Xuyên Thành Sư Phụ Của Pháo Hôi
-
Chương 58: Phiên ngoại 3 : Q&A
MC: Thể lệ chương trình rất đơn giản, MC đặt câu hỏi, các cặp đôi khách mời lần lượt trả lời, sẵn sàng chưa?
Thẩm Huyền Vũ và Tiêu Vũ nhìn nhau tỏ vẻ sao cũng được.
Tần Thiên Dật ngồi cạnh Tiêu Vũ cười tươi: - Sẵn sàng.
Khúc Diệu khẩn thiết nói với MC: - Hỏi ta là được, sư huynh không thích bị phỏng vấn như vậy.
Còn ngồi trong góc phòng, Tiêu Vân mặt như mất sổ gạo chống tay nhìn, bên cạnh là Sở Nguyệt Hiên nhìn chằm chằm:
- A Vân, nếu thấy khó chịu ta cho trường quay này bay màu luôn.
Tổ biên kịch:....
MC: Câu hỏi đầu tiên: Lần đầu gặp mặt của các bạn là ở đâu, trong hoàn cảnh nào?
Thẩm Huyền Vũ nhắm mắt mỉm cười, bắt đầu chìm vào hồi tưởng:- Lần đầu gặp sư tôn mặc bạch y, ngự kiếm trên trời, muôn phần cao quý, muôn phần diễm lệ. Sư tôn đẹp từ mái tóc, đẹp đến làn da, đẹp sang tới ánh mắt...
MC: Đủ rồi.
Tiêu Vũ nghĩ ngợi: - Nếu là lần đầu biết tới thì là... ở trong hiệu sách. Còn trực tiếp gặp thì ở ngay trước thang trời dẫn lên núi Hà Mộ, khi ta đang cố gắng cứu sống chính mình.
**
Tần Thiên Dật đợi tới lượt mình thì nói: - Tại cuộc sát hạch đệ tử, Bạc sư huynh đứng bên phía đệ tử của Bạch Dạ phong, bộ dáng vô cùng khinh thường người khác. Thấy ghét hà!
Bạc Cẩn Du thì ngắn gọn súc tích:- Khi Thiên Dật đánh bay một thiếu nữ yếu ớt xuống đài...
Chưa nói hết đã bị Tần Thiên Dật bịt miệng.
**
Khúc Diệu: Lần đầu ta gặp sư huynh là trong một cuộc sát hạch đệ tử, sư huynh là người kiểm tra căn cốt của ta. Vừa thấy thiên phú của ta huynh ấy liền dịu dàng mời chào “ Đệ hãy tới Bạch Đoan phong của sư tôn ta nhé.”
Cố Thanh Hoan ngại ngần: Chính là vậy, lúc đó ta cảm thấy một mình làm đệ tử thân truyền của Bạch Đoan phong rất cô đơn, nhìn A Khúc hoạt bát như vậy liền muốn chiêu mộ, chứ không phải do thiên phú của đệ đâu!
**
MC vừa định hướng mắt về phía Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên đã nhận được câu trả lời đồng thanh:
- Không muốn nhắc tới lần đầu gặp!
MC: Câu hỏi tiếp theo: Tỏ tình khi nào? Nụ hôn đầu là bao giờ? Trong hoàn cảnh nào?
Tiêu Vũ: Bích Tịch lâu. Cùng địa điểm tỏ tình và hôn luôn.
Thẩm Huyền Vũ e dè trả lời: - Tỏ tình là ở Bích Tịch lâu, nhưng nụ hôn đầu là ở Bạch Lăng phong, năm ta mười sáu tuổi, khi sư tôn đang ngủ.
Tiêu Vũ trố mắt: Cái gì? Ngươi dám hôn lén ta? Khi đó mười mười sáu tuổi mà ngươi đã như vậy rồi sao?!
**
Tần Thiên Dật nhớ tới nụ hôn đầu liền đỏ mặt: - Nụ hôn đầu là ở trên Nguyệt Thế xa. Còn tỏ tình là ở Phật Tử tự.
Bạc Cẩn Du gật đầu đồng ý.
**
Khúc Diệu tức giận mắng:
- Ta còn chưa có nụ hôn đầu với sư huynh đâu đấy, các người quá đáng vừa thôi! Sư huynh tốt như vậy, thanh khiết như vậy làm sao mà ta dám!!!
Cố Thanh Hoan ngẩn người:
- Không phải chứ A Khúc, hồi nhỏ đệ rất hay hôn ta mà, còn hôn cả môi ta nữa.
Khúc Diệu nhất thời rớt cằm xuống đất.
**
Vẫn như cũ, Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên đồng thanh:
- Cái này không thể trả lời được.
**
MC đọc tiếp: Kỷ niệm đẹp nhất của hai người.
Tiêu Vũ nghĩ ngợi một hồi lâu liền đáp: - Đó là khi ở Ngọc Hồi thành, được cùng Tiểu Vũ ngắm thả hoa đăng, cảnh tượng rất đẹp.
Thẩm Huyền Vũ tiếp lời: - Tất cả khoảng thời gian được bên cạnh sư tôn đều vô cùng đẹp, không thể chọn ra cái nhất được.
**
Tần Thiên Dật hào hứng kể: Hôm ấy là sinh thần của ta. Tần gia đãi tiệc rất linh đình. Ta chờ mãi nhưng không thấy huynh ấy xuất hiện. Đến khi uống say rồi về phòng, huynh ấy đột nhập từ cửa sổ vào ôm ta ngự kiếm lên mái nhà, cùng ta ở đó ngắm sao cả đêm.
Bạc Cẩn Du gật gật đầu đồng ý.
**
Lần này Cố Thanh Hoan giành trước:
- Lần đó là lần đầu A Khúc phải xuống núi thi hành nhiệm vụ. Ta đi cùng đệ ấy để giám sát và hỗ trợ, lần đó ta bị mãng tinh cắn trúng độc sốt liền mấy ngày trời, đều là đệ ấy ở bên chăm sóc. Đôi với ta kỉ niệm ấy thật đẹp.
- Lúc đó sư huynh bị như vậy đệ lo muốn chết, sao mà đẹp được chứ? Đẹp nhất là khi huynh cũng ta tới Hải Giang thành, được ngồi thuyền đi hái củ sen, khi ấy thật vui.
**
Sở Nguyệt Hiên lần này mới trả lời: - Mỗi khi A Vân cười là một lần kỉ niệm với ta.
Tiêu Vân bĩu môi: - Khi sư tôn Phi thăng, ta rất vui!
Sở Nguyệt Hiên::<<<<< Còn ta rất buồn a~
**
MC: Câu hỏi thứ tư: Ưu, khuyết điểm của đối phương.
Tiêu Vũ bắt đầu liệt kê: Ưu điểm rất nhiều: thông minh hơn người, khả năng lĩnh hội siêu đẳng, gương mặt đẹp trai, tính tình cũng tốt, chỉ có là tương đối dính người. Mỗi khi ôm eo ta liền không muốn buông.
Thẩm Huyền Vũ: Ưu điểm của sư tôn là không có khuyết điểm, khuyết điểm là không có nhược điểm.
MC:...
**
Tần Thiên Dật: Huynh ấy a, có lúc nói rất nhiều, có lúc cả ngày không nói câu nào, có cạy miệng cũng không được.
Bạc Cẩn Du: Nếu đệ chịu cạy miệng ta bằng miệng đệ thì được.
Tần Thiên Dật: ////
MC:... Tui khổ quá mà.
**
Cố Thanh Hoan: Đệ ấy rất tốt, rất tốt, rất tốt.
Khúc Diệu giật mình phản đối: - Có tốt tới mấy cũng không bằng một góc của sư huynh, sư huynh mới là tốt nhất, sư huynh đặc biệt tốt, phi thường tốt.
MC:...
**
Tiêu Vân nghiêm túc trả lời: - Sư tôn rất nuông chiều ta, ta có làm bậy thế nào sư tôn cũng không truy cứu. Khuyết điểm là say rượu loạn tính, không muốn nhắc.
Sở Nguyệt Hiên mặt hối lỗi kể: - A Vân làm gì cũng giỏi, dung nhan đã hơn người mà còn trí tuệ còn phi thường hoàn mĩ. A Vân thông minh, xảo quyệt, hại người cũng đáng yêu.
MC: Tui no rồi. Mấy người đứng bắt tui ăn cẩu lương nữa.
**
MC: Next, e hèm, nãy giờ hỏi câu này thì có hơi muộn. Mối quan hệ của mọi người là như nào?
Tiêu Vũ đáp ngay:- Đang hẹn hò.
Thẩm Huyền Vũ đế thêm: - Trên tiền đề hôn nhân thẳng tiến.
**
Tần Thiên Dật hơn hở ôm lấy Bạc Cẩn Du: - Là đạo lữ, một đôi phu phu nha.
**
Khúc Diệu: Sư huynh giờ đã lên làm chưởng môn rồi, ta nguyện cả đời phụ tá cùng huynh ấy.
Cố Thanh Hoan nhăn mày: - Đệ đừng vất vả vì ta như vậy.
Khúc Diệu: Không sao, vì huynh thế nào ta cũng cam.
Cố Thanh Hoan: Đệ thật tốt, A Khúc.
Khúc Diệu: Huynh cũng vậy.
MC: STOPPP! – Rốt cuộc quan hệ mờ ám gì đây trời...
**
Sở Nguyệt Hiên nhìn Tiêu Vân, cảm thấy thật khó trả lời: - A Vân đã từ ta rồi... hic
Tiêu Vân vội giật lời: - Nào có, ngươi vẫn là sư tôn của ta. Còn nữa, xin lỗi.
Sở Nguyệt Hiên lập tức rơi lệ: - Là ta có lỗi!!!
MC đỡ trán: Tui mệt mỏi!
**
MC giở từng bảng câu hỏi, để kiếm một một câu bớt cẩu lương lại: Nghề nghiệp hiện tại của các bạn?
Tiêu Vũ: Ta vẫn còn là sinh viên, sau này vào công ti đảm nhiệm ghế giám đốc của mẹ.
Thẩm Huyền Vũ cười tươi: - Làm một tác gia hơn một năm chưa ra tác phẩm mới, dự định sau này ôm đùi vợ yêu.
MC: Tui đã né mấy câu rải cẩu lương rồi mà nhỉ? -_-
**
Tần Thiên Dật: -Chúng ta... thất nghiệp. Đi rong ruổi khắp nơi làm việc thiện.
Bạc Cẩn Du: Nghề của ta là làm lão công của Thiên Dật.
MC rất muốn hộc máu.
**
Cố Thanh Hoan: - Làm chưởng môn.
Khúc Diệu: - Phụ tá chưởng môn .
**
Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên: Đều đã chết.
MC: Chợt nhận ra đây là cặp đôi ăn ý nhất chương trình.
Lời tác giả: Viết đến đây mỏi tay quá rồi, ai còn câu hỏi gì muốn hỏi thì cmt nhé, nếu tui rảnh viết thêm một phiên ngoại Q&A như vậy nữa ^^
Thẩm Huyền Vũ và Tiêu Vũ nhìn nhau tỏ vẻ sao cũng được.
Tần Thiên Dật ngồi cạnh Tiêu Vũ cười tươi: - Sẵn sàng.
Khúc Diệu khẩn thiết nói với MC: - Hỏi ta là được, sư huynh không thích bị phỏng vấn như vậy.
Còn ngồi trong góc phòng, Tiêu Vân mặt như mất sổ gạo chống tay nhìn, bên cạnh là Sở Nguyệt Hiên nhìn chằm chằm:
- A Vân, nếu thấy khó chịu ta cho trường quay này bay màu luôn.
Tổ biên kịch:....
MC: Câu hỏi đầu tiên: Lần đầu gặp mặt của các bạn là ở đâu, trong hoàn cảnh nào?
Thẩm Huyền Vũ nhắm mắt mỉm cười, bắt đầu chìm vào hồi tưởng:- Lần đầu gặp sư tôn mặc bạch y, ngự kiếm trên trời, muôn phần cao quý, muôn phần diễm lệ. Sư tôn đẹp từ mái tóc, đẹp đến làn da, đẹp sang tới ánh mắt...
MC: Đủ rồi.
Tiêu Vũ nghĩ ngợi: - Nếu là lần đầu biết tới thì là... ở trong hiệu sách. Còn trực tiếp gặp thì ở ngay trước thang trời dẫn lên núi Hà Mộ, khi ta đang cố gắng cứu sống chính mình.
**
Tần Thiên Dật đợi tới lượt mình thì nói: - Tại cuộc sát hạch đệ tử, Bạc sư huynh đứng bên phía đệ tử của Bạch Dạ phong, bộ dáng vô cùng khinh thường người khác. Thấy ghét hà!
Bạc Cẩn Du thì ngắn gọn súc tích:- Khi Thiên Dật đánh bay một thiếu nữ yếu ớt xuống đài...
Chưa nói hết đã bị Tần Thiên Dật bịt miệng.
**
Khúc Diệu: Lần đầu ta gặp sư huynh là trong một cuộc sát hạch đệ tử, sư huynh là người kiểm tra căn cốt của ta. Vừa thấy thiên phú của ta huynh ấy liền dịu dàng mời chào “ Đệ hãy tới Bạch Đoan phong của sư tôn ta nhé.”
Cố Thanh Hoan ngại ngần: Chính là vậy, lúc đó ta cảm thấy một mình làm đệ tử thân truyền của Bạch Đoan phong rất cô đơn, nhìn A Khúc hoạt bát như vậy liền muốn chiêu mộ, chứ không phải do thiên phú của đệ đâu!
**
MC vừa định hướng mắt về phía Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên đã nhận được câu trả lời đồng thanh:
- Không muốn nhắc tới lần đầu gặp!
MC: Câu hỏi tiếp theo: Tỏ tình khi nào? Nụ hôn đầu là bao giờ? Trong hoàn cảnh nào?
Tiêu Vũ: Bích Tịch lâu. Cùng địa điểm tỏ tình và hôn luôn.
Thẩm Huyền Vũ e dè trả lời: - Tỏ tình là ở Bích Tịch lâu, nhưng nụ hôn đầu là ở Bạch Lăng phong, năm ta mười sáu tuổi, khi sư tôn đang ngủ.
Tiêu Vũ trố mắt: Cái gì? Ngươi dám hôn lén ta? Khi đó mười mười sáu tuổi mà ngươi đã như vậy rồi sao?!
**
Tần Thiên Dật nhớ tới nụ hôn đầu liền đỏ mặt: - Nụ hôn đầu là ở trên Nguyệt Thế xa. Còn tỏ tình là ở Phật Tử tự.
Bạc Cẩn Du gật đầu đồng ý.
**
Khúc Diệu tức giận mắng:
- Ta còn chưa có nụ hôn đầu với sư huynh đâu đấy, các người quá đáng vừa thôi! Sư huynh tốt như vậy, thanh khiết như vậy làm sao mà ta dám!!!
Cố Thanh Hoan ngẩn người:
- Không phải chứ A Khúc, hồi nhỏ đệ rất hay hôn ta mà, còn hôn cả môi ta nữa.
Khúc Diệu nhất thời rớt cằm xuống đất.
**
Vẫn như cũ, Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên đồng thanh:
- Cái này không thể trả lời được.
**
MC đọc tiếp: Kỷ niệm đẹp nhất của hai người.
Tiêu Vũ nghĩ ngợi một hồi lâu liền đáp: - Đó là khi ở Ngọc Hồi thành, được cùng Tiểu Vũ ngắm thả hoa đăng, cảnh tượng rất đẹp.
Thẩm Huyền Vũ tiếp lời: - Tất cả khoảng thời gian được bên cạnh sư tôn đều vô cùng đẹp, không thể chọn ra cái nhất được.
**
Tần Thiên Dật hào hứng kể: Hôm ấy là sinh thần của ta. Tần gia đãi tiệc rất linh đình. Ta chờ mãi nhưng không thấy huynh ấy xuất hiện. Đến khi uống say rồi về phòng, huynh ấy đột nhập từ cửa sổ vào ôm ta ngự kiếm lên mái nhà, cùng ta ở đó ngắm sao cả đêm.
Bạc Cẩn Du gật gật đầu đồng ý.
**
Lần này Cố Thanh Hoan giành trước:
- Lần đó là lần đầu A Khúc phải xuống núi thi hành nhiệm vụ. Ta đi cùng đệ ấy để giám sát và hỗ trợ, lần đó ta bị mãng tinh cắn trúng độc sốt liền mấy ngày trời, đều là đệ ấy ở bên chăm sóc. Đôi với ta kỉ niệm ấy thật đẹp.
- Lúc đó sư huynh bị như vậy đệ lo muốn chết, sao mà đẹp được chứ? Đẹp nhất là khi huynh cũng ta tới Hải Giang thành, được ngồi thuyền đi hái củ sen, khi ấy thật vui.
**
Sở Nguyệt Hiên lần này mới trả lời: - Mỗi khi A Vân cười là một lần kỉ niệm với ta.
Tiêu Vân bĩu môi: - Khi sư tôn Phi thăng, ta rất vui!
Sở Nguyệt Hiên::<<<<< Còn ta rất buồn a~
**
MC: Câu hỏi thứ tư: Ưu, khuyết điểm của đối phương.
Tiêu Vũ bắt đầu liệt kê: Ưu điểm rất nhiều: thông minh hơn người, khả năng lĩnh hội siêu đẳng, gương mặt đẹp trai, tính tình cũng tốt, chỉ có là tương đối dính người. Mỗi khi ôm eo ta liền không muốn buông.
Thẩm Huyền Vũ: Ưu điểm của sư tôn là không có khuyết điểm, khuyết điểm là không có nhược điểm.
MC:...
**
Tần Thiên Dật: Huynh ấy a, có lúc nói rất nhiều, có lúc cả ngày không nói câu nào, có cạy miệng cũng không được.
Bạc Cẩn Du: Nếu đệ chịu cạy miệng ta bằng miệng đệ thì được.
Tần Thiên Dật: ////
MC:... Tui khổ quá mà.
**
Cố Thanh Hoan: Đệ ấy rất tốt, rất tốt, rất tốt.
Khúc Diệu giật mình phản đối: - Có tốt tới mấy cũng không bằng một góc của sư huynh, sư huynh mới là tốt nhất, sư huynh đặc biệt tốt, phi thường tốt.
MC:...
**
Tiêu Vân nghiêm túc trả lời: - Sư tôn rất nuông chiều ta, ta có làm bậy thế nào sư tôn cũng không truy cứu. Khuyết điểm là say rượu loạn tính, không muốn nhắc.
Sở Nguyệt Hiên mặt hối lỗi kể: - A Vân làm gì cũng giỏi, dung nhan đã hơn người mà còn trí tuệ còn phi thường hoàn mĩ. A Vân thông minh, xảo quyệt, hại người cũng đáng yêu.
MC: Tui no rồi. Mấy người đứng bắt tui ăn cẩu lương nữa.
**
MC: Next, e hèm, nãy giờ hỏi câu này thì có hơi muộn. Mối quan hệ của mọi người là như nào?
Tiêu Vũ đáp ngay:- Đang hẹn hò.
Thẩm Huyền Vũ đế thêm: - Trên tiền đề hôn nhân thẳng tiến.
**
Tần Thiên Dật hơn hở ôm lấy Bạc Cẩn Du: - Là đạo lữ, một đôi phu phu nha.
**
Khúc Diệu: Sư huynh giờ đã lên làm chưởng môn rồi, ta nguyện cả đời phụ tá cùng huynh ấy.
Cố Thanh Hoan nhăn mày: - Đệ đừng vất vả vì ta như vậy.
Khúc Diệu: Không sao, vì huynh thế nào ta cũng cam.
Cố Thanh Hoan: Đệ thật tốt, A Khúc.
Khúc Diệu: Huynh cũng vậy.
MC: STOPPP! – Rốt cuộc quan hệ mờ ám gì đây trời...
**
Sở Nguyệt Hiên nhìn Tiêu Vân, cảm thấy thật khó trả lời: - A Vân đã từ ta rồi... hic
Tiêu Vân vội giật lời: - Nào có, ngươi vẫn là sư tôn của ta. Còn nữa, xin lỗi.
Sở Nguyệt Hiên lập tức rơi lệ: - Là ta có lỗi!!!
MC đỡ trán: Tui mệt mỏi!
**
MC giở từng bảng câu hỏi, để kiếm một một câu bớt cẩu lương lại: Nghề nghiệp hiện tại của các bạn?
Tiêu Vũ: Ta vẫn còn là sinh viên, sau này vào công ti đảm nhiệm ghế giám đốc của mẹ.
Thẩm Huyền Vũ cười tươi: - Làm một tác gia hơn một năm chưa ra tác phẩm mới, dự định sau này ôm đùi vợ yêu.
MC: Tui đã né mấy câu rải cẩu lương rồi mà nhỉ? -_-
**
Tần Thiên Dật: -Chúng ta... thất nghiệp. Đi rong ruổi khắp nơi làm việc thiện.
Bạc Cẩn Du: Nghề của ta là làm lão công của Thiên Dật.
MC rất muốn hộc máu.
**
Cố Thanh Hoan: - Làm chưởng môn.
Khúc Diệu: - Phụ tá chưởng môn .
**
Tiêu Vân và Sở Nguyệt Hiên: Đều đã chết.
MC: Chợt nhận ra đây là cặp đôi ăn ý nhất chương trình.
Lời tác giả: Viết đến đây mỏi tay quá rồi, ai còn câu hỏi gì muốn hỏi thì cmt nhé, nếu tui rảnh viết thêm một phiên ngoại Q&A như vậy nữa ^^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook