"Bá, nha!"

Thấy Nhu Nhu nghiêng đầu khó hiểu nhìn mình, Phí Chấp Diên vuốt nhẹ lòng bàn tay ngứa ngáy của mình.


Quá mềm, quá yếu ớt.


Phí Chấp Diên nhắm mắt lại, cảm thấy nếu vừa rồi mình dùng lực lớn hơn, nhóc con có lẽ đã biến thành một vũng bùn thịt.


Cảm thấy không còn sự vuốt ve yêu thương trên đầu, Nhu Nhu giơ cánh tay nhỏ bé lên, tự xoa đầu nhỏ của mình.


Có lẽ là bởi vì vừa được ba ba xoa đầu nên trong lòng cậu đột nhiên hơi tủi thân.


Thời điểm chờ đợi trong không gian u tối cũng không thấy tủi thân, lúc không tìm được ba ba cũng không thấy tủi thân, nhưng khi được ba ba xoa đầu, Nhu Nhu thật sự muốn khóc.


"Bá, tối ô…"

Nhu Nhu khua tay múa chân và nói, nhìn Phí Chấp Diên với đôi mắt ươn ướt, muốn nói với anh rằng nơi mình ở trước khi đến đây tối tăm đến mức nào.


Nhưng mà Nhu Nhu không cảm thấy sợ hãi chút nào, vì để được nhìn thấy ba ba, cậu vẫn ngoan ngoãn thu mình trong không gian nho nhỏ của khoang truyền tống…


Sau đó đột nhiên hỗn loạn một chút, cậu nhìn thấy ba ba!

Nghĩ đến đây, hai mắt Nhu Nhu sáng lên, vui vẻ khoe hàm răng trắng tinh của mình.


Phí Chấp Diên nhìn nhóc con không biết đang cười ngây ngô cái gì, sự khô khan trong lòng bỗng chốc biến mất.


"Cười cái gì.

"

Phí Chấp Diên nói với giọng điệu ghét bỏ, giơ tay ra xách nhóc con lên.


Nhu Nhu đột nhiên bị xách bay lên không trung, đôi mắt tròn xoe mở to, phấn khích quẫy đuôi cá lần nữa, mặt đối mặt với Phí Chấp Diên.


"Bá ~ nha nha!"

Cậu vung đuôi cá màu lam về phía trước, đôi tay nhỏ khua khoắng trong không trung, cố gắng đến gần ba ba.


Phí Chấp Diên ôm gáy nhóc con, nhìn từ trên xuống dưới một cách cẩn thận.



Nhóc con khoảng chừng hai tuổi, đôi mắt trong veo sau khi rơi nước mắt sạch sẽ như được rửa bằng nước, không có chút vẩn đυ.

c.


Nụ cười đáng yêu trên khuôn mặt nhóc con phần nào khiến Phí Chấp Diên nhớ đến ánh nắng vừa xuất hiện trên bầu trời.


Đều rực rỡ và tươi sáng như nhau.


***

Hệ thống cuối cùng cũng bổ sung được chút năng lượng, nó vừa online, suýt đã bị cảnh tượng trước mắt hù chết.


Chít mọe rồi! Sao lại trực tiếp truyền tống Nhu Nhu đến trước mặt boss phản diện của thế giới này!

Thôi toi rồi.


Trong nháy mắt, hệ thống cảm giác như lõi của mình ngừng hoạt động.


***

Nhu Nhu bị xách lên giữa không trung, không những không cảm thấy sợ hãi mà còn quẫy mạnh đuôi cá nhỏ của mình.


Đuôi cá dường như không có xương, mềm mại, có thể tạo thành nhiều hình dạng khác nhau.


"Bá! Nha ~"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương