- Ngươi đến phái Cửu Dương bái sư?

\- Đúng vậy. Tiền bối người có biết làm như thế nào để bái Thanh Khê chân nhân làm sư phụ hay không?

Tiền bối nọ nheo mắt, nhìn một lượt từ trên xuống dưới Tô Thủy Nguyệt, tận hưởng mùi hương nhàn nhàn phát ra từ cơ thể hắn.

\- Bất quá, phải có một điều kiện.

\- Điều kiện gì xin tiền bối cứ nói, ta sẽ dốc hết sức.

Tô Thủy Nguyệt đứng thẳng người. Hắn thật sự không muốn bái Thanh Khê chân nhân làm sư phụ một chút nào bởi vì đã tính toán được đường lui. Vậy mà không ngờ hệ thống chết dẫm lại như đoán được suy nghĩ của hắn, ngay lúc hắn rơi vào trong hồ thì vang vọng lên một câu nói vô cùng rõ ràng.

"Không thể nhập môn phái Cửu Dương, không bái được Thanh Khê chân nhân làm sư phụ thì lúc rời đi gặp phải thổ phỉ, bị mười người cùng thao."

Mẹ nó đúng là ép người quá đáng. Mười người cùng thao, còn có thiên lý hay không đây? Hắn chỉ mới cùng hai người Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên thôi đã cảm thấy muốn nằm liệt giường luôn rồi, còn muốn hẳn mười người đúng là tìm chết.


\- Làm lô đỉnh của ta.

Làm lô đỉnh của ta, làm lô đỉnh của ta, làm lô đỉnh của ta! Tô Thủy Nguyệt hắn không có nghe nhầm chứ, hắn làm sao có thể không hiểu lời vị tiền bối này có nghĩa là gì.

\- Tiền bối, ta...

\- Thuần âm chi thể như ngươi rất thích hợp làm lô đỉnh. Dĩ nhiên ngươi đồng ý thì ta sẽ có cách để Thanh Khê nhận ngươi làm đệ tử.

Tô Thủy Nguyệt lại suy nghĩ một hồi, so với việc bị một người thao còn tốt hơn mười người gấp mấy lần. Hơn nữa vị tiền bối này đã lớn tuổi, cơ thể lại có phần mảnh mai, hẳn là sẽ không làm ra cái gì kinh hách. Tô Thủy Nguyệt gật gật đầu.

\- Để được làm đệ tử của Thanh Khê chân nhân, ta chấp nhận.

Nhận được lời đồng ý, tiền bối nọ cũng không tỏ vẻ vui mừng gì mà quét mắt nhìn Tô Thủy Nguyệt một lượt nữa. Tô Thủy Nguyệt run run nhìn từ cơ thể tiền bối nọ tỏa ra vô số sợi dây leo to ngang ngửa cổ tay tiến tới chỗ hắn, quấn lấy hai tay hai chân hắn kéo lại gần. Những sợi dây leo khác không ngừng mơn trớn, từ mặt, đến cổ, trên cả khuôn ngực không một mảnh vải của hắn.

\- Tiền bối...

\- Ta chính là Thanh Khê.

Tô Thủy Nguyệt thất thố không nói thành lời, chẳng phải Thanh Khê chân nhân nên ở chỗ của Bách Phệ Thôn, nhận ra được năng lực của y liền nhận y làm đệ tử hay sao? Tại sao tự dưng lại chạy đến chỗ này, còn muốn hắn làm lô đỉnh a!

\- Aa... Thanh Khê chân nhân, người...

\- Sau này ở nơi có ta và ngươi chỉ cần gọi Thanh Khê là được.

Thanh Khê dùng dây leo nâng chân Tô Thủy Nguyệt lên ngang mắt mình, vô cùng tự nhiên liếm lấy ngón chân hắn, hôn lên bàn chân hắn, từng chút một chen vào kẽ chân hắn liếm láp.

\- A a... Thanh Khê, dừng lại!

Ngón chân hắn thật sự rất mẫn cảm, bị liếm đến cả người run lên, thở dốc hồng hộc, khóe mắt còn chảy ra hai giọt nước. Dây leo lúc này tiết ra dịch nhớp nháp di chuyển tới trước mặt hắn, trên đầu còn có một cái miệng nhỏ, chảy ra những giọt nước đặc sệt từ từ tiến vào trong miệng hắn. Hai cái dây leo khác cũng vui vẻ tiến tới, ở trên ngực hắn mơn trớn du ngoạn, mở cái miệng nhỏ ra ngậm lấy hai khỏa thù d.u màu nâu sẫm, vừa cắn vừa mút.

\- Aa... Ưm... A, Thanh Khê, ta không chịu được!

Tô Thủy Nguyệt cả người cong lại như con tôm lại chẳng cách nào vùng vẫy ra được, thân thể từ trên xuống dưới bị dây keo cố định lại. Một cái dây leo khác bắt đầu chui vào trong quần hắn, quấn lấy eo hắn, luồn lách qua tiết khố hắn, từng bước từng bước nuốt lấy vật nhỏ đã bán cương của hắn.


\- Aaaa, aa...

Tô Thủy Nguyệt khó khăn thở dốc, nhìn bên trong quần mình loạn thành một đoàn, miệng lại bị một dây leo xâm chiếm chỉ có thể phát ra tiếng ưm a không rõ hình dạng. Chỉ khi được buông tha hắn mới có thể dùng hết sức lực nói được mấy chữ muốn Thanh Khê dừng lại nhưng cuối cùng cũng chẳng có tác dụng gì, càng kích thích người đến khi dễ. Ba bốn cái dây leo ở dưới chân hắn, cắn lấy quần hắn xé ra, rất nhanh đã đem cơ thể hắn hoàn toàn trần truồng phơi bày trước không khí. Nhìn tình hình trước mắt Thanh Khê cũng không để cho Tô Thủy Nguyệt có cơ hội giãy giụa, dây leo trơn nhẵn bằng khoảng một ngón tay chui vào tiểu động màu hồng của hắn, ma sát với thành tường mỏng manh làm hắn bất giác rên lên một tiếng. Cảm nhận rõ ràng một thứ chất lỏng tràn ra trong đó, nóng đến mức muốn đốt cháy, dây leo nhỏ cứ như vậy ma sát chậm rãi khơi gợi lên dục vọng sâu thẳm bên trong hắn. Tô Thủy Nguyệt bị động chạm rất nhanh đã có cảm giác, miệng nhỏ cơ khát bắt đầu tiết ra dịch thủy hòa với dịch từ dây leo tiết ra, thân thể uống éo không ngừng. Hắn cả người đỏ bừng, từ tiểu động truyền đến cảm giác trống rỗng không thành lời, Thanh Khê liền hiểu ý đem vô số dây leo nhỏ chen vào bên trong hắn, từ từ tách mở xoa bóp. Cơ vòng bị nới rộng hết cỡ để dây leo cỡ lớn đi vào, ma sát với tường thịt mềm mại, từng chút, từng chút một chà xát không thương tiếc lên điểm mẫn cảm của hắn.

\- ưm...aa, Thanh Khê, tha cho ta!

Miệng Tô Thủy Nguyệt lúc này đã được buông tha, hắn rên rỉ van xin tha thứ nhưng đi vào tai Thanh Khê lại là âm thanh động tình kiều diễm bức nhân, y kéo hắn lại gần, môi hôn lên môi hắn, lưỡi quấn lấy lưỡi hắn, ở trong khoang miệng hắn ngang dọc dò xét không chừa một kẽ hở. Bộ dạng đoan chính của một vị tiền bối lúc này cũng đã rủ xuống thay vào đó là một nam nhân đang động tình buông ra tiếng thở dốc, hai tay Thanh Khê mơn trớn khắp cơ thể Tô Thủy Nguyệt, làn da mát mẻ mang theo hơi nước của đối phương làm y hô hấp có chút trì trệ. Thanh Khê tu hành hơn nửa đời, dùng qua mọi cách thức, tìm vô số lô đỉnh, nhưng đây đúng là lần đầu tiên gặp qua một thuần âm chi thể làm y hứng thú đến như vậy, bức y trướng đến muốn nổ tung. Thanh Khê lúc này đem dây leo tự cởi y phục chính mình ra, làn da y xanh xanh trắng trắng, đã tu luyện lên đến đỉnh cao Hợp thể kỳ, y đã hợp nhất cơ thể mình cùng linh căn hệ Mộc, ngoài khả năng điều khiển được thực vật, từ cơ thể y cũng có thể mọc ra được thực vật, linh thảo, tùy ý nuôi dưỡng. Số dây leo này cũng vậy, y luôn dùng để bắt lấy con mồi mà bản thân mong muốn.

\- .......

Tô Thủy Nguyệt trợn trắng mắt nói không ra tiếng, Thanh Khê đã cởi hết y phục của y xuống, vật giữa hai chân y làm hắn nuốt nước miếng liên tục. Đại điểu cực đại của Thanh Khê gân guốc dữ tợn, đỉnh đầu to ngang ngửa một đấm tay người lớn, vừa dài vừa to, cũng phải trên dưới một xích (33cm). Mẹ nó lừa đảo, một người dáng vẻ nhỏ nhắn như vậy tại sao lại mọc ra một cây đại côn giống như của loài ngựa vậy hả?

\- Thèm sao? Rất sớm bồi ngươi ăn no!

Đệch....! Thèm đầu ngươi á! Thứ đó căn bản không thể bồi ai có được không, sẽ chết người đó!!! Tô Thủy Nguyệt vùng vẫy muốn thoát ra nhưng rất nhanh những động chạm như có như không điên cuồng quấn lấy làm hắn gần như ngã gục, đầu chôn trên hãm vai Thanh Khê nức nở rên rỉ. Thanh Khê hai tay giữ lấy đùi hắn, bóp bóp nén nén mấy cái liền nâng lên, mấy sợi dây leo trong cơ thể hắn cũng rút nhanh ra ngoài thay vào đó là đại điểu gân guốc đã trướng đến phát đau của y.

\- Đ-đừng... Thanh Khê! Rất to... Aa!

Mặc kệ Tô Thủy Nguyệt nức nở khóc lóc, Thanh Khê vẫn đem hai tay tách hai bên cánh mông hắn, từ từ chen vào, đỉnh đầu to lớn bị cơ vòng chật hẹp chặn lại, vô cùng khổ sở.

\- Bảo bối nhỏ, thả lỏng một chút. Sau này mỗi ngày đều phải tiếp nhận ta như vậy, chi bằng lúc này tập làm quen đi.

Tô Thủy Nguyệt điên cuồng lắc đầu, hắn căn bản không muốn mỗi ngày đều tiếp xúc thứ to lớn này được chứ, là do hắn sai lầm khi chấp nhận làm lô đỉnh của Thanh Khê, thứ này đâu có còn thuộc phạm vi chịu đựng của loài người nữa!

\- Aaa... A.. Ưm... Aa!

Tô Thủy Nguyệt run rẫy co quắp chân, Thanh Khê lúc này ở trên cổ hắn liếm láp, hôn lên tai hắn, cắn mút nơi yếu đuối của hắn, điều khiển dây leo an ủi tính khí \*\*\*\*\* \*\*\*\* của hắn làm hắn không tự chủ được rên rỉ càng to, cơ thể cũng thả lỏng hơn không ít. Thanh Khê nhân lúc này tách mở miệng nhỏ của hắn, một đường tiến vào. Tô Thủy Nguyệt giống như hít phải một ngụm khí lạnh, rống đến khàn giọng, đau, đau chết hắn đi, so với bị hai đại côn của Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên cùng thao còn khổ sở hơn.

\- Đau... Hức...! Ta đau quá!

Thanh Khê vẫn duy trì tư thế ngồi, để Tô Thủy Nguyệt từ trên ấn xuống, thấy hắn đau đớn cũng dùng lực nhẹ hơn, từ từ tách mở, tay cùng dây leo ở khắp thân thể hắn kích thích các điểm mẫn cảm để hắn có thể quên đi đau đớn. Cho đến khi đại điểu của Thanh Khê đi vào hết thì Tô Thủy Nguyệt cảm giác như cả dạ dày cũng bị chọc thủng, ruột non ruột già đều giống như bị xáo trộn lên cả, hít thở cũng không nổi. Nhưng rất nhanh những cảm giác này đã bị khoái cảm thay thế, ruột non của hắn tiết ra nhiều hơn dịch bôi trơn để Thanh Khê dễ dàng di chuyển. Từng chuyển động nhẹ nhàng của Thanh Khê đánh lên tường thành mỏng manh của hắn, \*\*\* \*\*\* to lớn hôn lên từng nếp gấp trong nội bích hắn, dịu dàng kích thích, dẫn dắt hắn đến sung sướng tột cùng, tiếng rên rỉ thanh thoát cũng đã bắt đầu có dấu hiệu buông lỏng.

\- Aa, Thanh Khê... Thanh Khê!


Tô Thủy Nguyệt nức nở khóc lên, ở ngay bên tai Thanh Khê gọi tên y không ngừng, hai thân thể trần trụi nóng rực dán sát vào nhau, mồ hôi chảy xuống đất từng giọt tách tách, tóc rơi loạn vô cùng kích thích, Thanh Khê y là một nam nhân nào há có thể chịu được ở bên tai có một âm thanh động tình liên tục gọi tên mình. Y rất nhanh thay đổi tư thế đem Tô Thủy Nguyệt đặt nằm ngửa xuống, hông eo bắt đầu di chuyển kịch liệt, ra ra vào vào, vừa điên cuồng lộng vừa vận hành tâm pháp tu luyện song tu, thổi bên tai hắn.

\- Đọc theo ta.

Tô Thủy Nguyệt mơ mơ màng màng đọc theo Thanh Khê, đây là tâm pháp song tu mạnh mẽ nhất từ trước đến nay, không chỉ nâng cao công lực, còn có thể làm cho tiểu động của Tô Thủy Nguyệt càng ngày càng mẫn cảm, sau này dễ dàng tiến vào hơn, lại càng lưu luyến thứ kia của nam nhân. Hai mắt Tô Thủy Nguyệt mơ màng một tầng hơi sương, eo cơ hồ bị gập lại, cả người giống như sắt nung đỏ ửng, hắn lúc này đã bị tình dục khống chế sung sướng đến nổi một chút kháng cự cũng không có, để mặc cho đại điểu giống như cái chày lớn kia liên tục giã vào người mình, cắm cắm rút rút không có dấu hiệu muốn dừng.

\- Sướng quá... Thanh Khê... Aaaaaa! Chậm chút! Aaa!!!

\- Thật thoải mái... Chỗ đó, aaa, sướng, sướng chết mất! Aaaaa!

Tô Thủy Nguyệt không kiềm nén được sung sướng tột cùng trong thân thể, hắn liên tục buông lời tán thưởng, hai chân co lại quấn lấy eo Thanh Khê không muốn y tách ra, ở trên thân thể vô số dây leo đang dây dưa quấn lấy. Hắn không biết bản thân đã ra bao nhiêu lần, chỉ biết là càng lúc càng sướng, dù cho cả đời này chết chìm trong khoái cảm này cũng không có vấn đề gì.

\- Bảo bối nhỏ, nuốt hết của ta!

Thanh Khê sau hơn một canh giờ dây dưa cũng đưa đẩy hông kịch liệt hơn, tốc độ cắm rút giống như cuồng phong đánh tới, tiếng lép nhép của Tô Thủy Nguyệt tiết ra pha lẫn tiếng bạch bạch giữa da thịt động chạm vào nhau vô cùng hài hòa cùng kích thích, cuối cùng hai tay y ở trên eo Tô Thủy Nguyệt bóp chặt, hông dùng hết lực đẩy mạnh một phát đến tận cùng, đem toàn bộ tinh túy trút vào trong cơ thể hắn. Giọng y khàn đặt thở dốc.

\- Cắn thật tốt, sau này Thanh Khê chỉ muốn một mình ngươi. Điều giáo ngươi trở thành một lô đỉnh tuyệt vời nhất!

Thanh Khê sau khi phát tiết vẫn cảm thấy chưa đủ liền xoay người Tô Thủy Nguyệt lại, ấn lưng hắn nằm xuống đất, mông vểnh cao, từ phía sau công kích. Tô Thủy Nguyệt này là thuần âm chi thể rất thích hợp làm lô đỉnh, chỉ cần bồi dưỡng tốt một chút, ra ngoài cùng nam nhân tu luyện, gia tăng công lực, sau đó y lại ngoạm lấy hết số công lực đó. Một sự mỹ mãn làm y không khỏi nhếch môi cười. Tô Thủy Nguyệt lúc này không hề biết toan tính của Thanh Khê, chỉ biết cơ thể mình từng đợt từng đợt dâng lên khoái cảm cuồn cuộn. Sướng đến nổi hai mắt díp lại, mê sảng than khóc. Ngay cả dòng chữ của hệ thống trước mắt cũng đọc không rõ ràng.

"Nhận thấy ký chủ nhận được \*\*\*\* \*\*\*\* của người khác, tăng lên một cấp. Thưởng ẩn cùng Thanh Khê chân nhân giao hợp \+100 điểm hấp dẫn."

Tô Thủy Nguyệt há hốc miệng thở dốc, cái gì cũng không màn nữa, hai tay buông lỏng chờ đón lần cực khoái tiếp theo đổ ập trên người mình.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương