Hắn mở ba lô tìm một lọ thuốc mỡ, thuốc mỡ này là là do bà ngoại đưa cho hắn trước khi tham gia khảo nghiệm, đây là loại thuốc cấp có bậc cao nhất, là cấp S trong đống thuốc được sản xuất ra, rất có hiệu quả đối với vết thương bên ngoài da.

Cầm thuốc mỡ, xách theo hai phần cơm, Khâu Chấn Dương trực tiếp đến khu phòng dành cho Omega để tìm người.

“Trời ạ, đó là Alpha sao? Hắn đến khu phòng Omega của chúng ta làm gì?”“Chắc là người ta đến tìm người, cậu không thấy trong tay hắn đang xách hai phần cơm sao.

”“Ai ai ai, đó chẳng phải là Khâu Chấn Dương của thủ đô tinh sao? Trời ạ, hắn tới tìm Omega mà hắn theo đuổi đã lâu kia sao?”Khâu Chấn Dương xuất hiện ở khu phòng của Omega, một đường bị người ta vây xem, hắn cứ đi thẳng lướt qua nhóm Omega kia, nhanh chóng đi đến trước mặt giáo viên phụ trách khu vực, đăng ký thông tin cá nhân rồi hỏi phòng Lăng Mộc ở đâu.

Dù sao thuộc tính khác nhau, các giáo viên tương đối chú ý đến phương diện này, không chỉ kiểm tra đối chiếu thân phận của Khâu Chấn Dương, còn đích thân dẫn hắn đến trước cửa phòng của Lăng Mộc.

Dưới ánh nhìn chằm chắn của giáo viên, Khâu Chấn Dương ho nhẹ một tiếng, đưa tay gõ cửa.

“Lăng Mộc, cậu có ở trong đó không? Tôi là Khâu Chấn Dương.

”Trong phòng truyền đến tiếng thủy tinh bị rơi vỡ, hình như là do ly thủy tinh rơi xuống đất tạo thành.

Nhưng ngay sau đó, lại không có bất kỳ âm thanh nào nữa.

Giáo viên đứng một bên liếc xéo Khâu Chấn Dương một cái, trong ánh mắt rõ ràng mang theo nghi hoặc.


Trên trán Khâu Chấn Dương nổi lên hai đường hắc tuyến, lại đưa tay lên gõ cửa.

“Lăng Mộc, tôi đến đem thuốc đến cho cậu a, cậu nhanh mở cửa ra a, đường làm phiền giáo viên, ông ấy đang chờ ở đây này.

”Lúc này, cuối cùng người trong phòng cũng trả tới, dứt khoát một từ.

“Cút!”Khâu Chấn Dương: “…”Giáo viên: “…”Ánh mắt của của giáo viên nhìn Khâu Chấn Dương càng quỷ dị, đôi mắt híp lại, như đang nghiên cứu gì đó.

“Khụ, Lăng Mộc, tôi biết cậu vẫn còn giận.

”Khâu Chấn Dương mặt không đổi sắc tiếp tục gõ cửa, hoàn toàn ngó lơ ánh mắt của vị giáo viên kia.

“Đều là do tôi không tốt, thời điểm đánh dấu cậu vậy mà tôi lại cắn mạnh như vậy.

Nhưng khi đó cậu thật sự quá mê người, tôi nhịn không được cũng là chuyện bình thường mà.

”Giáo viên nghe xong thì trợn lớn hai mát, tơ máu cũng muốn lòi ra luôn rồi.

“Mẹ nó chứ!”Cửa bị mở ra thật mạnh, Khâu Chấn Dương trực tiếp bị túm cổ áo kéo vào, còn chưa đứng vững liền nghe “Rầm” một tiếng, cửa trực tiếp bị đóng lại.

Giáo viên: “…”Ông nhìn cánh cửa một lúc lâu, sau đó yên lặng xoay người rời đi.

Tóm người vào bên trong, Lăng Mộc mang biểu tình như phát điên cau mày nhìn Khâu Chấn Dương.

“Cậu còn biết xấu hổ hay không vậy hả!”Khâu Chấn Dương tự nhiên đặt cái túi trên tay lên bàn, vừa đem hộp cơm lấy ra vừa nói:“Có gì phải che giấu đâu a, lúc ở nhà ăn đã có nhiều người nhìn thấy rồi mà.

”Hắn yên lặng bổ sung thêm một câu, nếu mình không nói như vậy, Lăng Mộc chắc chắn sẽ không cho hắn vào.

Lăng Mộc nhìn chằm chằm động tác của hắn, tầm mắt dừng trên hai phần đồ ăn nóng hổi kia.

Những đồ ăn đó, chắc chắn phải cần tiền công hai ngày của Lăng Mộc mới có thể mua được.

Hắn và mình, nhìn kiểu gì cũng chẳng có điểm nào hợp, bọn họ là hai đường thẳng song song không bao giờ có thể gặp nhau.


“Khâu Chấn Dương, rốt cuộc thì cậu có mục đích gì?”Lăng Mộc khàn giọng hỏi, thanh âm u ám.

Lăng Mộc không thể nghĩ ra lý do vì sao Khâu Chấn Dương lại phải đối tốt với y như vậy, chẳng lẽ là vì muốn trả thù mà đùa bỡn mình hay sao?Đồ ăn đã dọn xong, Khâu Chấn Dương thở dài trong lòng, duỗi tay muốn kéo Lăng Mộc qua ăn cơm, nhưng lại bị đối phương nhíu mày tránh đi.

“Tôi đã nói rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu.

” Khâu Chấn Dương rũ mắt nhìn thẳng vào y.

“Trên người cậu mang đánh dấu của tôi, mang theo mùi hương của tôi, sao tôi có thể để cậu đi được.

”Hắn thật sự không thể buông tay Lăng Mộc, không chỉ vì hắn rất thích nhân vật này trong nguyên tác, mà còn vì tính cách cùng vẻ bề ngoài của Lăng Mộc rất hợp ý hắn.

Khâu Chấn Dương muốn giúp y một phen, không muốn nhìn thấy cái ngày mà y tuyệt vọng với mọi thứ kia xuất hiện.

Lăng Mộc cảm thấy không thể nói lý được với Khâu Chấn Dương: “Cậu nói bậy, đó chỉ là vết đánh dấu tạm thời, nó sẽ biến mất nhanh thôi.

”Alpha sẽ để tâm đến vết đánh dấu tạm thời này sao?Đừng nói là đánh dấu tạm thời, cho dù là đánh dấu hoàn toàn, cũng có rất nhiều Alpha vứt bỏ Omega để đi tìm niềm vui mới.

Đa số những Alpha đó đều có gia cảnh hùng hậu, thực lực mạnh mẽ, căn bản không đem cái kẻ bị mình đánh dấu tạm thời để trong lòng.

Huống hồ, trước kia Khâu Chấn Dương rất chán ghét y, hai người đã giải trừ hôn ước rồi.

Bị Lăng Mộc nhìn bằng ánh mắt hoài nghi như vậy, Khâu Chấn Dương có chút chột dạ mà sờ sờ mũi.


Đó đều là những chuyện mà nguyên thân làm ra mà, hắn vô tội đấy có được không!“Tôi biết cậu không tin tôi, vậy… Nếu tôi muốn làm bạn cùng với cậu thì sao? Chuyện lúc trước, tôi thành thật xin lỗi, nhưng ngoại trừ chuyện lui hôn, cậu là con trai của Lăng phó quan, Lăng phó quan lại là ân nhân cứu mạng của cha tôi, tôi và cậu vốn dĩ nên trở thành vạn với nhau.

”Khâu Chấn Dương hiểu rõ tâm lý của Lăng Mộc, cuộc sống khó khăn trong nhiều năm khiến y dần dần không còn dám tin vào người khác, thậm chí y còn hoài nghi ý tốt của người khác.

Nhưng mà cũng may, bây giờ có rất nhiều chuyện chưa xảy ra, hơn nữa trong mắt y còn hiện lên một tia do dự, Khâu Chấn Dương biết, hiện tại y vẫn còn chưa tuyệt vọng hoàn toàn tuyệt vọng đối với cái gọi là tình người.

Tất cả, vẫn còn cơ hội.

“Tôi không muốn làm bạn với cậu.

” Lăng Mộc rất bực bội, mày nhíu chặt như muốn kẹp chết ruồi.

Khâu Chấn Dương nhìn vậy liền cười.

“Được rồi, một người như tôi có xứng đáng làm bạn với cậu hay khâu, cậu có rất nhiều thời gian để suy nghĩ.

Nhưng dù sao thì tôi cũng đã đem đồ ăn đến đây rồi, cho tôi chút mặt mũi trước đi, cùng nhau ăn bữa cơm được không?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương