Sáng sớm hôm sau, tuy Yên Việt và Thái Lan Kỳ dậy đi sớm nhưng chờ đến khi họ vào trong đại điện, ở đó đã có rất nhiều người đến viếng, Yên Việt nghĩ thầm xem ra Thánh nữ điện này cũng thập phần linh nghiệm, hắn một bên đi theo dòng người tiến vào, một bên nghe truyền thuyết về Thánh nữ.

Truyền thuyết này thông qua sự thúc đẩy của hoàng thất, được truyền bá rộng rãi trong nhân gian, truyền rằng hơn một ngàn năm trước thế gian linh khí càng lúc càng loãng, bởi vậy tu tiên rất gian nan.

Mấy tu sĩ vì nóng lòng muốn nhanh chóng đắc đạo thì bị Hỗn độn mê hoặc.

thả đại họa ra gây nên sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.


Lúc ấy thánh nữ Thái Mân ở thế gian vì cứu bá tánh thiên hạ dùng hết tu vi cả đời, mạnh mẽ đi lên thiên giới xin giúp đỡ, may mắn gặp được Nhạc hoa tiên quân, được tiên quân ra tay giúp đỡ mới một lần nữa phong ấn hỗn độn, thánh nữ cũng vì bảo hộ vạn dân công đức viên mãn đắc đạo phi thăng thành tiên, trăm ngàn năm qua vẫn luôn được vạn dân cúng bái, mà thánh nữ điện này chính là nơi có thể cầu khấn được thánh nữ.
Trước một ngày Thái Lan Kỳ đã chơi thỏa mãn, đối với việc liên quan tới thánh nữ điện càng thêm vài phần thích, rất là thành kính chạy tới quỳ lạy cầu phúc, Yên Việt đi theo ở phía sau ngẩng đầu nhìn tượng thánh nữ được cung phụng trong điện cũng không biết vì sao bỗng nhiên có một loại cảm xúc không nói rõ lên lời nổi lên trong lòng.
Yên Việt không rõ nguyên nhân thì đơn giản không tiếp tục tìm hiểu nữa chỉ là ngay lúc hắn muốn lạy thì đột nhiên trong điện truyền đến một trận ầm ĩ, một tên hòa thượng nhìn có chút điên điên khùng khùng lại hét lên: "Công đức cái gì? thành tiên cái gì? cái này là nghịch thiên mà làm!"
"Nàng sợ rằng đã sớm bị trời phạt, hồn phi phách tán! phàm nhân vô tri còn ở đây lễ bái cái gì!"
"Bái cái gì mà bái!"
Yên Việt bị hắn gây hứng thú muốn đi đến hỏi cho rõ ràng, bất quá tên hòa thượng kia đã bị người trong điện tha đuổi ra ngoài.
Lần này đi vẫn là tính viên mãn nhưng không biết vì sao chờ khi Yên Việt hồi phủ trong đầu vẫn luôn nghĩ đến một màn trong thánh nữ điện lúc ấy, hắn không rõ nếu theo truyền thuyết thì thánh nữ xác thật đã cứu vạn dân trong lúc dầu sôi nước bỏng, vì sao tên hòa thượng điên kia lại nói nghịch thiên mà làm? Nhưng nếu đây là nói bậy bạ thì hòa thượng kia sao lại dám bất chấp nguy hiểm bôi nhọ thần linh, đắc tội hoàng thất? trong này không lẽ có ẩn tình gì? Hắn nghĩ nghĩ càng thấy hoang đường, truyền thuyết khó tránh khỏi nghe nhầm đồn bậy, thế gian cũng luôn tồn tại quái nhân hắn tội gì rối rắm chuyện không liên quan này, nhưng mà trong lòng hắn vẫn không thể bỏ xuống được, hắn nghi ngỡ chẳng lẽ mình cùng thánh nữ có sâu xa gì đó? Hoặc là nói có liên hệ gì? bằng không vì cái gì hắn cứ nhớ mãi không quên!
Không biết có phải ban ngày nghĩ nhiều quá hay không ban đêm Yên Việt lại làm mộng, lúc này hắn không phải là người đúng nhìn mà hắn rõ ràng cảm thấy mình đang tồn tại, làm chính bản thân hắn.
Trong mộng Thái Lan Kỳ quỳ trên mặt đất, hắn cầm roi thép trong tay hung hăng mà đánh tới người Thái Lan Kỳ, một cái rồi một cái không ngừng, hắn thấy Thái Lan Kỳ quần áo trên người bị roi thép đánh đến rách nát ra lộ ra da thịt, vết roi đều từng cái từng cái sưng đỏ phồng lên dần dần bị nứt ra.

Hắn nghe được hài tử bị đau đớn tra tấn, trước chỉ có thấp giọng rên rỉ, lúc sau là ẩn nhẫn không nhịn được kêu ra tiếng, kêu thảm.

Hắn có thể cảm nhận được mình đang đau lòng.


phần đau lòng này so với ngày xưa hắn đau lòng cho hài tử càng mãnh liệt hơn nhưng tay hắn lại không có dừng lại.

"Phụ.....cầu ngài....dùng lại...."
Roi thép sắc bén, đánh đến thân mình hài tử lung lay, mắt thấy quỳ không vững, Thái Lan Kỳ âm thanh cũng run run đến không nói rõ ràng: "Hài nhi lãnh phạt....chỉ là xin cho hài nhi nghỉ một chút...."
"Quỳ nghiêm chỉnh!" "Vèo bang...."
Thái Lan Kỳ hèn mọn cầu xin cũng không có tác dụng, Yên Việt nghe thấy âm thanh xa lạ từ chính miệng mình phát ra, uy nghiêm mà không chứ cảm tình.

Song song với âm thanh của hắn là tiếng sắc bén xé gió của roi, nghe đến Yên Việt khắp cả người đều phát lạnh!
Trong mộng Yên Việt tựa hồ tin tưởng vững chắc Thái Lan Kỳ có thể chịu đựng nổi hình phạt làm cho người ta sợ hãi này, cho dù Thái Lan Kỳ âm thanh gọi cũng đã nghẹn ngào dần dần mỏng manh, mắt thấy liền phải ngất xỉu, cho dù nội tâm hắn càng lúc càng đau lòng nghiêm trọng không thể kiềm nén được nhưng tay hắn vẫn vững vàng đều đều mà phát huy không mang theo một tia run rẩy.


Thời gian trôi qua như vài năm, Yên Việt biết rõ hắn đánh hài tử được 80 roi, hắn nhìn hài tử chịu hình xong cả người tắm máu nằm ngất xỉu trước mặt mình liền giật mình hoảng hốt tỉnh lại.

Mặt trời đã mọc, ánh nắng ấm áp chiếu xuyên qua cửa sổ nhưng Yên Việt chỉ cảm thấy cả người một mảnh hàn ý.

Từ khi hắn trọng sinh đến nay, cảnh trong mơ đều là chuyện đã phát sinh hoặc sắp sửa phát sinh, lần này thật làm hắn hoảng loạn mà tử xưa đến nay chưa từng có, hắn không dám tưởng tượng cảnh trong mộng này sẽ phát sinh ở bên ngoài sẽ là tình cảnh như thế nào, hắn cũng không biết làm thế nào để trảnh không cho sự việc xảy ra, hắn thậm chí cũng không thể khẳng định cái này có phải là giấc mộng hay không bởi vì hắn cảm thấy người trong mộng không giống hắn hiện tại!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương