Giang Cẩn thay quần áo rồi đi xuống lầu, nhìn người đàn ông đang đứng trước cửa.


Người đàn ông mặc bộ đồ màu bạc trông khá lịch lãm, nhưng hắn thậm chí còn không bằng một phần mười so với Lệ Vân Đình.


Chính người đàn ông này đã dụ dỗ xúi giục nguyên chủ ly hôn để chia phần lớn tài sản của nhà họ Lệ, sau đó hắn đã nhẫn tâm lấy đi hết toàn bộ tiền bạc của nguyên chủ, suýt chút khiến nguyên chủ phát điên! Ồ không, Phải nói là nguyên chủ bị đã bị bức điên, nếu không tại sao cô ta lại đặt bom trong biệt thự nhà họ Lệ, nổ chết ông cụ Lệ, còn bốn đứa con thì bị thương!

"Cẩn Cẩn, sao em lại nhìn anh như thế?"

Lâm Dật Trì bước đến, hắn nắm lấy tay cô một cách rất tự nhiên.


Giang Cẩn lạnh nhạt né tránh: "Nói xem, anh tìm em làm gì?"

"Cẩn Cẩn, anh đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng rồi, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

" Lâm Dật Trì lấy chiếc máy ảnh SLR từ trong túi xách ra, "Nó có độ phân giải cao, có thể chụp lại từng chi tiết rõ ràng, không sợ ông cụ Lệ không đồng ý với điều kiện của chúng ta.

"


Giang Cẩn: "! "

Đây chính là kế hoạch do nguyên chủ sắp đặt.


Nguyên chủ sẽ ngang nhiên quan hệ với người tình ngay tại nhà họ Lệ, sau đó ghi hình lại gửi cho ông cụ Lệ, ép ông cụ Lệ phải đồng ý ly hôn!

Ở một góc độ nào đó, ông cụ Lệ đối xử với nguyên chủ cũng khá tốt.


Mặc dù ban đầu ông cụ bắt buộc nguyên chủ kết hôn, sau đó lại treo phần thưởng cho cô ta sinh bốn đứa con, nhưng vì cảm thấy có lỗi với nguyên chủ, ông cụ ít khi tỏ ra vẻ trưởng bối trước mặt cô ta, cũng nhắm mắt làm ngơ trước một số việc làm lố bịch của cô ta.


Nhưng không ngờ nguyên chủ lại chơi lớn như vậy.


Sau khi đoạn video nóng bỏng này được gửi cho ông cụ Lệ, ông cụ đã giận đến ngất đi và được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.



Nguyên chủ không hề tỏ ra hối hận chút nào mà còn mang theo giấy ly hôn xông vào phòng bệnh, ép buộc ông cụ ký tên.


Giang Cẩn nghĩ đến hành vi ngu xuẩn của nguyên chủ, cô chỉ cảm thấy đau đầu.


"Cẩn Cẩn, em sao thế? Em thấy không khỏe à?"

Lâm Dật Trì lo lắng hỏi, vẻ mặt vô cùng trìu mến.


Giang Cẩn né hắn ra, cô ngồi lên ghế sô pha, chống tay lên trán thấp giọng nói: "Lâm Dật Trì, làm như vậy là sai trái.

"

"Cẩn Cẩn, em lại mềm lòng nữa rồi?" Lâm Dật Trì ngồi xổm xuống trước mặt cô, "Mười năm trước, khi em mới mười tám tuổi, em đã bị xem là công cụ để sinh con.

Em đã phải chịu khổ suốt mười năm ở nhà họ Lệ, cũng đã chịu đựng đủ rồi, bây giờ là thời điểm tốt nhất để em thoát khỏi người chồng thực vật và bốn đứa con trai không có lương tâm của mình!"

Vừa nói xong, hắn đặt chiếc máy ảnh SLR lên bàn trà, điều chỉnh góc độ rồi chẳng nói lời nào, bắt đầu đè lên người Giang Cẩn.


Giang Cẩn tức giận trừng mắt, đẩy hắn ra: "Anh đừng làm bậy, đây là phòng khách!"

Nguyên chủ không biết xấu hổ, chưa bao giờ kiêng dè ánh mắt của người giúp việc trong nhà họ Lệ, nhưng cô cần có thể diện, cô vẫn muốn sống tiếp!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương