Xuyên Thư Chi Điều Hương Sư
-
Chương 40
Đối với việc Thẩm Gia Duệ oán giận, Tô Hử đã sớm thấy nhưng không thể trách, mỗi khi y tham gia yến tiệc hay tiệc rượu, Thẩm Gia Duệ đều sẽ oán giận y có mùi người khác, lúc đầu y còn nghĩ trên người mình thực sự có dính gì đó, sau mới hiểu, đây chính là Thẩm Gia Duệ ám chỉ y không cần thân cận với người khác quá.
Dù đã ba năm, Thẩm Gia Duệ trước sau vẫn khuyết thiếu cảm giác an toàn, căm thù bất luận cái gì cùng Tô Hử quá thân cận cả trai lẫn gái, giống như sợ hãi y sẽ mang về cho cậu một người mẹ kế hay vị ba dượng. Bất quá mấy năm nay Tô Hử đều bận rộn cho công việc, chuyện tình cảm bị y hoàn toàn đặt qua một bên. Trọng yếu hơn là, Ai Đức trong không gian vẫn chưa ra ngoài, Tô Hử cho dù muốn sinh hoạt cá nhân, vừa nghĩ tới Ai Đức sẽ nhìn thấy, cũng chỉ có thể chịu đựng, nhẫn đến không thể nhịn, mới bọc chăn tự mình giải quyết.
"Ngươi xác định là hương vị trên người người khác?" Tô Hử vỗ vỗ cánh tay Thẩm Gia Duệ, ý bảo cậu buông mình ra, "Rõ ràng đều là hương vị "Đêm dạng" của b aba ngươi điều."
Thẩm Gia Duệ giả bộ không để ý đến Tô Hử ám chỉ, như trước gắt gao ôm y vào trong ngực, lại cúi đầu ngửi ngửi thật sâu ở cổ áo y, mới nói: "Không giống nhau, cùng một nước hoa sử dụng trên người khác nhau, liền sẽ phát sinh bất đồng biến hóa, biến thành nước hoa khác... Ba ba!"
Ý cười cùng làm nũng trong thanh âm Thẩm Gia Duệ biến mất không còn một mảnh, thân thể cũng trở nên cứng ngắc.
"Làm sao vậy?" Tô Hử cảm thấy không đúng, nâng mặt Thẩm Gia Duệ lên ý muốn quan sát vẻ mặt cậu. Thẩm Gia Duệ thuận theo ngẩng đầu, dừng một chút, mới vươn tay nhẹ nhàng vê mở cổ áo sơmi Tô Hử, nhẹ giọng nói rằng: "Ba ba, nơi này, có dấu son môi."
Tô Hử ngạc nhiên, vội vàng kéo cổ áo về trước, dùng sức quay đầu nhìn vị trí Thẩm Gia Duệ chỉ, miệng nói rằng: "Như thế nào sẽ? A, có thể là không cẩn thận lộng phải, hôm nay hội trường bố trí vài sàn nhảy, nơi đó người người chen lấn, thực có khả năng sẽ phát sinh chuyện như vậy."
Kỳ thật lúc này Tô Hử cũng nghĩ tới, tại thời điểm y rời đi, có một tiểu minh tinh hạng hai hay ba gì đó được mời đến để làm sinh động không khí đến cùng y chào hỏi, cử chỉ ái muội, hơi có chút ý tứ cầu bao dưỡng, bị Tô Hử cự tuyệt cũng không nổi giận, hướng người y dán lên nhiều lần, dấu son môi có khả năng là ở thời điểm đó cọ lên.
Tô Hử xoay cổ đến rút gân vẫn không nhìn đến được, chỉ có thể buông tha đem quần áo chỉnh lý lại, vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Thẩm Gia Duệ khí (nổi giận, phẫn nộ) đến đen cả sắc mặt, vội sờ mặt cậu an ủi: "Hảo, đừng nóng giận, ngươi không đồng ý, b aba sẽ không tùy tiện cùng người khác nảy sinh cái gì liên hệ."
Thẩm Gia Duệ cười lạnh nói: "Kia cũng không ngăn được vài người tự cho mình là đúng vội vàng tự tiến chẩm tịch." Thanh âm cậu lạnh băng, động tác tay lại mềm nhẹ giúp Tô Hử chỉnh hảo cổ áo, tiếp đến tràn đầy oán khí nói: "Ngài khi nào ở "Thư nam" từ chức, lấy danh khí ngài hiện tại, đủ để chống dỡ phòng làm việc của riêng mình. Ta đã chịu đủ cái gọi là Thẩm Thừa Tuyên mỗi ngày đối với ngài quấy rối."
Tô Hử để cậu sửa lại cổ áo, liền lôi kéo tay cậu, một bên hướng ra ngoài khách sạn vừa đi vừa nói: "Lúc trước ký hợp đồng là năm năm, hiện tại vừa mới năm thứ ba, tiền vi phạm hợp đồng là cái giá trên trời, có bán thân ta cũng không trả nổi. Thẩm tổng người này chỉ là yêu chơi, ở công ty từ trên xuống dưới bất luận nam nữ, chỉ cần lớn lên không đến mức thiên nộ nhân oán đều bị hắn quấy rầy qua, không phải chỉ nhằm vào cá nhân ta, tất cả mọi người đều quá quen rồi.
"Một cái phế vật đến cả đũng quần cũng không chế trụ được, ngoạn ý cái gì." Thẩm Gia Duệ cay nghiệt châm chọc nói, "Hiện tại hắn tự thân khó bảo toàn, còn chưa chịu hấp thụ giáo huấn."
Hai năm trước, có hai nữ nhân ôm hài tử trực tiếp tìm đến Tổng công ty tập đoàn Thượng Hoa, tại đại sảnh lầu một cãi lộn, nói đang ôm trong ngực là con Thẩm Thừa Tuyên. Lúc ấy Thẩm Thừa Tuyên đang mở cuộc họp, không thể cùng một lúc tiến hành xử lý, cũng không biết trận khôi hài này bên trong trông lẫn ít nhiều ích lợi, tóm lại chờ đến khi hắn biết chuyện, đã nháo đến dư luận, áp đến thế nào cũng không được. Tối hố cha (lừa đảo) chính là, hai hài tử kiểm tra DNA đều là con hắn, mà hai nữ nhân này lại là chị em ruột cùng cha cùng mẹ, hai hài tử hạ sinh chỉ kém nhau một tháng, việc này một khi bị đào ra, lại một lần nữa đổi mới nhận thức của mọi người về tiết tháo của Thẩm Thừa Tuyên.
Kế tiếp, Thẩm gia không hề có thời gian yên tĩnh, luôn luôn nhảy ra con tư sinh muốn họ giám định, đục nước béo cò, con cái Thẩm gia nhiều ra tới có thể thành một đội bóng đá, trong đó, nhỏ nhất mới hai tuổi, lớn nhất đã mười ba.
Thẩm phu nhân trước có thể nhẫn, nguyên nhân quan trọng nhất là do người thừa kế duy nhất của Thẩm Thừa Tuyên chỉ có Thẩm đại công tử do bà sinh, Thẩm Thừa Tuyên tái hoa, trăm năm sau tất thảy của hắn chung quy cũng về tay đời sau của họ, huống hồ bà cùng Thẩm Thừa Tuyên cảm tình đạm bạc, không có lý do can dự vào đời sống riêng tư của hắn.
Nhưng hiện tại bất đồng, Thẩm đại công tử chỉ trong một đêm nhiều thêm một đống người cạnh tranh, càng ngày lại càng nhiều. Thẩm phu nhân cảm thấy nguy cơ thật sâu, bà cảm thấy mình nếu lại không ra tay, ai biết tương lai Thẩm thị xí nghiệp sẽ bị nam nhân thay lòng đổi dạ này giao cho tạp chủng của tiện nhân nào, nhà mẹ đẻ bà lại quyền thế ngập trời, giúp bà xử lý một hai cái con riêng còn có thể che giấu với bên ngoài, mười mấy cái đều chết, liền Thẩm Thừa Tuyên không quả, chính phủ cũng không chấp nhận được bà kiêu ngạo như vậy.
Vợ chồng họ Thẩm hai người hiện tại trừ bỏ không thể không đồng thời xuất hiện tại các yến hội duy trì quan hệ hòa thuận mặt ngoài, dĩ nhiên là đã hoàn toàn xé rách mặt, Thẩm phu nhân đối với Thẩm Thừa Tuyên một chút tín nhiệm cũng không có, cũng không trông cậy con trai mình có thể hoàn toàn kế thừa tài sản Thẩm Thừa Tuyên, liền ý đồ đem Thẩm thị tách ra, có thể lấy bấy nhiêu thì lấy, căn bản không quản đến Thẩm Thừa Tuyên sống chết. Thẩm Thừa Tuyên tự nhiên không có khả năng chắp tay đem Thẩm thị tặng người khác, một nhà ba người đấu đến long trời lở đất, công phòng chiến cực náo nhiệt, các nhà truyền thông lớn ở các mục tài chính, giải trí thậm chí cả xã hội đều không thiếu các loại tin tức về nhà họ Thẩm, cả nhà trở thành đối tượng bát quái trọng điểm của nhân dân toàn quốc.
Tô Hử ở Thượng Hoa nhậm chức, đối với việc này tự nhiên rõ ràng, liền ngay cả nhóm người vì hắn sinh hài tử cũng gặp qua không ít. Nghĩ đến phẩm tính Thẩm Thừa Tuyên, lại hồi tưởng lại nội dung tiểu thuyết, Tô Hử không khỏi hoài nghi Thẩm Thừa Tuyên đem Thẩm Gia Duệ tìm về, có lợi dụng mẹ con hai người đối phó với mẹ con Thẩm phu nhân, Thẩm Gia Duệ là một thiên tài, mà mẹ cậu Hà Nguyên Tĩnh thật tâm ái mộ Thẩm Thừa Tuyên, không vì tài cũng chẳng phải vì danh, lại không hề có chủ kiến, hoàn toàn nghe theo Thẩm Thừa Tuyên an bài, sẽ không vì chính mình mưu lợi mà ly tâm với hắn, cũng không chủ trương thoát khỏi an bài của hắn, hai quân cờ hoàn hảo như vậy, Thẩm Thừa Tuyên không có khả năng bỏ qua.
Nghĩ vậy, Tô Hử không khỏi càng thêm khẩn trương, sợ Thẩm Gia Duệ bị Thẩm Thừa Tuyên phát hiện, bị bắt lao vào hỗn chiến nhà họ Thẩm.
Tô Hử hôm nay không lái xe, y đến khách sạn bằng xe công ty, hiện tại tự nhiên phải bắt xe trở về, Thẩm Gia Duệ biết y uống rượu, sợ y đứng ở ngoài lâu sẽ bị gió thổi lạnh, liền kiên trì để y đứng ở đại sảnh lầu một chờ, chính mình đi tìm taxi. Tô Hử vốn là nghĩ nhanh chóng rời đi, lại nghĩ đến người như Thẩm Thừa Tuyên, dù là nghỉ ngơi cũng sẽ trực tiếp lên lầu thuê phòng, sẽ không xuất hiện ở nơi đông người nguy hiểm này, liền an tâm đứng ở sảnh chờ, xuyên qua thủy tinh nhìn Thẩm Gia Duệ đứng ở ven đường bắt taxi.
Chính là đôi khi chuyện chúng ta cứ nghĩ không có khả năng xảy ra lại sẽ lại sẽ phát sinh, không quá mấy phút đồng hồ, ngay tại thời điểm Tô Hử thấy Thẩm Gia Duệ bắt được taxi, vào bên trong xe chỉ huy tài xế lái xe ngừng trước cửa lớn khách sạn, y nghe được âm thanh quen thuộc từ sau lưng vang lên, cùng với thân thể tản ra nồng đậm hương khí "Đêm dạng" cùng mùi rượu nhích lại gần: "Tiểu Hử, nhanh như vậy liền muốn chạy?Ngươi đương là nhà điều hương thủ tịch vậy mà trấn không hợp cách, ta muốn phạt ngươi."
Thảo! Tô Hử thiếu chút mắng ra tiếng, y theo bản năng xoay người đẩy Thẩm Thừa Tuyên ngăn chặn ý đồ đùa giỡn của hắn, lại không thể khắc chế được quay đầu xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất nhìn chiếc taxi đình ổn ở cửa lớn khách sạn, thấy Thẩm Gia Duệ vẫn không có từ taxi bước ra, lập tức thở nhẹ nhỏm một hơi, theo sát là hướng chân ra ngoài chạy thoát, một bên chạy nhanh một bên nói: "Thẩm tổng ta đi trước, trong nhà có việc, ngày mai ta hướng ngài nhận lỗi!"
Tô Hử như chạy thoát thân ra khỏi khách sạn, lúc này Thẩm Gia Duệ đã mở cửa xe chui ra, đứng trên mặt đất, nhìn bộ dạng Tô Hử hoang mang rối loạn như sắp ngã tới nơi, vội vàng tiến đến dìu y. Tô Hử nhanh tay ôm lấy mặt cậu, mãnh liệt ép cậu xoay chỗ khác, thấp giọng quát: "Không cần quay đầu lại, nhanh lên vào trong xe." Lại bắt lấy vai cậu dùng sức đẩy vào trong xe, chính mình cũng chui theo vào, cửa xe còn chưa kịp đóng đã hướng tài xế quát: " Mau chạy mau chạy!"
Tài xế không hiểu nhưng vẫn đạp chân ga chạy đi, Tô Hử quay đầu xuyên qua cửa sổ sau taxi nhìn lại, phát hiện Thẩm Thừa Tuyên đã không thấy đâu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh chảy dài, lại bị gió lạnh xuyên qua cửa sổ xe chưa đóng thổi vào, lập tức rùng mình một cái.
Thẩm Gia Duệ cởi áo khoác đắp lên cho y, nói: "Ba, ngươi vừa rồi làm sao vậy, chạy nhanh như vậy."
Tô Hử mỏi mệt cười cười, nói: "Lãnh đạo trực thuộc của ta đi ra, ta sợ bị hắn nhìn thấy, sẽ bị bắt trở về buổi tiệc."
Thẩm Gia Duệ không nói gì thêm, chính là vươn tay ôm lấy bả vai Tô Hử, để y tựa vào người mình nghỉ ngơi chốc lát. Tô Hử đã say lại bị kinh hách, thực mau thả lỏng ngủ ngay trên taxi.
Mà ở đại sảnh khách sạn Kim Toàn, Thẩm Thừa Tuyên theo bảo tiêu lần nữa quay trở lại hội trường, khi sắp tới phòng thiết yến, hắn đột nhiên ngừng lại, trợ lý lập tức tiến lên một bước: "Thẩm tổng?"
Thẩm Thừa Tuyên không nói gì, vuốt cằm suy tư chốc lát, nhẹ giọng nói: "Cái kia con trai Tô Hử, ta nhớ rõ hình như không phải con ruột?"
Trợ lý nói: "Đúng vậy, nghe nói đứa bé kia là con người vợ đã mất của Tô tiên sinh, vị kia không sai biệt lắm hơn Tô tiên sinh mười tuổi."
Thẩm Thừa Tuyên cười nhạo một tiếng: "Không nghĩ tới Tiểu Hử cư nhiên thích bà lão, phẩm vị thật đúng là đặc biệt."
Trợ lý cười làm lành nói: "Lúc kết hôn Tô tiên sinh mới 22 tuổi, Tô phu nhân lúc đó cũng vừa 30, đúng tại thời điểm một nữ nhân bày ra thành thục mị lực nhất. Đáng tiếc chưa đến một năm Tô phu nhân bị tai nạn xe qua đời."
Thẩm hừa Tuyên thầm tính thời gian, một nữ nhân mơ hồ không rõ mặt mũi hiện lên trong đầu hắn, hắn đã không còn nhớ rõ dung mạo cùng thanh âm của nữ nhân ấy, nhưng nữ nhân tính kế hắn kia đã hoài thai, lại chạy đến nhà hắn đại náo một hồi làm sao hắn không nhớ rõ.
Gọi là gì? Hắn cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng chậm rãi nở nụ cười: "Hà Nguyên Tĩnh... A, thành thục mị lực?" Hắn khinh thường lắc lắc đầu, đối trợ lý nói: "Đi điều tra Tô Hử, trừ hắn ra, còn có con của hắn cùng lão đã chết của hắn, điều tra hết tất thảy, cha mẹ là ai, sinh ra ở đâu, học trường nào, mỗi năm đi đâu làm gì ặp gỡ ai phải tra thật rõ ràng, nhanh chóng đem tư liệu chỉnh hảo đưa đến cho ta. Nhớ rõ làm chuyện này bí mật một chút, nếu để cho người khác biết..."
Trợ lý đem đầu chôn thấp hơn, thanh âm khiêm cung nói: "Đã hiểu."
Mà trên taxi, Thẩm Gia Duệ thật nhẹ nhàng cẩn thận điều chỉnh đầu Tô Hử thành tư thế thoải mái hơn, nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ không ngừng chạy về sau, đột nhiên lộ mỉm cưởi y đúc Thẩm Thừa Tuyên, từng chữ không ngừng niệm tên hắn: "Thẩm Thừa Tuyên."
Như ngươi mong muốn, Thẩm Thừa Tuyên, chúng ta thực mau sẽ gặp nhau, ngươi thế nhưng ngàn vạn lần đừng quên mẹ ta, nhớ rõ nhiều một chút, tương lai có thể chịu đi ít tội.
Buổi tuyên truyền kết thúc, Tô Hử được nghỉ ngơi. Y đã sớm lên kế hoạch hoàn hảo cho kỳ nghỉ, quyết định dẫn Thẩm Gia Duệ đến Dương Châu tắm suối nước nóng, đồng thời đi thăm Lôi gia gia.
Thẩm Gia Duệ đã năm nhất cao trung, bất quá cậu vẫn như trước duy trì phong cách không nghe giảng bài không làm bài tập, đồng dạng nắm chắc ngai vàng hạng đầu, bởi vậy cho dù thường xuyên trốn học, trường học cũng mặc kệ (ảo tung chảo). Mà thời gian dôi ra ấy, Thẩm Gia Duệ dùng cho sự nghiệp của mình. Năm trước, vì để tiến thêm một bước phát triển, Thẩm Gia Duệ không thể không hướng Lôi Tĩnh Khanh làm rõ thân phận của mình, hai người lại tiếp tục hợp tác, một cái xuất tiền, một cái xuất lực, hướng địa ốc cùng năng lượng phát triển. Tuy ban đầu Thẩm Gia Duệ thiếu kinh nghiệm thực chiến, nhưng là học rất mau, nghĩ nhiều, ra không ít kỳ tư diệu tưởng ở trong đám người cạnh tranh như hổ rình mồi trổ hết tài năng, đứng vững gót chân. Thẩm Gia Duệ tại xí nghiệp dần dần phát huy tác dụng so với Lôi Tĩnh Khanh còn trọng yếu hơn, cũng may Lôi Tĩnh Khanh không phải người lòng dạ hẹp hòi, có thể anh dung tiến bước trong dòng nước xiết, cũng có thể giã từ sự nghiệp khi đang ở đỉnh vinh quang, cũng không hạn chế Thẩm Gia Duệ phát triển.
Tô Hử là một nhà điều hương xuất sắc, nhưng đối với thương nghiệp một chút cũng không biết. Thẩm Gia Duệ không thực nguyện ý khi đề cập đến sự nghiệp của cậu, Tô Hử cũng không có hứng thú quá lớn, nhưng y biết cậu mỗi ngày đều làm việc đến khuya, y đau lòng cho con trai vội cho sự nghiệp, bởi vậy chính mình có kỳ nghỉ liền sẽ mang Thẩm Gia Duệ cùng đi.
Lôi Tĩnh Khanh từ sau khi công ty network của hắn ổn định ở Bắc Kinh, liền mua bất động sản, thường xuyên đem ba mẹ cùng ông bà nội từ Dương Châu đến ở một đoạn thời. Lôi gia gia vẫn luôn nhớ mãi kỳ nghệ xuất sắc của Thẩm Gia Duệ, mỗi lần đến Bắc Kinh đều để Trương Kế Dương mời cậu đến nhà cùng chơi cờ. Mà Thẩm Gia Duệ từ trong ván cờ, không chỉ tôi luyện kỳ nghệ, càng ngộ ra không ít đạo lý đối nhân xử thế, càng hiểu ra được phải làm như thế nào để che đi sắc bén của mình, bản chất có lẽ không có gì thay đổi, nhưng hành động xử sự đều ôn hòa không ít, lạnh lẽo cùng tàn nhẫn bị cậu dùng quân tử chi phong che giấu hoàn hảo. Rõ ràng nhất chính là, trước kia trừ bỏ Tô Hử, cậu đối với ai cũng bộ dáng lạnh lẽo, mà hiện tại, cho dù là thiếu nữ xa lạ đối với cậu si dại, cậu vẫn sẽ bảo trì phong độ thân sĩ nhẹ nhàng.
Mắt thấy con trai thay đổi lớn như vậy, Tô Hử tự nhiên thực nguyện ý để Thẩm Gia Duệ cùng Lôi lão gia thân cận, có cơ hội liền thường xuyên dẫn Thẩm Gia Duệ đi thăm lão nhân, hy vọng cậu được dạy bảo thêm nhiều.
Nhưng không đợi Tô Hử kịp đặt vé máy bay cùng khách sạn, liền nhận được thông báo: Tuyên truyền "Đêm dạng" lấy được thành công lớn, Thượng Hoa quyết định thưởng cho tổ khai phá "Đêm dạng", đưa họ đến Nhật Bản tắm suối nước nóng.
Dù đã ba năm, Thẩm Gia Duệ trước sau vẫn khuyết thiếu cảm giác an toàn, căm thù bất luận cái gì cùng Tô Hử quá thân cận cả trai lẫn gái, giống như sợ hãi y sẽ mang về cho cậu một người mẹ kế hay vị ba dượng. Bất quá mấy năm nay Tô Hử đều bận rộn cho công việc, chuyện tình cảm bị y hoàn toàn đặt qua một bên. Trọng yếu hơn là, Ai Đức trong không gian vẫn chưa ra ngoài, Tô Hử cho dù muốn sinh hoạt cá nhân, vừa nghĩ tới Ai Đức sẽ nhìn thấy, cũng chỉ có thể chịu đựng, nhẫn đến không thể nhịn, mới bọc chăn tự mình giải quyết.
"Ngươi xác định là hương vị trên người người khác?" Tô Hử vỗ vỗ cánh tay Thẩm Gia Duệ, ý bảo cậu buông mình ra, "Rõ ràng đều là hương vị "Đêm dạng" của b aba ngươi điều."
Thẩm Gia Duệ giả bộ không để ý đến Tô Hử ám chỉ, như trước gắt gao ôm y vào trong ngực, lại cúi đầu ngửi ngửi thật sâu ở cổ áo y, mới nói: "Không giống nhau, cùng một nước hoa sử dụng trên người khác nhau, liền sẽ phát sinh bất đồng biến hóa, biến thành nước hoa khác... Ba ba!"
Ý cười cùng làm nũng trong thanh âm Thẩm Gia Duệ biến mất không còn một mảnh, thân thể cũng trở nên cứng ngắc.
"Làm sao vậy?" Tô Hử cảm thấy không đúng, nâng mặt Thẩm Gia Duệ lên ý muốn quan sát vẻ mặt cậu. Thẩm Gia Duệ thuận theo ngẩng đầu, dừng một chút, mới vươn tay nhẹ nhàng vê mở cổ áo sơmi Tô Hử, nhẹ giọng nói rằng: "Ba ba, nơi này, có dấu son môi."
Tô Hử ngạc nhiên, vội vàng kéo cổ áo về trước, dùng sức quay đầu nhìn vị trí Thẩm Gia Duệ chỉ, miệng nói rằng: "Như thế nào sẽ? A, có thể là không cẩn thận lộng phải, hôm nay hội trường bố trí vài sàn nhảy, nơi đó người người chen lấn, thực có khả năng sẽ phát sinh chuyện như vậy."
Kỳ thật lúc này Tô Hử cũng nghĩ tới, tại thời điểm y rời đi, có một tiểu minh tinh hạng hai hay ba gì đó được mời đến để làm sinh động không khí đến cùng y chào hỏi, cử chỉ ái muội, hơi có chút ý tứ cầu bao dưỡng, bị Tô Hử cự tuyệt cũng không nổi giận, hướng người y dán lên nhiều lần, dấu son môi có khả năng là ở thời điểm đó cọ lên.
Tô Hử xoay cổ đến rút gân vẫn không nhìn đến được, chỉ có thể buông tha đem quần áo chỉnh lý lại, vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Thẩm Gia Duệ khí (nổi giận, phẫn nộ) đến đen cả sắc mặt, vội sờ mặt cậu an ủi: "Hảo, đừng nóng giận, ngươi không đồng ý, b aba sẽ không tùy tiện cùng người khác nảy sinh cái gì liên hệ."
Thẩm Gia Duệ cười lạnh nói: "Kia cũng không ngăn được vài người tự cho mình là đúng vội vàng tự tiến chẩm tịch." Thanh âm cậu lạnh băng, động tác tay lại mềm nhẹ giúp Tô Hử chỉnh hảo cổ áo, tiếp đến tràn đầy oán khí nói: "Ngài khi nào ở "Thư nam" từ chức, lấy danh khí ngài hiện tại, đủ để chống dỡ phòng làm việc của riêng mình. Ta đã chịu đủ cái gọi là Thẩm Thừa Tuyên mỗi ngày đối với ngài quấy rối."
Tô Hử để cậu sửa lại cổ áo, liền lôi kéo tay cậu, một bên hướng ra ngoài khách sạn vừa đi vừa nói: "Lúc trước ký hợp đồng là năm năm, hiện tại vừa mới năm thứ ba, tiền vi phạm hợp đồng là cái giá trên trời, có bán thân ta cũng không trả nổi. Thẩm tổng người này chỉ là yêu chơi, ở công ty từ trên xuống dưới bất luận nam nữ, chỉ cần lớn lên không đến mức thiên nộ nhân oán đều bị hắn quấy rầy qua, không phải chỉ nhằm vào cá nhân ta, tất cả mọi người đều quá quen rồi.
"Một cái phế vật đến cả đũng quần cũng không chế trụ được, ngoạn ý cái gì." Thẩm Gia Duệ cay nghiệt châm chọc nói, "Hiện tại hắn tự thân khó bảo toàn, còn chưa chịu hấp thụ giáo huấn."
Hai năm trước, có hai nữ nhân ôm hài tử trực tiếp tìm đến Tổng công ty tập đoàn Thượng Hoa, tại đại sảnh lầu một cãi lộn, nói đang ôm trong ngực là con Thẩm Thừa Tuyên. Lúc ấy Thẩm Thừa Tuyên đang mở cuộc họp, không thể cùng một lúc tiến hành xử lý, cũng không biết trận khôi hài này bên trong trông lẫn ít nhiều ích lợi, tóm lại chờ đến khi hắn biết chuyện, đã nháo đến dư luận, áp đến thế nào cũng không được. Tối hố cha (lừa đảo) chính là, hai hài tử kiểm tra DNA đều là con hắn, mà hai nữ nhân này lại là chị em ruột cùng cha cùng mẹ, hai hài tử hạ sinh chỉ kém nhau một tháng, việc này một khi bị đào ra, lại một lần nữa đổi mới nhận thức của mọi người về tiết tháo của Thẩm Thừa Tuyên.
Kế tiếp, Thẩm gia không hề có thời gian yên tĩnh, luôn luôn nhảy ra con tư sinh muốn họ giám định, đục nước béo cò, con cái Thẩm gia nhiều ra tới có thể thành một đội bóng đá, trong đó, nhỏ nhất mới hai tuổi, lớn nhất đã mười ba.
Thẩm phu nhân trước có thể nhẫn, nguyên nhân quan trọng nhất là do người thừa kế duy nhất của Thẩm Thừa Tuyên chỉ có Thẩm đại công tử do bà sinh, Thẩm Thừa Tuyên tái hoa, trăm năm sau tất thảy của hắn chung quy cũng về tay đời sau của họ, huống hồ bà cùng Thẩm Thừa Tuyên cảm tình đạm bạc, không có lý do can dự vào đời sống riêng tư của hắn.
Nhưng hiện tại bất đồng, Thẩm đại công tử chỉ trong một đêm nhiều thêm một đống người cạnh tranh, càng ngày lại càng nhiều. Thẩm phu nhân cảm thấy nguy cơ thật sâu, bà cảm thấy mình nếu lại không ra tay, ai biết tương lai Thẩm thị xí nghiệp sẽ bị nam nhân thay lòng đổi dạ này giao cho tạp chủng của tiện nhân nào, nhà mẹ đẻ bà lại quyền thế ngập trời, giúp bà xử lý một hai cái con riêng còn có thể che giấu với bên ngoài, mười mấy cái đều chết, liền Thẩm Thừa Tuyên không quả, chính phủ cũng không chấp nhận được bà kiêu ngạo như vậy.
Vợ chồng họ Thẩm hai người hiện tại trừ bỏ không thể không đồng thời xuất hiện tại các yến hội duy trì quan hệ hòa thuận mặt ngoài, dĩ nhiên là đã hoàn toàn xé rách mặt, Thẩm phu nhân đối với Thẩm Thừa Tuyên một chút tín nhiệm cũng không có, cũng không trông cậy con trai mình có thể hoàn toàn kế thừa tài sản Thẩm Thừa Tuyên, liền ý đồ đem Thẩm thị tách ra, có thể lấy bấy nhiêu thì lấy, căn bản không quản đến Thẩm Thừa Tuyên sống chết. Thẩm Thừa Tuyên tự nhiên không có khả năng chắp tay đem Thẩm thị tặng người khác, một nhà ba người đấu đến long trời lở đất, công phòng chiến cực náo nhiệt, các nhà truyền thông lớn ở các mục tài chính, giải trí thậm chí cả xã hội đều không thiếu các loại tin tức về nhà họ Thẩm, cả nhà trở thành đối tượng bát quái trọng điểm của nhân dân toàn quốc.
Tô Hử ở Thượng Hoa nhậm chức, đối với việc này tự nhiên rõ ràng, liền ngay cả nhóm người vì hắn sinh hài tử cũng gặp qua không ít. Nghĩ đến phẩm tính Thẩm Thừa Tuyên, lại hồi tưởng lại nội dung tiểu thuyết, Tô Hử không khỏi hoài nghi Thẩm Thừa Tuyên đem Thẩm Gia Duệ tìm về, có lợi dụng mẹ con hai người đối phó với mẹ con Thẩm phu nhân, Thẩm Gia Duệ là một thiên tài, mà mẹ cậu Hà Nguyên Tĩnh thật tâm ái mộ Thẩm Thừa Tuyên, không vì tài cũng chẳng phải vì danh, lại không hề có chủ kiến, hoàn toàn nghe theo Thẩm Thừa Tuyên an bài, sẽ không vì chính mình mưu lợi mà ly tâm với hắn, cũng không chủ trương thoát khỏi an bài của hắn, hai quân cờ hoàn hảo như vậy, Thẩm Thừa Tuyên không có khả năng bỏ qua.
Nghĩ vậy, Tô Hử không khỏi càng thêm khẩn trương, sợ Thẩm Gia Duệ bị Thẩm Thừa Tuyên phát hiện, bị bắt lao vào hỗn chiến nhà họ Thẩm.
Tô Hử hôm nay không lái xe, y đến khách sạn bằng xe công ty, hiện tại tự nhiên phải bắt xe trở về, Thẩm Gia Duệ biết y uống rượu, sợ y đứng ở ngoài lâu sẽ bị gió thổi lạnh, liền kiên trì để y đứng ở đại sảnh lầu một chờ, chính mình đi tìm taxi. Tô Hử vốn là nghĩ nhanh chóng rời đi, lại nghĩ đến người như Thẩm Thừa Tuyên, dù là nghỉ ngơi cũng sẽ trực tiếp lên lầu thuê phòng, sẽ không xuất hiện ở nơi đông người nguy hiểm này, liền an tâm đứng ở sảnh chờ, xuyên qua thủy tinh nhìn Thẩm Gia Duệ đứng ở ven đường bắt taxi.
Chính là đôi khi chuyện chúng ta cứ nghĩ không có khả năng xảy ra lại sẽ lại sẽ phát sinh, không quá mấy phút đồng hồ, ngay tại thời điểm Tô Hử thấy Thẩm Gia Duệ bắt được taxi, vào bên trong xe chỉ huy tài xế lái xe ngừng trước cửa lớn khách sạn, y nghe được âm thanh quen thuộc từ sau lưng vang lên, cùng với thân thể tản ra nồng đậm hương khí "Đêm dạng" cùng mùi rượu nhích lại gần: "Tiểu Hử, nhanh như vậy liền muốn chạy?Ngươi đương là nhà điều hương thủ tịch vậy mà trấn không hợp cách, ta muốn phạt ngươi."
Thảo! Tô Hử thiếu chút mắng ra tiếng, y theo bản năng xoay người đẩy Thẩm Thừa Tuyên ngăn chặn ý đồ đùa giỡn của hắn, lại không thể khắc chế được quay đầu xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất nhìn chiếc taxi đình ổn ở cửa lớn khách sạn, thấy Thẩm Gia Duệ vẫn không có từ taxi bước ra, lập tức thở nhẹ nhỏm một hơi, theo sát là hướng chân ra ngoài chạy thoát, một bên chạy nhanh một bên nói: "Thẩm tổng ta đi trước, trong nhà có việc, ngày mai ta hướng ngài nhận lỗi!"
Tô Hử như chạy thoát thân ra khỏi khách sạn, lúc này Thẩm Gia Duệ đã mở cửa xe chui ra, đứng trên mặt đất, nhìn bộ dạng Tô Hử hoang mang rối loạn như sắp ngã tới nơi, vội vàng tiến đến dìu y. Tô Hử nhanh tay ôm lấy mặt cậu, mãnh liệt ép cậu xoay chỗ khác, thấp giọng quát: "Không cần quay đầu lại, nhanh lên vào trong xe." Lại bắt lấy vai cậu dùng sức đẩy vào trong xe, chính mình cũng chui theo vào, cửa xe còn chưa kịp đóng đã hướng tài xế quát: " Mau chạy mau chạy!"
Tài xế không hiểu nhưng vẫn đạp chân ga chạy đi, Tô Hử quay đầu xuyên qua cửa sổ sau taxi nhìn lại, phát hiện Thẩm Thừa Tuyên đã không thấy đâu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh chảy dài, lại bị gió lạnh xuyên qua cửa sổ xe chưa đóng thổi vào, lập tức rùng mình một cái.
Thẩm Gia Duệ cởi áo khoác đắp lên cho y, nói: "Ba, ngươi vừa rồi làm sao vậy, chạy nhanh như vậy."
Tô Hử mỏi mệt cười cười, nói: "Lãnh đạo trực thuộc của ta đi ra, ta sợ bị hắn nhìn thấy, sẽ bị bắt trở về buổi tiệc."
Thẩm Gia Duệ không nói gì thêm, chính là vươn tay ôm lấy bả vai Tô Hử, để y tựa vào người mình nghỉ ngơi chốc lát. Tô Hử đã say lại bị kinh hách, thực mau thả lỏng ngủ ngay trên taxi.
Mà ở đại sảnh khách sạn Kim Toàn, Thẩm Thừa Tuyên theo bảo tiêu lần nữa quay trở lại hội trường, khi sắp tới phòng thiết yến, hắn đột nhiên ngừng lại, trợ lý lập tức tiến lên một bước: "Thẩm tổng?"
Thẩm Thừa Tuyên không nói gì, vuốt cằm suy tư chốc lát, nhẹ giọng nói: "Cái kia con trai Tô Hử, ta nhớ rõ hình như không phải con ruột?"
Trợ lý nói: "Đúng vậy, nghe nói đứa bé kia là con người vợ đã mất của Tô tiên sinh, vị kia không sai biệt lắm hơn Tô tiên sinh mười tuổi."
Thẩm Thừa Tuyên cười nhạo một tiếng: "Không nghĩ tới Tiểu Hử cư nhiên thích bà lão, phẩm vị thật đúng là đặc biệt."
Trợ lý cười làm lành nói: "Lúc kết hôn Tô tiên sinh mới 22 tuổi, Tô phu nhân lúc đó cũng vừa 30, đúng tại thời điểm một nữ nhân bày ra thành thục mị lực nhất. Đáng tiếc chưa đến một năm Tô phu nhân bị tai nạn xe qua đời."
Thẩm hừa Tuyên thầm tính thời gian, một nữ nhân mơ hồ không rõ mặt mũi hiện lên trong đầu hắn, hắn đã không còn nhớ rõ dung mạo cùng thanh âm của nữ nhân ấy, nhưng nữ nhân tính kế hắn kia đã hoài thai, lại chạy đến nhà hắn đại náo một hồi làm sao hắn không nhớ rõ.
Gọi là gì? Hắn cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng chậm rãi nở nụ cười: "Hà Nguyên Tĩnh... A, thành thục mị lực?" Hắn khinh thường lắc lắc đầu, đối trợ lý nói: "Đi điều tra Tô Hử, trừ hắn ra, còn có con của hắn cùng lão đã chết của hắn, điều tra hết tất thảy, cha mẹ là ai, sinh ra ở đâu, học trường nào, mỗi năm đi đâu làm gì ặp gỡ ai phải tra thật rõ ràng, nhanh chóng đem tư liệu chỉnh hảo đưa đến cho ta. Nhớ rõ làm chuyện này bí mật một chút, nếu để cho người khác biết..."
Trợ lý đem đầu chôn thấp hơn, thanh âm khiêm cung nói: "Đã hiểu."
Mà trên taxi, Thẩm Gia Duệ thật nhẹ nhàng cẩn thận điều chỉnh đầu Tô Hử thành tư thế thoải mái hơn, nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ không ngừng chạy về sau, đột nhiên lộ mỉm cưởi y đúc Thẩm Thừa Tuyên, từng chữ không ngừng niệm tên hắn: "Thẩm Thừa Tuyên."
Như ngươi mong muốn, Thẩm Thừa Tuyên, chúng ta thực mau sẽ gặp nhau, ngươi thế nhưng ngàn vạn lần đừng quên mẹ ta, nhớ rõ nhiều một chút, tương lai có thể chịu đi ít tội.
Buổi tuyên truyền kết thúc, Tô Hử được nghỉ ngơi. Y đã sớm lên kế hoạch hoàn hảo cho kỳ nghỉ, quyết định dẫn Thẩm Gia Duệ đến Dương Châu tắm suối nước nóng, đồng thời đi thăm Lôi gia gia.
Thẩm Gia Duệ đã năm nhất cao trung, bất quá cậu vẫn như trước duy trì phong cách không nghe giảng bài không làm bài tập, đồng dạng nắm chắc ngai vàng hạng đầu, bởi vậy cho dù thường xuyên trốn học, trường học cũng mặc kệ (ảo tung chảo). Mà thời gian dôi ra ấy, Thẩm Gia Duệ dùng cho sự nghiệp của mình. Năm trước, vì để tiến thêm một bước phát triển, Thẩm Gia Duệ không thể không hướng Lôi Tĩnh Khanh làm rõ thân phận của mình, hai người lại tiếp tục hợp tác, một cái xuất tiền, một cái xuất lực, hướng địa ốc cùng năng lượng phát triển. Tuy ban đầu Thẩm Gia Duệ thiếu kinh nghiệm thực chiến, nhưng là học rất mau, nghĩ nhiều, ra không ít kỳ tư diệu tưởng ở trong đám người cạnh tranh như hổ rình mồi trổ hết tài năng, đứng vững gót chân. Thẩm Gia Duệ tại xí nghiệp dần dần phát huy tác dụng so với Lôi Tĩnh Khanh còn trọng yếu hơn, cũng may Lôi Tĩnh Khanh không phải người lòng dạ hẹp hòi, có thể anh dung tiến bước trong dòng nước xiết, cũng có thể giã từ sự nghiệp khi đang ở đỉnh vinh quang, cũng không hạn chế Thẩm Gia Duệ phát triển.
Tô Hử là một nhà điều hương xuất sắc, nhưng đối với thương nghiệp một chút cũng không biết. Thẩm Gia Duệ không thực nguyện ý khi đề cập đến sự nghiệp của cậu, Tô Hử cũng không có hứng thú quá lớn, nhưng y biết cậu mỗi ngày đều làm việc đến khuya, y đau lòng cho con trai vội cho sự nghiệp, bởi vậy chính mình có kỳ nghỉ liền sẽ mang Thẩm Gia Duệ cùng đi.
Lôi Tĩnh Khanh từ sau khi công ty network của hắn ổn định ở Bắc Kinh, liền mua bất động sản, thường xuyên đem ba mẹ cùng ông bà nội từ Dương Châu đến ở một đoạn thời. Lôi gia gia vẫn luôn nhớ mãi kỳ nghệ xuất sắc của Thẩm Gia Duệ, mỗi lần đến Bắc Kinh đều để Trương Kế Dương mời cậu đến nhà cùng chơi cờ. Mà Thẩm Gia Duệ từ trong ván cờ, không chỉ tôi luyện kỳ nghệ, càng ngộ ra không ít đạo lý đối nhân xử thế, càng hiểu ra được phải làm như thế nào để che đi sắc bén của mình, bản chất có lẽ không có gì thay đổi, nhưng hành động xử sự đều ôn hòa không ít, lạnh lẽo cùng tàn nhẫn bị cậu dùng quân tử chi phong che giấu hoàn hảo. Rõ ràng nhất chính là, trước kia trừ bỏ Tô Hử, cậu đối với ai cũng bộ dáng lạnh lẽo, mà hiện tại, cho dù là thiếu nữ xa lạ đối với cậu si dại, cậu vẫn sẽ bảo trì phong độ thân sĩ nhẹ nhàng.
Mắt thấy con trai thay đổi lớn như vậy, Tô Hử tự nhiên thực nguyện ý để Thẩm Gia Duệ cùng Lôi lão gia thân cận, có cơ hội liền thường xuyên dẫn Thẩm Gia Duệ đi thăm lão nhân, hy vọng cậu được dạy bảo thêm nhiều.
Nhưng không đợi Tô Hử kịp đặt vé máy bay cùng khách sạn, liền nhận được thông báo: Tuyên truyền "Đêm dạng" lấy được thành công lớn, Thượng Hoa quyết định thưởng cho tổ khai phá "Đêm dạng", đưa họ đến Nhật Bản tắm suối nước nóng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook