Ai nói trước sẽ phát dâm trước, cô gái trẻ Đỗ Yểu Yểu ôm tâm lý này đứng yên bất động, đợi Thẩm Giai hành động trước.“Cởi xuống.” Thẩm Giai vươn tay cầm lấy cây bút lông mới tinh, nói: “Nàng tự cởi quần xuống đi.”Dưới váy Đỗ Yểu Yểu mặc quần dài và quần lót, không khác mấy so với quần hiện đại, cởi ra rất dễ, quan trọng là không giống với trong phim diễn.Trong những bộ phim hành động ư ư a a đó, cho dù là chơi đạo cụ play nhưng chẳng phải cũng là cởi quần áo vuốt ve trước, sau đó hai người sẽ tiến vào chủ đề sao?Chẳng lẽ ngực mình không to ư? Đỗ Yểu Yểu cúi đầu nhìn, rất căng mềm, rất ngạo nghễ.

Nhưng nghe tiếng hít thở của Thẩm Giai vẫn bình tĩnh như nước, không hề có một chút rối loạn.Ha ha.Định lực của nam cặn bã rất tốt nhỉ.Chẳng trách về sau có thể nạp được nhiều thiếu nữ như vậy.Đỗ Yểu Yểu thuần thục cởi sạch phía dưới, Thẩm Giai cầm bút lông trong tay, lại bảo: “Vén váy lên.”‘Mẹ nó, ngươi không có tay sao?’ Chơi sương còn muốn nữ nhân tự mình chủ động.

Trong lòng Đỗ Yểu Yểu điên cuồng nhổ nước bọt.

Lúc Thẩm Giai nhìn nàng chằm chằm, nàng lại giả vờ mỉm cười dịu dàng.Đỗ Yểu Yểu nửa nằm trên thư án, bờ mông mát lạnh, nơi riêng tư xấu hổ lộ ra ngoài.Nguyên chủ vốn đẹp, nơi phía dưới cũng tốt, không có lông, vừa hồng vừa non nớt, chặt khít như cái khe nhỏ trên quả đào.“Tự mình đẩy ra.” Người nào đó lại quá đáng lên tiếng.Đỗ Yểu Yểu quả thật chỉ muốn nhả ra những lời ‘thơm thảo’.


Một xử nữ như nàng lại làm loại chuyện này, chẳng phải là đặt mặt mình ở dưới đũng quần nam chính cho hắn nhục nhã sao?Nàng nhìn vào mắt Thẩm Giai, Thẩm Giai đối mặt với nàng một cách bình tĩnh mà thư thái, không hề có ý định nhượng bộ.Được, người ở dưới mái hiên chó, không thể không cúi đầu.Đỗ Yểu Yểu nhắm mắt lại, tự mình dùng ngón tay đẩy hai mảnh thịt trai ra.Hạt đậu nhỏ bị lạnh bỗng chốc đứng thẳng, cửa huyệt cũng siết chặt hơn.Thẩm Giai liếc nhìn phong cảnh màu hồng phấn nõn nà bên dưới.

Đương nhiên hắn đã từng nếm thử tư vị của Đỗ Yểu Yểu, nhưng mà… đó là điển hình của việc nhìn thì ngon mà dùng không được.Không phải Đỗ Yểu Yểu bạch hổ* không tốt, nàng vốn cũng không phải là bạch hổ, nhưng cô nương thích chưng diện như mạng không biết tìm được nước thuốc gì tẩy hết sạch lông bên dưới.(*) Bạch hổ (白虎): chỉ phụ nữ không có lông ở chỗ kín.Đẹp thì đẹp, nhưng bên trong thật sự quá chật, quá khô.Thẩm Giai bị ép thành hôn với Đỗ Yểu Yểu, đêm tân hôn cũng lên giường theo lệ.

Hắn không làm dạo đầu, lúc đi vào nàng bị xé rách nghiêm trọng.

Về sau không bao giờ để hắn chạm vào nữa.Có mấy lần uống say chạm vào, nàng không ra nước, cũng không phối hợp.

Siết chặt đến mức làm hắn đau, không di chuyển được cũng không bắn được, hắn dứt khoát không làm nữa.Ngoại trừ lần trù tính trước khi kết hôn, đây là lần đầu tiên Đỗ Yểu Yểu chủ động dâng mình.Giống nàng, lại không giống nàng.Bút lông sói thượng hạng xoay vòng trong tay, Thẩm Giai dùng đầu bút lông chọc vào hoa châu non mềm.Bút lông sói thô cứng, lông nhọn dây đặt bọc lấy hạt châu, giống như vô số cây kim nhỏ nhẹ nhàng tra tấn phần thịt mềm này, mang đến cảm giác râm ran và tê dại.“Ưm… Đừng…” Đỗ Yểu Yểu đẩy bút lông ra, hai chân bất lực cuộn tròn, khóe mắt chảy ra một chút nước mắt.Thẩm Giai kinh ngạc nhìn nàng.Đỗ Yểu Yểu biết phản ứng của mình hơi quá, nguyên chủ từng có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ hoan ái.

Nhưng chỉ chơi đùa với hạt châu đã làm nàng phản ứng như thế này quả thật khiến người ta mê mẩn.Cơ thể này là người trong sách, nhưng cảm xúc là của nàng.

Chưa từng bị người khác chạm vào nơi riêng tư, vừa bắt đầu đã dùng bút lông chơi đùa như thế này, nàng thật sự không chịu được.“Ta không thoải mái, không chơi nữa.” Đỗ Yểu Yểu hơi chống người lên.“Không thoải mái?” Thẩm Giai hỏi lại, cười như không cười nói: “Vừa rồi ta nghe giọng của nàng không giống như không thoải mái…” Hắn ngước cằm lên ra hiệu: “Ướt rồi.”Đỗ Yểu Yểu không có tiền đồ đỏ mặt.Nàng cảm thấy có thứ gì chảy ra từ bên dưới.

Cảm giác này không xa lạ gì, lúc xem phim hành động và H văn cũng đã có.Bị nam chính trong sách làm ướt, vừa xấu hổ lại lúng túng.“Thử lại lần nữa nhé?” Hiếm khi Thẩm Giai thấy nàng xấu hổ và sợ sệt, hắn lập tức có hứng thú muốn tiếp tục.Nàng ôm suy nghĩ dùng cơ thể để lấy lòng hắn.


Dù sao cũng là đàn ông, là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

Sau khi để hắn chơi sướng rồi, sau này gặp chuyện gì cũng dễ nói chuyện.Quan trọng là nàng quá gà, kiến thức lý luận về tình ái thì có, nhưng kinh nghiệm thực chiến lại bằng không.Nàng không trả lời, Thẩm Giai cho là nàng ngầm đồng ý.

Một tay hắn nắm lấy bắp đùi của nàng, tay kia dùng bút lông quét qua quét lại lên hoa huyệt của nàng,Cơ thể Đỗ Yểu Yểu trở nên mềm nhũn.Hắn dùng đầu bút mở môi thịt ra, lông sói lướt qua hoa châu và lỗ nhỏ của nàng từ trên xuống dưới, thỉnh thoảng còn đâm vào niệu đạo và thịt mềm bên trong lỗ nhỏ.“Ưm a… Ưm… ư…”Đỗ Yểu Yểu cảm thấy cơ thể và giọng nói cũng không còn là của mình.Che miệng lại, những tiếng rên rỉ sẽ bật ra từ trong cổ họng.

Lỗ nhỏ co rút, dâm thủy từ chỗ sâu bên trong không ngừng tuôn ra.Giờ phút này nàng mới sâu sắc cảm nhận được nam chính không chỉ là người trong sách, hắn còn là một người đàn ông có thể khống chế dục vọng của nàng.Thẩm Giai thấy nàng đã ướt đẫm, bút lông chậm rãi cắm vào cửa huyệt.“Ưm…” Đỗ Yểu Yểu ưỡn hông, phát ra một tiếng rên rỉ kéo dài.Vách trong chật hẹp kẹp chặt lấy cán bút, hoa tâm yếu ớt quấn lấy bút lông sói.Thẩm Giai cắm vào rút ra, Đỗ Yểu Yểu lập tức nghẹn ngào giãy giụa.

Hắn ấn eo nàng, vừa cắm vừa rút, bút lông sói hoàn toàn ướt đẫm dịch nhờn của nàng.“Sâu quá… Đừng làm sâu như vậy…” Nàng nghẹn ngào nói.Bút lông sói có cứng đến đâu thì vẫn là lông động vật, Thẩm Giai không lo sẽ làm nàng bị thương.


Cán bút chuyển động trong lỗ nhỏ, nhiều lần cắm lút cán vào hoa tâm.Đỗ Yểu Yểu bị làm đến mức vừa tê dại vừa sướng, vừa đau lại vừa ngứa, đủ loại cảm xúc nổi lên tại chỗ sâu bên trong.

Nàng uốn éo mông duỗi thẳng chân, không biết là muốn hắn làm mạnh hơn hay rút ra.Lực tay của hắn vừa phải, hết đợt này đến đợt khác, khoái cảm ùn ùn kéo tới từ hư ảo đến hiện thực.Đỗ Yểu Yểu bắt đầu run rẩy, hai mắt trống rỗng, dường như tay hắn nâng cơ thể của nàng lên, khiến nàng không ngừng bay lên không trung.

Theo tiếng nước ‘óp ép’ vang lên, xung quanh đều là ánh sáng trắng ngưng tụ lại.Lúc sắp tới, Đỗ Yểu Yểu không biết mình kêu cái gì, Thẩm Giai tăng thêm sức lực, mạnh mẽ đâm sâu vài cái.

Ánh sáng trắng nổ tung, nàng không nhịn được phun ra..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương