Xuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo
Chương 6: Thử nghiệm bán điểm tâm

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đường Thọ dự định lần này làm bốn loại điểm tâm thăm dò thị trường có thông hay không. Lựa chọn làm bánh quế ngọt, bánh đậu xanh, bánh gạo và bánh xốp, khách quan mà nói bánh xốp cũng không phải là điểm tâm nhưng Đường Thọ cho rằng bánh xốp tuyệt đối có thể lấy lòng các thực khách. Bánh này ăn ngon không nói lại còn có thể lót dạ.

Bánh quế ngọt chủ yếu dùng bột gạo nếp, sữa bò, mật ong, đường trắng cùng ít hoa quế.

Trước tiên dùng sữa bò cùng gạo nếp quấy đều, không thể để hỗn hợp sệt, sau khi quấy tốt cho thêm hai muỗng mật ong, khuấy theo chiều kim đồng hồ cũng được, ngược kim đồng hồ cũng được, nói chung là phải quấy theo một hướng. Khi quấy được một lúc, mật ong đã được hoà tan, cho thêm chút đường trắng. Thời điểm cho đường Đường Thọ cho nhiều hơn khi ở hiện đại, đây là cân nhắc đến khẩu vị người ɖu͙ƈ Triều, là ngọt.

Bánh đậu xanh thì trước đem đậu xanh đi xay nhuyễn, sau đó cho vào lồng hấp, thời điểm hấp đậu xanh đào rỗng một cái lỗ nhỏ khoảnh một phút là được.

Đem đường trắng cùng kẹo mạch nha vào chung với đậu xanh, lấy đũa đảo. Tuy đậu xanh đã chín mềm nhưng chung quy vẫn tốn sức, hắn liền giao cho Hùng Tráng Sơn, cho y ngồi trong phòng đảo.

Bếp bùng lên ngọn lửa, đem dầu hạt cải đổ vào bên trong nồi, lại đem mỡ lợn đổ vào rán, khi mỡ lợn tan ra bốc lên mùi thịt là có thể lấy xuống, đợi đến khi ấm ấm là đổ vào chỗ bột đậu xanh. Hùng Tráng Sơn khí lực rất lớn, đậu xanh dưới tay hắn được đảo rất tốt, mịn mịn, một chút cục nhỏ cũng không có.

Sau làm bánh gạo, bánh gạo dùng nguyên liệu bất đồng, làm ra màu sắc cũng bất đồng, có trắng có xanh, bên trong nhét đậu đỏ làm nhân. Bánh xốp không có gì đáng nói, hấp hơi xốp xoã tung, một luồng nồng đậm mùi thơm, bên trêи thả mứt táo tô điểm. Chỉ là ɖu͙ƈ Triều không có bắp ngô, lúc này ngô còn đang ở Mỹ Châu an an ổn ổn mà ngốc đây. Bởi vậy bánh xốp liền dùng gạo nếp cùng bột mì.

Mới vừa mở lắp nồi, mũi Hùng Tráng Sơn hít hít, say mê nói:" Thơm quá."

Đường Thọ đem lồng hấp lấy xuống, đắc ý nói:" Ta nói rồi, ta làm đồ ăn rất tốt, đây cũng không phải là khoa trương, ngươi hãy chờ mà xem."

Hùng Tráng Sơn cười híp mắt gật đầu:" Phu lang giỏi quá, tay nghề này cùng ngự trù trong cung cũng chỉ có thế."

"Hừ, ngự trù? Ta có thể làm, người ta chưa chắc có thể."

Hùng Tráng Sơn cũng không cảm thấy hắn khoác lác, trái lại hãnh diện vì hắn giơ cằm khinh thường bộ dáng cực kỳ đáng yêu.

Đường Thọ mặt đỏ bừng:" Trong nhà không có khuôn đúc, nếu có khuôn thì tốt rồi, có thể chế thành hình hoa, động vật, nhìn đẹp mắt còn có thể hấp dẫn khách nhân."

"Vậy ngươi muốn hình gì, tý ta sẽ khắc cho ngươi mấy cái."

"Chờ chân ngươi khỏi đã, thêm mấy ngày ta cũng không vội."

"Chút tiểu thương trêи đùi không cần lo lắng."

Đường Thọ mở to hai mắt hung ác nhìn y, Hùng Tráng Sơn thế nhưng bất giác bị hù, chỉ cảm thấy hắn tạc mao y như con mèo con.

"Tất cả đều nghe theo ngươi, chờ chân ta tốt lên rồi làm."

Không có khuôn đúc ra, không làm được hình dáng phức tạp, Đường Thọ đành cắt thành từng khối.

"Ngươi nếm thử." Đường Thọ cầm một khối đưa cho Hùng Tráng Sơn, y cũng không đưa tay đón lấy liền cứ thế kề miệng lên tay hắn ăn. Thời điểm ăn điểm tâm, đầu lưỡi vô tình hay cố ý chạm vào ngón tay Đường Thọ, cảm giác ẩm ướt ấm áp làm mặt Đường Thọ đỏ bừng vội vã rút tay về.

Hùng Tráng Sơn đáy mắt tràn đầy ý cười.

Điểm tâm mềm mại trong miệng trong nháy mắt tan ra, đầu lưỡi cũng không cảm thấy ngọt ngấy, ngược lại vị ngọt bên trong tản ra mùi vị mật ong, mùi mật ong tản đi chính là mùi hoa quế thơm ngát nhàn nhạt, dư vị vô cùng.

Hùng Tráng Sơn ăn một cái căn bản không đủ, liền nhìn về phía Đường Thọ, dùng ánh mắt không hề có tiếng động dò hỏi, có thể hay không thêm một cái. Đường Thọ nhớ lại cảm giác ở đầu ngón tay vừa nãy, khá là xấu hổ.

"Chính ngươi tự lấy."

Hùng Tráng Sơn cầm lấy một khối bánh đậu xanh đưa vào trong miệng, mùi đậu xanh cùng mùi sữa bò, mật ong hợp lại thành một luồng hương vị đặc biệt.

Cơ hồ là không thể chờ đợi thêm được nữa, nếm nếm bánh gạo, bánh gạo dư vị còn ngon hơn, bên trong có nhân đậu đỏ, dân ɖu͙ƈ Triều đều thích ăn, bây giờ kẹp bên trong bánh gạo, mùi vị đó khiến người ta không dừng lại được. (Sao nghe miêu tả giống bánh mochi vậy cà.)

Hùng Tráng Sơn liền ăn tiếp bánh xốp, bánh xốp ăn vào còn bay hơn, táo thơm ngọt phủ kín bề mặt bánh. Không phải nói khoa trương, bánh xốp này bán bên ngoài, bánh bao cũng không sánh được.

Mắt thấy Hùng Tráng Sơn chuẩn bị ăn sang vòng thứ hai, Đường Thọ vội vàng ngăn lại, lấy lại chiếc bánh dưới tay con gấu kia.

"Một chút còn phải mang ra ngoài bán đấy, ngươi đừng có mà ăn hết." Có thể ăn năm cân thịt bò, chút điểm tâm này cũng không đủ cho y nhét kẽ răng đi.



Đường Thọ mỗi loại gắp ra một khối, để bên trong cái mâm để cho Hùng Tráng Sơn giải thèm.

"Điểm tâm trêи thị trấn các ngươi bán thế nào?"

"Loại giống như này thì một hai, văn một khối, cũng có loại đắt hơn."

Đường Thọ gật đầu nói:" Vậy chúng ta bán một văn một khối, nguyên liệu ta sẽ để ý lại, giá này tiện nghi không có lời, không có cửa hàng lại bán đắt, e sợ khách nhân sẽ không tới mua."

Một cân bột mì có thể làm ba mươi khối, trừ bỏ tiền vốn, một cân còn lại bảy, tám văn lợi nhuận, bánh xốp lại càng lớn hơn một chút, vì nó xốp nên sản lượng cũng nhiều hơn.

Đường Thọ đang xếp cơm vào hộp, bỗng nhiên đi vào thế bí. Hùng Tráng Sơn tạm thời trêи người có thương tích, không thể ra ngoài bán, dù hắn có muốn đi thì Hùng Tráng Sơn cũng sẽ không cho hắn đi. Thấy Đường Thọ nhíu mày, Hùng Tráng Sơn liền đoán ra được ý tứ hắn, trong nháy mắt mặt liền đen.

"Ta đi nhờ Thái Học đi gọi đại ca và tam đệ đến, đưa cho hai bọn họ đi bán."

Đường Thọ không dám phản bác, đây đã là biện pháp tốt nhất, hắn muốn đi ra ngoài, Hùng Tráng Sơn tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Không bao lâu, hai huynh đệ Hùng gia đến, phía sau còn có Thái Học tham gia trò vui. Gã nghe nói phu lang Hùng Tráng Sơn làm ra điểm tâm nhờ hai huynh đệ Hùng gia mang đi bán, liền tới xem một chút.

Thái Học đối với người hàng xóm Hùng Tráng Sơn này cũng giống như các nông gia khác có chút sợ sệt, nhưng Hùng Tráng Sơn cũng đã nhờ hắn hai, ba lần, nghĩ đến phân thượng này, chắc cũng không quá đáng với gã.

Thời điểm Hùng Thiết và Hùng Trụ đến nhà, vẫn rất mới lạ, tay chân cũng không dám bày ra.

Có việc cầu người nên Đường Thọ cũng tươi cười ôn hoà hơn, hắn cầm ba khối điểm tâm cho ba người, mỗi người một khối, chính là Thái Học không phải là người trong nhà nên cũng không dám nhận.

Thái Học liên tục xua tay:" Không, không cần, ta chính là tới xem một chút, không có ý tứ này."

Đường Thọ cười nói:" Chính mình làm, ngươi nếm thử đi, có gì thì có thể góp ý cho ta. Chúng ta đều là hàng xóm, bình thường có chuyện lớn nhỏ còn phải hỗ trợ lẫn nhau, chỉ là một khối điểm tâm, có gì mà không đảm đương nổi."

Thái Học lúc này mới tiếp nhận, khuôn mặt ngăm đen hiện lên hai vệt hồng:" Này sao được, ta đây không muốn được sao?"

"Không có ý kiến, hai ngươi cũng nếm thử trù nghệ của ca phu các ngươi đi."

Hùng Trụ cùng Hung Thiết vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm ngọt nức mũi, đã sớm nước bọt giàn giụa, Hùng Tráng Sơn lên tiếng, hai người cũng không chối từ, trực tiếp nhét vào trong miệng cắn một miếng, nhất thời trợn mắt lên, một nửa còn lại vội nhét vào trong miệng, nhai nhai hai cái rồi nuốt luôn, ăn xong còn bẹp bẹp miệng.

Mà Thái Học ngửi mùi thơm như vậy, như là có mùi vị của sữa bò và mật ong, lúc ăn không cam lòng chỉ cắn một miếng nhỏ, một miếng này mùi vị thơm ngọt khiến hắn nheo mắt lại. Miếng còn lại hắn không nỡ ăn, chỉ muốn lưu lại cho hài tử và nương tử trong nhà cùng nếm thử, liền thừa dịp mọi người không chú ý giấu vào túi.

"Ca phu, ăn ngon thật, trêи trấn có người bán cũng không có ai có trù nghệ tốt như ngươi." Hùng Trụ tán dương.

Hùng Thiết tính cách thành thật, không biết nói chuyện, chỉ nói:" Ăn ngon."

"Hùng phu lang, ta xem tay nghề của ngươi mang lên trêи trấn bán, nhất định có thể kiếm lời đầy bồn đầy bát." Thái Học cảm thấy ăn rất ngon, nhưng hắn cũng chưa từng ăn điểm tâm trêи trấn, nói như vậy chỉ là khen tặng.

Đường Thọ bị thổi phồng đến đỏ mặt, đối với một đầu bếp, niềm vui lớn nhất là khi mình làm ra đồ ăn, được khách nhân ủng hộ và khen tặng.

Đường Thọ quả thực không kịp đợi, hận không thể cùng hai huynh đệ Hùng gia lập tức đi ra ngoài bán, nhanh chóng bán hết đi trở về.

"Ba loại điểm tâm là bánh hoa quế, bánh đậu xanh, cùng bánh gạo mỗi khối bán một đồng tiền. Còn bánh xốp này, không coi là điểm tâm, giống như mì phở, mặc dù so với điểm tâm miếng to hơn bán hai đồng một khối. Đồ vật nguyên liệu chúng ta mua đắt hơn, không tiện nghi được, nếu không sẽ bị lỗ." Đường Thọ nói:" Gặp đồ gì tốt cũng có thể dùng trao đổi, chúng ta cần gạo nếp, mật ong, sữa bò, ấn giá thị trường đổi cho bọn họ. Trở về chúng ta còn có thể làm."

Một đồng tiền, này cũng không ít a, bọn họ làm một năm hoa màu, trừ thuế má, trừ khẩu phần ăn lương thực trong nhà, còn lại ba hai đều do nhân gia tiết kiệm. Hiện nay mọi nhà đều không giàu có gì, đặc biệt là xóm nghèo Hạnh Hoa thôn.

Hùng Thiết Hùng Trụ nhất thời trợn mắt lên, đau lòng khi ăn khối điểm tâm này, nhìn biểu tình như hận không thể phun ra. Thái Học càng nắm chặt túi điểm tâm.

"Đồ này hơi quý, các ngươi đi lên trấn trêи bán đi, tìm địa phương nào giàu chút. Nếu có người thành tâm muốn mua liền cho họ nếm thử, đừng cho khối lớn, gọt một ít, mấy ngày đầu có lẽ sẽ không có nhiều người mua như vậy, chúng ta cũng không cần gấp, chờ bọn họ ăn ngon, lần sau sẽ tự tìm đến."

Huynh đệ Hùng gia gật đầu, mỗi người gánh một nửa điểm tâm, chỉ cảm thấy trọng trách trêи vai nặng tựa ngàn vàng, đây là nhị lang tín nhiệm bọn họ mới gọi bọn họ đi làm, bọn họ tuyệt đối không thể phụ lòng nhị lang.



Hùng Trụ giật mình chút, cùng Hùng Thiết định ra canh giờ hội hợp. Huynh đệ hai người đều là gia đình nông dân, sống khổ mệt cũng không đáng kể, có thể nuôi một nhà già trẻ là được, tự nhiên không nỡ bỏ ra hai đồng tiền thuê xe, lộ trình hai canh giờ miễn cưỡng đi tới thị trấn. Vì gấp rút lên đường nên cũng không có dừng lại nghỉ ngơi.

Hùng Trụ xoa một chút mồ hôi trêи trán, chỉ hướng khu thế gia phú hào sinh sống.

"Đại ca, ngươi đi hướng bên kia đi, vì đều là biệt viện, ngươi giao lớn một chút, chắc sẽ có lang quân hay cô nương nghe thấy sẽ ăn thử một chút." Hùng Thiết biết đại ca hắn là người thành thật, cố ý dặn dò:" Ngươi xem, ngày xưa những người bán hàng dong đến thôn chúng ta, đều giao tiếng rất vang, như vậy mới hấp dẫn tiểu hài tử, đưa đến nhiều người mua hơn."

Hùng Thiết nói:" Ta biết rồi, ta sẽ giao to tiếng."

Huynh đệ nhị gia trong lòng có sự hổ thẹn với Hùng Tráng Sơn, nên phàm là chuyện liên quan đến y đều đặc biệt để bụng.

Hùng Trụ cùng Hùng Thiết tách nhau ra, quẹo vào cái ngõ, cái hẻm:" Bánh quế, bánh gạo, bánh đậu xanh thơm ngọt đây, còn có tay nghề độc môn bánh xốp, nếm thử nhìn thử một chút, ăn không ngon không lấy tiền." Hùng Thiết ra sức hô, gân xanh trêи cổ đều hiện lên. Đây là Đường Thọ dạy hắn, nói là hấp dẫn khách nhân. Hùng Trụ lại lo lắng có khách nhân ăn thử xong liền không tính trả tiền thì làm sao bây giờ, Đường Thọ lại xua tay bảo những người như vậy thuộc vào số ít, vì một chút tiện nghi như vậy mà sau này không mua được sẽ không ai làm vậy.

Hùng Thiết chậm rãi đi, chậm rãi giao, một chốc sau rốt cục có người mở cửa hỏi:" Người bán hàng rong, điểm tâm ngươi bán thế nào?"

"Một đồng tiền một khối." Hùng Thiết đứng lại, lập tức tha thiết đem trọng trách hạ xuống, xốc lên cái nắp hộp cơm, lộ ra điểm tâm chỉnh tề bên trong.

Tiểu nương tử cúi đầu xem, một mùi thơm phức xông vào mũi, tuy là nguội, nhưng mùi thơm trong hộp lại không mất đi, rất câu dẫn người ta đến ăn. Nàng bị hấp dẫn chính bánh hoa quế ngọt, bao trùm một tầng hoa quế nhỏ vụn phía trêи, tinh xảo mà đẹp đẽ.

"Cho ta ba khối bánh hoa quế ngọt, ba đồng đúng không?"

"Đúng." Đường Thọ làm cho bọn họ hai đôi đũa, thời điểm có khách nhân gắp điểm tâm cho khách. Lúc này vừa vặn đem ra dùng, gắp điểm tâm đặt vào khăn tiểu nương tử vừa mở ra.

Tiểu nương tử hiển nhiên không nghĩ tới, một người bán hàng rong đến từ nông thôn thế nhưng rất chú ý đến vấn đề vệ sinh, cũng hài lòng ba phần.

"Ngươi ngược lại rất chú ý, trước có một người bán hàng rong bán đồ ăn, trực tiếp lấy tay nhúm cho ta, ngón tay kia bên trong móng tay còn có bùn bẩn thỉu, nhìn liền buồn nôn muốn ói, cuối cùng ta không dám mua."

Hùng Thiết không nói lời nào chỉ cười cười, trong lòng âm thầm khen ca phu suy nghĩ chu đáo.

Bánh hoa quếXuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo - Chương 6: Thử nghiệm bán điểm tâm

Bánh đậu xanhXuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo - Chương 6: Thử nghiệm bán điểm tâm

Bánh xốpXuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo - Chương 6: Thử nghiệm bán điểm tâm

Bánh gạo nhân đậu đỏXuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo - Chương 6: Thử nghiệm bán điểm tâm

________

15:48

15/5/21

Hôm nay sinh nhật cu nhà mị 1tuổi

Và cũng

Hôm nay cả nhà mị đi lấy mẫu xét nghiệm cô-vy. Nhà mị f2 do tiếp xúc.....

Mong mọi chuyện sẽ tốt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương