Xuyên Vào Tiểu Thuyết Bẻ Cong Nam Chính
-
Chương 3
Khi mọi người thấy anh đi xuống lầu thì liền điều chỉnh lại tâm tư, nụ cười lại nở trên môi đánh tan cái không khí im lặng đến đánh sợ ấy. Mẹ anh cười nói:
- Con xuống rồi đi ăn cơm thôi mẹ dọn xong hết rồi.
Anh nghe vậy liền vâng lời trong bữa ăn cơm tưởng chừng như ấm áp ấy anh lại cảm thấy được một tia lo lắng, sợ hãi đang len lõi ở trong không khí ấm áp ấy. Mẹ anh gắp cho anh quá trời thức ăn, ba anh dặn dò anh:
- Về sau làm việc gì thì cũng phải quan tâm tới mình nghe chưa. Gặp chuyện gì thì cũng phải suy nghĩ cho thật kĩ đặc biệt đừng có vội tin tưởng người khác dù cho người đó nhìn có ngây thơ trong sáng như thế nào. Con nên nhớ cái câu đừng nhìn người mà bắt hình dong, mấy ai lấy thước mà đo lòng người chỉ có như vậy con mới không bị người khác lừa
Nghe ông nói vậy, anh vâng lời nhưng vẫn thấy quái quái là tại sao ba anh nói với giọng nghẹn ngào, đặc biệt là câu đừng vội tin người khác. Anh nhìn ba người thì bắt gặp mẹ anh nước mắt chảy ra, anh vội hỏi:
- Sao mẹ lại khóc.
Mẹ anh nói:
- Đâu có tại có con gì bay vào mắt mẹ ấy mà. Con ăn nhiều vào, sao lại gầy vậy con.
Anh gật đầu, mặc dù thấy quái lạ. Kết thúc bữa ăn, mọi người tập chung ở phòng khách. Cô hỏi:
- Anh hồi nãy lên trên phòng có đọc truyện mà em đưa chưa.
Anh đáp:
- Chưa, mà anh nhớ truyện ban đầu anh thấy nó ở trong xe mà lúc anh vào phòng nó lại ở dưới đất.
Mẹ anh nói:
- Con đừng có đùa làm gì có chuyện quyển sách nó tự chạy lên lầu được. Chắc tại con mệt quá nên vậy đó, kệ đi.
Nghe mẹ anh nói vậy anh liền thôi, trò chuyện một hồi liền tới giờ ngủ mọi người đều về phòng hết.
Phòng ngủ của Ngạo Thiên
Anh vào phòng liền lên giường đã thấy quyển sách nằm ở kệ giường mặc dù trước đó anh không hề nhặt lên. Tính mặc kệ nhưng không hiểu sao như có thế lực nào đó cứ thúc đẩy anh mở quyển sách đó ra. Anh đọc hết quyển sách thì chỉ thấy nó não tàn, nữ nhân vật chính tên là Bạch Mộng Tuyết con nhà khá giả, có một lần đi trên đường lỡ đụng phải nam nhân vật chính Diệp An Thần. Ban đầu nữ chính lôi kéo nam chính nói gì mà đụng người khác thì phải đền tiền, nữ. chính quăng tiền vào mặt nam chính. Chính vì hành động đó mà nam chính để ý tới nữ chính rồi y như bao nhiêu tiểu thuyết teen ngôn tình nam phản diện nữ pháo hôi chia rẽ tình yêu của đôi nam nữ chính. Đặc biệt là tên nam phản diện trùng tên với anh, nam phản diện ấy yêu thích nam chính nhiều lần tìm cách hại nữ chính rồi rốt cuộc bị nam chính giết. Tóm lược lại thật là tào lao từ nhân vật chính đến phụ sau khi đọc xong anh liền gấp quyển tiểu thuyết ấy và tắt đèn đi ngủ.
Khi anh đi ngủ thì không phát hiện rằng cái luồn sáng lần thứ hai xuất hiện, ở trước cửa phòng anh đột nhiên mở ra ba mẹ anh em gái anh xuất hiện nhìn anh từ từ tan biến, họ không thể nào giúp anh được lần này chỉ có anh tự giúp mình thôi. Bánh xe định mệnh đã khởi động.
- Con xuống rồi đi ăn cơm thôi mẹ dọn xong hết rồi.
Anh nghe vậy liền vâng lời trong bữa ăn cơm tưởng chừng như ấm áp ấy anh lại cảm thấy được một tia lo lắng, sợ hãi đang len lõi ở trong không khí ấm áp ấy. Mẹ anh gắp cho anh quá trời thức ăn, ba anh dặn dò anh:
- Về sau làm việc gì thì cũng phải quan tâm tới mình nghe chưa. Gặp chuyện gì thì cũng phải suy nghĩ cho thật kĩ đặc biệt đừng có vội tin tưởng người khác dù cho người đó nhìn có ngây thơ trong sáng như thế nào. Con nên nhớ cái câu đừng nhìn người mà bắt hình dong, mấy ai lấy thước mà đo lòng người chỉ có như vậy con mới không bị người khác lừa
Nghe ông nói vậy, anh vâng lời nhưng vẫn thấy quái quái là tại sao ba anh nói với giọng nghẹn ngào, đặc biệt là câu đừng vội tin người khác. Anh nhìn ba người thì bắt gặp mẹ anh nước mắt chảy ra, anh vội hỏi:
- Sao mẹ lại khóc.
Mẹ anh nói:
- Đâu có tại có con gì bay vào mắt mẹ ấy mà. Con ăn nhiều vào, sao lại gầy vậy con.
Anh gật đầu, mặc dù thấy quái lạ. Kết thúc bữa ăn, mọi người tập chung ở phòng khách. Cô hỏi:
- Anh hồi nãy lên trên phòng có đọc truyện mà em đưa chưa.
Anh đáp:
- Chưa, mà anh nhớ truyện ban đầu anh thấy nó ở trong xe mà lúc anh vào phòng nó lại ở dưới đất.
Mẹ anh nói:
- Con đừng có đùa làm gì có chuyện quyển sách nó tự chạy lên lầu được. Chắc tại con mệt quá nên vậy đó, kệ đi.
Nghe mẹ anh nói vậy anh liền thôi, trò chuyện một hồi liền tới giờ ngủ mọi người đều về phòng hết.
Phòng ngủ của Ngạo Thiên
Anh vào phòng liền lên giường đã thấy quyển sách nằm ở kệ giường mặc dù trước đó anh không hề nhặt lên. Tính mặc kệ nhưng không hiểu sao như có thế lực nào đó cứ thúc đẩy anh mở quyển sách đó ra. Anh đọc hết quyển sách thì chỉ thấy nó não tàn, nữ nhân vật chính tên là Bạch Mộng Tuyết con nhà khá giả, có một lần đi trên đường lỡ đụng phải nam nhân vật chính Diệp An Thần. Ban đầu nữ chính lôi kéo nam chính nói gì mà đụng người khác thì phải đền tiền, nữ. chính quăng tiền vào mặt nam chính. Chính vì hành động đó mà nam chính để ý tới nữ chính rồi y như bao nhiêu tiểu thuyết teen ngôn tình nam phản diện nữ pháo hôi chia rẽ tình yêu của đôi nam nữ chính. Đặc biệt là tên nam phản diện trùng tên với anh, nam phản diện ấy yêu thích nam chính nhiều lần tìm cách hại nữ chính rồi rốt cuộc bị nam chính giết. Tóm lược lại thật là tào lao từ nhân vật chính đến phụ sau khi đọc xong anh liền gấp quyển tiểu thuyết ấy và tắt đèn đi ngủ.
Khi anh đi ngủ thì không phát hiện rằng cái luồn sáng lần thứ hai xuất hiện, ở trước cửa phòng anh đột nhiên mở ra ba mẹ anh em gái anh xuất hiện nhìn anh từ từ tan biến, họ không thể nào giúp anh được lần này chỉ có anh tự giúp mình thôi. Bánh xe định mệnh đã khởi động.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook