Biên tập: Cải

Sau khi thử vài lần Khương Yên cuối cùng cũng tìm được cảm giác.

Hai người ngừng lại, Hoắc Đình Diễm nghiêng đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi "Có muốn thử thêm vài lần nữa không?"

Khương Yên nhìn thời gian "Vậy sau khi tan học lại tiếp tục? Hiện tại chúng ta còn phải đi đến lớp học bổ túc"

"Được"

Nói xong, Khương Yên nhanh chóng chạy về nhà lấy cặp sách, cùng Hoắc Đình Diễm đi đến lớp bổ túc.

Sau khi đến phòng học, Khương Yên khống chế không được lôi điện thoại ra, muốn tìm người nói chuyện phiếm. Cô lôi Nguyễn Nghiên Nghiên cùng Khổng Hâm vào nhóm chat.

Thừa dịp thầy giáo còn chưa vào lớp, Khương Yên ở trong nhóm chat phát bao lì xì.

Nguyễn Nghiên Nghiên từng cái từng cái bắt lấy, sau đó liền gửi tới một dấu chấm hỏi: Khương Yên, cậu nhặt được một vạn sao!!

Khương Yên: So với nhặt được một vạn còn vui vẻ hơn!!! Cậu đã từng nghe "Bí mật không thể nói chưa", cả phim điện ảnh nữa?

Nguyễn Nghiên Nghiên: Xem rồi a, làm sao vậy?

Khương Yên: Anh anh anh, thời điểm xem có cái cảm giác gì?

Nguyễn Nghiên Nghiên: Chính là cảm thấy thực hâm mộ, người đánh đàn thực lợi hại, cậu cùng Hoắc Đình Diễm không phải muốn đánh đàn sao? Chuẩn bị đến đâu rồi?

Khương Yên: Cũng ổn, đến lúc đó cậu có thể đến xem diễn tập.

Nguyễn Nghiên Nghiên: Được.

Sau khi hàn huyên vài câu với Nguyễn Nghiên Nghiên, lực chú ý của Khương Yên tạm thời bị dời đi. Không bao lâu sau, thầy giáo liền vào lớp, Khương Yên phá lệ nghiêm túc nghe giảng, một chút cũng không thất thần.

Một ngày nhoáng cái liền hết, đến khi buổi chiều tan học, Dụ Hướng Văn đến mới lớp tìm Hoắc Đình Diễm.

"A Diễm, buổi tối cùng nhau đi ăn?"

Hoắc Đình Diễm nhìn hai người, lắc đầu cự tuyệt "Không được, còn có việc"

Dụ Hướng Văn sửng sốt "Có chuyện gì?"

Hoắc Đình Diễm còn chưa kịp trả lời, di động của Khương Yên đã vang lên, cô nhìn tên người gọi đến, hơi có chút ngoài ý muốn.

"Uy"

"Khương Yên, đồ tra nữ!"

Khương Yên "...."

Cô sửng sốt, cạn lời hỏi "Tớ nơi nào tra, ai, Dịch Hướng Thần cậu hiện tại đúng là càng ngày càng không lễ phép, đối với cô nãi nãi đây cũng dám tùy tiện mắng, có phải là lâu rồi không bị ăn đòn nên ngứa da không?"

Dịch Hướng Thần cười lạnh "Cậu lần trước có nói với tôi sẽ không thích Hướng An Lan nữa, có phải hay không?"

Nói đến chuyện này, Dịch Hướng Thần liền tức giận. Anh cho rằng Khương Yên là thực sự không tiếp tục theo đuổi thần tượng nữa, muốn quay về vòng tay của tổ chức trung nhị, kết quá, hôm nay cùng bạn bè ra ngoài chơi, gặp phải một học sinh trường Nhất trung nhắc đến chuyện của Khương Yên. Anh nghe xong, miễn bàn có bao nhiêu tức giận.

Người này không theo đuổi Hướng An Lan nữa, nhưng hiện tại lại đổi mục tiêu sang Hoắc Đình Diễm, hơn nữa, lần này còn so với theo đuổi Hướng An Lan điên cuồng hơn! Lại còn muốn cùng người ta cùng nhau đàn dương cầm???!!!!

Bốn tay đánh đàn???

Anh cũng chỉ được nghe qua Khương Yên đánh đàn có mấy lần! Mỗi lần đều là cùng người khác nghe, chưa từng được một mình đơn độc xem đâu!

Nghĩ đến đây, Dịch Hướng Thần liền cực kỳ cực kỳ tức giận!

Khương Yên: "Đúng vậy, tớ không còn thích anh ta nữa!"

"Vậy cậu hiện tại liền thích Hoắc Đình Diễm?"

Khương Yên "...."

Cô sững người, vừa ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt tò mò của mấy người Hướng An Lan cùng Hoắc Đình Diễm.

Cô ho khan, tránh đi tầm mắt của bọn họ, nhỏ giọng nói "Cái này... hình như là vậy"

Dịch Hướng Thần bị cô chọc cho tức chết rồi.

Anh nghiến răng nghiến lợi nói "Khương Yên, cậu thực sự giỏi lắm!"

Khương Yên sờ sờ cái mũi, "ừ" một tiếng "Cũng khá tốt"

Dịch Hướng Thần "...."

Anh theo bản năng muốn cúp điện thoại nhưng lại có chút luyến tiếc.

"Cậu hiện tại đang ở đâu?"

"Ở lớp học bổ túc a"

Khương Yên nghĩ nghĩ nói "Cậu ở đâu, tớ qua tìm cậu"

Cô coi Dịch Hướng Thần như bạn của mình, cho nên cô khá coi trọng mối quan hệ này.

Dịch Hướng Thần lạnh lùng "a" một tiếng, thực tức giận nhưng cuối cùng vẫn là cam chịu đọc địa chỉ.

Khương Yên nghe xong liền lập tức nói tớ qua ngay, sau đó cúp điện thoại.

...

Dụ Hướng Văn kinh ngạc nhướng mày, nhìn về phía Khương Yên "Khương Yên phải đi à?"

Khương Yên gật đầu "Tớ đi trước, các cậu chơi vui vẻ nhé"

"Đi đâu vậy?" Lạc Hạo Nhiên hỏi "Người vừa gọi điện thoại cho cậu là một nam sinh?"

Bọn họ đứng khá gần Khương Yên, tự nhiên cuộc nói chuyện của hai người bọn họ cũng là nghe thấy rất rõ ràng. Hiện tại di động đại đa số đều như thế, thời điểm gọi điện thanh âm hơi lớn một chút, người xung quanh liền nghe được.

"Đúng vậy, đó là một người bạn học trước kia của tớ"

Cô nghĩ nghĩ, nhìn về phía Hoắc Đình Diễm bên cạnh nãy giờ vẫn im lặng, vẫy vẫy táy "Vậy tớ đi trước nhé! Idol chơi vui vẻ nhá! Đừng để lưu lại lịch sử đen!"

Làm một người mẹ già, loại chuyện này thời thời khắc khắc đều phải lo lắng!

Hoắc Đình Diễm "..."

Anh lạnh lùng nhìn Khương Yên, mặt không biểu tình.

Thẳng đến sau khi Khương Yên đi xa, Dụ Hướng Văn mới hồ nghi nói nhỏ "Khương Yên trừ bỏ A Diễm còn có quan hệ tốt với bạn nam nào khác sao?"

Hoắc Đình Diễm nheo nhéo mắt, phá lệ lãnh đạm "Không biết"

Anh đối với chuyện của Khương Yên, là thực sự không biết rõ lắm.

Dụ Hướng Văn cùng Lạc Hạo Nhiên không rõ nguyên do mà nhìn nhau, vừa định nói gì đó thì Hoắc Đình Diễm đã đứng lên, nhìn về phía hai người "Đi thôi"

"Đi đâu?"

"Không phải nói muốn đi ăn cơm sao?"

Dụ Hướng Văn "..."

Anh liếc nhìn Hoắc Đình Diễm, có chút cạn lời "Cậu không phải vừa nói có việc bận sao?"

Nghe vậy, Hoắc Đình Diễm thần sắc tự nhiên "ừ" một tiếng, gật đầu "Đột nhiên nhớ tới hình như không có"

Hai người "...."

Bọn họ cũng không hỏi nhiều, phỏng chừng là Hoắc Đình Diễm nhớ lầm. Ba nam sinh nói nói cười cười, từ lớp học bổ túc rời đi, đi đến nhà hàng mới khai trương cách đó không xa, chuẩn bị ăn cơm chiều, thuận tiện hảo hảo chơi một chút.

....

Khương Yên sau khi rời lớp học bổ túc liền tra bản đồ đi đến nơi mà Dịch Hướng Thần vừa nói.

Chỗ anh nói là một quán KTV, cách tiểu khu nhà cô không xa, chỉ mất 20 phút đi đường. Nhà cô vốn trụ tại trung tâm thành phố, đi đến chỗ nào cũng rất gần.

Thời điểm Khương Yên đi đến cửa liền bị thanh âm ở bên trong làm chấn động.

Quá ồn.

Nhưng bên ngoài KTV trang hoàng nhìn qua thực xa xỉ, có cảm giác thực thổ hào, vừa bước chân vào liền cảm nhận được hương vị tiền tài.

Khương Yên ho khẽ, có chút chịu không nổi tiếng ồn ở bên trong.

Cô cầm lấy điện thoại, gọi điện cho Dịch Hướng Thần.

"Tớ đến cửa KTV rồi"

"Cái gì?"

....

Trước khi Khương Yên đến, Dịch Hướng Thần chính là đang uống rượu giải sầu. Anh vốn dĩ không phải là học sinh ngoan ngoãn gì, hổ bằng cẩu hữu có một đống lớn, đối với chuyện vị thành niên không thể uống rượu hút thuốc gì đó, anh trước nay không thèm để ý.

Dịch Hướng Thần đêm nay tâm tình không tốt lắm, tổng cảm thấy bản thân lại bị Khương Yên lừa gạt!

Anh thực sự không hiểu, hai tên tiểu bạch kiểm kia không phải chỉ là lớn lên có chút đẹp trai sao, tại sao Khương Yên lại có thể vì bọn họ mà vứt bỏ anh!!

Càng nghĩ, Dịch Hướng Thần càng cảm thấy khó chịu.

Bằng hữu xung quanh nhìn sắc mặt của anh, rót cho anh không ít rượu, bồi anh giải sầu. Vài người không rõ sự tình còn cho rằng anh thất tình.

"Thần ca, nói thật, nơi nào mà không có hoa thơm, hà tất phải treo mình trên một cành hoa chứ!" Anh em vỗ vỗ bả vai anh, cùng anh chạm cốc, cực kỳ hiểu biết mà an ủi anh "Thất tình không có gì ghê gớm! Sau này anh sẽ gặp được người càng tốt hơn!"

Nghe vậy, Dịch Hướng Thần mắng "Chút, ai con mẹ nó thất tình!"

Anh không thất tình, chính là nhìn không vừa mắt Khương Yên luôn vì mấy thằng con trai không quan trọng mà đánh mất chính mình! Cô vốn gì chính là người không chịu được gò ép, trước đây vì Hướng An Lan mà tính cách đại biến, hiện tại còn vì Hoắc Đình Diễm mà cố gắng học tập!

Cô mỗi một lần thay đổi đều không phải vì anh, mà là vì một thằng con trai khác. Cái này làm cho Dịch Hướng Thần mỗi lần nghĩ đến, đều tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Anh em nhìn vẻ mặt oán niệm của anh, "ai nha" một tiếng "Thật sự không phải là thất tình?"

Dịch Hướng Thần liếc xéo cậu ta, yên lặng uống một ngụm rượu.

Sau đó Khương Yên gọi điện thoại tới, Dịch Hướng Thần bị dọa, lập tức đứng lên chạy ra ngoài cửa KTV.

Người bên cạnh sửng sốt, kinh ngạc hỏi "Thần ca bị sao vậy?"

Một bạn học có quan hệ tốt với Dịch Hướng Thần nhướng nhướng mày, nghĩ nghĩ nói "Tiểu tổ tông đến thăm"

Người nọ "..."

Tiểu tổ tông??

....

Khương Yên đứng trước của KTV chờ, có chút không hiểu được Dịch Hướng Thần vì cái gì lại đến chỗ ầm ĩ này.

Thanh âm đinh tai nhức óc ở bên trong khiến đầu óc cô như muốn nổ tung.

Cô đợi không đến năm phút đồng hồ, Dịch Hướng Thần liền từ bên trong chạy ra.

Hai người nhìn nhau, Khương Yên nhoẻn miệng cười, đi tới chô Dịch Hướng Thần.

"Cậu cả ngày hôm nay đều ở chỗ này?" cô cùng Dịch Hướng Thần nói chuyện không có nửa điểm khách khí, một chút cũng không giống như bạn bè đã lâu không gặp, dù sao bọn họ rất quen thuộc phương thức ở chung như vậy.

Dịch Hướng Thần hừ lạnh một tiếng nhìn cô "Thì ra còn có thể bỏ được mà lại đây xem tôi"

Khương Yên cười "Cậu nói câu này vẻ mặt ai oán, ai không biết còn tưởng rằng tớ phụ lòng cậu đấy"

Dịch Hướng Thần "...."

Anh nghĩ muốn phản bác nhưng thực sự không tìm được lời thích hợp.

Hai người mặt đối mặt, Khương Yên lại từ trên xuống dưới đánh giá quần áo trên người Dịch Hướng Thần "Còn muốn tiếp tục hát sao?"

Dịch Hướng Thần dừng một chút "Không có hát"

"Vậy tối nay cùng nhau ăn cơm?" Khương Yên cong cong khóe miệng cười "Tớ rất lâu rồi chưa có đi ăn đồ nướng"

Cô nhớ rõ thời điểm quan hệ hai người con thân thiết, mỗi ngày đều sẽ cùng nhau đi ăn đồ nướng. Hồi còn học trung học hai người bọn họ còn thường xuyên trào tường trốn ra ngoài ăn bữa khuya, đoạn thời gian kia đối với Khương Yên mà nói, cực kỳ vui sướng. Mà hiện tại, bọn họ đã rất lâu không có cùng nhau ăn cơm, càng không có cùng nhau đi ăn đồ nướng.

Dịch Hướng Thần ngẩn ra, kinh ngạc nhìn cô "Cậu..."

Khương Yên nhướng mày, nhìn anh "Có đi hay không?"

Cô đã nói như vậy, Dịch Hướng Thần làm sao còn có thể không đi. Kỳ thực từ khi quen biết đến giờ, Dịch Hướng Thần chưa từng cự tuyệt yêu cầu nào của Khương Yên, kể cả khi hai người giận nhau, Dịch Hướng Thần vẫn luôn đáp ứng thỉnh cầu của cô.

....

Hai người nói đi là đi, Dịch Hướng Thần trực tiếp vứt bỏ mấy người anh em kết nghĩa, cùng Khương Yên đi ăn.

Khương Yên muốn đi đến nhà hàng nướng BBQ, Dịch Hướng Thần tự nhiên là đồng ý.

Hai người gọi xe đến đó, ngồi trong xe, cả hai đều trầm mặc, ai cũng không nhắc lại cuộc điện thoại hồi chiều.

Trầm mặc đến mức làm Dịch Hướng Thần có chút chịu không nổi.

Một lúc sau, hai người xuống xe, cùng nhau đi vào trong nhà hàng.

Ông chủ còn nhớ Dịch Hướng Thần nhưng nhìn Khương Yên thì có chút xa lạ, phải nhìn một hồi lâu mới nhận ra, thân thiết chào hỏi "Hai người đã lâu không có tới đây"

Khương Yên cười cười "Vâng, dạo gần đây có chút bận"

Ông chủ cười, tỏ vẻ hiểu rõ "Gần đây học tập như thế nào?"

"Cũng không tệ lắm"

Hai người hàn huyên hai câu, ông chủ liền rời đi.

Khương Yên ngước mắt nhìn Dịch Hướng Thần ở đối diện nãy giờ không nói lời nào, dừng một chút hỏi "Không mắng tớ?"

Dịch Hướng Thần "..."

Anh liếc xéo Khương Yên, vừa định mở miệng răn dạy, liền nghe thấy Khương Yên nói "Nghe tớ nói xong rồi cậu muốn mắng thế nào cũng được"

Khương Yên ngước mắt nhìn anh, ánh mắt thanh triệt, mang theo tia nghiêm túc "Hướng An Lan cùng Hoắc Đình Diễm không giống nhau" Cô suy nghĩ giây lát, nhẹ giọng nói "Tớ lúc trước xác thực vì Hướng An Lan mà đánh mất chính mình, nhưng Hoắc Đình Diễm thì không"

Cô nghiêm túc nói "Tớ không biết nên giải thích cô cậu như thế nào về sự khác biệt giữa hai người hạ, bởi vì vô luận là Hướng An Lan hay là ai, tớ đều không nghĩ muốn nói bọn họ không tốt"

Đối với Khương Yên mà nói, dù sao đó cũng là người mà nguyên chủ từng thích.

Trầm mặc hồi lâu, Khương Yên tìm được một từ tương đối tốt.

Cô chỉ nói Hoắc Đình Diễm tốt.

"Hoắc Đình Diễm người này, cậu có thể tìm hiểu một chút, tớ thích cậu ấy không hề đánh mất chính mình, bất kể là hiện tại hay tương lại, việc tớ thích cậu ấy sẽ chỉ càng làm tớ ngày một tốt lên mà thôi"

Dịch Hướng Thần trầm mặc hồi lâu mới nói "Cậu mỗi lần đều nói như vậy, hai người này còn không phải là giống nhau hay sao?"

"Tớ thần tượng Hướng An Lan không hề được đáp lại nhưng Hoắc Đình Diễm sẽ không, mặc dù tớ chỉ là một fan hâm mộ nhỏ bé nhưng cũng sẽ được anh ấy đáp lại"

Thích Hoắc Đình Diễm, chưa bao giờ là tình cảm đơn phương.

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương