Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày
-
Chương 53
Biên tập: Cải
Sau khi giao thừa kết thúc, mấy người tạm biệt trở về nhà.
Khương Yên cùng Hoắc Đình Diễm ở cùng một tiểu khu, tự nhiên là cùng nhau trở về.
Trên đường trở về người nhiều, xe nhiều, đánh xe căn bản là chuyện không tưởng mà dùng app gọi xe thì hiện tại xung quanh còn có hơn ba bốn mươi người đang chờ. Hai người nhìn nhau, tự hỏi vài giây sau đó chuẩn bị thuê xe đạp trở về.
Sau khi đến nơi này, Khương Yên là lần đầu tiên đi xe đạp, cũng là lần đầu tiên đi xe đạp trong năm mới, cũng là lần đầu tiên cùng Hoắc Đình Diễm đi xe đạp, vô luận là từ phương diện nào tới nói, cũng đặc biệt đáng giá kỷ niệm.
Hoắc Đình Diễm nhìn cô "Có biết đi không?"
"Biết" Khương Yên nhìn anh, đôi mắt sáng bừng "Tớ biết"
Cô thực sự biết đi xe đạp, chính là đã một đoạn thời gian rồi không có đi.
Hoắc Đình Diễm cong miệng cười, có chút ôn nhu "Vậy được"
Anh giúp Khương Yên quét mã mở khóa, sau đó mới đi tìm cho mình một chiếc xe khác.
Đạp xe từ quốc mậu về nhà cũng không có quá xa, đại khái chỉ mất khoảng nửa tiếng.
Hoắc Đình Diễm ở phía trước chờ Khương Yên, nói "Có chút lạnh đấy, cậu...."
"Tớ không lạnh" Lời còn chưa nói xong đã bị Khương Yên đánh gãy, cô ngửa đầu nhìn anh, thực nghiêm túc nói "Tớ một chút cũng không có lạnh"
Cô hiện tại nóng đến muốn nổ tung rồi!!!
A a a a a, cùng idol đi xe đạp về nhà a!!!! Đây là chuyện đáng mơ ước đến mức nào a!!!!
Hơn nữa, hiện tại là ngày đầu tiên của năm mới, thế nhưng lại gặp được loại chuyện này, cùng idol đi xe đạp trở về đối với Khương Yên mà nói, so với việc cùng nhau ngồi xe trở về càng đáng giá kỷ niệm!
Nói không chừng rất nhiều năm về sau, cô đều có thể nhớ rõ ngày này! Sẽ nhớ kỹ những kỷ niệm đêm nay.
Rất nhiều chuyện khi ở cùng Hoắc Đình Diễm, cô đều nhớ rất rõ ràng.
Hoắc Đình Diễm cười "Vậy là tốt rồi, đi thôi"
"Ừ!"
Hai người đạp xe song song, bầu trời đêm sáng ngời, cách đó không xa còn có pháo hoa nở rộ, ven đường tràn ngập tiếng gió, tiếng còi xe,....
Khương Yên đạp xe khá chậm, Hoắc Đình Diễm vẫn luôn phối hợp với tốc độ của cô.
Đến đoạn rẽ, hai người biến thành một trước một sau, Hoắc Đình Diễm đi ở phía trước dẫn đường cho cô, Khương Yên đi ở phía sau, chậm rãi từ từ, hai người vẫn luôn duy trì khoảng cách không xa không gần.
Ngẫu nhiên, Khương Yên sẽ ngẩng đầu một cái, ngắm nhìn bóng dáng người con trai ở phía trước.
Nói không nên lời đây là loại cảm giác gì nhưng Khương Yên thực xác định, vô luận là đường về nhà hay là cái khác, Hoắc Đình Diễm đối với cô đều như một người chỉ đường, mang cô đi đến con đường đúng đắn để đạt được mục tiêu cô hằng mong ước.
Hoắc Đình Diễm đối với cô mà nói, có ý nghĩa rất quan trọng!
.....
Ước chừng nửa tiếng sau, hai người đi đến trước cửa tiểu khu.
Sau khi đem xe đạp khóa lại, hai người lại cùng nhau đi về nhà.
Ban đêm còn có chú bảo an đang trực đêm, thời điểm nhìn thấy hai người bọn họ liền vui vẻ chào hỏi.
Khương Yên hai mắt cong cong nhìn chú bảo an, thân thiết nói "Chúc chú năm mới vui vẻ"
Chú bảo an cười "Năm mới vui vẻ, vừa mới đi đón giao thừa trở về sao?"
"Vâng"
Hàn huyên hai câu, Khương Yên cùng Hoắc Đình Diễm liền trở về nhà.
Nhà Khương Yên ở phía trước, sau khi đến cửa nhà cô liền chỉ chỉ, quay đầu nhìn Hoắc Đình Diễm "Đến nhà tớ rồi"
Hoắc Đình Diễm gật đầu, gọi cô "Khương Yên"
"Sao vậy?"
Hoắc Đình Diễm tay đút túi, đứng đó không xa nhìn cô, ánh mắt nặng nề "Năm mới vui vẻ"
Khương Yên tươi cười nói "Năm mới vui vẻ" Cô quay đầu nhìn Hoắc Đình Diễm, nhẹ giọng nói "Càng ngày càng tốt nha"
Hoắc Đình Diễm "ừ" một tiếng "Đừng có thức đêm, ngủ sớm một chút"
"Được"
Miệng thì đáp ứng nhưng Khương Yên sao có thể sẽ không thức đêm chứ!!!
.....
Sau khi vào nhà, Khương Yên thấy có chút lạnh, cô nhanh chóng đi tắm rửa. Chờ đến sau khi sấy xong tóc thì cũng đã hơn một tiếng sau.
Khương Yên trước tiên xem xem một chút fan club, ở trong nhóm, đám fan nhỏ đã đăng đủ loại ảnh chụp cùng video của Hoắc Đình Diễm ở đêm tiệc giao thừa, thực sự là quá soái!!!
Khương Yên xem xong lại bắt đầu đỏ mắt lướt lướt.
Trên hotsearch không có Hoắc Đình Diễm nhưng cô search tên của Hoắc Đình Diễm, thấy có rất nhiều người nhắc đến anh, đều khen anh lớn lên không tồi, ca hát dễ nghe các kiểu, thậm chí còn có người đối với light stick của Khương Yên sinh ra tò mò.
Khương Yên nhất nhất xem xong sau đó mới đem toàn bộ ảnh chụp trong camera của mình ra tải lên máy tính, bắt đầu chỉnh sửa từng bức từng bức một.
Anh anh anh, con trai thực quá đẹp trai a! Hormone bạo phát a! Khuôn mặt lạnh lùng này, ánh mắt sắc bén a, anh anh anh...... fan mẹ ruột cô đây thực có chút chịu không nổi, sao lại có thể đẹp trai đến vậy a!!!
Con trai thực sự là soái tạc thiên!!!
Khương Yên sau khi liếm bình liền bắt đầu điên cuồng chỉnh ảnh, cô đối với ngũ quan của Hoắc Đình Diễm quen thuộc, chỉ là yêu cầu chỉnh sửa một chút ánh sáng linh tinh, thực mau liền đem một cái cửu cung cách sửa xong.
Sau khi chỉnh sửa xong, Khương Yên không chút chần chờ mà đăng lên weibo, thuận tiện chúc mọi người năm mới vui vẻ.
Nhất Mộng Nhất Sinh V: Năm mới vui vẻ, năm mới chúc mọi người bình an khỏe mạnh, đưa cho mọi người xem con trai cưng soái xỉu! [Ảnh chụp*9]
Weibo vừa mới đăng liền có rất nhiều con cú xông vào bình luận.
[A a a a a a, ca ca quá đẹp!!!! Mẹ ơi!! Con muốn từ fan qua đường chuyển sang fan chân ái!!!!!]
[Sinh Sinh, hình ảnh trước sau như một đẹp chết người a!!! Chụp thật đẹp!!!! Sinh Sinh có phải hay không ngồi ở mấy hàng ghế gần sân khấu?]
[Mẹ ơi, Hoắc Đình Diễm đêm nay tỏa sáng a!!! Cảm giác phong độ rất tốt!!! Thật sự rất trâu bò]
[Nhìn hiện trường, quả thực siêu siêu đẹp trai a, tôi muốn chuyển sang phấn đấu làm fan thâm niên a!]
[Vốn là đến để cổ vũ nghệ sĩ khác nhưng cuối cùng lại dành hết sự chú ý cho người con trai này!!!! A a a a a a, tôi điên rồi!]
[Hình ảnh của Sinh Sinh thật là ngưu bức! Góc chụp siêu siêu đẹp!]
[Nói thật, video quay lại đêm tiệc giao thừa tôi xem ít nhiều cũng đã chín, mười lần nhưng hiện tại nhìn thấy ảnh chụp vẫn nhịn không được mà muốn thét chói tai, má nó, vì sao lại có một người con trai hoàn mỹ đến vậy!]
....
Khương Yên lướt một vòng weibo, lại đi cấp Hoắc Đình Diễm tạo đề tài sau đó lại nhìn một chút bình luận của anti-fan.
Thời điểm còn đang vui sướng lướt a lướt, Hoắc Đình Diễm liền đột nhiên đang weibo.
Anh đăng lên một tấm ảnh tự chụp!!!
Khương Yên kích động đến muốn nhảy dựng lên, là một bức ảnh tự chụp ở hậu trường đêm tiệc giao thừa.
Ảnh này vừa đăng liền có không ít fan ở dưới sôi nổi bình luận kêu liếm bình, sôi nổi gọi ca ca, đủ các loại hò hét. Khương Yên cũng để lại một cái bình luận, sau đó lại tiếp tục chuyên tâm vào sự nghiệp chỉnh ảnh, đăng lên không ít nhưng vẫn giữ lại một chút, để lần sau đăng.
Là một fan hâm mộ, Khương Yên thực sự đã tận chức tận trách.
Đêm nay, Hoắc Đình Diễm không có quá nổi bật nhưng cũng thu được danh tiếng trong phạm vi nhỏ. Duy trì hơi thở ổn định, thanh âm êm tai, biểu hiện của anh khiến càng thêm nhiều người chú ý đến anh, thích anh!
Đối với Khương Yên mà nói, đây chính là chuyện mà cô thích nghe nhất.
......
Sau khi giao thừa kết thúc, Khương Yên bọn họ liền tiến vào trạng thái học tập khẩn trương.
Còn có hai mươi ngày nữa là thi, cho nên tự nhiên sẽ cảm thấy khẩn trương.
Khương Yên so với mọi người càng thêm khẩn trương, cô quá muốn thành công cho nên cô tiêu phí tinh lực cho học tập càng nhiều, so với người bình thường nhiều hơn không biết bao nhiêu lần.
Cô mỗi ngày trừ bỏ cấp Hoắc Đình Diễm đánh bảng, cuối tuần xem chương trình anh tham gia, thời gian còn lại toàn bộ đều dùng để học, đến nỗi Khổng Hâm cũng bị cô kéo đi lên.
Khương Yên còn lặng lẽ hỏi thăm một chút tình huống học tập của Khổng Hâm, cô phát hiện Khổng Hâm không phải là không học, mà là cô ấy đã học xong rồi!!!!
Loại bạn cùng bàn như thế này còn có thể tiếp tục làm bạn tốt sao!
Khổng Hâm đối với chuyện này cười không ngừng, nhẹ giọng nói "Cậu không phải vẫn luôn biết sao?"
Cô không thích học tập nhưng thành tích thi tháng lần trước lại không tồi.
Khương Yên xác thực biết Khổng Hâm thông minh nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc cho rằng cô thông minh thôi, không có biết người này đã đem toàn bộ chương trình học của lớp mười hai toàn bộ đều học xong rồi, đây rốt cuộc là loại yêu ma gì a!
"Tớ đây cũng không có biết là cậu học xong rồi"
Khổng Hâm chỉ chỉ nam thần ở phía sau cô "Cậu hỏi Hoắc Đình Diễm xem, tớ đoán hẳn là cậu ấy cũng học xong rồi"
Khương Yên "....."
Cô mới không muốn đi tìm đả kích.
Thời điểm đi học lớp học bổ túc Khương Yên liền biết Hoắc Đình Diễm so với người bình thường thì học nhanh hơn rất nhiều. Lớp học bổ túc bọn họ cũng không phải là hệ thống dạy học, trên cơ bản ai có vấn đề nào không hiểu liền yêu cầu nghe giảng, Hoắc Đình Diễm ngồi bên cạnh cô, cô tự nhiên cũng biết những vấn đề Hoắc Đình Diễm hỏi là gì, đại đa số đều là nội dung học của lớp mười hai, nội dung của lớp mười một người này trên cơ bản sẽ không hỏi, đơn giản vì anh biết hết rồi.
Nghĩ đến đây, Khương Yên liền thở dài một hơi.
"Tớ chỉ hy vọng đến cuối kỳ bản thân sẽ không trở thành người đứng thứ nhất từ dưới đếm lên trong lớp"
Tuy rằng, khả năng cao là vị trí đó vẫn sẽ là cô.
Khổng Hâm phì cười "Sẽ không đâu, cứ cố gắng phát huy"
Khương Yên nhìn cô "Có chút khó khăn"
Hai người náo loạn một hồi liền tiếp tục đọc sách làm bài.
Nháy mắt một cái, mấy cái cuối tuần liền trôi qua.
Tuần này là tuần thi.
Thứ hai, thứ ba vẫn đi học bình thường, thứ tư đến thứ sáu thi, sau đó mới nghỉ.
Khương Yên hơn nửa tháng nay đều cố gắng nỗ lực, đối với kỳ thi lần này cũng không có quá sợ hãi, thậm chí còn có chút không thể hiểu được tự tin.
.....
Hôm nay, thứ hai
Khương Yên đang cúi đầu làm bài tập, Nguyễn Nghiên Nghiên quay đầu lại nói "Khương Yên"
"Sao?"
"Cậu có khẩn trương không?"
Khương Yên lắc đầu "Không có, là đang nhắc đến kỳ thi sắp tới sao?"
Nguyễn Nghiên Nghiên cười gật đầu "Đúng vậy"
Khương Yên cong cong khóe miệng "Tớ không có khẩn trương"
Nguyễn Nghiên Nghiên tay chống cằm nhìn cô "Cũng xác thật không nên cảm thấy khẩn trương" Cô nhỏ giọng nói "Bọn họ đều đang đánh cược xem cậu có thể hay không lại tiếp tục giữ vị trí đứng nhất từ dưới lên đấy, tớ cũng đánh cược"
Nghe vậy, Khương Yên thực bất đắc dĩ nhìn cô "Cậu có biết là nhà trường nghiêm cấm đánh bạc hay không?"
"Tớ không phải là không quen nhìn bọn họ cười nhạo cậu luôn đứng ở vị trí cuối sổ hay sao? Hơn nữa, rõ ràng tổng thể thành tích của lớp chúng ta rất tốt a, đứng cuối cùng không có làm sao, còn không phải vẫn nằm trong top 100 trên bảng xếp hạng toàn khối hay sao?"
Sự thật chính là như vậy, học sinh lớp thực nghiệm ở một mức độ nào đó mà nói, chính là ngưu bức.
Chính là người đứng chót của lớp thực nghiệm, đến lớp khác cũng là cực kì lợi hại.
Khương Yên trợn trắng mắt nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên "Vậy cậu nhất định thua rồi"
Cô khẳng định lại tiếp tục ở cái vị trí đấy.
Nguyễn Nghiên Nghiên "....."
Cô vừa định nói gì đó, phía sau liền truyền đến một thanh âm "Tôi cũng đánh cược"
Khương Yên "!!!"
Cô quay đầu, kinh ngạc nhìn Hoắc Đình Diễm "Cậu nói cái gì?"
Hoắc Đình Diễm nhướng mày nhìn cô, lặp lại "Tôi cũng đánh cược"
"Cậu đánh cuộc cái gì a!" Khương Yên khẩn trương hỏi.
Không phải là Hoắc Đình Diễm đánh cuộc cô vẫn sẽ đội sổ đấy chứ? Tuy rằng cái này có phần thắng lớn nhất nhưng mà bị idol khẳng định chính mình "ưu tú" như vậy, dù sao cũng cảm thấy có chút mất mặt.
Khương Yên anh anh anh nghĩ.
Anh cong môi cười, nhắc nhở "Đánh cuộc cậu sẽ thắng"
Khương Yên "....."
Cô ngây ngẩn cả người.
Khương Yên kinh ngạc nhìn Hoắc Đình Diễm, nuốt nước miếng nhắc nhở "Cậu đánh cuộc tớ không đứng thứ nhất từ dưới đếm lên?"
Hoắc Đình Diễm gật đầu.
"Không được!" Khương Yên không chút suy nghĩ, buột miệng nói "Cậu nên đánh cuộc tớ sẽ đứng nhất từ dưới đếm lên a, cái này phần thắng khá lớn!"
Hơn nữa cô cũng không có khả năng ngay lập tức liền thăng hạng nhanh như vậy, Khương Yên trước đó có nhìn tổng điểm của học sinh đứng trước mình, hơn cô rất nhiều rất nhiều điểm a.
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, cúi đầu tiếp tục làm bài tập, bình tĩnh nói "Cậu phải có niềm tin đối với bản thân"
Khương Yên "...."
Cô rất có niềm tin a, nhưng chuyện này thực sự rất khó.
Hoắc Đình Diễm dừng một chút, nhìn cô "Cậu nếu như có thể đứng vị trí số hai từ dưới đếm lên tôi liền đáp ứng cậu một một chuyện"
"Cái gì?" Khương Yên nháy mắt liền có hứng thú "Có thể cho tớ đi thăm ban được không? Bao giờ nghỉ đông liền đi, có thể chứ?"
Hoắc Đình Diễm "...."
Anh bật cười, nhìn Khương Yên "Muốn đi thăm ban như vậy?"
"Muốn a!" Khương Yên nhỏ giọng nói "Tớ muốn đi đến xem chỗ cậu quay phim, có thể chứ, có thể chứ?"
Không tự chủ được, Khương Yên liền đối với Hoắc Đình Diễm làm nũng.
Quan hệ của hai người hiện tại thực sự tốt, có thể là quen thuộc, Hoắc Đình Diễm bản thân chính là một người sau khi quen thân liền ở chung rất tốt. Anh đối với mọi người trong lớp thái độ đặc biệt tốt, quan hệ với bạn học cũng không tệ.
Mà quan hệ với Khương Yên, chính là mọi người dùng mắt thường cũng có thể nhận thấy là rất tốt.
Tốc độ phát triển của hai người này miễn bàn nhanh cỡ nào. Mọi người nhìn cảm thấy có chút không đúng nhưng cũng không thể chỉ ra rốt cuộc là không đúng chỗ nào, dù sao mỗi ngày nhìn hai người bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, mọi người liền lặng lẽ bàn tán.
Hoắc Đình Diễm tay chống cằm, đôi mắt tràn đầy ý cười nhìn cô "Để tôi nghĩ đã"
Khương Yên "Còn muốn nghĩ nữa sao?"
Cô muốn chết.
Cô ủy khuất ghé vào trước mặt bàn của Hoắc Đình Diễm, chớp chớp mắt nhìn anh, đôi mắt ước dầm dề như con cún con đi lạc, đáng thương hề hề chọc người yêu thương " Ca ca a.... Tớ...."
Lời còn chưa nói xong, Hoắc Đình Diễm vội vàng trả lời "...Được"
(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~
Sau khi giao thừa kết thúc, mấy người tạm biệt trở về nhà.
Khương Yên cùng Hoắc Đình Diễm ở cùng một tiểu khu, tự nhiên là cùng nhau trở về.
Trên đường trở về người nhiều, xe nhiều, đánh xe căn bản là chuyện không tưởng mà dùng app gọi xe thì hiện tại xung quanh còn có hơn ba bốn mươi người đang chờ. Hai người nhìn nhau, tự hỏi vài giây sau đó chuẩn bị thuê xe đạp trở về.
Sau khi đến nơi này, Khương Yên là lần đầu tiên đi xe đạp, cũng là lần đầu tiên đi xe đạp trong năm mới, cũng là lần đầu tiên cùng Hoắc Đình Diễm đi xe đạp, vô luận là từ phương diện nào tới nói, cũng đặc biệt đáng giá kỷ niệm.
Hoắc Đình Diễm nhìn cô "Có biết đi không?"
"Biết" Khương Yên nhìn anh, đôi mắt sáng bừng "Tớ biết"
Cô thực sự biết đi xe đạp, chính là đã một đoạn thời gian rồi không có đi.
Hoắc Đình Diễm cong miệng cười, có chút ôn nhu "Vậy được"
Anh giúp Khương Yên quét mã mở khóa, sau đó mới đi tìm cho mình một chiếc xe khác.
Đạp xe từ quốc mậu về nhà cũng không có quá xa, đại khái chỉ mất khoảng nửa tiếng.
Hoắc Đình Diễm ở phía trước chờ Khương Yên, nói "Có chút lạnh đấy, cậu...."
"Tớ không lạnh" Lời còn chưa nói xong đã bị Khương Yên đánh gãy, cô ngửa đầu nhìn anh, thực nghiêm túc nói "Tớ một chút cũng không có lạnh"
Cô hiện tại nóng đến muốn nổ tung rồi!!!
A a a a a, cùng idol đi xe đạp về nhà a!!!! Đây là chuyện đáng mơ ước đến mức nào a!!!!
Hơn nữa, hiện tại là ngày đầu tiên của năm mới, thế nhưng lại gặp được loại chuyện này, cùng idol đi xe đạp trở về đối với Khương Yên mà nói, so với việc cùng nhau ngồi xe trở về càng đáng giá kỷ niệm!
Nói không chừng rất nhiều năm về sau, cô đều có thể nhớ rõ ngày này! Sẽ nhớ kỹ những kỷ niệm đêm nay.
Rất nhiều chuyện khi ở cùng Hoắc Đình Diễm, cô đều nhớ rất rõ ràng.
Hoắc Đình Diễm cười "Vậy là tốt rồi, đi thôi"
"Ừ!"
Hai người đạp xe song song, bầu trời đêm sáng ngời, cách đó không xa còn có pháo hoa nở rộ, ven đường tràn ngập tiếng gió, tiếng còi xe,....
Khương Yên đạp xe khá chậm, Hoắc Đình Diễm vẫn luôn phối hợp với tốc độ của cô.
Đến đoạn rẽ, hai người biến thành một trước một sau, Hoắc Đình Diễm đi ở phía trước dẫn đường cho cô, Khương Yên đi ở phía sau, chậm rãi từ từ, hai người vẫn luôn duy trì khoảng cách không xa không gần.
Ngẫu nhiên, Khương Yên sẽ ngẩng đầu một cái, ngắm nhìn bóng dáng người con trai ở phía trước.
Nói không nên lời đây là loại cảm giác gì nhưng Khương Yên thực xác định, vô luận là đường về nhà hay là cái khác, Hoắc Đình Diễm đối với cô đều như một người chỉ đường, mang cô đi đến con đường đúng đắn để đạt được mục tiêu cô hằng mong ước.
Hoắc Đình Diễm đối với cô mà nói, có ý nghĩa rất quan trọng!
.....
Ước chừng nửa tiếng sau, hai người đi đến trước cửa tiểu khu.
Sau khi đem xe đạp khóa lại, hai người lại cùng nhau đi về nhà.
Ban đêm còn có chú bảo an đang trực đêm, thời điểm nhìn thấy hai người bọn họ liền vui vẻ chào hỏi.
Khương Yên hai mắt cong cong nhìn chú bảo an, thân thiết nói "Chúc chú năm mới vui vẻ"
Chú bảo an cười "Năm mới vui vẻ, vừa mới đi đón giao thừa trở về sao?"
"Vâng"
Hàn huyên hai câu, Khương Yên cùng Hoắc Đình Diễm liền trở về nhà.
Nhà Khương Yên ở phía trước, sau khi đến cửa nhà cô liền chỉ chỉ, quay đầu nhìn Hoắc Đình Diễm "Đến nhà tớ rồi"
Hoắc Đình Diễm gật đầu, gọi cô "Khương Yên"
"Sao vậy?"
Hoắc Đình Diễm tay đút túi, đứng đó không xa nhìn cô, ánh mắt nặng nề "Năm mới vui vẻ"
Khương Yên tươi cười nói "Năm mới vui vẻ" Cô quay đầu nhìn Hoắc Đình Diễm, nhẹ giọng nói "Càng ngày càng tốt nha"
Hoắc Đình Diễm "ừ" một tiếng "Đừng có thức đêm, ngủ sớm một chút"
"Được"
Miệng thì đáp ứng nhưng Khương Yên sao có thể sẽ không thức đêm chứ!!!
.....
Sau khi vào nhà, Khương Yên thấy có chút lạnh, cô nhanh chóng đi tắm rửa. Chờ đến sau khi sấy xong tóc thì cũng đã hơn một tiếng sau.
Khương Yên trước tiên xem xem một chút fan club, ở trong nhóm, đám fan nhỏ đã đăng đủ loại ảnh chụp cùng video của Hoắc Đình Diễm ở đêm tiệc giao thừa, thực sự là quá soái!!!
Khương Yên xem xong lại bắt đầu đỏ mắt lướt lướt.
Trên hotsearch không có Hoắc Đình Diễm nhưng cô search tên của Hoắc Đình Diễm, thấy có rất nhiều người nhắc đến anh, đều khen anh lớn lên không tồi, ca hát dễ nghe các kiểu, thậm chí còn có người đối với light stick của Khương Yên sinh ra tò mò.
Khương Yên nhất nhất xem xong sau đó mới đem toàn bộ ảnh chụp trong camera của mình ra tải lên máy tính, bắt đầu chỉnh sửa từng bức từng bức một.
Anh anh anh, con trai thực quá đẹp trai a! Hormone bạo phát a! Khuôn mặt lạnh lùng này, ánh mắt sắc bén a, anh anh anh...... fan mẹ ruột cô đây thực có chút chịu không nổi, sao lại có thể đẹp trai đến vậy a!!!
Con trai thực sự là soái tạc thiên!!!
Khương Yên sau khi liếm bình liền bắt đầu điên cuồng chỉnh ảnh, cô đối với ngũ quan của Hoắc Đình Diễm quen thuộc, chỉ là yêu cầu chỉnh sửa một chút ánh sáng linh tinh, thực mau liền đem một cái cửu cung cách sửa xong.
Sau khi chỉnh sửa xong, Khương Yên không chút chần chờ mà đăng lên weibo, thuận tiện chúc mọi người năm mới vui vẻ.
Nhất Mộng Nhất Sinh V: Năm mới vui vẻ, năm mới chúc mọi người bình an khỏe mạnh, đưa cho mọi người xem con trai cưng soái xỉu! [Ảnh chụp*9]
Weibo vừa mới đăng liền có rất nhiều con cú xông vào bình luận.
[A a a a a a, ca ca quá đẹp!!!! Mẹ ơi!! Con muốn từ fan qua đường chuyển sang fan chân ái!!!!!]
[Sinh Sinh, hình ảnh trước sau như một đẹp chết người a!!! Chụp thật đẹp!!!! Sinh Sinh có phải hay không ngồi ở mấy hàng ghế gần sân khấu?]
[Mẹ ơi, Hoắc Đình Diễm đêm nay tỏa sáng a!!! Cảm giác phong độ rất tốt!!! Thật sự rất trâu bò]
[Nhìn hiện trường, quả thực siêu siêu đẹp trai a, tôi muốn chuyển sang phấn đấu làm fan thâm niên a!]
[Vốn là đến để cổ vũ nghệ sĩ khác nhưng cuối cùng lại dành hết sự chú ý cho người con trai này!!!! A a a a a a, tôi điên rồi!]
[Hình ảnh của Sinh Sinh thật là ngưu bức! Góc chụp siêu siêu đẹp!]
[Nói thật, video quay lại đêm tiệc giao thừa tôi xem ít nhiều cũng đã chín, mười lần nhưng hiện tại nhìn thấy ảnh chụp vẫn nhịn không được mà muốn thét chói tai, má nó, vì sao lại có một người con trai hoàn mỹ đến vậy!]
....
Khương Yên lướt một vòng weibo, lại đi cấp Hoắc Đình Diễm tạo đề tài sau đó lại nhìn một chút bình luận của anti-fan.
Thời điểm còn đang vui sướng lướt a lướt, Hoắc Đình Diễm liền đột nhiên đang weibo.
Anh đăng lên một tấm ảnh tự chụp!!!
Khương Yên kích động đến muốn nhảy dựng lên, là một bức ảnh tự chụp ở hậu trường đêm tiệc giao thừa.
Ảnh này vừa đăng liền có không ít fan ở dưới sôi nổi bình luận kêu liếm bình, sôi nổi gọi ca ca, đủ các loại hò hét. Khương Yên cũng để lại một cái bình luận, sau đó lại tiếp tục chuyên tâm vào sự nghiệp chỉnh ảnh, đăng lên không ít nhưng vẫn giữ lại một chút, để lần sau đăng.
Là một fan hâm mộ, Khương Yên thực sự đã tận chức tận trách.
Đêm nay, Hoắc Đình Diễm không có quá nổi bật nhưng cũng thu được danh tiếng trong phạm vi nhỏ. Duy trì hơi thở ổn định, thanh âm êm tai, biểu hiện của anh khiến càng thêm nhiều người chú ý đến anh, thích anh!
Đối với Khương Yên mà nói, đây chính là chuyện mà cô thích nghe nhất.
......
Sau khi giao thừa kết thúc, Khương Yên bọn họ liền tiến vào trạng thái học tập khẩn trương.
Còn có hai mươi ngày nữa là thi, cho nên tự nhiên sẽ cảm thấy khẩn trương.
Khương Yên so với mọi người càng thêm khẩn trương, cô quá muốn thành công cho nên cô tiêu phí tinh lực cho học tập càng nhiều, so với người bình thường nhiều hơn không biết bao nhiêu lần.
Cô mỗi ngày trừ bỏ cấp Hoắc Đình Diễm đánh bảng, cuối tuần xem chương trình anh tham gia, thời gian còn lại toàn bộ đều dùng để học, đến nỗi Khổng Hâm cũng bị cô kéo đi lên.
Khương Yên còn lặng lẽ hỏi thăm một chút tình huống học tập của Khổng Hâm, cô phát hiện Khổng Hâm không phải là không học, mà là cô ấy đã học xong rồi!!!!
Loại bạn cùng bàn như thế này còn có thể tiếp tục làm bạn tốt sao!
Khổng Hâm đối với chuyện này cười không ngừng, nhẹ giọng nói "Cậu không phải vẫn luôn biết sao?"
Cô không thích học tập nhưng thành tích thi tháng lần trước lại không tồi.
Khương Yên xác thực biết Khổng Hâm thông minh nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc cho rằng cô thông minh thôi, không có biết người này đã đem toàn bộ chương trình học của lớp mười hai toàn bộ đều học xong rồi, đây rốt cuộc là loại yêu ma gì a!
"Tớ đây cũng không có biết là cậu học xong rồi"
Khổng Hâm chỉ chỉ nam thần ở phía sau cô "Cậu hỏi Hoắc Đình Diễm xem, tớ đoán hẳn là cậu ấy cũng học xong rồi"
Khương Yên "....."
Cô mới không muốn đi tìm đả kích.
Thời điểm đi học lớp học bổ túc Khương Yên liền biết Hoắc Đình Diễm so với người bình thường thì học nhanh hơn rất nhiều. Lớp học bổ túc bọn họ cũng không phải là hệ thống dạy học, trên cơ bản ai có vấn đề nào không hiểu liền yêu cầu nghe giảng, Hoắc Đình Diễm ngồi bên cạnh cô, cô tự nhiên cũng biết những vấn đề Hoắc Đình Diễm hỏi là gì, đại đa số đều là nội dung học của lớp mười hai, nội dung của lớp mười một người này trên cơ bản sẽ không hỏi, đơn giản vì anh biết hết rồi.
Nghĩ đến đây, Khương Yên liền thở dài một hơi.
"Tớ chỉ hy vọng đến cuối kỳ bản thân sẽ không trở thành người đứng thứ nhất từ dưới đếm lên trong lớp"
Tuy rằng, khả năng cao là vị trí đó vẫn sẽ là cô.
Khổng Hâm phì cười "Sẽ không đâu, cứ cố gắng phát huy"
Khương Yên nhìn cô "Có chút khó khăn"
Hai người náo loạn một hồi liền tiếp tục đọc sách làm bài.
Nháy mắt một cái, mấy cái cuối tuần liền trôi qua.
Tuần này là tuần thi.
Thứ hai, thứ ba vẫn đi học bình thường, thứ tư đến thứ sáu thi, sau đó mới nghỉ.
Khương Yên hơn nửa tháng nay đều cố gắng nỗ lực, đối với kỳ thi lần này cũng không có quá sợ hãi, thậm chí còn có chút không thể hiểu được tự tin.
.....
Hôm nay, thứ hai
Khương Yên đang cúi đầu làm bài tập, Nguyễn Nghiên Nghiên quay đầu lại nói "Khương Yên"
"Sao?"
"Cậu có khẩn trương không?"
Khương Yên lắc đầu "Không có, là đang nhắc đến kỳ thi sắp tới sao?"
Nguyễn Nghiên Nghiên cười gật đầu "Đúng vậy"
Khương Yên cong cong khóe miệng "Tớ không có khẩn trương"
Nguyễn Nghiên Nghiên tay chống cằm nhìn cô "Cũng xác thật không nên cảm thấy khẩn trương" Cô nhỏ giọng nói "Bọn họ đều đang đánh cược xem cậu có thể hay không lại tiếp tục giữ vị trí đứng nhất từ dưới lên đấy, tớ cũng đánh cược"
Nghe vậy, Khương Yên thực bất đắc dĩ nhìn cô "Cậu có biết là nhà trường nghiêm cấm đánh bạc hay không?"
"Tớ không phải là không quen nhìn bọn họ cười nhạo cậu luôn đứng ở vị trí cuối sổ hay sao? Hơn nữa, rõ ràng tổng thể thành tích của lớp chúng ta rất tốt a, đứng cuối cùng không có làm sao, còn không phải vẫn nằm trong top 100 trên bảng xếp hạng toàn khối hay sao?"
Sự thật chính là như vậy, học sinh lớp thực nghiệm ở một mức độ nào đó mà nói, chính là ngưu bức.
Chính là người đứng chót của lớp thực nghiệm, đến lớp khác cũng là cực kì lợi hại.
Khương Yên trợn trắng mắt nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên "Vậy cậu nhất định thua rồi"
Cô khẳng định lại tiếp tục ở cái vị trí đấy.
Nguyễn Nghiên Nghiên "....."
Cô vừa định nói gì đó, phía sau liền truyền đến một thanh âm "Tôi cũng đánh cược"
Khương Yên "!!!"
Cô quay đầu, kinh ngạc nhìn Hoắc Đình Diễm "Cậu nói cái gì?"
Hoắc Đình Diễm nhướng mày nhìn cô, lặp lại "Tôi cũng đánh cược"
"Cậu đánh cuộc cái gì a!" Khương Yên khẩn trương hỏi.
Không phải là Hoắc Đình Diễm đánh cuộc cô vẫn sẽ đội sổ đấy chứ? Tuy rằng cái này có phần thắng lớn nhất nhưng mà bị idol khẳng định chính mình "ưu tú" như vậy, dù sao cũng cảm thấy có chút mất mặt.
Khương Yên anh anh anh nghĩ.
Anh cong môi cười, nhắc nhở "Đánh cuộc cậu sẽ thắng"
Khương Yên "....."
Cô ngây ngẩn cả người.
Khương Yên kinh ngạc nhìn Hoắc Đình Diễm, nuốt nước miếng nhắc nhở "Cậu đánh cuộc tớ không đứng thứ nhất từ dưới đếm lên?"
Hoắc Đình Diễm gật đầu.
"Không được!" Khương Yên không chút suy nghĩ, buột miệng nói "Cậu nên đánh cuộc tớ sẽ đứng nhất từ dưới đếm lên a, cái này phần thắng khá lớn!"
Hơn nữa cô cũng không có khả năng ngay lập tức liền thăng hạng nhanh như vậy, Khương Yên trước đó có nhìn tổng điểm của học sinh đứng trước mình, hơn cô rất nhiều rất nhiều điểm a.
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, cúi đầu tiếp tục làm bài tập, bình tĩnh nói "Cậu phải có niềm tin đối với bản thân"
Khương Yên "...."
Cô rất có niềm tin a, nhưng chuyện này thực sự rất khó.
Hoắc Đình Diễm dừng một chút, nhìn cô "Cậu nếu như có thể đứng vị trí số hai từ dưới đếm lên tôi liền đáp ứng cậu một một chuyện"
"Cái gì?" Khương Yên nháy mắt liền có hứng thú "Có thể cho tớ đi thăm ban được không? Bao giờ nghỉ đông liền đi, có thể chứ?"
Hoắc Đình Diễm "...."
Anh bật cười, nhìn Khương Yên "Muốn đi thăm ban như vậy?"
"Muốn a!" Khương Yên nhỏ giọng nói "Tớ muốn đi đến xem chỗ cậu quay phim, có thể chứ, có thể chứ?"
Không tự chủ được, Khương Yên liền đối với Hoắc Đình Diễm làm nũng.
Quan hệ của hai người hiện tại thực sự tốt, có thể là quen thuộc, Hoắc Đình Diễm bản thân chính là một người sau khi quen thân liền ở chung rất tốt. Anh đối với mọi người trong lớp thái độ đặc biệt tốt, quan hệ với bạn học cũng không tệ.
Mà quan hệ với Khương Yên, chính là mọi người dùng mắt thường cũng có thể nhận thấy là rất tốt.
Tốc độ phát triển của hai người này miễn bàn nhanh cỡ nào. Mọi người nhìn cảm thấy có chút không đúng nhưng cũng không thể chỉ ra rốt cuộc là không đúng chỗ nào, dù sao mỗi ngày nhìn hai người bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, mọi người liền lặng lẽ bàn tán.
Hoắc Đình Diễm tay chống cằm, đôi mắt tràn đầy ý cười nhìn cô "Để tôi nghĩ đã"
Khương Yên "Còn muốn nghĩ nữa sao?"
Cô muốn chết.
Cô ủy khuất ghé vào trước mặt bàn của Hoắc Đình Diễm, chớp chớp mắt nhìn anh, đôi mắt ước dầm dề như con cún con đi lạc, đáng thương hề hề chọc người yêu thương " Ca ca a.... Tớ...."
Lời còn chưa nói xong, Hoắc Đình Diễm vội vàng trả lời "...Được"
(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook