----

Lý Tú Lan hèn mọn cầu xin Hứa Lệ Quyên cho bà ta một ít tiền.

"Nhà em bị đập nát, Hữu Mặc bị đánh phải nằm viện.

Chị không cho em vay tiền, chúng em thật sự không còn đường sống."

Hứa Lệ Quyên cao to lực lưỡng đứng ở trên bậc thang xi măng cao hơn, đối mặt với Lý Tú Lan giống như một ngọn núi.

Bà ta châm biếm nói: "Nhà các cô có đường sống hay không liên quan rắm gì đến bà đây! Lý Tú Lan, cô đã tái giá, không phải người Khương gia.

Cô tìm tôi đòi tiền? Đầu và mông cô đặt nhầm chỗ rồi à."

"Nhưng khi Đại Bảo bị hủy hôn, cậu ta đã đưa năm nghìn tệ, trong đó có một phần của nhà chúng tôi, chị phải đưa cho tôi số tiền này!"


"Đó là cho nhà họ Khương chúng tôi, Lý Tú Lan, cô xứng sao?"

"Tôi sinh hai đứa con cho Khương gia! Tại sao tôi không xứng! Lương Lương của tôi vẫn ở nhà mấy người, thằng bé còn gọi tôi là mẹ!"

Lý Tú Lan và người chồng đã mất Khương Phúc có hai đứa con - Khương Đại Bảo và Khương Tuấn Lương.

Khi Lý Tú Lan bị coi là sao Tang Môn* và đuổi ra khỏi nhà, Khương Đại Bảo cũng bị đuổi ra ngoài.

Nhưng Khương Tuấn Lương là con trai, có khả năng nối dõi tông đường, con đàn cháu đống cho Khương gia nên được giữ lại.

(* Sao Tang Môn: là một bộ sao khá nhạy cảm trong Tử vi lá số vì nó mang nhiều ý nghĩa tiêu cực khiến mọi người cảm thấy sợ hãi, lo lắng.

Tang Môn là bại tinh nên thường chủ về sự mất mát, buồn phiền, tang thương.)

Khi đó Khương Tuấn Lương mới bốn tuổi, không chắc liệu bây giờ cậu ấy còn nhớ mẹ ruột là Lý Tú Lan không.


Hứa Lệ Quyên nghe được Lý Tú Lan nói, không kiên nhẫn liếc bà ta: "Tôi nuôi Lương Lương mười hai năm, bây giờ Lương Lương gọi tôi là mẹ."

Lý Tú Lan nghe con trai mình gọi người phụ nữ khác là mẹ, tức giận đến run lên: "Đó là con tôi! Tại sao bà lại cướp con tôi!"

Hứa Lệ Quyên nghe được lời của bà ta như nghe chuyện cười: "Cô đừng nói nhảm nữa, con của cô? Con cô không phải tên là Trịnh Đăng Nguyệt sao? Khương Tuấn Lương đã không còn quan hệ với cô rồi!"

Bà ta nói tới đây, bỗng nhiên nhìn thấy Khương Đại Bảo ở đằng xa, nụ nở cười xấu xa: "Này, đó cũng là con cô, nhưng cô chắc không muốn nhận đâu."

Hứa Lệ Quyên khoanh tay tựa vào khung cửa, đánh giá Khương Bảo và Giang Thành bằng ánh mắt không thân thiện: "Ôi, mấy hôm trước vừa bị người ta hủy hôn, bây giờ lại đi cùng một tên côn đồ.

Đúng là hồ ly tinh của thôn chúng ta, luôn biết quyến rũ người khác."

Khương Bảo vô duyên vô cớ bị mắng chửi khi đang đi trên đường, cảm giác như ăn phải phân vậy.

Hứa Lệ Quyên là người đanh đá, cứng đầu và vô lý.

Nếu bạn cố gắng nói chuyện lịch sự với bà ta, bà ta sẽ không hiểu, như đàn gảy tai trâu.

Nếu bạn mắng bà ta, miệng bà ta giống như đã từng uống nước phân, lời mắng mỏ bẩn đến không thể nghe nổi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương