Chiều ngày thứ ba Vân Xu xuyên qua, học xong tiết học cuối cùng, cô bị thầy chủ nhiệm Triệu Thành Sơn gọi đi nói chuyện.
Bởi vì có người đặc biệt tố cáo Vân Xu không đi tập thể dục buổi sáng.
Trường trung học số ba tương đối coi trọng vấn đề tố chất thân thể của học sinh, không chỉ có tiết thể dục cố định, mà còn có thể dục buổi sáng và chạy bộ buổi sáng.
Nhưng về việc điểm danh, mức độ quản lý nghiêm khắc phụ thuộc vào bản thân tập thể lớp đó, ví dụ như sự tồn tại của lớp trọng điểm “Lớp Tên Lửa” đương nhiên là cực kỳ nghiêm ngặt, còn “Lớp Ánh Nắng” lại là một thái cực khác, học cho qua ngày, điểm danh thể dục buổi sáng cũng là có thể trốn thì trốn.
Mỗi ngày đều có một nhóm người trốn tiết, ban cán bộ điểm canh cũng thay phiên nhau trốn đi, Vân Xu bị tố cáo đến chỗ thầy giáo vì điều này, vậy chỉ có thể là cô đắc tội ai đó thôi.
Người đầu tiên Vân Xu nghĩ đến chính là Tôn San San người xảy ra mâu thuẫn kịch liệt nhất với cô gần đây.
Cô đi theo Dương Thành Sơn đi vào phòng làm việc của ông, trong phòng làm việc liên tục có các thầy cô khác đi lại, nhìn thấy Vân Xu đều vô thức nhìn thêm mấy cái, cô gái nhỏ này lớn lên thật xinh đẹp.
Dương Thành Sơn kéo một cái ghế dài cho Vân Xu, để cô ngồi xuống nói.
Dương Thành Sơn hỏi cô: “Có bạn trong lớp nói buổi sáng em không đi tập thể dục buổi sáng là thế nào?”
Vân Xu ngồi ngay ngắn, trả lời: “Em thưa thầy, không phải em cố ý không đi đâu.”
Trong trí nhớ của nguyên thân căn bản không có chuyện tập thể dục buổi sáng, càng đừng nói đến việc xin nghỉ, bản thân Vân Xu cũng rất lâu không đi học bình thường, trong nhất thời không nhớ đến chuyện này.
Học sinh nữ trước mắt là một cô gái gầy gò ốm yếu, gương mặt vô cùng thanh tú, đôi mắt sạch sẽ trong veo, tư thế ngồi nhu thuận, Dương Thành Sơn không có cách nào mắng cô: “Vậy thì tại sao không đi?”
“Em…” Vân Xu không muốn để cho Tôn San San được như ý, do dự một chút, tìm một lý do không thể nói là nói dối: “Trước đây bị người khác đánh, đến bây giờ vẫn chưa bình phục, trên người có một số chỗ khi hoạt động mạnh một chút sẽ rất đau…”
Dương Thành Sơn nhíu mày, trước tiên quan tâm nói: “Có nghiêm trọng lắm không? Đã đi phòng y tế của trường xem qua chưa?”
Vân Xu gật đầu: “Dạ, em đi phòng y tế lấy thuốc rồi, bác sĩ Tằng ở phòng y tế bảo là em đi vào bệnh viện làm kiểm tra toàn thân sẽ an toàn hơn, em chuẩn bị ngày mai sau khi về nhà sẽ để bố đưa em đi.”
Dương Thành Sơn nhíu chặt chân mày hơn, khuôn mặt thoạt nhìn vừa nghiêm túc lại vừa hung hãn xem ra có hơi dọa người, nhưng mà Vân Xu lại cảm nhận được sự quan tâm của Dương Thành Sơn đối với cô.
Dưới sự truy hỏi của Dương Thành Sơn, Vân Xu chủ động nói: “Đánh nhau là vì một số hiểu nhầm, mặc dù có hơi đau, nhưng mà cũng không có gì đặc biệt nghiêm trọng. Em sẽ tự xử lý tốt, thầy không cần lo đâu ạ. Đợi thân thể em khôi phục, em cũng sẽ tiếp tục tập thể dục buổi sáng ạ.”
Vân Xu không có ý định nói ra chuyện Châu Dã, đầu tiên cô không có bằng chứng, ba người trong ký túc xá cũng sẽ không giúp cô chống lại Châu Dã, mà coi như vạch trần Châu Dã, thì nhiều nhất Châu Dã cũng chỉ bị giáo huấn mấy câu, không có gì thêm.
Vân Xu quyết định không làm phiền thầy giáo khiến ông lo lắng vô ích, có thù bản thân cô tự đi báo là được rồi.
Dương Thành Sơn nghe cô nói như vậy, lại thấy vẻ mặt không muốn để cho mình nhúng tay vào của cô, cũng chỉ có thể gật gật đầu, không gượng ép.
Ông nghĩ đến biểu hiện của Vân Xu trên lớp hai ngày nay, nói: “Chuẩn bị lên lớp mười hai rồi, học tập thật tốt là quan trọng nhất. Còn có, nếu như gặp phải phiền phức gì khó giải quyết, phải nói với giáo viên.”
Vân Xu ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ vâng ạ, em cảm ơn thầy!”
Sau đó cô đột nhiên hỏi: “Thầy ơi, bạn nói với thầy em cố ý không đi tập thể dục buổi sáng là bạn Tôn San San phải không ạ?”
Đương nhiên Dương Thành Sơn sẽ không nói sự thật cho Vân Xu: “Đây là chuyện bí mật.”
Vân Xu gật đầu một cái, trong lòng đã có tính toán.
Vốn dĩ Dương Thành Sơn cũng không có ý định truy cứu Vân Xu, chỉ là đến làm công tác tư tưởng cho cô, Vân Xu biểu hiện rất phối hợp, lại nói ra nguyên nhân, tất nhiên ông cũng không làm khó dễ cô, cứ thế để cô quay về.
Ngược lại là Vân Xu, trước lúc rời đi chủ động nói ra một đề nghị với Dương Thành Sơn.
Cô cho rằng việc tập thể dục buổi sáng là rất quan trọng, vì thế cô đề nghị lớp Ánh Nắng chú trọng hơn việc tập thể dục buổi sáng, tăng cường việc quản lý ở mặt này, lấy kỷ luật mạnh hơn, cơ thể cường tráng, và cao hơn nữa là cảm giác vẻ vang của đoàn thể để đề cao tính tích cực trong học tập, tăng cường hiệu suất học tập.
Bởi vì có người đặc biệt tố cáo Vân Xu không đi tập thể dục buổi sáng.
Trường trung học số ba tương đối coi trọng vấn đề tố chất thân thể của học sinh, không chỉ có tiết thể dục cố định, mà còn có thể dục buổi sáng và chạy bộ buổi sáng.
Nhưng về việc điểm danh, mức độ quản lý nghiêm khắc phụ thuộc vào bản thân tập thể lớp đó, ví dụ như sự tồn tại của lớp trọng điểm “Lớp Tên Lửa” đương nhiên là cực kỳ nghiêm ngặt, còn “Lớp Ánh Nắng” lại là một thái cực khác, học cho qua ngày, điểm danh thể dục buổi sáng cũng là có thể trốn thì trốn.
Mỗi ngày đều có một nhóm người trốn tiết, ban cán bộ điểm canh cũng thay phiên nhau trốn đi, Vân Xu bị tố cáo đến chỗ thầy giáo vì điều này, vậy chỉ có thể là cô đắc tội ai đó thôi.
Người đầu tiên Vân Xu nghĩ đến chính là Tôn San San người xảy ra mâu thuẫn kịch liệt nhất với cô gần đây.
Cô đi theo Dương Thành Sơn đi vào phòng làm việc của ông, trong phòng làm việc liên tục có các thầy cô khác đi lại, nhìn thấy Vân Xu đều vô thức nhìn thêm mấy cái, cô gái nhỏ này lớn lên thật xinh đẹp.
Dương Thành Sơn kéo một cái ghế dài cho Vân Xu, để cô ngồi xuống nói.
Dương Thành Sơn hỏi cô: “Có bạn trong lớp nói buổi sáng em không đi tập thể dục buổi sáng là thế nào?”
Vân Xu ngồi ngay ngắn, trả lời: “Em thưa thầy, không phải em cố ý không đi đâu.”
Trong trí nhớ của nguyên thân căn bản không có chuyện tập thể dục buổi sáng, càng đừng nói đến việc xin nghỉ, bản thân Vân Xu cũng rất lâu không đi học bình thường, trong nhất thời không nhớ đến chuyện này.
Học sinh nữ trước mắt là một cô gái gầy gò ốm yếu, gương mặt vô cùng thanh tú, đôi mắt sạch sẽ trong veo, tư thế ngồi nhu thuận, Dương Thành Sơn không có cách nào mắng cô: “Vậy thì tại sao không đi?”
“Em…” Vân Xu không muốn để cho Tôn San San được như ý, do dự một chút, tìm một lý do không thể nói là nói dối: “Trước đây bị người khác đánh, đến bây giờ vẫn chưa bình phục, trên người có một số chỗ khi hoạt động mạnh một chút sẽ rất đau…”
Dương Thành Sơn nhíu mày, trước tiên quan tâm nói: “Có nghiêm trọng lắm không? Đã đi phòng y tế của trường xem qua chưa?”
Vân Xu gật đầu: “Dạ, em đi phòng y tế lấy thuốc rồi, bác sĩ Tằng ở phòng y tế bảo là em đi vào bệnh viện làm kiểm tra toàn thân sẽ an toàn hơn, em chuẩn bị ngày mai sau khi về nhà sẽ để bố đưa em đi.”
Dương Thành Sơn nhíu chặt chân mày hơn, khuôn mặt thoạt nhìn vừa nghiêm túc lại vừa hung hãn xem ra có hơi dọa người, nhưng mà Vân Xu lại cảm nhận được sự quan tâm của Dương Thành Sơn đối với cô.
Dưới sự truy hỏi của Dương Thành Sơn, Vân Xu chủ động nói: “Đánh nhau là vì một số hiểu nhầm, mặc dù có hơi đau, nhưng mà cũng không có gì đặc biệt nghiêm trọng. Em sẽ tự xử lý tốt, thầy không cần lo đâu ạ. Đợi thân thể em khôi phục, em cũng sẽ tiếp tục tập thể dục buổi sáng ạ.”
Vân Xu không có ý định nói ra chuyện Châu Dã, đầu tiên cô không có bằng chứng, ba người trong ký túc xá cũng sẽ không giúp cô chống lại Châu Dã, mà coi như vạch trần Châu Dã, thì nhiều nhất Châu Dã cũng chỉ bị giáo huấn mấy câu, không có gì thêm.
Vân Xu quyết định không làm phiền thầy giáo khiến ông lo lắng vô ích, có thù bản thân cô tự đi báo là được rồi.
Dương Thành Sơn nghe cô nói như vậy, lại thấy vẻ mặt không muốn để cho mình nhúng tay vào của cô, cũng chỉ có thể gật gật đầu, không gượng ép.
Ông nghĩ đến biểu hiện của Vân Xu trên lớp hai ngày nay, nói: “Chuẩn bị lên lớp mười hai rồi, học tập thật tốt là quan trọng nhất. Còn có, nếu như gặp phải phiền phức gì khó giải quyết, phải nói với giáo viên.”
Vân Xu ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ vâng ạ, em cảm ơn thầy!”
Sau đó cô đột nhiên hỏi: “Thầy ơi, bạn nói với thầy em cố ý không đi tập thể dục buổi sáng là bạn Tôn San San phải không ạ?”
Đương nhiên Dương Thành Sơn sẽ không nói sự thật cho Vân Xu: “Đây là chuyện bí mật.”
Vân Xu gật đầu một cái, trong lòng đã có tính toán.
Vốn dĩ Dương Thành Sơn cũng không có ý định truy cứu Vân Xu, chỉ là đến làm công tác tư tưởng cho cô, Vân Xu biểu hiện rất phối hợp, lại nói ra nguyên nhân, tất nhiên ông cũng không làm khó dễ cô, cứ thế để cô quay về.
Ngược lại là Vân Xu, trước lúc rời đi chủ động nói ra một đề nghị với Dương Thành Sơn.
Cô cho rằng việc tập thể dục buổi sáng là rất quan trọng, vì thế cô đề nghị lớp Ánh Nắng chú trọng hơn việc tập thể dục buổi sáng, tăng cường việc quản lý ở mặt này, lấy kỷ luật mạnh hơn, cơ thể cường tráng, và cao hơn nữa là cảm giác vẻ vang của đoàn thể để đề cao tính tích cực trong học tập, tăng cường hiệu suất học tập.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook