Vân Xu thẳng thắn nói, cô cũng không sợ Triệu Thành Sơn sẽ gọi điện thoại.
Để đảm bảo chắc chắn, Triệu Thành Sơn kêu Vân Xu quay về trước, sau đó mới gọi điện thoại cho Vân Thừa.
Cuối cùng vẫn đổi người, người được đổi chính là Mạnh Giai Tuệ “rất nhiệt tình với chạy bộ”.
Mạnh Giai Tuệ là nữ sinh trước kia đã cùng Vương Vũ trốn học, cũng là bạn thân của Vương Vũ, hoặc cũng có thể nói là người yêu đơn phương.
Vân Xu nỗ lực đề cử cô, sau khi Triệu Thành Sơn cân nhắc suy nghĩ cũng nghe theo đề nghị của Vân Xu.
Mạnh Giai Tuệ đang nhiên bị trời giáng cho một vố suýt ngất, cô chất vấn ủy viên ban thể thao rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Ủy viên ban thể thao nói Vân Xu không muốn chạy nên chỉ có thể đổi thành người khác.
Trước khi để Mạnh Giai Tuệ ghi hận trong lòng, Vân Xu đã chủ động đến tìm Mạnh Giai Tuệ.
Vân Xu nói cho Mạnh Giai Tuệ biết cơ thể của cô không tốt nên không thể vận động mạnh, tên của cô bị điền vào danh sách đăng ký là do Vương Vũ dở trò.
Sau khi cô đến tìm thầy chủ nhiệm giải thích, ủy viên ban thể thao lại đề cử Mạnh Giai Tuệ thay vào.
Nói cách khác, chuyện này cũng không thể trách Vân Xu, sức khỏe của cô không tốt chẳng lẽ phải bắt ép cô tham gia sao? Chính Vương Vũ đã nhảy dựng lên, ủy viên ban thể thao lại để cho Mạnh Giai Tuệ gánh.
Mạnh Giai Tuệ nghe Vân Xu giải thích như vậy liền đem tức giận và oán khi dồn hết lên hai người kia.
Sớm đã nói với Vương Vũ đừng chọc đến Vân Xu, nhưng cậu hết lần này đến lần khác tự cho bản thân là thông minh mà làm ra bao nhiêu chuyện, xảy ra chuyện ủy viên ban thể thao lại đẩy cho cô chịu trận? Cô đúng là xui xẻo mà.
Vương Vũ cũng từ chỗ ủy viên ban thể thao nghe được chuyển đổi người, mà người đổi thành lại là Mạnh Giai Tuệ.
Vương Vũ chất vấn tại sao ủy viên ban thể thao lại đổi thành Mạnh Giai Tuệ. Ủy viên ban thể thao bị cậu chất vấn cảm thấy khó chịu, đáp: “Liên quan gì đến tôi, là do thầy chọn, cũng không phải tôi chọn.”
Vương Vũ không cam tâm hỏi: “Không phải lúc trước cậu nói tuyệt đối sẽ không đổi người sao?”
“Thầy giáo nói sức khỏe của Vân Xu không tốt, bác sĩ nói không được vận động mạnh, vì vậy nên Vân Xu không thể chạy, bắt buộc phải đổi người.” Vương Vũ nghĩ đến cái gì liền nói: “Tôi nhớ ra rồi, Vân Xu đã từng đề cử Mạnh Giai Tuệ thay cậu ta.”
Vân Xu?
Nhất định à cô cố ý!
Vương Vũ trộm gà không thành còn mất nắm gạo liền đi lấy lòng Mạnh Giai Tuệ định tuyệt giao với cậu, một bên lại ở sau lưng tán gẫu chuyện của Vân Xu.
Lần này cậu thông minh rồi, không trực tiếp nói Vân Xu không tốt nữa mà dùng thủ đoạn khác.
Cậu đi khắp nơi nói Vân Xu gần đây học tập vô cùng chăm chỉ, nhất định trong kỳ thi làm bài đạt kết quả rất tốt, còn nói Vân Xu nhất định sẽ thi vào được lớp Tên Lửa.
Còn nói Vân Xu thích Lăng Văn Huyên vì thế mới bạt mạng học như vậy.
Nhưng cậu không biết ‘Vân Xu’ thực sự thích Lăng Văn Huyên, nhưng tên tuổi của Lăng Văn Huyên khá lớn, còn được nhiều nữ sinh trong trường công nhận là nam thần, vì vậy mới tùy ý mượn danh nghĩa của cậu ta.
Vì vậy rất nhiều người đều tin không chút nghĩ ngợi, cho rằng ý tưởng của Vân Xu viển vông 'tám chín phần muốn ăn thịt thiên nga', thậm chí nhận được rất nhiều sự căm ghét và diễu cợt của rất nhiều nữ sinh.
Vân Xu nằm mơ thi được vào lớp Tên Lửa thì không nói làm gì, cô còn mơ mộng muốn theo đuổi Lăng Văn Huyên? Cô đúng là không biết xấu hổ mà!
Hơn nữa lớp Ánh Dương nỗ lực lắm thì nhiều nhất cũng chỉ thi vào được lớp phổ thông hoặc lớp trọng điểm, còn mơ tưởng xa vời thi vào lớp Tên Lửa là điều không thể.
Bởi vì ý tưởng của Vân Xu quá mức điên rồ, lại kéo theo cả Lăng Văn Huyên, nên vốn những tin đồn trong lớp bây giờ đã lan sang cả lớp khác. Ôm tâm tư lo chuyện bát quái, một truyền mười mười truyền một trăm, khiến nhiều người biết lớp Ánh Dương có một nữ sinh vì Lăng Văn Huyên mà nói sẽ thi vào lớp Tên Lửa.
Vương Vũ buôn chuyện thành thói quen, nhưng cậu không nghĩ những điều nhảm nhí từ miệng mình lại lan truyền rộng rãi như vậy. Nhất thời có chút đắc ý lại có chút chột dạ, nhưng rất nhanh sau đó liền bình tĩnh trở lại.
Tin đồn truyền thì cũng truyền đi rồi, cậu cũng chẳng nói sai cái gì. Bộ dạng làm bộ làm tịch của Vân Xu không phải có suy nghĩ hão huyền muốn thi được vào lớp Tên Lửa sao. Còn về Lăng Văn Huyên, toàn bộ nữ sinh trong trường có mấy người không mê trai chứ, Vân Xu tám chín phần cũng có cái tâm tư này. Nếu không thì làm sao giải thích được cô đột nhiên chăm chỉ học tập chứ?
Vương Vũ cố tìm vô số lý do để viện cớ cho hành vi của chính mình, vì vậy rất nhanh liền cảm thấy không còn áy náy, cũng không để tâm đến chuyện này nữa.
Đến khi Vân Xu biết chuyện thì lời đồn đã truyền khắp nơi rồi.
Có quá nhiều người nhắc đến, sự việc giả cũng biến thành thật. Đúng là sức mạnh dư luận thật ghê gớm, rõ ràng không hề có căn cứ nhưng tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận chuyện này là thật.
Đến ngay cả người lớp Tên Lửa cũng nghe được, nhất là chính chủ Lăng Văn Huyên, chuyện này đã bị Châu Dã mang ra trêu chọc cậu ta.
Cậu ta nói: “Đúng là sức hút của cậu không nhỏ nhỉ, phế vật của lớp Ánh Nắng vậy mà lại bị cậu mê hoặc đến mức phấn đấu hẳn lên kìa.”
Vừa nghe đến lớp Ánh Nắng, Lăng Văn Huyên tự nhiên nghĩ đến Vân Xu. Cậu ta hỏi: “Là ai? Vân Xu?”
Châu Dã do dự một chút, đáp: “Có lẽ là cậu ta thì phải.”
Sao cậu ta cảm thấy cái tên này có chút quen tai nhỉ?
Cố gắng nhớ lại, đúng rồi, nữ sinh này không phải đã từng bị cậu ta dạy dỗ qua hay sao?
Để đảm bảo chắc chắn, Triệu Thành Sơn kêu Vân Xu quay về trước, sau đó mới gọi điện thoại cho Vân Thừa.
Cuối cùng vẫn đổi người, người được đổi chính là Mạnh Giai Tuệ “rất nhiệt tình với chạy bộ”.
Mạnh Giai Tuệ là nữ sinh trước kia đã cùng Vương Vũ trốn học, cũng là bạn thân của Vương Vũ, hoặc cũng có thể nói là người yêu đơn phương.
Vân Xu nỗ lực đề cử cô, sau khi Triệu Thành Sơn cân nhắc suy nghĩ cũng nghe theo đề nghị của Vân Xu.
Mạnh Giai Tuệ đang nhiên bị trời giáng cho một vố suýt ngất, cô chất vấn ủy viên ban thể thao rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Ủy viên ban thể thao nói Vân Xu không muốn chạy nên chỉ có thể đổi thành người khác.
Trước khi để Mạnh Giai Tuệ ghi hận trong lòng, Vân Xu đã chủ động đến tìm Mạnh Giai Tuệ.
Vân Xu nói cho Mạnh Giai Tuệ biết cơ thể của cô không tốt nên không thể vận động mạnh, tên của cô bị điền vào danh sách đăng ký là do Vương Vũ dở trò.
Sau khi cô đến tìm thầy chủ nhiệm giải thích, ủy viên ban thể thao lại đề cử Mạnh Giai Tuệ thay vào.
Nói cách khác, chuyện này cũng không thể trách Vân Xu, sức khỏe của cô không tốt chẳng lẽ phải bắt ép cô tham gia sao? Chính Vương Vũ đã nhảy dựng lên, ủy viên ban thể thao lại để cho Mạnh Giai Tuệ gánh.
Mạnh Giai Tuệ nghe Vân Xu giải thích như vậy liền đem tức giận và oán khi dồn hết lên hai người kia.
Sớm đã nói với Vương Vũ đừng chọc đến Vân Xu, nhưng cậu hết lần này đến lần khác tự cho bản thân là thông minh mà làm ra bao nhiêu chuyện, xảy ra chuyện ủy viên ban thể thao lại đẩy cho cô chịu trận? Cô đúng là xui xẻo mà.
Vương Vũ cũng từ chỗ ủy viên ban thể thao nghe được chuyển đổi người, mà người đổi thành lại là Mạnh Giai Tuệ.
Vương Vũ chất vấn tại sao ủy viên ban thể thao lại đổi thành Mạnh Giai Tuệ. Ủy viên ban thể thao bị cậu chất vấn cảm thấy khó chịu, đáp: “Liên quan gì đến tôi, là do thầy chọn, cũng không phải tôi chọn.”
Vương Vũ không cam tâm hỏi: “Không phải lúc trước cậu nói tuyệt đối sẽ không đổi người sao?”
“Thầy giáo nói sức khỏe của Vân Xu không tốt, bác sĩ nói không được vận động mạnh, vì vậy nên Vân Xu không thể chạy, bắt buộc phải đổi người.” Vương Vũ nghĩ đến cái gì liền nói: “Tôi nhớ ra rồi, Vân Xu đã từng đề cử Mạnh Giai Tuệ thay cậu ta.”
Vân Xu?
Nhất định à cô cố ý!
Vương Vũ trộm gà không thành còn mất nắm gạo liền đi lấy lòng Mạnh Giai Tuệ định tuyệt giao với cậu, một bên lại ở sau lưng tán gẫu chuyện của Vân Xu.
Lần này cậu thông minh rồi, không trực tiếp nói Vân Xu không tốt nữa mà dùng thủ đoạn khác.
Cậu đi khắp nơi nói Vân Xu gần đây học tập vô cùng chăm chỉ, nhất định trong kỳ thi làm bài đạt kết quả rất tốt, còn nói Vân Xu nhất định sẽ thi vào được lớp Tên Lửa.
Còn nói Vân Xu thích Lăng Văn Huyên vì thế mới bạt mạng học như vậy.
Nhưng cậu không biết ‘Vân Xu’ thực sự thích Lăng Văn Huyên, nhưng tên tuổi của Lăng Văn Huyên khá lớn, còn được nhiều nữ sinh trong trường công nhận là nam thần, vì vậy mới tùy ý mượn danh nghĩa của cậu ta.
Vì vậy rất nhiều người đều tin không chút nghĩ ngợi, cho rằng ý tưởng của Vân Xu viển vông 'tám chín phần muốn ăn thịt thiên nga', thậm chí nhận được rất nhiều sự căm ghét và diễu cợt của rất nhiều nữ sinh.
Vân Xu nằm mơ thi được vào lớp Tên Lửa thì không nói làm gì, cô còn mơ mộng muốn theo đuổi Lăng Văn Huyên? Cô đúng là không biết xấu hổ mà!
Hơn nữa lớp Ánh Dương nỗ lực lắm thì nhiều nhất cũng chỉ thi vào được lớp phổ thông hoặc lớp trọng điểm, còn mơ tưởng xa vời thi vào lớp Tên Lửa là điều không thể.
Bởi vì ý tưởng của Vân Xu quá mức điên rồ, lại kéo theo cả Lăng Văn Huyên, nên vốn những tin đồn trong lớp bây giờ đã lan sang cả lớp khác. Ôm tâm tư lo chuyện bát quái, một truyền mười mười truyền một trăm, khiến nhiều người biết lớp Ánh Dương có một nữ sinh vì Lăng Văn Huyên mà nói sẽ thi vào lớp Tên Lửa.
Vương Vũ buôn chuyện thành thói quen, nhưng cậu không nghĩ những điều nhảm nhí từ miệng mình lại lan truyền rộng rãi như vậy. Nhất thời có chút đắc ý lại có chút chột dạ, nhưng rất nhanh sau đó liền bình tĩnh trở lại.
Tin đồn truyền thì cũng truyền đi rồi, cậu cũng chẳng nói sai cái gì. Bộ dạng làm bộ làm tịch của Vân Xu không phải có suy nghĩ hão huyền muốn thi được vào lớp Tên Lửa sao. Còn về Lăng Văn Huyên, toàn bộ nữ sinh trong trường có mấy người không mê trai chứ, Vân Xu tám chín phần cũng có cái tâm tư này. Nếu không thì làm sao giải thích được cô đột nhiên chăm chỉ học tập chứ?
Vương Vũ cố tìm vô số lý do để viện cớ cho hành vi của chính mình, vì vậy rất nhanh liền cảm thấy không còn áy náy, cũng không để tâm đến chuyện này nữa.
Đến khi Vân Xu biết chuyện thì lời đồn đã truyền khắp nơi rồi.
Có quá nhiều người nhắc đến, sự việc giả cũng biến thành thật. Đúng là sức mạnh dư luận thật ghê gớm, rõ ràng không hề có căn cứ nhưng tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận chuyện này là thật.
Đến ngay cả người lớp Tên Lửa cũng nghe được, nhất là chính chủ Lăng Văn Huyên, chuyện này đã bị Châu Dã mang ra trêu chọc cậu ta.
Cậu ta nói: “Đúng là sức hút của cậu không nhỏ nhỉ, phế vật của lớp Ánh Nắng vậy mà lại bị cậu mê hoặc đến mức phấn đấu hẳn lên kìa.”
Vừa nghe đến lớp Ánh Nắng, Lăng Văn Huyên tự nhiên nghĩ đến Vân Xu. Cậu ta hỏi: “Là ai? Vân Xu?”
Châu Dã do dự một chút, đáp: “Có lẽ là cậu ta thì phải.”
Sao cậu ta cảm thấy cái tên này có chút quen tai nhỉ?
Cố gắng nhớ lại, đúng rồi, nữ sinh này không phải đã từng bị cậu ta dạy dỗ qua hay sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook