Chương 1: 80 vạn một con cá

Editor: Bonnie

Chiếc đèn chùm cổ điển hoa lệ sáng rực treo trên đầu, Tả Minh Nhiên mờ mịt ngồi trên ghế sofa, có chút không hiểu.


Sao lại thế này? Không phải cô đang ở nhà chạy gấp bản thảo sao? Đây là nơi quỷ quái gì chứ?

Âm thanh bên tai ồn ào, như thể có thứ gì đó đang truyền vào não cô một cách điên cuồng, Tả Minh Nhiên sửng sốt một hồi, đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Hình như cô té xỉu hay sao ấy.

Bị thúc giục kịch bản, cô đã không ngủ mấy ngày liên tiếp để viết bản thảo, vừa định nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, kết quả trước mặt bỗng tối sầm, rồi cái gì cũng không biết.

Nghe qua rất giống như bị đột tử, trong lòng Tả Minh Nhiên nhớ lại vẫn còn sợ hãi.

Cái bàn trước mặt bị ai đó gõ hai cái, một giọng nam dễ nghe truyền vào tai: “Tả Minh Nhiên, cô xác định muốn tôi ký tên vào tờ đơn này à?”

Đơn gì?

Tả Minh Nhiên trừng mắt nhìn, không hiểu chuyện gì để kịp phản ứng, mà người đối diện dường như đã quen với thái độ này của cô, thấy cô im lặng không nói gì, có nghĩa là cô ngầm đồng ý với vấn đề này, cầm lấy bút máy bên cạnh.


Lúc này, những tiếng động ồn ào trong đầu biến mất, nhận thức hỗn loạn ban đầu bỗng trở nên rõ ràng hơn, Tả Minh Nhiên nhìn hoàn cảnh lạ lẫm trước mặt, suýt chút nữa đã hét ầm lên.

Vậy mà cô lại xuyên không rồi!

Lại còn xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết trọng sinh ngược tra nữa chứ!

Chủ nhân của thân thể này tên Tả Minh Nhiên, trùng họ trùng tên với cô, là một ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu mẫu.

Tả Minh Nhiên ở trong sách chỉ là một vật hi sinh nữ phụ, mấy tình tiết của cô sau này không nhiều lắm, chỉ nói sơ qua kết cục sau này.

--- Ly hôn với ông chồng giàu có, rơi vào bê bối, danh tiếng xấu, tiền đồ bị hủy, còn có tiền bồi thường giá trên trời.

Càng trùng hợp hơn là, Tả Minh Nhiên bỏ lỡ hôn lễ thế kỷ trong truyền thuyết, lại vướng vào hiện trường ly hôn.


Trong phòng im ắng, tiếng bút máy xẹt qua giấy đặc biệt rõ ràng, Tả Minh Nhiên theo bản năng cúi đầu, nhìn thấy một xấp giấy trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch đen, còn có hai bàn tay khớp xương rõ ràng.

Đôi tay ấy đang cầm một cây bút màu xanh ngọc để ký tên.

Ký chính là giấy thỏa thuận ly hôn.

Gần như là trong chớp mắt, mấy trăm chữ trong sách hiện lên trong đầu Tả Minh Nhiên, vào khoảnh khắc sinh tử, sự can đảm của Tả Minh Nhiên tăng lên, khẽ đứng dậy, đoạt lấy cây bút và ném ra ngoài.

Chiếc bút rơi vào bể cá, tạo ra một đóa bọt nước rất lớn. Mực màu xanh đậm từ ngòi bút chảy ra, tan vào trong nước.

Tả Minh Nhiên giả vờ bình tĩnh ngồi trở lại ghế sofa, cô chỉ tiện tay ném đi, ai ngờ lại khéo như vậy, vậy mà lại ném vào trong bể cá.

Hắng giọng một cái, Tả Minh Nhiên định mở miệng nói chuyện, người đàn ông đối diện đã ngẩng đầu lên, đẹp trai tuấn tú, môi mỏng mím chặt, mang theo vài phần khí thế không giận tự uy, đường cong từ quai hàm đến cổ cũng đủ khiến cô gái nhỏ phải hét lên.

Trong sách không miêu tả gì nhiều về Tả Minh Nhiên, mà người chồng giàu có như này, cũng chỉ là khách qua đường ở đoạn đầu mà thôi.

Tục ngữ nói đúng, con người ta không thể nào có cả tài lẫn cả sắc. Tả Minh Nhiên còn tưởng rằng đối phương chính là một ông chú lớn tuổi, không nghĩ đến lại trẻ thế này.

Giờ phút này, nhìn gương mặt có thể gọi là tình nhân trong mộng của hơn phân nửa giới giải trí không có chút biểu cảm nào, anh nhìn Tả Minh Nhiên, bình tĩnh nói: “80 vạn một con cá.”

Tả Minh Nhiên: "? ? ?"

Mấy con cá hoảng sợ bơi tán loạn, tiếng vỗ đuôi của con cá trên mặt nước nghe như chế giễu, Tả Minh Nhiên rút lại lời thô tục suýt bay ra, hít sâu một hơi nói: “Tôi không ly hôn nữa.”

Trên mặt người đàn ông không chút thay đổi, ánh mắt vốn nên chất chứa thâm tình lại âm trầm như một lọ mực, khiến người ta không nhìn rõ cảm xúc, sau một lúc lâu, anh đẩy giấy thỏa thuận ly hôn trước mặt đã bị đầu nhọn bút cắt qua, thản nhiên nói: “Theo ý cô.”

Tả Minh Nhiên nhíu nhíu mày.

Vì là một vai phụ không quan trọng, lý do tại sao lại kết hôn và ly hôn của Tả Minh Nhiên, trong sách không có giải thích gì thêm. Nhưng cho dù không nói rõ, từ thái độ hiện tại của đối phương cũng không khó đoán được cái gọi là hòa thuận vợ chồng có bao nhiêu buồn cười.

Người đàn ông hiển nhiên không có ý định vướng bận quá nhiều về vấn đề này, sau khi xác nhận Tả Minh Nhiên không có kế hoạch ly hôn, người đàn ông đứng dậy, cầm lấy áo vest để ở lưng ghế sofa lên, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Những chuyện thế này, lần sau trực tiếp đi gặp luật sư.”

Tả Minh Nhiên: "Hả?"

Vóc dáng người đàn ông rất cao, Tả Minh Nhiên ngẩng đầu theo động tác đứng dậy của anh, nghe thấy câu như thế, tự bản thân cũng ý thức được đối phương có ngụ ý bản thân anh không muốn bị chuyện thế này quấy rầy.


Hoặc là nói thu hút sự chú ý của anh.

Cách nghĩ như thế đột nhiên xuất hiện ăn khớp với bộ “Tổng giám đốc cách vách yêu tôi”.

Cánh cửa trước mặt đóng lại "rầm" một tiếng, Tả Minh Nhiên lại ngồi yên thêm một lúc, mới chuyển ánh mắt sâu xa nhìn vào bể cá.

Bút máy đã chìm đến đáy nước, năm sáu con cá chạy qua vẫy đuôi, dường như không để ý đến vật ngoại lai này. Bể cá rất lớn, Tả Minh Nhiên đánh giá tỉ lệ, phát hiện chỉ có hai cách để làm, một là cô không nhảy thiệt, hai là cô chúi đầu xuống tìm.

Thật giả gì cũng không có thể.

Tả Minh Nhiên thở dài một hơi, ngồi xuống ghế sofa.


là quyển tiểu thuyết bạn tốt giới thiệu cho cô, lời giới thiệu của An Lợi là một cái hố, Tả Minh Nhiên nhịn không được, đọc ngay tại chỗ, xem cho đến kết cục, mới phát hiện đã đến lúc phải giao bản thảo.ọng>

Nhớ lại cốt truyện trong cuốn sách, đầu Tả Minh Nhiên như muốn nổ tung.

Làm vật hi sinh nữ phụ, quan hệ giữa Tả Minh Nhiên và nữ chính, dùng một câu để miêu tả chính là --- chúng ta vốn vô duyên, nhưng toàn bộ đều liên quan đến tra nam.

Nữ chính Ân Như Tâm, kiếp trước bị tra nam lừa gạt, bị bán đứng □□, thậm chí trên lưng còn phải đeo thêm khoản nợ hàng trăm ngàn, cuối cùng bệnh chết trong tù. Sau khi được trọng sinh, hai mắt Ân Như Tâm như được đánh bóng, không chỉ phân rõ giới hạn với tra nam, lại còn quen biết với nam chính đẹp trai nhiều tiền, hai người một đường công khai, vừa giải quyết tra nam cực phẩm vừa rải cẩu lương, kết cục cuối cùng là happy ending.
(*) Chỗ □□ này là raw y chang vậy luôn nha.

Mà vật hi sinh nữ phụ Tả Minh Nhiên, bị tra nam lợi dụng, lại đụng chạm đến tình cảm của nữ chính ở hai đời.

Lúc Tả Minh Nhiên đọc tiểu thuyết đã nghĩ, một nữ diễn viên nổi tiếng gả vào một gia đình giàu có, có nhan sắc và tương lai vô hạn, lại ra sức gây khó dễ cho nữ chính, đến cùng là ‘cô’ yêu tra nam hay là nữ chính.

Điện thoại di động đặt trên bàn đổ chuông hai lần, hai mắt Tả Minh Nhiên trống rỗng cầm lấy điện thoại di động, mở khóa vân tay, lập tức có vài tin nhắn đến.

“Nhiên Nhiên, Yến Vân Dương không dễ chọc đâu, em có thể không nghĩ về vấn đề này nữa không?”

“Nhiên Nhiên, anh biết em không thích anh ta, nhưng hai người vừa mới kết hôn, bây giờ mà lại ly hôn, chắc chắn trên mạng sẽ bôi đen em đó.”

“Nhiên Nhiên, bây giờ em ra ngoài đi, chúng ta bàn bạc kỹ càng, đừng có bốc đồng.”


“Nhiên Nhiên…”

Tả Minh Nhiên nhìn lướt qua, không cần nhìn tên đã lưu cũng biết người gởi là ai.

Nhân vật phản diện lớn nhất trong tiểu thuyết, là kẻ địch số một của nữ chính, Thang Văn Bân.

Thang Văn Bân và Tả Minh Nhiên là bạn bè cùng nhau lớn lên, hai nhà là hàng xóm, miễn cưỡng có thể tính là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư. Năm đó mối tình đầu khi Tả Minh Nhiên thành niên, chính là Thang Văn Bân, nhưng mà lúc đó, nhà Thang Văn Bân chuyển đến nơi khác, không còn liên lạc.

Tục ngữ có câu, sự yêu thích của tuổi trẻ, nhớ suốt cả đời. Không quan tâm Thang Văn Bân hiện tại đã thay đổi thế nào, ở trong lòng Tả Minh Nhiên, vẫn như cũ là ánh trăng sáng muốn hái mà không được, cho dù anh ta muốn sao hay muốn trăng, chỉ cần ‘cô’ làm được, ‘cô’ cũng đều hận không thể đưa tới trước mặt Thang Văn Bân.
(*) Khi nói về Tả Minh Nhiên trong sách, mình sẽ để thêm dấu ngoặc đơn nhé!

Dùng ngôn ngữ mạng hiện tại để nói, chính là thích quỵ lụy.

Lại nói về Thang Văn Bân, có thể là người được nữ chính coi trọng, chắc chắn phải là người có giá trị nhan sắc. Trong sách tác giả có giới thiệu về anh ta, dáng dấp không cao, nhưng môi hồng răng trắng, lúc cười rộ lên có hai lúm đồng tiền, rõ ràng là người đàn ông hai mươi mấy tuổi, nhưng nhìn qua lại giống một người chưa thành niên, sau khi trở thành ngôi sao lớn, hấp dẫn không ít fan chị, fan mẹ.

Nhưng mà tất cả mấy chuyện này đều là chuyện của sau này, hiện tại Thang Văn Bân, vẫn chỉ là một người vô tình nổi tiếng nhờ video clip thôi.

Sau khi vô tình nổi tiếng Thang Văn Bân cảm nhận được niềm vui từ sự nổi tiếng, vì để tiến vào giới giải trí, Thang Văn Bân vừa ‘chèo’ Tả Minh Nhiên, vừa lừa gạt bạn gái của mình là Ân Như Tâm, đồng thời còn làm bộ ở trước mặt fan nói mình vẫn còn độc thân, một người nhiều mặt, thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn Xuyên kịch, có thể nói đây là bản sao hoàn hảo của X.

(*) Xuyên kịch: Các diễn viên sẽ chuyển từ một mặt nạ này sang một mặt nạ khác và để lộ ra khuôn mặt mới ngay trong chớp mắt trước toàn thể khán giả.

Tin tức vẫn truyền ra từng cái một, hiển nhiên Thang Văn Bân không nghĩ tới Tả Minh Nhiên sẽ ly hôn vì anh ta, giờ phút này lo lắng không yên, cũng không giữ được sự bình tĩnh như bình thường, liên tục gửi tin nhắn cho Tả Minh Nhiên.

Tả Minh Nhiên trong sách không biết rõ gương mặt thật của Thang Văn Bân là thế nào, nhưng Tả Minh Nhiên thì khác, người đã đọc qua tiểu thuyết tương đương với việc có thị giác của thượng đế, vô cùng rõ ràng Thang Văn Bân là người như thế nào.

Cười lạnh một tiếng, đầu ngón tay Tả Minh Nhiên khẽ chạm, đang định bỏ Thang Văn Bân vào black list, đột nhiên nhớ đến một chuyện.

Dựa theo thời gian mà nói, chuyện Thang Văn Bân liên lạc với Tả Minh Nhiên; đã là chuyện của ba tháng trước, nếu như nói Thang Văn Bân chưa làm gì để khiến Tả Minh Nhiên quyết tâm ly hôn, Tả Minh Nhiên chắc chắn không tin.

Nhấp vào nhật ký trò chuyện, Tả Minh Nhiên bỏ dép lê ra, co chân cuộn tròn trên ghế sofa, mở điện thoại lướt lại nhật ký trò chuyện.

Nửa giờ sau, Tả Minh Nhiên lướt được một nửa chống đầu, thở dài một hơi.

Thang Văn Bân cực kỳ thông minh, đối thoại giữa bọn họ không có gì khác bạn bè bình thường, nhiều hơn là ôn lại chuyện cũ, dù có công bố ra ngoài cũng chẳng tạo ra ảnh hưởng gì với anh ta.

Nhưng Tả Minh Nhiên lại khác hoàn toàn, hôn lễ thế kỷ lúc trước đã trải rộng khắp tất cả trên internet, công ty đã tận dụng cơ hội này, thông báo marketing tung đến bây giờ, hot search Weibo treo cả nửa năm, người dân cả nước đều biết Tả Minh Nhiên gả cho một người chồng giàu có yêu thương cô.

Nếu hiện tại tuôn ra chuyện ly hôn, thậm chí cái gọi là vợ chồng hòa thuận chỉ là ngoài mặt, thì những sự việc trước đây sẽ như tự vả vào mặt, sự nghiệp của Tả Minh Nhiên chắc chắn sẽ phải chịu sự ảnh hưởng rất lớn.

Nghĩ nghĩ, Tả Minh Nhiên chạm vào màn hình, nhắn tin trả lời.

“Được, ngày mai chúng ta gặp mặt.”


Tâm tư muốn nổi tiếng của Thang Văn Bân rõ ràng như thế, lúc này mà tùy tiện trở mặt, không biết Thang Văn Bân chó cùng dứt dậu sẽ làm ra chuyện gì, Tả Minh Nhiên cũng không hi vọng cuộc sống mới của mình sẽ chết non như vậy.

Kế hoạch bây giờ là tìm cách để Thang Văn Bân xóa bỏ lịch sử trò chuyện.

Sau khi gửi tin nhắn, Tả Minh Nhiên quay đầu lại, nhìn mấy con cá trong bể đang lắc đầu vẫy đuôi, không có dấu hiệu sắp chết.

Cam chịu số phận mở danh bạ lên, Tả Minh Nhiên dựa vào trí nhớ, tìm ra một số điện thoại rồi gọi.

Suy nghĩ tác giả:

Truyện mới đã đào hố ~ọc>

Thanh niên xuất thân trong gia đình có truyền thống toán học Ôn Minh Châu bởi vì bệnh nặng đột ngột qua đời, sau khi tỉnh lại thành nữ sinh cấp ba mười sáu tuổi.

Thành tích đội sổ, lại còn yêu sớm. Em kế là một đóa sen trắng thích diễn, mẹ kế thừa dịp cô bệnh muốn mạng cô.

Sau khi Ôn Minh Châu tỉnh lại nhìn vào điểm bài kiểm tra toán của mình, rơi vào trầm tư

#Làm sao có thể hoàn mỹ bỏ qua tất cả đáp án chính xác#

#Đại lão mãn cấp càn quét tân thủ thôn thật sự rất vui sướng#

#Trước lấy mấy giải thưởng quốc tế lớn để an ủi#

Học sinh trường Thập Cửu gần đây phát hiện một chuyện

Người luôn vô cớ gây rối ỷ thế hiếp người dường như đã thay đổi, không chỉ lúc chạy bộ đỡ nữ sinh bị ngã, lại còn buông tha cho bạn học ném bóng lên bàn cô.

Quan trọng nhất là, cô chặn người nhỏ tuổi nhất ở rừng cây nhỏ.

Quần chúng ăn dưa: Tình yêu khiến người ta mù quáng!

Ôn Minh Chân: … Chúng ta chỉ đang thảo luận đề toán học.

Quần chúng ăn dưa: Tôi biết mà tôi biết mà tôi biết mà!

Ôn Minh Chân: …

Khẩu hiệu của chúng tôi là: Tri thức thay đổi vận mệnh!

Bản gốc có tên là ôi>êu>êu>ệu>

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương