Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
-
25: Không Nỡ
Ký túc xá khu Đông rất lớn, mỗi căn biệt thự nhỏ đều cách nhau một khoảng cách nhất định, môi trường sống ở đây tốt hơn khu ký túc xá bình thường rất nhiều, thậm chí còn được đặc biệt thiết lập mười gian bảo vệ.
Khâu Chấn Dương đưa Lăng Mộc đến trước cửa ký túc xá của bọn họ, nâng thiết bị đầu cuối lên, đối diện mặt thiết bị với cảm biến trên cửa, “Tích” một tiếng, cửa liền mở ra.
Lăng Mộc đi vào theo sau hắn, y nhận ra, bên trong đã được dọn dẹp sạch sẽ cả rồi, thậm chí, đồ gia dụng cũng hoàn toàn mới tinh.
Tiểu biệt thự rất lớn, lầu một có phòng khách, phòng bếp, phòng vệ sinh và phòng tiện ích, phía sau còn có một khu vườn nhỏ, lầu hai có hai phòng ngủ và một phòng đọc sách, còn có một phòng gym.
“Phòng của tôi đã được dọn dẹp xong rồi, căn phòng bên trái vốn không có người ở, cho nên không động vào, đồ đạc bên trong đều được giữ nguyên, vừa lúc để cho cậu mà em gái nào đó ở.
”Khâu Chấn Dương tên tiếng giải thích cho y hiểu, thật ra thì người có thể vào đây ở thì đều sẽ sắm sửa mới toàn toàn bộ, dù sao cũng phải ở lại suốt bốn năm, bọn họ không muốn dùng đồ mà người khác để lại, dù sao thì bọn họ cũng không thiếu chút tiền ấy.
Điều này đối với Lăng Mộc mà nói thì là rất tốt, dù sao thì nếu ở phòng ký túc xá bình thường thì cũng sẽ sử dụng đồ mà người khác đã sử dụng, cho nên y cũng không quan tâm đến những điều đó.
Khâu Chấn Dương dẫn y đến căn phòng kia để xem, Lăng Mộc nhìn quanh một vòng, nhớ kỹ những thứ cần mua, rồi chuẩn bị rời đi.
“Ai nha Lăng Mộc.
”Khâu Chấn Dương thấy y xoay người muốn đi, vội vàng gọi người lại, sờ sờ mũi, nói:“Cậu và em gái định khi nào sẽ dọn vào? Dù sao thì trước khi khai giảng cũng nên làm quen với khuôn viên trường một chút, ngày mai tôi chuẩn bị dọn vào, chúng ta có thể đi dạo cùng nhau?”Loại lời nói như đang rủ nhau đi hẹn hò này, Khâu Chấn Dương cảm thấy mặt mình có chút nóng nên.
Lăng Mộc lại nhíu mày: “Tôi còn phải đi làm thêm, tôi sẽ dọn vào trước khai giảng một ngày.
”Làm thêm?Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, đúng rồi, suýt chút nữa thì hắn quên mất chuyện này.
“Vậy… được rồi, hẹn gặp lại.
”Vốn dĩ Khâu Chấn Dương muốn hỏi Lăng Mộc làm thêm ở đâu, để có gì còn đến xem thử, nhưng nghĩ đến tính cách của Lăng Mộc, sợ là y sẽ không nói cho mình biết, cho nên không hỏi nữa.
Nhìn Lăng Mộc không nói lời nào mà xoay người rời đi, Khâu Chấn Dương thở dài, xem ra, nếu muốn thay đổi thái độ của Lăng Mộc đối với mình, thì còn một chặng đường rất dài phải đi a.
Nếu trước khai giảng một ngày Lăng Mộc mới dọn đến, thì Khâu Chấn Dương cũng không muốn đến sớm, cho nên dứt khoát ở nhà đợi, đến sát ngày khai giảng rồi vào.
______“Được rồi mà mẹ, mẹ đi về trước đi, con đi một mình là được rồi.
”Khâu Chấn Dương khoác túi lên vai, hai tay đút vào túi quần, bất đắc dĩ nhìn đôi mắt đầy sự quyến luyến của mẹ.
Mấy ngày nay ở nhà, Khâu Chấn Dương vẫn luôn ở bên cạnh bà, tận hưởng tình thương ấm áp của mẹ.
Nhưng dù sao thì hắn cũng là người đã trưởng thành, hắn chỉ là hồi xuyên, cho nên cái cảm giác quyến luyến không nỡ rời xa cũng không nhiều, bởi vậy, dù có xách hành lý đến ký túc xá ở cũng chẳng cảm thấy buồn gì lắm.
Nhưng trong mắt Chu Thấm đều tràn đầy nước mắt, Khâu Chấn Dương không đến quân bộ từ sớm như Khâu Hạo Lân, hắn lớn lên dưới ánh mắt của Chu Thấm, mà yêu thương hắn đến cực điểm, hơn nữa, vất vả lắm mới chờ được cái này hắn bước qua “Kỳ phản nghịch”, ngày ngày đi theo mình giống như khi còn nhỏ, lúc này lại muốn chia xa, thật sự có chút không nỡ.
Nhìn bà lại muốn lau nước mắt, Khâu Chấn Dương vừa bất đắc dĩ vừa đau lòng, tiến lên ôm lấy bà, nhẹ giọng an ủi.
“Được rồi mà mẹ, ngày nghỉ con sẽ về nhà, nếu mẹ có chuyện gì thì có thể gọi cho con, con vào trước đây.
”Bởi vì Khâu Chấn Dương không cho bà đưa vào, sợ đến khi đó bà sẽ lại buồn hơn, cho nên hai người tạm biệt ngay trước cổng trường.
Phi hành khí xa hoa của Khâu gia dừng lại bên cạnh hai người, phía sau bọn họ còn có mấy vệ sĩ đeo kính đen, lạnh mắt đứng ở đó, có không ít học viên đi từ ngoài vào không thể không ngừng lại xem.
“Trời ạ, chiếc phi hành khí kia là ‘Tinh Ngô Nhất Hào’ sao? Là loại mà toàn bộ tinh tế này chỉ có năm chiếc đấy đúng không?”“Đúng đó đúng đó, tôi nhận ra ký hiệu của ‘Tinh Ngô Nhất Hào’! Nhà nam sinh kia đúng là giàu có thật a, trong học viện chúng ta có người nào có gia thế khủng như vậy à?”“Học viên khóa trước thì không, nhưng tân sinh thì chưa chắc, tôi nghe nói, tiểu thiếu gia nhà Khâu gia nổi tiếng kia, nghe nói hắn chính là tân sinh năm nay đấy!”“Khâu gia? Là cái quân đoàn thế gia kia sao? Trời ạ, có trò hay để xem rồi, cậu nhìn dáng vẻ bên ngoài của hắn đi, nói không chừng, cái danh giáo thảo của Chu Yến sắp bị thay đổi rồi! Càng đừng nói đến gia thế hùng hậu của Khâu gia, chậc chậc chậc, Omega của học viện chúng ta chắc cũng sắp phát điên lên đến nơi rồi!”“Còn không phải sao! Tôi còn nghe nói, tiểu thiếu gia kia theo đuổi Omega nào đó suốt một năm, Omega kia hình như cũng trúng tuyển vào học viện đấy, đúng là quá nhiều dưa rồi, năm nay chắn chắn ăn no dưa…”Những điều tiếng bàn luận của bọn họ không truyền được đến tay của Khâu Chấn Dương, phải thật vất vả hắn mới có thể trấn an được mẹ mình, nhiều lần khẳng định với bà rằng ngày nghỉ chắc chắn hắn sẽ về, lúc này hắn mới có thể cất bước chậm rãi đi đến ký túc xá.
Hôm nay đã là ngày cuối trước khai giảng, về cơ bản thì gần như các học viên đề đã dọn vào bên trong học viện cả rồi, ngày mai tất cả tân sinh sẽ phải tập trung lại vào lúc tám giờ.
Khâu Chấn Dương đi thẳng về ký túc xá, khóe miệng hơi cong lên, đôi mắt thích thú mà híp lại, trong lòng vừa vui vẻ nhưng vừa cảm thấy hồi hộp và hưng phấn.
Ngày hôm qua, danh sách phân ban đã được công bố, năm nay có một trăm lớp, vì Khâu Chấn Dương giành được hạng hai trong đợt khảo nghiệm vừa rồi cho nên được phân vào ban A1.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook