Xuyên Thành Nữ Chính Thịt Văn Thể Loại Ngược
-
14: Tỏ Tình
“ Sao?”Tô Mộc cảm thấy chắc chắn gió thổi quá to cho nên cô nghe nhầm rồi.Hàn Phong quay lại nhìn Tô Mộc nói: “ Tôi cũng không chắc cảm giác của tôi đối với em có phải là thích không nhưng mà em luôn có thể khiến tôi làm những việc mà tôi của bình thường sẽ không bao giờ làm.
Em luôn có thể dễ dàng chạm đến cảm xúc của tôi.
Tôi cảm thấy không vui khi thấy em bên người đàn ông khác, tôi sẽ tức giận khi em bị thương.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trước khi nói ra những lời này, tôi không phải người thích trêu đùa tình cảm của người khác.
Tôi không biết cảm giác cuả em đôí với tôi là gì nhưng mà tôi nghĩ em cũng không ghét tôi.
Nếu vậy thì em có thể cho chúng ta cơ hội để tìm hiểu lẫn nhau không?”Tô Mộc đơ rồi, lần đầu cô nghe Hàn Phong nói nhiều như vậy.
Trong đầu cô lúc này đang load lại những gì anh nói.Hàn Phong cũng không giục cô, anh biết chuyện này có chút đột ngột và anh cũng đủ kiên nhẫn để chờ.Tô Mộc nhìn Hàn Phong, cô không biết cảm xúc lúc này trong lòng mình như thế nào, cô cũng rất bối rối.
Đây là lần đầu cô được người ta bày tỏ như vậy.
Còn nếu hỏi cảm xúc của cô đối với Hàn Phong thì … Nếu nói là ghét thì cũng không phải nhưng nếu nói thích thì cũng không phải.
Tô Mộc cảm thấy mối quan hệ của hai người họ quá xa lạ để có thể nói đến việc tìm hiểu.“ Chuyện đó, ngài Hàn...”“ Hàn Phong, tên của tôi”.Tô Mộc nghẹn, đây là muốn cô gọi tên của anh sao?“ Tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta không thân thiết đến như vậy, chúng ta chỉ gặp nhau có mấy lần...”“ Chính xác là 4 lần”.Tô Mộc: “...”Cô thở dài nói: “ Đúng, là 4 lần, nó quá ngắn để hai người có thể thích nhau, tôi không biết tôi có điểm gì để anh thích tôi nhưng mà tôi không có cảm giác đó với anh.
Xin lỗi.”“ Em từng nghe đến thích từ cái nhìn đầu tiên chưa?”Nghe thì nghe rồi nhưng cô không thể tưởng tượng được việc Hàn Phong có tình yêu sét đánh với cô, dù sao lần gặp đầu tiên của họ cũng không tốt đẹp gì, cô đến để tố cáo con trai anh mà.“ Tôi biết nhưng mà….”“ Em ghét tôi sao?”Tô Mộc lắc đầu, anh cũng không làm gì để cô phải ghét cả.“ Vậy tại sao em không cho tôi cơ hội?”“ Chuyện này không phải là tôi ghét anh hay không mà quan trọng là tôi không thích anh”.“ Không quan hệ, bây giờ em không thích nhưng tôi tin rằng tôi có thể khiến em thích tôi nếu em cho tôi cơ hội”.Tô Mộc không biết anh lấy tự tin ở đâu để nói điều này….
cô nghĩ đến gia thế ngoại hình của anh thì thấy cũng phải.
Ngoại trừ có hai đứa con ngoài ý muốn thì anh cũng là người đàn ông hoàng kim trong mắt của các cô gái.Tô Mộc có chút khó xử rồi.
Thấy cô bối rối, Hàn Phong bước đến cầm tay và nhìn thẳng vào mắt cô nói: “ Tôi biết tôi lớn hơn em nhiều tuổi nhưng điều này có gì không tốt? Niềm vui thì tôi chia sẻ cùng em, sau này em có gặp khó khăn thì tôi cũng có kinh nghiệm để giúp em vượt qua.
Em cũng không cần lo lắng về con cái khi ở bên tôi.
Điều em cần làm bây giờ là cho chúng ta cơ hội mà thôi.”Tô Mộc ngẩng đầu nhìn vào mắt Hàn Phong, cô thấy bóng mình trong mắt anh, không phải khuôn mặt xinh đẹp mà chỉ là một cái đầu quấn đầy băng trắng.
Không hiểu sao cô nhìn vào ánh mắt đó cô lại cảm thấy tin tưởng những gì anh nói.
Cô nhẹ giọng hỏi: “ Tại sao anh lại thích tôi? Vì khuôn mặt xinh đẹp này sao?”“ Nếu chỉ vì vẻ ngoài thì bên cạnh tôi có rất nhiều cô gái xinh đẹp, tôi cũng không biết lý do, tôi chỉ biết em là cô gái ngoại lệ đối với tôi”.Tô Mộc rung động rồi, làm gì có cô gái nào nghe được những lời này mà không cảm động cơ chứ.
Cô khẽ cúi đầu không dám nhìn vào ánh mắt nóng rực của anh, cô lí nhí nói: “ Tôi muốn suy nghĩ thêm”.“ Được”.Hàn Phong biết ‘ dục tốc bất đạt’, anh tin rằng bản thân mình sẽ khiến cô rung động.“ Bây giờ muộn rồi, để tôi đưa em về”.Nói rồi Hàn Phong cầm tay cô đi đến xe, Tô Mộc đi theo phía sau, cô nhìn bàn tay mình bị bao bởi bàn tay của anh mà trong đầu rối rắm.Đến lúc ngồi trên xe rồi mà Tô Mộc vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Hàn phong giúp cô cài dây an toàn sau đó anh đưa điện thoại của mình cho cô.
Tô Mộc có chút ngu người rồi, cô nhìn anh với vẻ khó hiểu.
Hàn Phong ho nhẹ nói: “ Khụ, trước hết chúng ta thêm phương thức liên lạc đi”.“ Ồ!”Tô Mộc lấy điện thoại từ trong túi xách ra sau đó quét mã zalo với máy anh.
Hàn Phong cầm lại máy sau đó khởi động xe.Trên đường trở về, hai người họ không ai nói với nhau câu nào.Về đến tiểu khu, Tô Mộc vội vàng xuống xe nhưng bị gọi lại.
Hàn Phong xuống xe, đi đến chỗ của cô, anh cầm lấy tay cô rồi đặt thuốc vào còn không quên dặn dò: “ Nhớ bôi thuốc đều dặn”.Nói xong còn chỉnh lại cổ áo cho cô xong mới thả cho cô đi.
Tô Mộc bị sự dịu dàng này hù sợ.
Cô lắp bắp nói: “ Cảm...cảm ơn, vậy tôi đi trước, anh về cẩn thận”.Hàn Phong nhìn Tô Mộc đi giống như có quỷ sau lưng thì mím môi.
Đợi đến khi cô đi vào tiểu khu anh mới thu hồi tầm mắt quay trở lại xe.Tô Mộc bước vào phòng thì ngồi sụp xuống.
Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô giật mình.
Tô Mộc bấm nghe: “ Alo!”“ Lan Mộc à, em đang làm gì đó?” - Là Xuân La gọi.“ Dạ, em vừa về đến phòng, có chuyện gì không ạ?”“ Ừ, mai em rảnh không qua văn phòng chị em mình bàn công việc”.“ Dạ, mai em rảnh ạ”.“ Tốt, vậy hẹn gặp em 9h sáng mai nhé”.“ Vâng”.“ Oke, chúc em ngủ ngon”.“ Em cũng chúc chị ngủ ngon”.Cúp máy, Tô Mộc vác thân thể nặng nề đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cô nằm lên giường, cô nhớ tơí những chuyện xảy ra tối nay.“Aaaaaa!!!”Tô Mộc ôm gối hét lên, cô cảm thấy bản thân thật ngu ngốc.
Cô nên làm thế nào bây giờ? Có nên đồng ý hay không? Nếu đồng ý thì việc cô tránh nam chính thành công cốc rồi nhưng nếu từ chối thì… cô nghĩ đến vẻ mặt dịu dàng của Hàn phong thì lại đỏ mặt, cô có chút không nỡ.“ Aaaaaaa!!”Tô Mộc lại ôm gối hét lên, cô muốn phát tiết tâm tình của mình.“ Ting!”Là thông báo zalo, Tô Mộc mở máy xem thì thấy người gửi là ‘ đại nhân’, đây là biệt danh lúc lưu phương thức liên lạc cô đặt cho Hàn Phong, cô cảm thấy là cha của nam chính thì nên là ‘ đại nhân’.Tô Mộc mở tin nhắn thì thấy Hàn Phong chúc ngủ ngon, cô nhìn dòng tin nhắn mà rối rắm.Bên kia, Hàn phong lau tóc từ nhà vệ sinh đi ra, anh cầm điện thoại lên xem vẫn chưa thấy tin nhắn trả lời, bấm vào khung chat xem thì thấy hiện ‘ đang soạn tin nhắn..’ sau lại không thấy nữa.
Hàn Phong nghĩ đến vẻ mặt Tô Mộc rối rắm nhìn điện thoại viết viết xóa xóa thì thấy buồn cười.Mấy phút sau, cuối cùng Tô Mộc cũng gửi được tin nhắn trả lời.
Hàn Phong mở ra xem thì chỉ có một câu ngắn ngủi ‘ cảm ơn, anh cũng vậy’, chỉ có một tin nhắn thôi mà cũng phải suy nghĩ đắn đo, Hàn Phong lẩm bẩm: “ Cô ngốc này...” xong bật cười.Gửi xong tin nhắn, mặt Tô mộc đã đỏ bừng rồi, cô có rất nhiều điều muốn nói nhưng mà cô lại không biết nói sao.
Lúc này tin nhắn phản hồi của Hàn Phong đến, Tô Mộc mở ra xem: ‘ Ngủ đi, không cần phải suy nghĩ gì cả’.Đọc xong, tim của cô đập lệch một nhịp, cô nghĩ có lẽ anh cũng hiểu tâm trạng của cô.
Tô Mộc để điện thoại sang một bên nhìn trần nhà mà suy tư.Hàn Phong đợi một lúc lâu không thấy cô trả lời thì đoán cô đã ngủ nên tắt máy lên giường đi ngủ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook