Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ
-
Chương 80
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Jason muốn từ trên mặt Bặc Cốc Ngưng tìm ra chút dấu vết nói dối, đáng tiếc không có.
Cô gái này thật sự không hề muốn đến Minh gia. Cô còn hận không thể giống đà điểu, ở mãi trong căn biệt thự không có người xa lạ, không có người quấy rầy, cũng không đi làm phiền bất cứ ai.
Nhiệm vụ của Jason chỉ là hỏi suy nghĩ Bặc Cốc Ngưng mà không phải làm thuyết khách cho Minh Thiếu Diễm. Huống chi Minh Thiếu Diễm cũng không hy vọng Bặc Cốc Ngưng quấy rầy hắn, cho nên suy nghĩ này của Bặc Cốc Ngưng hoàn toàn ăn khớp với Minh Thiếu Diễm.
Jason mừng thầm, anh không cần quá lao lực.
Hỏi xong mục đích, Jason lại hỏi Bặc Cốc Ngưng có muốn gì không. Bặc Cốc Ngưng bất an cắn cắn chiếc đũa, nhút nhát sợ sệt tỏ vẻ có thể giống như bây giờ là cô đã cực kỳ cực kỳ thỏa mãn.
Bặc Cốc Ngưng thật sự thỏa mãn, có chỗ ở yên ổn, mỗi ngày có thể ăn thức ăn vặt yêu thích, cũng có đủ tiền tiêu xài, hơn nữa không cần lo lắng sau này không có việc làm. Cuộc sống thảnh thơi như vậy không phải là giấc mộng của mọi người sao?
Cô biết Nhan Nghiên tìm cô để đối phó Đường Đường, nhưng hiện tại Minh Thiếu Diễm muốn che chở Đường Đường. Sau này người cho cô ăn cơm là Minh Thiếu Diễm, không phải Nhan Nghiên, vậy nên vì Nhan Nghiên mà đắc tội Minh Thiếu Diễm, chuyện ngu xuẩn này, Bặc Cốc Ngưng chưa bao giờ nghĩ đến.
Chỉ cần lần này Minh Thiếu Diễm cho cô một câu chắc chắn, cô liền an phận sống cuộc sống của chính mình.
Yêu cầu đơn giản như vậy, không cần nói cho Minh Thiếu Diễm, Jason cũng có thể thay Minh Thiếu Diễm đáp ứng Bặc Cốc Ngưng.
"Nếu cô muốn tôi sẽ nói toàn bộ với Minh đổng, có điều", nói đến đây Jason dừng lại một chút mới nói, "Dù sao cô cũng là con gái Minh gia, cô chắc chắn không muốn trở về bên cạnh người thân?"
"Huyết thống không thể đại biểu tất cả", bàn tay Bặc Cốc Ngưng nắm lại, "Tôi không cảm thấy chú nh... Minh tiên sinh sẽ hoan nghênh tôi."
"Minh gia không phải chỉ có Minh tiên sinh."
Bặc Cốc Ngưng ngẩn người, thầm nghĩ mấy tiểu thuyết trước kia cô xem, hình như nhà giàu thế này thường có dân số đông...
Jason vừa thấy liền biết cô suy nghĩ nhiều, bắc đắc dĩ đánh gãy suy nghĩ đang bay bổng của cô, "Tôi nói như vậy chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, đồng thời đó cũng là điểm quan trọng nhất để cô có thứ cô muốn."
Bặc Cốc Ngưng chớp chớp mắt, "Cái gì?"
"Cô phải nhớ lấy, người thân của cô chỉ có Minh đổng. Tất nhiên dì Trình phục vụ ở Minh gia cũng vậy", nói không chừng sau này còn thêm Đường Đường. Thật ra Jason nhìn thế nào cũng không thấy Minh Thiếu Diễm và Đường Đường thích hợp nhưng Minh Thiếu Diễm không trực tiếp thừa nhận, Jason cũng không lắm miệng.
"Trừ những người đó thì dù có ai xưng là người thân của cô, cô đều phải tránh xa bọn họ. Chỉ cần làm được chuyện này, cô sẽ được thoải mái với thân phận Minh gia tiểu thư."
Đây chính là điểm Minh Thiếu Diễm để ý nhất.
Lúc trước khi Đường Đường đến Minh gia, Minh Thiếu Diễm cũng không cho Đường Đường tiếp xúc với những người khác ở Minh gia.
Bặc Cốc Ngưng thầm nghĩ, quả nhiên chuyện nhà giàu nhiều vô số kể.
Nhưng ôm chặt đùi một người chính là con đường đúng đắn nhất. Ai cho cô cơm ăn, người đó chính là cha mẹ tái sinh. Bặc Cốc Ngưng giơ tay thề, "Tôi đảm bảo."
"Ừ", Jason gật đầu, nhìn Bặc Cốc Ngưng một cái, "Vậy Nhan tiểu thư bên kia..."
Bặc Cốc Ngưng cảm thấy mặt có chút nóng lên.
Vậy có nghĩ Nhan Nghiên muốn mượn cô làm gì, Minh Thiếu Diễm và Jason đều biết cả, bao gồm lần trước cô lợi dụng Nhan Nghiên phỏng đoán suy nghĩ Minh Thiếu Diễm. Thì ra tất cả Jason đều biết.
Cô gái nhỏ quẫn bách cúi đầu, "Tôi sẽ cắt liên lạc với chị ấy."
Tuổi không lớn nhưng rất thông minh. Mặt Jason vẫn vô cảm như cũ, nhưng từ ánh mắt nhìn ra được vài phần hài lòng, "Vậy là tốt rồi."
"Ừm ừm."
"Ăn no không?"
"......"
"Còn muốn ăn gì nữa?"
"Món tôm cốt [1] đó... Ăn rất ngon", nhưng mà có chút đắt, Bặc Cốc Ngưng hơi thấp thỏm.
Jason gọi người phục vụ tới gọi thêm đồ ăn, Bặc Cốc Ngưng thẹn thùng cười.
Tuy người này chưa bao giờ cười, thoạt nhìn có chút dữ, nhưng thật ra rất tốt bụng...
Đường Đường bên kia đã chính thức bắt đầu cuộc sống đại học. Vì biểu hiện lúc thi năng khiếu của cô tốt nên rất nhiều giáo sư khi vào tiết thích gọi Đường Đường trả lời câu hỏi. Vậy nên Đường Đường trở thành học viên không thể trốn học nhất trong học viên Hí Kịch S.
Bởi vì học viên luôn tò mò về minh tinh, chưa kể có rất nhiều học viên là fan Đường Đường nên chỉ cần tiết có Đường Đường, tỉ lệ tham gia học sẽ cực cao, càng đừng nói đến những học sinh lớp khác tới xem náo nhiệt.
Có điều dù sao Đường Đường cũng là nghệ sĩ, tuy trường học không có quy định nghệ sĩ sẽ có quyền lợi đặc biệt nhưng nếu nghệ sĩ bận đóng phim hay phải chạy đi thông cáo, hoặc miễn là có lý do thích đáng, nhà trường đều thả người.
Đã một tháng từ khi quay xong "Kẹo Kim Cương", hơn một tháng này Đường Đường chỉ chạy hai cái thông cáo. Cường độ công việc này có chút thấp, Đái Na nhất định không cho phép cây rụng tiền bị lãng phí như vậy.
Bộ phim đầu tay của Đường Đường tuy vẫn chưa phát sóng nhưng trong giới khác ngoài giới. Thời điểm quay "Kẹo Kim Cương", biểu hiện của Đường Đường tốt, đạo diễn không tiếc lời giới thiệu cô cho những đạo diễn khác có quan hệ tốt.
Vì thế gần đây Đái Na nhận được nhiều kịch bản hơn trước đây rất nhiều.
Trong đó không thiếu những kịch bản nội dung thậm tệ.
Đái Na đem những kịch bản có thể nắm được đưa cho Đường Đường rồi từ bên trong chọn ra mấy quyển, "Chị đã xem đại khái tất cả kịch bản một lần. Hầu như đều là chế tác không ổn, nội dung quá kém, cuối cùng chỉ chọn được ba cái, em xem thấy thế nào?"
Đường Đường lấy kịch bản lật lật.
Như suy nghĩ của cô, hai trong số là phim thần tượng, cùng thể loại thanh xuân vườn trường hướng đô thị như "Kẹo Kim Cương". Bộ còn lại là một bộ phim tiên hiệp khoác mác phim thần tượng.
Không trách Đái Na được, thật ra những kịch bản này đúng là không tệ. Đường Đường mới mười tám, không, bây giờ mười chín, là người mới xuất đạo được một năm, có thể đảm nhận vai nữ chính đã tốt hơn người khác rất nhiều.
Nhưng rốt cuộc cô không phải người mới.
Năm mười lăm tuổi cô đã bắt đầu đóng phim, theo nghiệp mười hai năm, cô nhận được tam kim ảnh hậu, là ảnh hậu trẻ nhất trong nước, thậm chí cô còn có tiếng tăm tại Hollywood. Đóng phim cần thiên phú, nhưng ngoài ra còn cần kịch bản và đạo diễn tốt, giúp diễn viên khai quật hết những khả năng.
Ba kịch bản kia không khó, Đường Đường có thể nhẹ nhàng khống chế, nhưng ngoài kiếm được tiền thì cô chẳng kiếm được gì nữa. Đường Đường sợ, nếu cô đóng nhiều phim thần tượng quá, trình độ của cô sẽ bị thần tượng hóa bởi phim thần tượng.
Đường Đường có chút ngại ngùng, dù sao Đái Na thật vất vả mới tranh thủ được kịch bản tốt cho cô, nhưng chỉ đóng một bộ phim thần tượng thôi là đủ rồi.
Đái Na nhìn ra Đường Đường đang do dự, "Sao vậy, không hài lòng à?"
"Em muốn thử thể nghiệm những kịch bản khó hơn."
Đường Đường không nói thẳng nhưng Đái Na nghe qua liền hiểu.
Đái Na có chút kinh ngạc, hiện giờ Đường Đường là thuộc top tiểu hoa đán lưu lượng, không ngờ mộng tưởng của con bé không phải là một minh tinh mà là một diễn viên chân chính.
Nghệ sĩ tuổi này rất ít người có suy nghĩ như vậy. Rất hiếm người khác cự được dụ hoặc mà lưu lượng đem đến.
Mà Đái Na cũng hơi do dự.
Đường Đường không muốn quay phim thần tượng, suy nghĩ này khá tốt, nhưng con bé chỉ là người mới, những phim truyền hình hay phim điện ảnh quy mô lớn nhất định sẽ không đem kịch bản lớn giao cho người mới. Không phải cô không muốn giúp Đường Đường mà là thật sự không làm được.
Đái Na giải thích cho Đường Đường. Đường Đường là người trong giới sao không rõ đạo lý này, những chế tác lớn luôn mong tác phẩm của mình không chỉ ratings phòng vé cao, càng có nhiều danh tiếng.
Một minh tinh lưu lượng không cẩn thận là có thể hủy đi một tác phẩm kinh điển. Mấy năm nay hễ có đạo diễn lớn chọn minh tinh lưu lượng sẽ có rất nhiều người phê phán, thẳng thừng nói giá trị bộ phim đã bị hạ xuống vài bậc.
Dù các fan hâm mộ đều cảm thấy kỹ thuật diễn của các anh trai, em gái nhà mình cực kỳ tốt, nhưng người sáng suốt chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn ra bọn họ chênh lệch với phái thực lực.
Cho nên Đường Đường muốn tiếp xúc với những kịch bản tinh phẩm, khó càng thêm khó.
Đường Đường suy nghĩ rồi nói với Đái Na, "Hay là như vầy, chị Na Na, chị giúp em tìm nhân vật cần thử vai, không nhất thiết phải là nữ chính, chỉ cần là nhân vật có điểm nhấn, nổi bật là được rồi."
Đái Na lẳng lặng nhìn cô, "Em chắc chắn?"
"Chắc chắn!"
Đường Đường giơ tay bảo đảm.
Nhất thời Đái Na không biết phải nói gì.
Kịch bản tốt dâng lên trước mặt, Đường Đường không cần, còn cố tình muốn làm nữ phụ cho đoàn phim nào đó chưa xác định. Cô thật sự là chưa từng gặp nghệ sĩ nào như vậy.
Chỉ là ngẫm lại cũng đúng, rốt cuộc bọn họ vẫn có Minh Thiếu Diễm sau lưng. Vậy nên không có gì phải sợ cả.
Dù thử vai thất bại, khi về vẫn có kịch bản tốt chờ Đường Đường.
Không phải Đái Na không tin tưởng Đường Đường, mà là thử vai không đơn giản như Đường Đường nghĩ. Tuy đạo diễn và Tiểu Lâm đều nói Đường Đường diễn xuất tốt nhưng Đái Na vẫn không nghĩ Đường Đường có thể cạnh tranh lại những nghệ sĩ có nhiều năm kinh nghiệm.
Dù sao phim thần tượng cũng không cần kỹ thuật diễn quá cao siêu.
Đái Na thở dài, coi như cho Đường Đường dạo chơi chút vậy. Đợi thử vai thất bại, Đường Đường sẽ chuyên tâm về đây chọn kịch bản thôi.
Mấy ngày sau, Đái Na giúp Đường Đường hỏi thăm không ít kịch bản. Cô không làm qua loa đối phó Đường Đường mà tận chức tận trách tìm những kịch bản của chế tác lớn đáng tin cậy. Cuối cùng khoảng bảy tám kịch bản được đưa đến tay Đường Đường.
Đường Đường nhìn thoáng qua liền thấy một cái tên quen thuộc.
"Anh Cơ"
Đây là bộ phim Đường Đường từng đóng, khi đó cô đóng vai nữ chính Anh Cơ, không cần thử vai mà được đạo diễn chỉ định.
Kịch bản này cũng được cải biên từ tiểu thuyết, Đường Đường đã xem qua nguyên tác vài lần.
Nguyên tác có bối cảnh giả tưởng, tác giả thể hiện một đoạn lịch sử phong vân của bốn nước. Khi đưa vào phim, để được sự chấp thuận của Tổng cục phim ảnh, bộ phim đã đổi thành bối cảnh thời Xuân Thu Chiến Quốc.
Đây là một bộ phim truyền hình chủ yếu tập trung vào nữ chính. Nội dung là từng bước trở mình của một cô nương, nàng từ một thiếu nữ lương thiện thuần khiết thành một mẫu nghi thiên hạ, từ một nữ tử gầy yếu đến nữ vương oai phong một cõi.
Một câu đã có thể khái quát bộ phim, nhưng cốt truyện trong đó thật sự xuất sắc.
Dù nam phụ hay nữ phụ, mỗi người đều ghi dấu trong lòng khán giả không thua nữ chính.
Sau khi phim phát sóng, tuy có một hai diễn viên không được như kỳ vọng nhưng về cơ bản đó vẫn là một tác phẩm chất lượng cao, chế tác hoàn hảo. Lúc bắt đầu chiếu ratings đã rất cao, cuối cùng đạt danh hiệu phim có ratings tốt nhất năm.
Điểm đánh giá chuyên môn cũng rất tốt.
Mặc kệ nói thế nào, bộ phim này là một trong những bộ phim yêu thích nhất của Đường Đường.
Trước đây cô được chỉ định vào vai nữ chính nên việc tuyển chọn những diễn viên khác cô không chú ý. Hiện giờ cô đã thành Đường Đường, vậy mà có thể lần nữa gặp được bộ phim này.
Nhìn vào những vai diễn có thể được phỏng vấn trong kịch bản, Đường Đường có chút động tâm.
Có một nhân vật vẫn luôn là tiếc nuối trong lòng cô.
Không, là hai nhân vật.
Trong phim này có một đôi tỷ muội song bào thai, thân phận trải qua khúc chiết bi thảm, thậm chí còn thảm hơn nữ chính. Lúc Đường Đường đọc sách đã rất thích muội muội trong truyện, đặc biệt là sau khi tỷ tỷ bị mù, muội muội vì cứu tỷ tỷ mà hy sinh mạng sống của mình, Đường Đường càng thêm thích nhân vật này.
Cuối cùng tỷ tỷ biết được chân tướng đã hoàn toàn tỉnh ngộ, trong lòng đau thấu tâm can. Đường Đường đọc đến đó mà vừa hả dạ vừa tức.
Một tỷ tỷ ngu muội và một muội muội thông minh hết lòng vì tỷ tỷ. Hai người có khuôn mặt gần như tương đồng nhưng tính cách hoàn toàn tương phản.
Vì trong truyện, tác giả luôn cường điệu hai tỷ muội rất giống nhau nên đạo diễn quyết định cho một người đóng hai nhân vật.
Nhưng diễn viên đóng vai này lại làm người ta thất vọng.
Cuối cùng đạo diễn đành phải nỗ lực trong vấn đề phục sức và trang điểm để khán giả dễ dàng phân biệt tỷ muội hai người. Thế là hai tỷ muội, một người trang điểm nhẹ nhàng thoải mái, một người đánh phấn dày đặc.
Vì đây là nhân vật Đường Đường rất thích, lại càng bởi vì trước đây quá thất vọng nên cơ hội lần này, Đường Đường không hề nghĩ ngợi liền chọn nó.
Sắc mặt Đái Na rối rắm nhìn Đường Đường.
Hay lắm, chẳng những chọn kịch bản khó nhất, còn chọn thêm vai diễn khó nhất.
Đái Na bất đắc dĩ lắc đầu, "Vậy em chuẩn bị cho tốt. Thứ tư tuần sau sẽ tham gia thử vai."
"Ừm", Đường Đường gật đầu. Bỗng nhiên cô nhớ tới gì đó hỏi Đái Na, "Nữ chính đã quyết định chưa?"
Em còn mơ tưởng đến nữ chính?
Đái Na quyết đoán đánh tan mộng tưởng của Đường Đường, "Đã sớm định rồi, là Nhan Nghiên. Em đừng nghĩ nhiều nữa, mau trở về xem kịch bản đi."
Đường Đường cười cười, "Đã biết."
Cũng được, Đường Đường nghĩ thầm.
Lần này cuối cùng có thể thăm dò xem trình độ diễn xuất của "Nhan Nghiên" rồi.
+++
[1] Tôm cốt:
Jason muốn từ trên mặt Bặc Cốc Ngưng tìm ra chút dấu vết nói dối, đáng tiếc không có.
Cô gái này thật sự không hề muốn đến Minh gia. Cô còn hận không thể giống đà điểu, ở mãi trong căn biệt thự không có người xa lạ, không có người quấy rầy, cũng không đi làm phiền bất cứ ai.
Nhiệm vụ của Jason chỉ là hỏi suy nghĩ Bặc Cốc Ngưng mà không phải làm thuyết khách cho Minh Thiếu Diễm. Huống chi Minh Thiếu Diễm cũng không hy vọng Bặc Cốc Ngưng quấy rầy hắn, cho nên suy nghĩ này của Bặc Cốc Ngưng hoàn toàn ăn khớp với Minh Thiếu Diễm.
Jason mừng thầm, anh không cần quá lao lực.
Hỏi xong mục đích, Jason lại hỏi Bặc Cốc Ngưng có muốn gì không. Bặc Cốc Ngưng bất an cắn cắn chiếc đũa, nhút nhát sợ sệt tỏ vẻ có thể giống như bây giờ là cô đã cực kỳ cực kỳ thỏa mãn.
Bặc Cốc Ngưng thật sự thỏa mãn, có chỗ ở yên ổn, mỗi ngày có thể ăn thức ăn vặt yêu thích, cũng có đủ tiền tiêu xài, hơn nữa không cần lo lắng sau này không có việc làm. Cuộc sống thảnh thơi như vậy không phải là giấc mộng của mọi người sao?
Cô biết Nhan Nghiên tìm cô để đối phó Đường Đường, nhưng hiện tại Minh Thiếu Diễm muốn che chở Đường Đường. Sau này người cho cô ăn cơm là Minh Thiếu Diễm, không phải Nhan Nghiên, vậy nên vì Nhan Nghiên mà đắc tội Minh Thiếu Diễm, chuyện ngu xuẩn này, Bặc Cốc Ngưng chưa bao giờ nghĩ đến.
Chỉ cần lần này Minh Thiếu Diễm cho cô một câu chắc chắn, cô liền an phận sống cuộc sống của chính mình.
Yêu cầu đơn giản như vậy, không cần nói cho Minh Thiếu Diễm, Jason cũng có thể thay Minh Thiếu Diễm đáp ứng Bặc Cốc Ngưng.
"Nếu cô muốn tôi sẽ nói toàn bộ với Minh đổng, có điều", nói đến đây Jason dừng lại một chút mới nói, "Dù sao cô cũng là con gái Minh gia, cô chắc chắn không muốn trở về bên cạnh người thân?"
"Huyết thống không thể đại biểu tất cả", bàn tay Bặc Cốc Ngưng nắm lại, "Tôi không cảm thấy chú nh... Minh tiên sinh sẽ hoan nghênh tôi."
"Minh gia không phải chỉ có Minh tiên sinh."
Bặc Cốc Ngưng ngẩn người, thầm nghĩ mấy tiểu thuyết trước kia cô xem, hình như nhà giàu thế này thường có dân số đông...
Jason vừa thấy liền biết cô suy nghĩ nhiều, bắc đắc dĩ đánh gãy suy nghĩ đang bay bổng của cô, "Tôi nói như vậy chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, đồng thời đó cũng là điểm quan trọng nhất để cô có thứ cô muốn."
Bặc Cốc Ngưng chớp chớp mắt, "Cái gì?"
"Cô phải nhớ lấy, người thân của cô chỉ có Minh đổng. Tất nhiên dì Trình phục vụ ở Minh gia cũng vậy", nói không chừng sau này còn thêm Đường Đường. Thật ra Jason nhìn thế nào cũng không thấy Minh Thiếu Diễm và Đường Đường thích hợp nhưng Minh Thiếu Diễm không trực tiếp thừa nhận, Jason cũng không lắm miệng.
"Trừ những người đó thì dù có ai xưng là người thân của cô, cô đều phải tránh xa bọn họ. Chỉ cần làm được chuyện này, cô sẽ được thoải mái với thân phận Minh gia tiểu thư."
Đây chính là điểm Minh Thiếu Diễm để ý nhất.
Lúc trước khi Đường Đường đến Minh gia, Minh Thiếu Diễm cũng không cho Đường Đường tiếp xúc với những người khác ở Minh gia.
Bặc Cốc Ngưng thầm nghĩ, quả nhiên chuyện nhà giàu nhiều vô số kể.
Nhưng ôm chặt đùi một người chính là con đường đúng đắn nhất. Ai cho cô cơm ăn, người đó chính là cha mẹ tái sinh. Bặc Cốc Ngưng giơ tay thề, "Tôi đảm bảo."
"Ừ", Jason gật đầu, nhìn Bặc Cốc Ngưng một cái, "Vậy Nhan tiểu thư bên kia..."
Bặc Cốc Ngưng cảm thấy mặt có chút nóng lên.
Vậy có nghĩ Nhan Nghiên muốn mượn cô làm gì, Minh Thiếu Diễm và Jason đều biết cả, bao gồm lần trước cô lợi dụng Nhan Nghiên phỏng đoán suy nghĩ Minh Thiếu Diễm. Thì ra tất cả Jason đều biết.
Cô gái nhỏ quẫn bách cúi đầu, "Tôi sẽ cắt liên lạc với chị ấy."
Tuổi không lớn nhưng rất thông minh. Mặt Jason vẫn vô cảm như cũ, nhưng từ ánh mắt nhìn ra được vài phần hài lòng, "Vậy là tốt rồi."
"Ừm ừm."
"Ăn no không?"
"......"
"Còn muốn ăn gì nữa?"
"Món tôm cốt [1] đó... Ăn rất ngon", nhưng mà có chút đắt, Bặc Cốc Ngưng hơi thấp thỏm.
Jason gọi người phục vụ tới gọi thêm đồ ăn, Bặc Cốc Ngưng thẹn thùng cười.
Tuy người này chưa bao giờ cười, thoạt nhìn có chút dữ, nhưng thật ra rất tốt bụng...
Đường Đường bên kia đã chính thức bắt đầu cuộc sống đại học. Vì biểu hiện lúc thi năng khiếu của cô tốt nên rất nhiều giáo sư khi vào tiết thích gọi Đường Đường trả lời câu hỏi. Vậy nên Đường Đường trở thành học viên không thể trốn học nhất trong học viên Hí Kịch S.
Bởi vì học viên luôn tò mò về minh tinh, chưa kể có rất nhiều học viên là fan Đường Đường nên chỉ cần tiết có Đường Đường, tỉ lệ tham gia học sẽ cực cao, càng đừng nói đến những học sinh lớp khác tới xem náo nhiệt.
Có điều dù sao Đường Đường cũng là nghệ sĩ, tuy trường học không có quy định nghệ sĩ sẽ có quyền lợi đặc biệt nhưng nếu nghệ sĩ bận đóng phim hay phải chạy đi thông cáo, hoặc miễn là có lý do thích đáng, nhà trường đều thả người.
Đã một tháng từ khi quay xong "Kẹo Kim Cương", hơn một tháng này Đường Đường chỉ chạy hai cái thông cáo. Cường độ công việc này có chút thấp, Đái Na nhất định không cho phép cây rụng tiền bị lãng phí như vậy.
Bộ phim đầu tay của Đường Đường tuy vẫn chưa phát sóng nhưng trong giới khác ngoài giới. Thời điểm quay "Kẹo Kim Cương", biểu hiện của Đường Đường tốt, đạo diễn không tiếc lời giới thiệu cô cho những đạo diễn khác có quan hệ tốt.
Vì thế gần đây Đái Na nhận được nhiều kịch bản hơn trước đây rất nhiều.
Trong đó không thiếu những kịch bản nội dung thậm tệ.
Đái Na đem những kịch bản có thể nắm được đưa cho Đường Đường rồi từ bên trong chọn ra mấy quyển, "Chị đã xem đại khái tất cả kịch bản một lần. Hầu như đều là chế tác không ổn, nội dung quá kém, cuối cùng chỉ chọn được ba cái, em xem thấy thế nào?"
Đường Đường lấy kịch bản lật lật.
Như suy nghĩ của cô, hai trong số là phim thần tượng, cùng thể loại thanh xuân vườn trường hướng đô thị như "Kẹo Kim Cương". Bộ còn lại là một bộ phim tiên hiệp khoác mác phim thần tượng.
Không trách Đái Na được, thật ra những kịch bản này đúng là không tệ. Đường Đường mới mười tám, không, bây giờ mười chín, là người mới xuất đạo được một năm, có thể đảm nhận vai nữ chính đã tốt hơn người khác rất nhiều.
Nhưng rốt cuộc cô không phải người mới.
Năm mười lăm tuổi cô đã bắt đầu đóng phim, theo nghiệp mười hai năm, cô nhận được tam kim ảnh hậu, là ảnh hậu trẻ nhất trong nước, thậm chí cô còn có tiếng tăm tại Hollywood. Đóng phim cần thiên phú, nhưng ngoài ra còn cần kịch bản và đạo diễn tốt, giúp diễn viên khai quật hết những khả năng.
Ba kịch bản kia không khó, Đường Đường có thể nhẹ nhàng khống chế, nhưng ngoài kiếm được tiền thì cô chẳng kiếm được gì nữa. Đường Đường sợ, nếu cô đóng nhiều phim thần tượng quá, trình độ của cô sẽ bị thần tượng hóa bởi phim thần tượng.
Đường Đường có chút ngại ngùng, dù sao Đái Na thật vất vả mới tranh thủ được kịch bản tốt cho cô, nhưng chỉ đóng một bộ phim thần tượng thôi là đủ rồi.
Đái Na nhìn ra Đường Đường đang do dự, "Sao vậy, không hài lòng à?"
"Em muốn thử thể nghiệm những kịch bản khó hơn."
Đường Đường không nói thẳng nhưng Đái Na nghe qua liền hiểu.
Đái Na có chút kinh ngạc, hiện giờ Đường Đường là thuộc top tiểu hoa đán lưu lượng, không ngờ mộng tưởng của con bé không phải là một minh tinh mà là một diễn viên chân chính.
Nghệ sĩ tuổi này rất ít người có suy nghĩ như vậy. Rất hiếm người khác cự được dụ hoặc mà lưu lượng đem đến.
Mà Đái Na cũng hơi do dự.
Đường Đường không muốn quay phim thần tượng, suy nghĩ này khá tốt, nhưng con bé chỉ là người mới, những phim truyền hình hay phim điện ảnh quy mô lớn nhất định sẽ không đem kịch bản lớn giao cho người mới. Không phải cô không muốn giúp Đường Đường mà là thật sự không làm được.
Đái Na giải thích cho Đường Đường. Đường Đường là người trong giới sao không rõ đạo lý này, những chế tác lớn luôn mong tác phẩm của mình không chỉ ratings phòng vé cao, càng có nhiều danh tiếng.
Một minh tinh lưu lượng không cẩn thận là có thể hủy đi một tác phẩm kinh điển. Mấy năm nay hễ có đạo diễn lớn chọn minh tinh lưu lượng sẽ có rất nhiều người phê phán, thẳng thừng nói giá trị bộ phim đã bị hạ xuống vài bậc.
Dù các fan hâm mộ đều cảm thấy kỹ thuật diễn của các anh trai, em gái nhà mình cực kỳ tốt, nhưng người sáng suốt chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn ra bọn họ chênh lệch với phái thực lực.
Cho nên Đường Đường muốn tiếp xúc với những kịch bản tinh phẩm, khó càng thêm khó.
Đường Đường suy nghĩ rồi nói với Đái Na, "Hay là như vầy, chị Na Na, chị giúp em tìm nhân vật cần thử vai, không nhất thiết phải là nữ chính, chỉ cần là nhân vật có điểm nhấn, nổi bật là được rồi."
Đái Na lẳng lặng nhìn cô, "Em chắc chắn?"
"Chắc chắn!"
Đường Đường giơ tay bảo đảm.
Nhất thời Đái Na không biết phải nói gì.
Kịch bản tốt dâng lên trước mặt, Đường Đường không cần, còn cố tình muốn làm nữ phụ cho đoàn phim nào đó chưa xác định. Cô thật sự là chưa từng gặp nghệ sĩ nào như vậy.
Chỉ là ngẫm lại cũng đúng, rốt cuộc bọn họ vẫn có Minh Thiếu Diễm sau lưng. Vậy nên không có gì phải sợ cả.
Dù thử vai thất bại, khi về vẫn có kịch bản tốt chờ Đường Đường.
Không phải Đái Na không tin tưởng Đường Đường, mà là thử vai không đơn giản như Đường Đường nghĩ. Tuy đạo diễn và Tiểu Lâm đều nói Đường Đường diễn xuất tốt nhưng Đái Na vẫn không nghĩ Đường Đường có thể cạnh tranh lại những nghệ sĩ có nhiều năm kinh nghiệm.
Dù sao phim thần tượng cũng không cần kỹ thuật diễn quá cao siêu.
Đái Na thở dài, coi như cho Đường Đường dạo chơi chút vậy. Đợi thử vai thất bại, Đường Đường sẽ chuyên tâm về đây chọn kịch bản thôi.
Mấy ngày sau, Đái Na giúp Đường Đường hỏi thăm không ít kịch bản. Cô không làm qua loa đối phó Đường Đường mà tận chức tận trách tìm những kịch bản của chế tác lớn đáng tin cậy. Cuối cùng khoảng bảy tám kịch bản được đưa đến tay Đường Đường.
Đường Đường nhìn thoáng qua liền thấy một cái tên quen thuộc.
"Anh Cơ"
Đây là bộ phim Đường Đường từng đóng, khi đó cô đóng vai nữ chính Anh Cơ, không cần thử vai mà được đạo diễn chỉ định.
Kịch bản này cũng được cải biên từ tiểu thuyết, Đường Đường đã xem qua nguyên tác vài lần.
Nguyên tác có bối cảnh giả tưởng, tác giả thể hiện một đoạn lịch sử phong vân của bốn nước. Khi đưa vào phim, để được sự chấp thuận của Tổng cục phim ảnh, bộ phim đã đổi thành bối cảnh thời Xuân Thu Chiến Quốc.
Đây là một bộ phim truyền hình chủ yếu tập trung vào nữ chính. Nội dung là từng bước trở mình của một cô nương, nàng từ một thiếu nữ lương thiện thuần khiết thành một mẫu nghi thiên hạ, từ một nữ tử gầy yếu đến nữ vương oai phong một cõi.
Một câu đã có thể khái quát bộ phim, nhưng cốt truyện trong đó thật sự xuất sắc.
Dù nam phụ hay nữ phụ, mỗi người đều ghi dấu trong lòng khán giả không thua nữ chính.
Sau khi phim phát sóng, tuy có một hai diễn viên không được như kỳ vọng nhưng về cơ bản đó vẫn là một tác phẩm chất lượng cao, chế tác hoàn hảo. Lúc bắt đầu chiếu ratings đã rất cao, cuối cùng đạt danh hiệu phim có ratings tốt nhất năm.
Điểm đánh giá chuyên môn cũng rất tốt.
Mặc kệ nói thế nào, bộ phim này là một trong những bộ phim yêu thích nhất của Đường Đường.
Trước đây cô được chỉ định vào vai nữ chính nên việc tuyển chọn những diễn viên khác cô không chú ý. Hiện giờ cô đã thành Đường Đường, vậy mà có thể lần nữa gặp được bộ phim này.
Nhìn vào những vai diễn có thể được phỏng vấn trong kịch bản, Đường Đường có chút động tâm.
Có một nhân vật vẫn luôn là tiếc nuối trong lòng cô.
Không, là hai nhân vật.
Trong phim này có một đôi tỷ muội song bào thai, thân phận trải qua khúc chiết bi thảm, thậm chí còn thảm hơn nữ chính. Lúc Đường Đường đọc sách đã rất thích muội muội trong truyện, đặc biệt là sau khi tỷ tỷ bị mù, muội muội vì cứu tỷ tỷ mà hy sinh mạng sống của mình, Đường Đường càng thêm thích nhân vật này.
Cuối cùng tỷ tỷ biết được chân tướng đã hoàn toàn tỉnh ngộ, trong lòng đau thấu tâm can. Đường Đường đọc đến đó mà vừa hả dạ vừa tức.
Một tỷ tỷ ngu muội và một muội muội thông minh hết lòng vì tỷ tỷ. Hai người có khuôn mặt gần như tương đồng nhưng tính cách hoàn toàn tương phản.
Vì trong truyện, tác giả luôn cường điệu hai tỷ muội rất giống nhau nên đạo diễn quyết định cho một người đóng hai nhân vật.
Nhưng diễn viên đóng vai này lại làm người ta thất vọng.
Cuối cùng đạo diễn đành phải nỗ lực trong vấn đề phục sức và trang điểm để khán giả dễ dàng phân biệt tỷ muội hai người. Thế là hai tỷ muội, một người trang điểm nhẹ nhàng thoải mái, một người đánh phấn dày đặc.
Vì đây là nhân vật Đường Đường rất thích, lại càng bởi vì trước đây quá thất vọng nên cơ hội lần này, Đường Đường không hề nghĩ ngợi liền chọn nó.
Sắc mặt Đái Na rối rắm nhìn Đường Đường.
Hay lắm, chẳng những chọn kịch bản khó nhất, còn chọn thêm vai diễn khó nhất.
Đái Na bất đắc dĩ lắc đầu, "Vậy em chuẩn bị cho tốt. Thứ tư tuần sau sẽ tham gia thử vai."
"Ừm", Đường Đường gật đầu. Bỗng nhiên cô nhớ tới gì đó hỏi Đái Na, "Nữ chính đã quyết định chưa?"
Em còn mơ tưởng đến nữ chính?
Đái Na quyết đoán đánh tan mộng tưởng của Đường Đường, "Đã sớm định rồi, là Nhan Nghiên. Em đừng nghĩ nhiều nữa, mau trở về xem kịch bản đi."
Đường Đường cười cười, "Đã biết."
Cũng được, Đường Đường nghĩ thầm.
Lần này cuối cùng có thể thăm dò xem trình độ diễn xuất của "Nhan Nghiên" rồi.
+++
[1] Tôm cốt:
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook