Thẩm Tiện vốn dĩ là người thích sạch sẽ, động tác làm việc cũng nhanh nhẹn nên quét dọn rất nhanh, lúc cô quét tới phòng bếp, Phương Tĩnh Lan chỉ nhìn một cái, cái gì cũng không nói.

Sau khi đem rác đi đổ, Thẩm Tiện giặt sạch giẻ lau nhà, ngồi xổm lau sạch sẽ trong ngoài nhà.

Trong đầu lập tức phát ra âm thanh của hệ thống: "Nhiệm vụ hoàn thành, đã đem 200 đồng phát đến Fetion của ký chủ".

Fetion là phần mềm nói chuyện phiếm trong cuốn sách này, Thẩm Tiện mở Fetion, nhìn trong giao diện khung thoại xuất hiện một tài khoản tên hệ thống, Thẩm Tiện click mở bao lì xì, thành công nhận được 200 đồng.

Phương Tĩnh Lan cuối cùng vẫn đau lòng Thẩm Tiện, bà một chữ cũng chưa nhắc đến chuyện nguyên thân lừa đi hai mươi nghìn đồng, chỉ lạnh mặt nói với Thẩm Tiện: "Lấy chén ăn cơm đi".

Trên mặt Thẩm Tiện lộ ra nụ cười, lập tức đáp lại: "Dạ, con đi lấy đây".

Chờ đồ ăn đều được bưng lên, một nhà ba người lâu rồi mới ở cùng nhau ăn cơm, tuy rằng bàn cơm im ắng, nhưng không khí trên bàn tốt hơn nhiều so với lúc nguyên thân còn ở đây, nguyên thân bởi vì lừa tiền, lúc về nhà chỉ biết trốn trong phòng chơi game, đói bụng cũng vào phòng bếp có gì ăn đó, không chịu cùng cha mẹ ăn cơm.

Ăn xong Thẩm Tiện chủ động đi rửa chén, Phương Tĩnh Lan chỉ nhìn cô một cái, không nói gì, trong mắt bà Thẩm Tiện có làm hay không không có gì khác nhau, được một thời gian là muốn tìm cớ đòi tiền, bà cũng quản không được, dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài.

Thẩm Tiện vừa rửa chén vừa nghĩ mẹ hẳn là đi chơi mạt chược, ba bị tắc nghẽn mạch máu, nguyên thân không đàng hoàng, chơi mạt chược trở thành chuyện duy nhất có thể làm Phương Tĩnh Lan thư giãn một chút, suy nghĩ một chút, nhìn xuống thấy chén cũng rửa xong rồi.


Thẩm Tiện ở trong phòng bếp lần nữa thu được âm thanh máy móc của hệ thống: "Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ trước khi hệ thống ban hành, khen thưởng 100 đồng, phát đến Fetion".

Thẩm Tiện thở dài, mới 300 đồng, đi một bước tính một bước vậy, đi ra ngoài nhìn ba một chút, phát hiện ba đã đẩy xe hỗ trợ đi về phòng ngủ, Thẩm Tiện cũng trở về phòng lấy quần áo, chuẩn bị đi tắm rửa một cái, lúc nhìn đến gương trong toilet Thẩm Tiện ngây ra, gương mặt này của nguyên thân cùng với gương mặt của cô ở đời trước gần như là giống nhau như đúc, chỉ có điều nguyên thân trường kỳ thức đêm chơi game cộng với hút thuốc nên sắc mặt có chút tiều tụy, Thẩm Tiện sờ sờ bụng phát hiện chỗ này có chút thịt thừa, mấy vấn đề này đều phải dựa vào rèn luyện thời gian dài để hồi phục.

Bận việc xong Thẩm Tiện lại lên mạng xem xét hướng đi đại khái của thế giới này, phát hiện thị trường chứng khoán, quỹ thị trường đều tương đối giống với đời trước, thậm chí bắt đầu xuất hiện đồng tiền ảo, trong quyển sách này các khu vực kinh tế vừa mới khởi bước, là thời điểm đầu tư tốt, chỉ tiếc là bản thân chỉ có 300 đồng.

Thẩm Tiện suy nghĩ trong ít phút lại hỏi hệ thống: "Ngoại trừ việc phải đạt được giá trị hảo cảm của nhận vật được chỉ định, có cần chú ý cái gì khác khồng?"
"Tuy rằng ký chủ xuất hiện đã làm thay đổi rất nhiều tình tiết trong nguyên văn nhưng vẫn yêu cầu ký chủ chú ý, sẽ có ba tình tiết cố định sẽ xảy ra, tình huống cụ thể đến lúc đó hệ thống sẽ tiến hành nhắc nhở".

Thẩm Tiện thở dài, cô biết chắc là sẽ không dễ dàng gì, nhưng vì mạng sống, vẫn là cố gắng thực hiện nhiệm vụ cho tốt đi.

Tìm hiểu xong những điều cần biết, buổi chiều Thẩm Tiện dẫn ba ra ngoài rèn luyện thân thể, được khen thưởng 200 đồng, sau đó về nhà nấu cơm, lúc Phương Tĩnh Lan trở về, Thẩm Tiện đã bưng món ăn cuối cùng lên bàn.

"Mẹ, mẹ về thật đúng lúc, mau rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi".

Thẩm Tiện hướng về phía Phương Tĩnh Lan cười nhẹ, dù sao những việc trước đó đều là nguyên thân làm, hoàn toàn không liên quan đến cô, Thẩm Tiện chỉ biết, từ hôm nay trở đi sẽ là một bắt đầu hoàn toàn mới.

Phương Tĩnh Lan sửng sốt một hồi, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn Thẩm Tiện, hốc mắt bà đỏ lên, đi đến sô pha rồi ngồi xuống, thở dài nói: "Con vừa mới lấy đi hai mươi nghìn, ba con mỗi tháng còn tốn không ít tiền phải mua thuốc, còn phải chu cấp phí nuôi dưỡng cho Điềm Điềm, mẹ thật sự không có tiền cho con".


Cả người Phương Tĩnh Lan đều sụp xuống, Thẩm Tiện vội vàng vẫy vẫy tay giải thích: "Mẹ, mẹ hiểu lầm, con thật sự không cần tiền, chỉ là ở nhà không có việc gì làm nên đi nấu cơm, đừng tức giận, nhanh đi ăn cơm đi".

Phương Tĩnh Lan nhìn thoáng qua Thẩm Tiện, rốt cuộc cảm thấy con gái hôm nay không giống với lúc trước, nhưng bà đã thất vọng quá nhiều lần, thật sự không dám đối với Thẩm Tiện sinh ra kỳ vọng gì, chỉ biết ngồi xuống ăn cơm.

Ăn xong cơm chiều, việc nhà còn lại đều bị Thẩm Tiện giành làm, trong lúc nhất thời Phương Tĩnh Lan hơi luống cuống, mấy việc này lúc trước đều là bản thân bà làm, lúc này bà có chút không quen, nếu như Tiện Tiện nhà bà có thể vẫn luôn giống như bây giờ thì tốt rồi, Phương Tĩnh Lan thở dài.

Làm xong tất cả, Thẩm Tiện trở lại phòng mình, ngày hôm nay trừ bỏ tiền đưa cho con gái, bản thân làm nhiệm vụ thu thập được 800 đồng, hơn nữa có một số nhiệm vụ là Thẩm Tiện tự giác làm nên hệ thống khen thưởng thêm cho cô 200 đồng, giúp Thẩm Tiện gom đủ 1000 đồng.

Thẩm Tiện nghĩ xem ngày mai có thể dắt con gái đi ăn ngon được hay không, rốt cuộc nhóc con này cũng thật là đáng yêu.

Cô lại tìm một vòng trong phòng, lấy đồ vật của nguyên lật qua lật lại, cuối cùng cũng tìm được thuốc ức chế và miếng dán ngăn chặn tin tức tố, lúc này Thẩm Tiện mới nhớ tới thế giới trong sách là abo, nơi này có sáu loại giới tính, mà cô chính là Alpha nữ, cô kiểm tra qua thân thể này, thấy bản thân không có tới thời kì là dễ cảm kỳ, nhẹ nhàng thở ra.

Thực ra Thẩm Tiện cũng không thích loại giả thiết abo này, là beta còn ổn, nghe không được tin tức tố của A với O, cũng sẽ không chịu ảnh hưởng của tin tức tố, nhưng mà Alpha trời sinh đối với Omega có một loại áp chế, tin tức tố của hai bên ảnh hưởng lẫn nhau nhưng nói đến cùng vẫn là ảnh hưởng của Alpha đối với Omega lớn hơn, thậm chí còn có Alpha dùng tin tức tố cưỡng ép Omega phát sinh quan hệ, chẳng qua cũng may mắn là hành vi cưỡng ép ở trong sách là vi phạm pháp luật.

Thẩm Tiện thử dùng tuyến thể sau cổ phóng ra một ít tin tức tố, trong phòng nhanh chóng xuất hiện nhàn nhạt mùi cam ngọt, Thẩm Tiện rùng mình, lập tức dùng miếng dán cách trở dán lên tuyến thể, cô cảm thấy tùy tiện phát ra tin tức tố cùng với quấy rối tình dục không có gì khác nhau, sau này tốt nhất nên thu lại tin tức tố không để nó phát ra, nếu thật sự cần tiết ra tin tức tố, vậy chờ lúc không có người mới thả ra, Thẩm Tiện bật máy thông gió, mùi cam ngọt nhàn nhạt nhanh chóng tiêu tán sạch sẽ.


Sáng sớm hôm sau, Thẩm Tiện đi ra ngoài chạy chậm vài vòng, về đến nhà liền dọn dẹp nhà sạch sẽ, cơm sáng cơm trưa đều do cô làm, trong lòng Phương Tĩnh Lan càng mơ màng, luôn cảm thấy Thẩm Tiện càng siêng năng đồng nghĩa với việc cô ở bên ngoài thiếu càng nhiều tiền.

Phương Tĩnh Lan vài lần muốn nói lại thôi, đứa con này bà không có cách nào.

Ban ngày làm việc, Thẩm Tiện lại thu được từ hệ thống 600 đồng, thêm vào 1000 đồng hôm qua, hiện tại cô có 1600 đồng, nhưng cũng chỉ là muối bỏ biển, Thẩm Tiện rửa mặt, thay đổi quần áo sạch sẽ, chào hỏi cha mẹ rồi ra cửa.

Một tia hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng Phương Tĩnh Lan cũng biến mất, xem ra con gái bà cảm thấy biểu hiện tốt nhưng cũng không lấy được tiền, lại đi chuẩn bị đi ra ngoài lêu lổng, lần nào cũng vậy, lẽ ra bà nên chấp nhận sự thật, không nên đặt hi vọng gì ở Thẩm Tiện.

Thẩm Tiện cũng không có đi xa mà là đi cửa hàng bánh kem mua cho con gái một cái bánh nhỏ vị sữa, nhóc con nhà cô nhất định sẽ thích, ngoài ra còn mua cho nhóc con một thùng nước trái cây vị xoài, nhìn thời gian cũng vừa lúc, Thẩm Tiện liền đi đến cửa nhà trẻ đợi Thẩm Điềm tan học.

Chỉ vừa đợi một chút, các bạn nhỏ liền ở phía sau cô giáo đi thành tốp năm tốp ba ra ngoài cổng, Thẩm Tiện còn chưa kịp đi qua đã thấy nhóc con nhà cô bị một thằng bé đẩy một cái, ngã trên mặt đất, Thẩm Tiện đặt đồ ăn sang một bên liền chạy tới, duỗi tay nhanh chóng đỡ nhóc con từ trên mặt đất đứng dậy.

"Điềm Điềm có bị đụng trúng ở đâu không, lại đây cho mommy xem một chút", Thẩm Tiện đau lòng đem nhóc con nhà mình đỡ lên, cô nhìn thoáng qua thằng bé đứng đối diện, hỏi: "Sao con đẩy Điềm Điềm".

Thằng bé kia hầm hừ nói: "Là bạn ấy nói dối, bạn ấy rõ ràng là không có mommy, bạn ấy là đứa trẻ hư không có mommy, tụi con không muốn chơi với bạn ấy".

Hốc mắt Thẩm Điềm hoàn toàn đỏ lên, nước mắt cũng chực chờ rơi xuống: "Điềm Điềm không có nói dối, Điềm Điềm có mommy, mommy của Điềm Điềm đang ở đây".

Thẩm Tiện một bên ôm nhóc con vào lòng, một bên nói với thằng bé kia: "Cô chính là mommy của Điềm Điềm, con vừa mới đẩy bạn, mau xin lỗi Điềm Điềm".

Thằng bé đỏ mặt cứng cổ nói: "con không có lỗi, bạn ấy không có mommy, chính là không có mommy, đồ con hoang".


Lúc này cô giáo Triệu ở nhà trẻ cũng đi đến, lôi kéo tay thằng bé nói: "Lý Kiệt, bình thường cô dạy tụi con như thế nào? Đã làm sai là phải xin lỗi, ai dạy con nói bạn như vậy, mau xin lỗi Điềm Điềm".

Thằng bé kia miệng dẩu cao lên, nhưng lại sợ cô giáo đang ở đây đành phải nắm quần áo nói: "Thẩm Điềm, thực xin lỗi".

Lúc này mẹ của Lý Kiệt cũng tới, thấy đứa nhỏ nhà mình đang dẩu miệng đứng ở đó, lập tức đi đến, cái gì cũng không thèm hỏi liền mở miệng nói: "Mấy người làm gì vậy, dù là cô giáo cũng không thể khi dễ con nhà tôi đâu".

Thẩm Tiện còn đang dỗ nhóc con trong ngực cũng dứt khoát đứng dậy, nói với mẹ Lý Kiệt: "Là con nhà cô đẩy con của tôi, còn bịa đặt con tôi là không có mommy, tôi bảo bé nó xin lỗi là việc bình thường, cô cái gì cũng không hỏi liền chụp mũ cô giáo, tôi biết tại sao con nhà cô càn rỡ ức hiếp bạn học rồi".

"Ha ha, cô có ý gì, trẻ con đùa giỡn với nhau mà thôi, cần làm quá đến mức này sao? Cần nghiêm túc tới vậy à".

Giọng nói của mẹ Lý Kiệt rất lớn, tỏ vẻ xem thường người khác.

Thẩm Điềm đang ở trong lòng Thẩm Tiện khóc lớn hơn, vừa lúc Lâm Thanh Hàn tới đón con gái cũng đến đây, thấy Thẩm Điềm khóc làm cô ấy gấp gáp chạy đến, Thẩm Tiện kéo tay Lâm Thanh Hàn, bồng đứa nhỏ qua cho Lâm Thanh Hàn ôm, còn bản thân thì nói với người phụ nữ kia: "Cô nói hay thật, không phải con nhà cô bị ức hiếp cô đương nhiên cảm thấy không có gì, cô để con gái của tôi đẩy ngã con trai cô thử xem, có người mẹ như cô, tôi coi thử sau này ai dám cho con cái của họ chơi với con trai của cô".

"Làm gì không ai chơi cùng con tôi, chỉ có cô nhiều chuyện, còn dám bắt con tôi xin lỗi, tôi cũng muốn nhìn thử cô làm gì được con tôi".

Người phụ nữ kia vội vàng la lên.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương