Xuyên Thành Vai Ác Nhưng Là Ác Ma Nhãi Con
-
3: Xuyên Thành Vai Ác Làm Sao Giữ Được Sừng Đây3
Quả nhiên là điện hạ lợi hại, vừa rồi còn phát giác được lần ám sát này sẽ thất bại.
“Điện hạ? Chúng ta bây giờ phái người phong tỏa chủ thành, truy bắt toàn thành? Lần này chúng ta mang theo cũng không ít quân tinh nhuệ! ”
Trong lòng Mộc Liên Khê rối như tơ vò, trên mặt vẫn không chút biến đổi.
Truy bắt toàn thành khá nguy hiểm, anh lại không đảm đương nổi việc này.
Thủ lĩnh Dị tộc nguyên tác an bài phòng vệ tinh vi như vậy, hộ vệ bên người nói ít cũng mấy trăm người, nhưng không phải Sở Hồi Chu vẫn tìm thấy cơ hội bắt giữ, còn anh chỉ mới xuyên qua tinh cầu này, còn chẳng biết cách lãnh đạo quân đội, anh còn có thể làm sao?
Hiện tại chỉ có thể đánh liều một phen, nếu bọn họ chấp nhận thu tay, có khi Sở Hồi Chu còn nguyện ý tiếp tục đàm phán.
Anh trầm mặc trong chốt lát.
“Không cần phong tỏa chủ thành, cũng không cần truy bắt, cho người đăng thông cáo quân lính Dị tộc lập tức rút lui, chỉ để lại một tiểu đội, mời thượng tướng Sở Hồi Chu quay lại phòng hội nghị, cùng ta thương lượng nội dung cụ thể.
”
“Thật sự lui binh?”
“Thật sự.
”
Phó quan người sói lộ vẻ nghi hoặc nhưng vẫn thành thật cung kính trả lời.
“Vâng, điện hạ.
”
Hắn vẻ mặt chân thành bồi thêm một câu.
“Điện hạ, ngài thật là trăm mưu nghìn kế, núi Thái Sơn có sập trước mặt cũng không biến sắc.
”
Mộc Liên Khê: “! ”
Khônggg, trong lòng anh hiện giờ đang kinh sợ, thậm chí có thể làm thành một bộ phim kinh dị dài tập.
Phi thuyền quá lớn, căn bản không thể trực tiếp tiến vào trung tâm hội nghị , Mộc Liên Khê chỉ có thể rời khỏi tàu, đi bộ chung với thuộc hạ.
Nói thật, bây giờ anh chỉ muốn ngối trên phi thuyền rời khỏi đây, tốt nhất là đem cái vị trí thủ lĩnh này giao cho người khác, bản thân tìm cái tinh cầu nào đó mai danh ẩn tích.
Cái gì mà vị trí thủ lĩnh, có quan trọng bằng mạng sống không.
Nhưng vây quanh là một đoàn quân đội cùng binh lính Dị tộc, canh anh một tất cũng không rời.
Hơn nữa, nguyên chủ của thân thể này rất được Dị tộc kính mến, nếu đột nhiên thấy anh khác thường, chỉ sợ bọn họ không cho anh rời đi mà còn đem anh vào viện tâm thần dốc lòng chăm sóc.
“Điện hạ, vì sao ngài lại muốn cùng Sở Hồi Chu nghị hòa? Tinh tế Đế quốc rõ ràng không có thành ý! ”
Một bên ma cà rồng ngắt ngang người sói nói.
“Ngươi theo điện hạ lâu như vậy mà vẫn ngốc như thế, điện hạ đương nhiên muốn dụ Sở Hồi Chu tới đánh hắn mềm xương rồi!”
“Thì ra là vậy, nhưng điện hạ đem toàn bộ quân tinh nhuệ đều rút đi.
.
”
“Điện hạ đối phó với một tên Sở Hồi Chu thôi còn cần quân tinh nhuệ? Điện hạ một người một thương liền đánh bại tên Sở Hồi Chu đó!”
Mộc Liên Khê:”! ”
Ý tứ này là muốn anh một mình đánh Sở Hồi Chu sao?
Không!!!
Cầu các ngươi nhanh chóng tháo cái bộ lọc hùng hậu fan cuồng đó xuống!!!
Trong lúc mấy người nhau nhau nói chuyện, trung tâm thành phố đột nhiên rơi xuống màn hình sáng dài mấy ngàn mét, này giống như thiết bị liên lạc được quân đội sử dụng để báo tin cho toàn thành.
Chỉ là thiết bị liên lạc tại chủ thành Hoang tinh này đã cũ đến mức ngay cả thợ sửa chữa ngoài thành cũng bó tay, không ngờ màn hình này đột nhiên được sửa chữa và sử dụng.
Trên màn hình chỉ có một dòng chữ.
Mời Thủ lĩnh Dị tộc trong vòng 2 tiếng một mình đến phòng Hội nghị để đàm phán – Sở Hồi Chu.
----------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Chương sau biến thành ác ma nhãi con.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook