Mục Tử Ca bụng cũng đói, cô lấy ra một đĩa bánh bao từ tủ lạnh, chuẩn bị nấu nước sôi làm bánh bao.
“Ừm, tôi cũng thích ăn bánh bao, có thể nấu thêm một chút không?” Một giọng nói không chút xấu hổ từ phía sau vang lên.
Mục Tử Ca lắc đầu, từ chối ngay lập tức: “Xin lỗi, ở đây chỉ đủ cho tôi và bạn trai tôi ăn, không có phần của cô đâu.”
Nói xong, cô không để ý đến cô ta nữa, đun nước lạnh cho sôi lên.
Trong không gian còn có hai thùng nước khoáng, tạm thời cô không cần lo lắng về vấn đề nước, hầu hết thực phẩm cũng đều ở trong không gian.
Ôn Tư Nguyệt nghe đến hai từ "bạn trai", ánh mắt lập tức sáng lên.

Trước đây, cô đã có cơ hội gặp bạn trai của Mục Tử Ca.

Anh ta còn đẹp trai hơn cả những ngôi sao nổi tiếng trên tivi nữa, thật đáng ghen tị.
Cô ta nhìn xuống bộ đồ ngủ đang mặc, quên không mặc áo lót khi ra ngoài rồi, thật tốt!
Cô ta luôn tự tin vào vẻ đẹp và thân hình bốc lửa của bản thân.

Đàn ông ấy à~ Phụ nữ trưởng thành vẫn hơn là những cô nàng loli chứ nhỉ?

Cô ta không tin, không có con mèo nào lại không muốn tìm chút thịt ngon!
Mục Tử Ca hoàn toàn không biết " chị em trà xanh" của mình đang nghĩ gì.
“Anh Lãnh vẫn chưa dậy sao? Có cần tôi đi gọi anh ấy dậy ăn không?”
Giọng của Ôn Tư Nguyệt nhẹ nhàng, nghe như thể đó là một chuyện rất bình thường.
Mục Tử Ca cầm một bát bánh bao đi đến bàn ăn, ngồi xuống.

Hai mắt cô nhìn chằm chằm vào đối phương:
“Cô vừa nói gì? Cô có bị bệnh không nói tiếng?”
“Cô...!cô sao có thể mắng tôi như vậy? Tôi không có ý gì khác.”
Ôn Tư Nguyệt lúng túng giải thích, ánh mắt chột dạ, không dám nhìn thẳng..
Hừ! Cứ đợi đấy! Sau khi quyến rũ được bạn trai của Mục Tử Ca, để xem đến lúc đó cô ta sẽ khóc cầu xin mình thế nào.

Cũng có gì hơn mình đâu chứ? Chỉ dựa vào việc còn trẻ hơn mình một xíu thôi mà!
Ai biết được là một ngày nào đó, cô ta trở thành một con zombie xấu xí ghê tởm thì sao! Người bạn trai này, nhất định phải là của cô - Ôn Tư Nguyệt!
“Haha, thu bớt lại cái suy nghĩ đáng khinh của cô lại đi! Cô không đẹp bằng tôi, có ý nghĩ khác thì cũng không thay đổi được gì đâu? Đừng tự để mình rước lấy nhục nhã đáng xấu hổ.”
Mục Tử Ca nháy mắt với cô ta, vẻ mặt kiêu ngạo.

Cô tự tin giương gương mặt trái xoan trắng nõn của mình, như thể đang khoe khoang: “Có phải cô ghen tị với tôi không?”
Ôn Tư Nguyệt tức đến nghiến răng nghiến lợi, không muốn gây chuyện ngay lúc này, đành phải nhẫn nhịn cười đáp lại: “Đúng, cô đẹp.”
Sau đó, như nghĩ tới điều gì, trong mắt cô ta đầy sự tính toán.
Sau khi ăn no, Mục Tử Ca định rửa bát thì đột nhiên nghe thấy một tiếng "Rầm!" từ ban công truyền đến.
Một người đàn ông rơi từ trên cao xuống, sau khi lồm cồm bò dậy thì bắt đầu gõ cửa kính.
“Hai em gái xinh đẹp, làm ơn mở cửa giúp tôi, cứu tôi với.”
Cả hai đều bị tiếng động đột ngột làm hoảng sợ.
Đây là tình huống gì? Từ trên cao mà nhảy xuống? Thật sự quá bất ngờ!
Mắt thấy không ai động đậy, người đàn ông sốt ruột thúc giục: “Vợ tôi đã biến thành zombie, tôi phải dùng dây thừng từ ban công để trèo xuống đây.


Xin hãy để tôi vào để tôi chữa trị vết thương.”
Người đàn ông mặt tái nhợt, tinh thần mơ hồ, trên người còn dính đầy máu.
Mục Tử Ca không dám để anh ta vào, cô đã tinh mắt phát hiện trên tay anh ta bị cắn mất một miếng thịt.

Anh ta sắp biến thành zombie rồi.
Tô Tư Nguyệt cũng nhìn thấy vết thương của người đàn ông, cô ta sợ hãi đến mức mặt mày không còn giọt máu, không dám quan tâm đến đối phương.
Quả thật, chỉ vài phút sau, người đàn ông đã hoàn toàn biến thành zombie, nằm trên đất co giật, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.
Đây là lần đầu tiên Mục Tử Ca thấy cảnh người sống biến thành zombie, gương mặt cô đầy hoảng sợ.
Trước đây, cô cũng cảm thấy rùng rợn khi chứng kiến các cảnh m.á.u me.

Thật sự quá kinh khủng!
“Làm thế nào đây? Zombie có thể xông vào không?” Cô lo lắng, không biết phải làm sao.
Hệ thống lên tiếng an ủi: 【Ký chủ, không cần quá lo lắng.

những zombie giai đoạn đầu có sức mạnh rất thấp.

Cô có thể dùng con d.a.o hệ thống tặng cho, dễ dàng tiêu diệt được chúng.】
【Ký chủ, đây là chuyện sớm muộn gì cô cũng phải đối mặt thôi.


Hãy dũng cảm lên, đi g.i.ế.c một con đầu tiên đi.】 Hy vọng cô có thể nhanh chóng thích nghi với tình huống này.
Nghe hệ thống trấn an xong, Mục Tử Ca lập tức lấy lại được can đảm.

Cô nhận ra, đây là quy tắc cơ bản để sinh tồn trong thế giới tận thế.
“Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh!”
"Sống trong thế giới mạt thế mà không biết g.i.ế.c zombie thì thôi đập đầu vào gối c.h.ế.t quách cho rồi! Đâu ai có thể bảo vệ mình mãi mãi ngoại trừ bản thân cơ chứ!"
"Mục Tử Ca! Cố lên!"
Sau khi tự cổ vũ bản thân, cô đang định tiến về phía người đàn ông, thì bất ngờ nhìn thấy gương mặt biến dạng của anh ta, đã hoàn toàn biến thành zombie.
Anh ta bò dậy, gào thét trước cửa kính.
Mục Tử Ca sợ đến mức chân tay bủn rủn, không dám nhúc nhích.
“Tử Ca, tôi sợ quá, mau mau nghĩ cách gì đi.” Người phụ nữ bên kia cứ liên tục kêu ca!
Phiền thật sự!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương