Vì thế một bên nghe Lý Thạch nói, nàng ở trong đầu chỉ huy hệ thống, không chỉ muốn hệ thống nhớ kỹ tên thảo dược, còn muốn nó vẽ ra bản đồ thảo dược cho nàng xem.


Đại khái là sợ nàng ăn vạ, hệ thống lần này vô cùng phối hợp.

Chờ Lý Thạch nói xong, Giang Đường Đường lần nữa nhìn về phía người Lục gia, "Ta muốn đi lên núi tìm thảo dược, các ngươi ai cùng đi với ta?"

Lục Thời Vượng nói: "Tìm thuốc cho tam đệ vốn nên là người làm đại ca như ta đi mới đúng, nhưng đầu óc ta ngốc, không nhớ được nhiều tên thuốc như vậy, cũng không biết thuốc kia trông như thế nào, cũng chỉ có thể làm phiền tam đệ muội vất vả nhớ giúp rồi.



La Đào Hoa mất hứng túm lấy trượng phu, ánh mắt lướt qua đám người Lý Thạch, hạ giọng nói: "Chàng đi thì ta và bọn nhỏ phải làm sao?"

Lục Thời Vượng cũng hạ giọng trả lời nàng ta, "Có nhị đệ và cha ở đây, nàng sợ cái gì? Yên tâm, lát nữa ta sẽ về.




“Không được, ta lo lắng, chàng không được đi.

" La Đào Hoa thở hồng hộc nhìn trượng phu, muốn nhìn xem hắn có phải động tâm tư lệch lạc gì hay không.


Dù sao tam đệ muội này của nàng ta thật sự rất xinh đẹp.

Người khác chạy nạn đều mặt vàng như nến, biến thành giống như ăn mày, nhưng mặt nàng còn trắng như trứng gà, vừa trắng vừa mềm, thật sự là hận đến mức nàng ta muốn đi lên cào cho mấy cái.


Lục Thời Vượng không có kiên nhẫn, hạ giọng nói: "Nàng đừng cố tình gây sự.



Nhìn hai vợ chồng lão đại lôi lôi kéo kéo, lại nghĩ tới ngày hôm nay vô cùng thần kỳ, Chu Quỳnh Nương đứng ra hảo tâm khuyên nhủ: "Đại ca, nếu đại tẩu không đồng ý thì thôi, để ta và tam đệ muội cùng đi đi!”

“Ai nói ta không đồng ý? Ta là muốn thuyết phục đại ca ngươi để cho ta đi cùng tam đệ muội.



La Đào Hoa lập tức ưỡn thẳng ngực, thái độ kiên định nói: "Nhị đệ muội, ngươi mệt mỏi cả ngày rồi, nghỉ ngơi một lát đi! Đêm nay để ta cùng tam đệ muội lên núi tìm thuốc là được rồi.



Thê tử của lão nhị đều là việc không có lợi sẽ không làm, lúc này đột nhiên ầm ĩ muốn đi lên núi với thê tử lão tam, chẳng lẽ là muốn lên núi cọ cơ duyên gì?

"Đại tẩu cũng mệt mỏi cả ngày rồi, ngươi cũng không dễ dàng, hay là ngươi ở lại nghỉ ngơi, ta và tam đệ muội lên núi cho!" Chu Quỳnh Nương oán hận trong lòng, La thị cái gì cũng thích giành với nàng ta, trước kia không có việc gì thì gây khó dễ cho thê tử lão tam, hiện tại lại học mình đi lấy lòng thê tử lão tam, thật không biết xấu hổ.



“Tranh cái gì mà tranh, mấy chị em dâu các ngươi cùng lên núi không phải được rồi sao?" Tô thị nhìn hai đứa con dâu thái độ khác thường, dứt khoát ra mặt giải quyết.


Chu Quỳnh Nương dẫn đầu đi qua kéo cánh tay Giang Đường Đường, "Tam đệ muội, ban đêm nhìn đường không rõ lắm, để ta bảo vệ ngươi.



Giang Đường Đường cạn lời, rút tay ra: "Ta tự đi.

Các ngươi muốn đi theo hỗ trợ thì cầm cuốc và gùi lên đi!”

Đồ sắt ở thời đại này giá cả vô cùng đắt đỏ, rất nhiều người đao cuốc trong nhà đều vô cùng quý trọng, phải cẩn thận bảo hộ truyền cho đời sau.


Cho nên lúc chạy nạn, người Lục gia đều mang theo nông cụ.


Lúc này Giang Đường Đường muốn vào núi tìm thuốc, ngược lại phát huy công dụng.


“Đúng đúng đúng, vẫn là tam đệ muội suy nghĩ chu đáo.


" Chu Quỳnh Nương cũng không giận, vội vàng cầm cuốc đuổi theo.


La Đào Hoa vác gùi, cũng vội vàng đi theo.


Trên đường, La Đào Hoa bắt đầu quanh co lòng vòng hỏi thăm chuyện Giang Đường Đường được thần tiên điểm hóa, "Tam đệ muội, lúc ấy ngươi được thần tiên điểm hóa như thế nào, ngươi nói cho ta biết đi.



“Trong túi đại tẩu còn nước không?" Giang Đường Đường dừng lại, lạnh lùng đánh giá La Đào Hoa.


La Đào Hoa nhất thời đề phòng che chở túi nước, "Chỉ còn một ngụm nhỏ, đó là để lại cho ba đứa nhỏ nhà ta, ngươi là thẩm nương sẽ không cướp nước uống với hài tử chứ?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương