như sống không tốt, thành tích thi cũng không tốt, có phải là nói cô là bùn nhão không trát được tường? Hay là nói cô rời khỏi Trì gia Lục gia thì không sống nổi?
Lòng người a, hâm mộ và đố kỵ đều có, nhìn thấy người khác sống tốt liền bóp méo thế giới quan của người khác.
Cuộc họp báo lần này, nhất là cuộc phản kích cuối cùng của Lục Hòa Ngọc, không chỉ làm cho lãnh đạo trường Nhị Trung tức giận còn làm cho học sinh trường Nhị Trung điên cuồng hô Lục Hòa Ngọc thật khí phách, nên giết chết những người này, thi tốt thì nên bị nghi ngờ? Vậy nếu là người khác thi được thủ khoa quốc gia thì đã bị oan chết.
Huống chi đề thi đại học từ trước đến nay đều được bảo mật cẩn thận, độ bảo mật đạt mức cao nhất, làm sao có thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài.
Sau cuộc họp báo, Lục Hòa Ngọc nhận được thư trúng tuyển của đại học Thủ Đô do giáo viên đưa tới liền nhanh chóng rời đi.
Làm Lục Hòa Ngọc trăm triệu lần không nghĩ tới chính là trường học lại cho cô mười vạn tiền thưởng, còn có tiền thưởng trong thành phố, cô cầm gần hai mươi vạn tệ, trong lúc nhất thời cảm thấy làm thủ khoa thật đúng là không tệ.
Lại không biết tiền thưởng mười vạn của trường là có người mượn tay nhà trường đưa cho cô, để cô không phải vất vả vì cuộc sống sau này.
Thậm chí trường học còn vì cô tổ chức một bữa tiệc tri ân thầy cô, ngay từ đầu Lục Hòa Ngọc còn có chút hoang mang, lãnh đạo trường Nhị Trung có tiền như vậy? Còn thuê cả khách sạn mà tổ chức tiệc tri ân? Còn có tiền thưởng mười vạn.
Chờ Lục Hòa Ngọc phục hồi tinh thần mới nhận ra có điều không đúng, mấy lần hỏi giáo viên chủ nhiệm, đều không có được bất kỳ tin tức gì, Lục Hòa Ngọc âm thầm nhíu mày, không phải là Trì gia hay Lục gia làm chứ? Nhưng Lục Hòa Ngọc cũng chỉ hoài nghi mà thôi, nếu là Trì gia làm thì chắc chắn sẽ trực tiếp tìm tới cửa, ông cụ Trì sẽ không ngốc đến mức may áo cưới cho người khác, Lục gia lại càng không có khả năng, cô có chút nghĩ không ra, rốt cuộc là ai đang giúp mình đây?
Chung Cảnh Tri ở thủ đô xa xôi nếu biết mình làm chuyện tốt, danh tiếng cuối cùng lại rơi vào tay Lục gia cùng Trì gia, không biết có tức đến hộc máu hay không.
Bữa tiệc kết thúc, lúc mấy người đi ra cùng nhau ngồi xuống uống trà, Cao Ninh liền kéo Lục Hòa Ngọc đến nhà mình chơi, nói cái gì nếu không phải có cô hỗ trợ, cô ấy khẳng định không thi vào đại học thành phố A với điểm cao như vậy, lần này thành tích thi đại học có thể nói là cao nhất từ trước đến nay của cô ấy, đứng thứ 20 toàn trường, như một con hắc mã phi nhanh vậy.
Diệp Hàm cũng không cam lòng chậm trễ kéo Lục Hòa Ngọc về nhà cô ấy trước, tuy rằng cô ấy lấy tư cách là sinh viên nghệ thuật trúng tuyển vào đại học A, các môn văn hóa từ trước đến nay đều yếu, thế nhưng vẫn có thể đạt tới chỉ tiêu tuyển sinh.
"Nếu không hai nhà các cậu cùng nhau mời tớ ăn một bữa cơm ở bên ngoài được không?" Lục Hòa Ngọc cũng không phải rất thích đến nhà người khác, luôn cảm thấy đến nhà người khác có chút không được tự nhiên, nhất là còn có trưởng bối ở đây, vậy càng thêm không được tự nhiên.
Cao Ninh cùng Diệp Hàm liếc nhau một cái, suy nghĩ một chút cảm thấy cũng được, nói: "Cũng tốt, vậy khi nào cậu có thời gian? Chúng ta đặt chỗ ở đây là được.”
"Tối mai đi, mấy ngày nay mình có một số việc cần xử lý một chút." Lục Hòa Ngọc cười nói.
"A, kỳ nghỉ hè có muốn đi du lịch với bọn mình không? Anh trai nói sẽ đưa mình đến Biển Aegean, miễn phí." Diệp Hàm chớp chớp mắt hỏi Lục Hòa Ngọc.
"Có thể tớ sẽ đến nhà bà ngoại ở thủ đô chơi một thời gian, Hòa Ngọc cậu có phải đến thủ đô hay không? Đến lúc đó mình đi tìm cậu chơi có được không?" Cao Ninh cũng hỏi theo.
"Còn cậu thì sao, đi du lịch chụp thêm vài tấm ảnh gửi tới đây cho tớ xem cảm thụ một chút, tớ không đi đâu, anh em các cậu đi chơi vui vẻ." Lục Hòa Ngọc đưa tay xoa xoa đỉnh đầu Diệp Hàm, người nhà người ta đi du lịch cô xen vào thì tính là cái gì, còn về Cao Ninh rất dễ giải quyết, vì vậy cô nói: "Được rồi, có cơ hội cùng nhau đi leo Trường Thành.”
"Không được, tớ phải nói anh tớ dẫn tớ đến thủ đô, tớ cũng chưa từng leo Vạn Lý Trường Thành." Diệp Hàm đại khái là bởi vì sau khi thi đại học xong, lại thi đậu đại học A, tâm tình đặc biệt tốt, quên mất hình tượng mà vỗ bàn đứng lên, âm thanh lại lớn, trong quán trà yên tĩnh này lại trở nên rất lớn, thật xấu hổ mà.
Trong nháy mắt, những khách hàng khác đều nhịn không được ghé mắt nhìn lại, có người bởi vì đột nhiên bị quấy rầy nhịn không được liếc mắt nhìn các cô một cái.
Diệp Hàm đỏ mặt, vội vàng ngồi xuống che mặt không dám gặp ai.
Lục Hòa Ngọc và Cao Ninh cũng cảm thấy có chút xấu hổ, đều muốn che mặt nói không quen biết người này, lúc những khách hàng khác nhìn lại đây, Lục Hòa Ngọc và Cao Ninh chỉ ngượng ngùng nở nụ cười, tỏ vẻ xin lỗi.
Đại khái bởi vì như vậy, mấy người cũng có chút ngồi không yên, vì thế trả tiền cùng đi dạo phố, dù sao hôm nay tụ tập, cũng không biết khi nào mới có cơ hội gặp lại, Lục Hòa Ngọc tự nhiên cũng sẽ không cự tuyệt yêu cầu của bạn tốt.
Hay là sống tốt thì nên bị công kích, nên nói cô vô tâm vô phế? Vậy nếu như sống không tốt, thành tích thi cũng không tốt, có phải là nói cô là bùn nhão không trát được tường? Hay là nói cô rời khỏi Trì gia Lục gia thì không sống nổi?
Lòng người a, hâm mộ và đố kỵ đều có, nhìn thấy người khác sống tốt liền bóp méo thế giới quan của người khác.
Cuộc họp báo lần này, nhất là cuộc phản kích cuối cùng của Lục Hòa Ngọc, không chỉ làm cho lãnh đạo trường Nhị Trung tức giận còn làm cho học sinh trường Nhị Trung điên cuồng hô Lục Hòa Ngọc thật khí phách, nên giết chết những người này, thi tốt thì nên bị nghi ngờ? Vậy nếu là người khác thi được thủ khoa quốc gia thì đã bị oan chết.
Huống chi đề thi đại học từ trước đến nay đều được bảo mật cẩn thận, độ bảo mật đạt mức cao nhất, làm sao có thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài.
Sau cuộc họp báo, Lục Hòa Ngọc nhận được thư trúng tuyển của đại học Thủ Đô do giáo viên đưa tới liền nhanh chóng rời đi.
Làm Lục Hòa Ngọc trăm triệu lần không nghĩ tới chính là trường học lại cho cô mười vạn tiền thưởng, còn có tiền thưởng trong thành phố, cô cầm gần hai mươi vạn tệ, trong lúc nhất thời cảm thấy làm thủ khoa thật đúng là không tệ.
Lại không biết tiền thưởng mười vạn của trường là có người mượn tay nhà trường đưa cho cô, để cô không phải vất vả vì cuộc sống sau này.
Thậm chí trường học còn vì cô tổ chức một bữa tiệc tri ân thầy cô, ngay từ đầu Lục Hòa Ngọc còn có chút hoang mang, lãnh đạo trường Nhị Trung có tiền như vậy? Còn thuê cả khách sạn mà tổ chức tiệc tri ân? Còn có tiền thưởng mười vạn.
Chờ Lục Hòa Ngọc phục hồi tinh thần mới nhận ra có điều không đúng, mấy lần hỏi giáo viên chủ nhiệm, đều không có được bất kỳ tin tức gì, Lục Hòa Ngọc âm thầm nhíu mày, không phải là Trì gia hay Lục gia làm chứ? Nhưng Lục Hòa Ngọc cũng chỉ hoài nghi mà thôi, nếu là Trì gia làm thì chắc chắn sẽ trực tiếp tìm tới cửa, ông cụ Trì sẽ không ngốc đến mức may áo cưới cho người khác, Lục gia lại càng không có khả năng, cô có chút nghĩ không ra, rốt cuộc là ai đang giúp mình đây?
Chung Cảnh Tri ở thủ đô xa xôi nếu biết mình làm chuyện tốt, danh tiếng cuối cùng lại rơi vào tay Lục gia cùng Trì gia, không biết có tức đến hộc máu hay không.
Bữa tiệc kết thúc, lúc mấy người đi ra cùng nhau ngồi xuống uống trà, Cao Ninh liền kéo Lục Hòa Ngọc đến nhà mình chơi, nói cái gì nếu không phải có cô hỗ trợ, cô ấy khẳng định không thi vào đại học thành phố A với điểm cao như vậy, lần này thành tích thi đại học có thể nói là cao nhất từ trước đến nay của cô ấy, đứng thứ 20 toàn trường, như một con hắc mã phi nhanh vậy.
Diệp Hàm cũng không cam lòng chậm trễ kéo Lục Hòa Ngọc về nhà cô ấy trước, tuy rằng cô ấy lấy tư cách là sinh viên nghệ thuật trúng tuyển vào đại học A, các môn văn hóa từ trước đến nay đều yếu, thế nhưng vẫn có thể đạt tới chỉ tiêu tuyển sinh.
"Nếu không hai nhà các cậu cùng nhau mời tớ ăn một bữa cơm ở bên ngoài được không?" Lục Hòa Ngọc cũng không phải rất thích đến nhà người khác, luôn cảm thấy đến nhà người khác có chút không được tự nhiên, nhất là còn có trưởng bối ở đây, vậy càng thêm không được tự nhiên.
Cao Ninh cùng Diệp Hàm liếc nhau một cái, suy nghĩ một chút cảm thấy cũng được, nói: "Cũng tốt, vậy khi nào cậu có thời gian? Chúng ta đặt chỗ ở đây là được.”
"Tối mai đi, mấy ngày nay mình có một số việc cần xử lý một chút." Lục Hòa Ngọc cười nói.
"A, kỳ nghỉ hè có muốn đi du lịch với bọn mình không? Anh trai nói sẽ đưa mình đến Biển Aegean, miễn phí." Diệp Hàm chớp chớp mắt hỏi Lục Hòa Ngọc.
"Có thể tớ sẽ đến nhà bà ngoại ở thủ đô chơi một thời gian, Hòa Ngọc cậu có phải đến thủ đô hay không? Đến lúc đó mình đi tìm cậu chơi có được không?" Cao Ninh cũng hỏi theo.
"Còn cậu thì sao, đi du lịch chụp thêm vài tấm ảnh gửi tới đây cho tớ xem cảm thụ một chút, tớ không đi đâu, anh em các cậu đi chơi vui vẻ." Lục Hòa Ngọc đưa tay xoa xoa đỉnh đầu Diệp Hàm, người nhà người ta đi du lịch cô xen vào thì tính là cái gì, còn về Cao Ninh rất dễ giải quyết, vì vậy cô nói: "Được rồi, có cơ hội cùng nhau đi leo Trường Thành.”
"Không được, tớ phải nói anh tớ dẫn tớ đến thủ đô, tớ cũng chưa từng leo Vạn Lý Trường Thành." Diệp Hàm đại khái là bởi vì sau khi thi đại học xong, lại thi đậu đại học A, tâm tình đặc biệt tốt, quên mất hình tượng mà vỗ bàn đứng lên, âm thanh lại lớn, trong quán trà yên tĩnh này lại trở nên rất lớn, thật xấu hổ mà.
Trong nháy mắt, những khách hàng khác đều nhịn không được ghé mắt nhìn lại, có người bởi vì đột nhiên bị quấy rầy nhịn không được liếc mắt nhìn các cô một cái.
Diệp Hàm đỏ mặt, vội vàng ngồi xuống che mặt không dám gặp ai.
Lục Hòa Ngọc và Cao Ninh cũng cảm thấy có chút xấu hổ, đều muốn che mặt nói không quen biết người này, lúc những khách hàng khác nhìn lại đây, Lục Hòa Ngọc và Cao Ninh chỉ ngượng ngùng nở nụ cười, tỏ vẻ xin lỗi.
Đại khái bởi vì như vậy, mấy người cũng có chút ngồi không yên, vì thế trả tiền cùng đi dạo phố, dù sao hôm nay tụ tập, cũng không biết khi nào mới có cơ hội gặp lại, Lục Hòa Ngọc tự nhiên cũng sẽ không cự tuyệt yêu cầu của bạn tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook